Chương 320: Trục Khách

Trong đại trướng, đám kỵ sĩ Giáo Đình đầu là chiến sĩ trung thành nhất, ý chí cực kỳ kiên định, lại cũng không khỏi nhìn Angela lâu thêm vài giây, sau đó nhanh chóng liên tục không ngừng quay đầu đổi vị trí tầm mắt, rất sợ chính mình xem vài lần sẽ dao động lòng trung thành đối với chư thần.

Mà Baresi thì biểu hiện càng ngoài ý muốn.

Từ khi Angela đi vào, vị thần sư mộc mạc gần 50 tuổi này vẫn yên lặng dõi theo nàng, ánh mắt cực kỳ trực tiếp không che giấu chút nào, giống như như là hai thanh đao nhọn, muốn đem Angela xé ra, nhìn thấy linh hồn bên trong cơ thể nàng.

- Nghe nói bệ hạ cùng Kaka điện hạ trò chuyện với nhau tận hứng, uống xong năm bình rượu, ta đã phái người đem thêm mấy bình nữa lại đây, lại cho trù sư chuẩn bị vài món tinh xảo, đặc biệt đem tới.

Angela cười cười với Tôn Phi, sau đó lại mỉm cười hướng đám Kaka hỏi thăm rồi lấy hơn mười món ăn tinh xảo làm theo tiêu chuẩn ở kiếp trước của Tôn Phi mà bốn thị nữ theo sau mang theo trong hộp đựng thức ăn do Tôn Phi chế tạo mà đặt lên bàn trước mặt mọi người.

Ở trong lòng Angela, nếu là khách nhân Alexander nhiệt tình hoan nghênh thì nên chiêu đãi cho thật tốt.

Trong quá trình bày biện món ăn, ánh mắt của thần sư Baresi vẫn gắt gao dán trên người Angela như cũ, đôi mắt thoáng đục vì tuổi già càng lúc càng sáng, tựa như có hai luồng sáng màu bạc từ trong đó chặt chẽ tuần tra cao thấp trên người của Angela.

Loại này vẻ mặt, chỉ có khi gặp một con ma cờ bạc khi gặp được bài ngon, khi một quỷ keo kiệt nhìn thấy núi vàng, hoặc là khi một gã sắc quỷ phát hiện tuyệt thế mỹ nữ thì mới xuất hiện.

"Rầm!"

Drogba cùng Pearce cơ hồ là đồng loạt vỗ bàn một cái đứng lên, hừ lạnh một tiếng, căm tức nhìn thần sư Baresi, bàn tay đã nắm trên chuôi kiếm, nếu không phải băn khoăn đối phương là một nhân vật trọng yếu của Thần Thánh giáo đình thì chỉ sợ lúc này hai gã đầu gỗ này đã rút kiếm chém qua. Ở trước mặt quốc vương bệ hạ lại dám vô lễ trắng trợn nhìn Vương phi như thế chính là mạo phạm đại kỵ cùng nghịch lân trong lòng chúng tướng Hương Ba.

Tôn Phi cũng cười lạnh liếc mắt nhìn Baresi một cái.

Hắn tự nhiên nhìn ra được trong ánh mắt vị thần sư cao cấp này không có sự khinh nhờn hay ham mê nữ sắc, thế nhưng ánh nhìn kia so với dục vọng ham mê nữ sắc còn đáng sợ hơn, bởi đó là cái nhìn không phải đối với vật sống, mà là với một bảo vật không phải con người.

Tôn Phi nhất thời không còn chút hảo cảm này với lão nhân kia nữa, hừ lạnh một tiếng rồi ngồi trước bàn ăn.

Kaka hiển nhiên cũng không ngờ sẽ phát sinh chuyện như vậy, hơi hơi nhíu mi, đằng hắng một cái, thấp giọng nhắc nhở nói:

- Lão sư.

Hai chữ này theo trong miệng Kaka đi ra trầm thấp ôn hòa, lại dẫn theo một loại ma lực khó nói lên lời, giống như có núi lửa phun ở bên tai, có thể khiến cả người đã ngủ say vạn năm tỉnh lại.

Tôn Phi trong lòng hơi kinh hãi, điều này hiển nhiên là một kỹ năng phi thường kỳ lạ… Vị Thần Chi Tử này đích thật là không đơn giản a.

- Điện hạ... A, thứ cho ta vô lễ...

Thân hình Baresi khẽ run lên, tầm mắt cuối cùng từ trên người của Angela thu hồi lại.

Vị lão thần sư này hướng Kaka gật đầu mỉm cười, trong ánh mắt lộ ra một loại tia sáng kỳ dị, sau đó cười cười với Tôn Phi, nụ cười này thản nhiên vô cùng, không có chút hổ thẹn vì hành vi vô lễ vừa rồi, sau đó tầm mắt nhanh lại rơi về tới trên người Angela, tỉ mỉ quan sát, không nhịn được thi thoảng gật gật đầu.

Mắt thấy đối phương vẫn vô lễ như cũ, đám người Drogba không kìm nén được nữa, nổi giận gầm lên một tiếng, muốn rút kiếm ra. Nhưng ngay lúc này Tôn Phi lại nhàng khoát tay chặn lại…

Đối với địch ý của người Hương Ba, Baresi lại không thèm để ý.

Thế nhưng hắn vẫn thu hồi lại ánh mắt, sau đó chậm rãi vươn người đứng lên, đi tới trước mặt Tôn Phi, nhẹ nhàng gật đầu, chỉ vào Angela ngồi bên cạnh Tôn Phi, mỉm cười hỏi:

- Bổn tọa cả gan xin hỏi bệ hạ, không biết vị cô nương này ở bên trong đại doanh Hương Ba là thân phận gì?

Tuy rằng câu nói khiêm tốn, nhưng trong giọng lại lộ rõ ý tứ cao cao tạo thượng cùng chút địch ý được che giấu khéo léo.

Tôn Phi cười lạnh một tiếng, nhẹ nhàng cầm bàn tay nhỏ bé của Angela, mắt nhìn lên trần trương bồng, cũng không thèm liếc nhìn Baresi nửa cái.

Lúc này, quốc vương bệ hạ đã không còn một chút hảo cảm nào với lão thần sư trước mặt, nếu không phải không có nắm chắc tất thắng, lại hơi băn khoăn thế lực Giáo Đình, nói không chừng quốc vương bệ hạ lúc này đã muốn trực tiếp rút kiếm.

- Ta gọi là Angela, là vị hôn thê của Alexander bệ hạ.

Angela mỉm cười, thay Tôn Phi trả lời.

- Ồ, ra là vương phi điện hạ tương lai.

Thần sư Baresi cũng không để vẻ lãnh đạm của Tôn Phi ở trong lòng, nhìn Angela gật gật đầu, cười nói:

- Không biết Vương phi điện hạ trước đó có tu luyện qua vũ kỹ ma pháp không?

- Không có.

Mắt Baresi lại sáng lên.

- Ca ngợi chư thần! Quả thực chính là Thánh nữ trời cho... Bổn tọa vừa rồi vận dụng 'Thần chi đồng' phát hiện, Vương phi điện hạ linh hồn không chút tì vết, tinh khiết như thạch an, hiển nhiên là có lực lượng linh hồn thuần tịnh vô tà nhất trên thế gian, thật sự là không thể tin được, bổn tọa phụng dưỡng chư thần hơn phân nửa cuộc đời, vẫn là lần đầu tiên gặp được nhân vật như Angela điện hạ. Với tư chất cùng thiên phú này, Angela điện hạ thật sự chính là nhân tuyển tốt nhất để tu luyện Thánh lực, không biết Vương phi điện hạ có nguyện ý gia nhập Thần Điện Xướng Thi Ban không?

Baresi nói xong, nhất thời mọi người đều thất kinh.

Linh hồn tinh khiết nhất?

Thần Điện Xướng Thi Ban?

Tôn Phi hơi giật mình, trông đầu nhanh chóng hồi tưởng tới những điều mình hiểu về Thần Thánh giáo đình, nhất là ý nghĩa của hai câu này.

Dựa theo Hương Ba Thành hoàng gia văn hiến ghi lại, Thần Thánh giáo đình cho tới nay đều được xưng là thể trực tiếp cùng chư thần khai thông đối thoại, thỉnh cầu chư thần hàng hạ thần tích. Mà ở trong dòng suối lịch sử, cũng đích xác là phát sinh qua sự tình thần tích phủ xuống.

Trong truyền thuyết, cũng chỉ có những người linh hồn tuyệt đối tinh khiết mới có thể câu thông với thần, truyền tải ý niệm của thần xuống thế giới. Mà người có linh hồn tinh khiết nhất thế gian như thế theo ghi lại từ trước tới nay luôn và nữ nhân, chuẩn xác hơn là xử nữ trẻ tuổi. Những xử nữ này được đưa vào Thần Điện Nữ Tử Xướng Thi Ban, tiếp thụ huấn luyện thần bí, thông thuộc hết thảy về chư thần, sau đó dùng linh hồn tinh khiết của mình mà câu thông tới chư thần, để chư thần truyền đạt ý chỉ của mình xuống thế nhân mờ mịt.

Sau cùng Giáo Đình sẽ chọn một nữ tử trong số những vị tại Xướng Thi Ban này đưa lên làm Thánh nữ, cũng chính là đại biểu ý chí của thần tại Thần Thánh giáo đình, quyền lực dưới một mình Giáo hoàng mà trên vạn vạn người, trở thành tồn tại tôn quý nhất.

Thần Thánh giáo đình hàng năm sẽ có cuộc chọn nữa nữ tử có linh hồn thuần tịnh tại toàn đại lục rồi đưa vào những giáo khu ở mỗi đế quốc để tiếp nhận bồi huấn.

Mà thiên thiên vạn vạn giáo khu Thần Điện Xướng Thi Ban như thế cũng chỉ có mười người may mắn cuối cùng được thần thừa nhận, có cơ hội tới Thánh sơn, trở thành một thành viên của Thánh sơn Thần Điện Xướng Thi Ban. Về phần những nữ tử không được chọn, cũng sẽ không được phép trở về nhà, càng không cho phép lập gia đình, toàn bộ bị đưa vào các tu đạo viện, trở thành nữ tu sĩ, tiếp tục phụng dưỡng chư thần.

Đương nhiên, ở mặt ngoài là như vậy.

Nhưng trên thực tế, cũng sẽ có không ít nữ tu sĩ có mỹ mạo bị biến thành lễ vật tặng cho những đại nhân vật. Tại đại lục này, tầng lớp thượng lưu đều cho việc có được một thị thiếp từng tiến vào giáo khu Xướng Thi Ban làm vẻ vang, cũng giống như đám quan chức lấy chơi đùa nữ minh tinh ở kiếp trước của Tôn Phi vậy.

Trong dã sử dân gian lưu truyền, có một quý tộc trẻ tuổi thậm chí tinh trùng thượng não, bắt cóc một vị nữ tu sĩ trúng tuyển Thánh sơn Xướng Thi Ban, trở thành thần tượng của vô số nam nhân trên đại lục. Đương nhiên, vị thần tượng này có kết cục cũng cực kỳ bi thảm, hắn và nữ tu sĩ kia, còn có toàn bộ thành viên trong gia tộc hai người đều bị Giáo đình nổi cơn thịnh nộ treo cổ trên đài, thi thể bị ném ra nơi hoang dã, thành thức ăn cho đám chó hoang lang sói cùng chim ăn xác, chết không toàn thây.

Bất quá tính theo phương diện khác, nữ nhân truy cầu danh lợi còn hơn cả nam nhân. Cho nên không ít nữ tử cho việc tiến vào Giáo đình là đường tắt tiến tới đỉnh cao quyền lực mà điên cuồng tranh đoạt.

Hơn nữa cái giá phải trả duy nhất dù đáng sợ nhưng cũng rất đơn giản: cả đời không được lấy chồng.

Thế nhưng làm Baresi kinh ngạc rồi, bởi Angela hiển nhiên không phải loại nữ nhân ham quyền lực, nàng không chút do dự cự tuyệt:

- Thật xin lỗi, thần sư đại nhân, ta tuy rằng thờ chư thần, nhưng ta đã cùng Hương Ba Vương bệ hạ có hôn ước, cho nên cũng không muốn trở thành một nữ tu sĩ.

- Ha ha, điều này cô yên tâm, cái hôn ước kia, chỉ cần nàng muốn, Giáo Đình có thể ra mặt giải trừ. Tư chất của cô bất phàm, ngày sau có khả năng tiến vào Giáo Đình Thánh Sơn Xướng Thi Ban, thậm chí trở thành thánh nữ cũng không phải không có khả năng. Đến lúc đó, lời cô nói chính là luật, người nhà của cô cũng sẽ vì cô mà được hưởng vinh dự vô song. Tất cả chuyện này giờ chỉ còn chờ một cái gật đầu của cô.

- Cảm ơn thần sư đại nhân, nhưng ta thật sự không muốn trở thành nữ tu sĩ.

Angela trả lời dứt khoát như thế, làm cho Baresi mặt lộ vẻ kinh ngạc khó có thể tin kèm theo thất vọng.

Hắn nhìn các cao thủ Hương Ba trong đại trướng mặt đang đầy sát khí, lại nhìn Hương Ba Vương đang cười lạnh, biết mấy lời vừa rồi của mình đã mạo phạm rất nhiều người, không khác gì đoạt vương phi với Hương Ba Vương, triệt để đắc tội với thế lực mới phát này.

Thế nhưng người con gái trước mặt có linh hồn thuần khiết tới trình độ phi thường hiếm thấy, hoàn toàn đáng giá, cho nên Baresi cũng không có băn khoăn, dù sao trong suy nghĩ của lão đây cũng chỉ là một nước phụ thuộc nho nhỏ, cho dù là đế quốc Zenit ở trong mắt Giáo Đình chẳng qua cũng chỉ là con sâu nhỏ mà thôi.

- Nữ sĩ mỹ lệ, ta hi vọng cô suy nghĩ thật kỹ, vị trí Thánh nữ tại Thần Thánh giáo đình hơn xa trăm lần cái ghế Vương phi của nước phụ thuộc nho nhỏ này.

Baresi không cam lòng nói lần nữa.

Angela không nói nữa, chỉ nắm thật chặt tay Tôn Phi, kiên định lắc đầu.

Baresi nhìn thấy cảnh này tựa như thông suốt gì đó, mỉm cười, lại nói:

- Phải chăng cô muốn đáp ứng nhưng lại e ngại có người uy hiếp? Ha ha, chuyện nhỏ này không cần lo lắng, chỉ cần cô gật đầu, không một kẻ nào dám uy hiếp nữ tu sĩ của Giáo Đình Thánh sơn Xướng Thi Ban!

Lời nói rõ ràng mang ý kích bác. Đôi mắt xinh đẹp của Angela để lộ một tia chán ghét, nàng chậm rãi nói:

- Không ai uy hiếp ta, chỉ có thần sư ngài đang có ý uy hiếp thôi.

Baresi cứng đờ nụ cười, há miệng thở dốc, nói không ra lời.

Đúng lúc này, Tôn Phi bỗng nhiên vươn người đứng dậy.

Theo động tác này, chiếc áo choàng đỏ sậm của hắn phất mạnh, một cỗ kình phong đập tới trước mặt Baresi khiến trường bào trên người lão như bị dán chặt lên cơ thể, râu tóc bay loạn.

Lực lượng khổng lồ làm Baresi không đứng vững, mặt đất dưới chân bị hắn dẫm thành hai dấu thật sâu mới tránh việc bẽ mặt vì bị đẩy lùi ra sau.

Choeng choeng choeng!

Nhìn thấy một màn này, hơn mười ngân giáp Giáo Đình kỵ sĩ thần sắc biến đổi, lập tức rút trường kiếm đứng sau Baresi cùng chống lại áp lực.

Rầm rầm rầm!

Đám Drogba, Pearce cùng Robben thấy màn này, đồng dạng vỗ bàn, rút binh khí sẵn sàng chiến đấu.

Không khí trong đại trướng nhất thời vô cùng khẩn trương, lúc nào cũng có thể xảy ra xô xát.

- Ha ha ha ha, chỉ đùa một chút mà thôi, làm gì khẩn trương như vậy.

Tôn Phi cười ha ha, đột nhiên không có dấu hiệu nào thu lại kình khí.

- Ấy!

Baresi đang toàn lực chống đỡ không bị đẩy lùi bỗng mất đà, thiếu chút nữa ngã về phía trước, dù bằng thực lực cường hãn lập tức kìm lại nhưng không tránh được xấu hổ tới hồng mặt.

- Đã không còn sớm, núi cao rừng hiểm, nếu Kaka điện hạ cần đi xa thì nên sớm lên đường thôi!

Tôn Phi hạ lệnh trục khách.

- Ngươi…

Baresi râu tóc đều dựng, thế nhưng không giấu được vẻ khiếp sợ chưa kịp tan biến khi chứng kiến thực lực Tôn Phi. Rõ ràng tiểu quốc vương trước mặt này đã có thể tạo ình uy hiếp.

Đương nhiên, nhiều trong ánh mắt Baresi hơn nữa là nổi giận.

Một quốc vương nước phụ thuộc nho nhỏ lại dám khiêu khích mình? Thậm chí dám hạ lệnh trục khách với Kaka điện hạ? Hắn ình là cái quái gì?

Baresi thực sự không phải là loại người không có đầu óc, nếu không đã không thể theo hầu Thần Chi Tử Kaka. Thế nhưng hôm nay hắn biểu hiện lại hoàn toàn khác thường ngày, để cho tất cả đám người bên Thần Thánh giáo đình đều giật mình.

- Bệ hạ, lần này tọa có nhiều quấy rầy, thần sư Baresi nhìn thấy Vương phi điện hạ xong không còn tỉnh táo, nhất thời thất thố, xin bệ hạ bỏ qua.

Thời khắc giương cung bạt kiếm, Thần Chi Tử Kaka phất tay đuổi hết đám Giáo Đình kỵ sĩ trong đại trướng, sai người bắt đầu chuẩn bị khởi hành, mặt mang vẻ áy náy giải thích với Tôn Phi, thần sắc thành khẩn.

Đối với Kaka, Tôn Phi không hề có ác cảm, lập tức cười đáp lại, khoát tay cho đám cao thủ Hương Ba lui xuống rồi tự mình tiễn Kaka tới xe ngựa, lại hàn huyên một trận rồi mới từ biệt.

- Điện hạ, nếu ngài cải bieén chủ ý, có thể tùy thời phái người đến gặp Giáo tông điện hạ tại đế đô thông báo một tiếng, lời hứa hẹn của bổn tọa bất cứ lúc nào đều hữu hiệu, cánh cửa giáo đình vĩnh viễn mở rộng với ngài. So với ngài, Hương Ba Thành chỉ là một cái đầm nước nhỏ, Hương Ba Vương cũng chỉ là một con ếch to lớn một chút trong đó mà thôi, còn ngài vốn có số mệnh khiến toàn bộ đại lục nhớ kỹ tên, ta tin tưởng lấy trí tuệ của ngài, nhất định sau này sẽ có thể làm ra nhận định chính xác.

Trước khi khởi hành thần sư Baresi không buông tha tuêps tục thuyết phục Angela, tựa hồ việc nàng làm Thánh nữ là việc phi thường trọng yếu với hắn.

Đương nhiên, trọng yếu hơn là ai nấy đều thấy được dù Kaka cùng Hương Ba Vương phi thường ăn ý, thế nhưng hồng bào thị tòng thần sư bên cạnh Thần Chi Tử này đã hoàn toàn đứng ở phía đối lập với Hương Ba Vương.

Sự việc phát sinh ngày hôm nay quả thật không hiểu ra sao cả.

Tôn Phi đối với sự khiêu khích của Baresi không có tỏ bất kỳ thái độ gì, chỉ khẽ như không để tâm.

- Bệ hạ, để chúng thần cho lão thần côn kia chút giáo huấn!

Drogba cùng Pearce căm hận nhìn đoàn người biến mất trong màn đêm, sự là nuốt không trôi cơn tức này.

Tôn Phi nhìn lại cả Oleguer cũng đang nhìn hắn, hiển nhiên có cùng ý nghĩ.

Quốc vương bệ hạ nhất thời vừa kinh ngạc vừa buồn cười.

Cái đám này bị mình biến thành vô pháp vô thiên cả rồi, Thần Thánh giáo đình là tồn tại dạng gì? Tất cả mọi thế lực trên đại lục đều phải nhường ba phần, nịnh hót cũng có, tránh như rắn độc cũng có, thế mà ba tên này lại to gan lớn mật sinh ý niệm đuổi giết thần sư Giáo đình, đây là chán cơm thèm đất không phải sao!

- Biến, hảo hảo tăng thực lực lên cho ta, dù cả ba ngươi lên cũng không chạm được một đầu ngón tay lão gia hỏa kia, thật là hồ đồ.

Tôn Phi trừng mắt quát, sau đó trở về quốc vương đại trướng.

Đi vài bước, quốc vương bệ hạ đột nhiên xoay người lại, thần sắc nghiêm túc hạ lệnh:

- Không có lệnh của ta, đêm nay ai cũng không được rời khỏi doanh, còn nữa, chuyện đêm nay không được tiếp tục bàn tán.

- Vâng thưa bệ hạ!

Mấy người nhìn vẻ ngưng trọng của Tôn Phi, vội đàng hoàng tuân lệnh.

Tôn Phi gật gật đầu, như có suy nghĩ từ từ bước vào đại trướng.

Chỉ có một mình Lampard đứng đằng xa nhìn thấy trước khi Tôn Phi xoay người vào đại trướng có nhìn thoáng qua hướng đoàn người giáo đình rời đi, trong nháy mắt đó con ngươi hắn lóe lên một tia lạnh lẽo.

...

Tiến nhập đại trướng sau, Tôn Phi bắt đầu cẩn thận tự hỏi màn phát sinh vừa rồi, cảm giác chuyện này sẽ không đơn giản như vậy. Baresi thực sự không phải là người nông cạn, lại trước mặt mọi người nằng nặc dụ dỗ Angela gia nhập Giáo Đình Xướng Thi Ban, tựa hồ trên người Angela có một loại lực lượng hoặc là vật gì đó cực kỳ trọng yếu đối với Baresi hoặc là thế lực sau lưng hắn.

Này kỳ thật đây cũng là chuyện Tôn Phi thắc mắc nhất.

Angela chưa từng tu luyện qua ma pháp, cũng không giống là Inzaghi có thiên phú trời sinh, nhưng lại có một loại năng lực khó tin là câu thông với động vật, dù là loài động vật hung ác nhất đối mặt Angela cũng như một con mèo nhỏ hiền lành…

Tôn Phi luôn luôn muốn biết loại năng lực này của Angela là từ đâu đến.

Mà hôm nay lời của Baresi đã loáng thoáng dẫn một phỏng đoán cho hắn: có lẽ chỉ người có linh hồn tinh khiết nhất thế gian mới có thể khai thông tâm linh với những động vật hung mãnh trong tự nhiên, khiến chúng không đề phòng, thậm chí sinh ra thân mật cùng tâm lý ỷ lại.

Thậm chí Tôn Phi loáng thoáng cảm thấy được, trên người của Angela còn cất giấu một ít bí mật quan trọng chứ không đơn giản là linh hồn thuần tịnh, mà bí mật này, rất có thể là cùng Thần Thánh giáo đình có quan hệ, cho nên mới có thể làm cho cáo già Baresi biểu hiện thất thố như vậy.

Về phần Thần Chi Tử, Tôn Phi tuy lần đầu gặp mặt nhưng có thể đánh giá trong bốn chữ: Sâu không lường được.

Nhân vật như vậy, đáng sợ vô cùng.

Nhưng Tôn Phi lại không hề bài xích với Kaka, ngược lại là trong mơ hồ có một loại cảm giác thân thiết.

Lắc lắc đầu bỏ qua đám suy nghĩ loạn thành một đám, Tôn Phi mở ra truyền tống môn tiến nhập thế giới Diablo, nhưng lúc này hắn không có lựa chọn hình thức người man rợ mà lựa chọn cày cấp cho Amazon chiến sĩ và tử linh pháp sư.

...

Sắc trời chưa rõ.

Mặt trời mới chỉ hơi ló dạng từ phía chân trời xa phía đông.

Trên con đường lớn tại một sơn cốc, đội ngũ chừng trăm người đang không nhanh không chậm bước đi trong sương trắng.

Thần Thánh giáo đình!

Trong chiếc xe ngựa ma pháp xa hoa giữa đội ngũ, hai người đang lẳng lặng ngồi, chính là Thần Chi Tử Kaka cùng thần sư Baresi.

- Điện hạ, cơ hội tốt như vậy, chẳng lẽ ngài không một chút động tâm sao?

Baresi mở to mắt, nhẹ giọng hỏi.

- Ta không nhìn thấy cơ hội gì.

Kaka nhẹ nhàng mà lắc đầu.

- Điều này… Điện hạ, nữ nhân tên Angela kia rõ ràng có thể chất và linh hồn thích hợp nhất với vị trí thánh nữ, tuyệt đối là thần thai vạn người có một, nếu như có thể đem cô ta hiến cho Thánh sơn, ngài nhất định sẽ được giáo hoàng bệ hạ xem trọng, hơn nữa thuộc hạ dám khẳng định, không mất bao nhiêu thời gian, nữ nhân này sẽ thật sự trở thành Thánh nữ, như thế lực lượng Nam sơn của chúng ta tại Thánh sơn sẽ tăng nhiều, đến lúc đó...

- Mang nàng lên Thánh sơn? Ngài không có thấy nàng đã là người của Alexander sao?

Kaka mỉm cười cắt đứt ảo tưởng của thần sư.

- Ha ha, một nước phụ thuộc cấp sáu nho nhỏ mà thôi, chỉ cần điện hạ ngài nguyện ý, chẳng lẽ Hương Ba Vương còn dám chống lại mệnh lệnh của ngài sao?

Baresi cười lạnh, ánh mặt trời yếu ớt từ phương Đông xuyên qua tấm rèn che chiếu lên khuôn mặt đầy nếp nhăn lúc này đang hiện vẻ ngoan lệ, hoàn toàn không còn chút gì của vị thần sư mặt mũi hiền lành thường ngày.

- Nếu chỉ là quốc vương một nước phụ thuộc thì còn dễ nói, nhưng lão sư hẳn là hiểu được, thân phận của Alexander chỉ sợ không đơn giản chỉ là một quốc vương.

- Ngài là nói kim sắc Thánh lực kia?

Kaka gật gật đầu.

Baresi mặt nhăn nhíu mày:

- Theo tình huống phát sinh tại Hương Ba Thành, đích xác là hắn có khả năng là một Thần Chi Tử, dù sao làm ột gã ngốc tử chưa bao giờ tập võ trở thành thiên tài kinh thái tuyệt diễm cũng chỉ có Giáo Đình mới tạo nổi kỳ tích đó…

Nói tới đây, hắn bỗng ung dung cười, nói:

- Bất quá, coi như hắn là Thần Chi Tử thì sao, phỏng chừng cũng là mới bị Giáo Đình phát hiện gần đây, mà đối với Thần Chi Tử căn cơ yếu như vậy, điện hạ sợ gì cơ chứ, vừa lúc thừa cơ hội này...

Nói xong lời cuối cùng, trên mặt lộ Baresi lộ ra thần sắc quỷ dị đáng sợ, tuy rằng câu kế tiếp hắn cũng không có nói ra, nhưng đã thông qua cái biểu tình này đem ý của mình biểu đạt rành mạch.

Đó chính là... Giết Hương Ba Vương.

Các triều đại Thần Thánh giáo đình, trong đám Thần Chi Tử cùng lứa tuổi, chỉ có một người có thể bước lên ngai vàng tối cao trên Thánh sơn kia, bởi vậy cạnh tranh là thiết yếu, trong đó không thiếu những việc mờ ám không thể công khai.

Trong lịch sử, Thần Chi Tử vẫn lạc không phải là chuyện kinh thiên động địa gì, giáo hoàng đương đại Sepp Blatter chính là bước trên thi hài hơn mười vị Thần Chi Tử ngày xưa đi lên giáo hoàng bảo tọa.

- Lão sư, ngài sát tính quá nặng.

Kaka lắc đầu.

Baresi thở dài một hơi.

- Điện hạ, là ngài quá mức thiện lương cùng khờ dại, du lịch đại lục nhiều năm, thấy qua thế gian gió tanh mưa máu cùng xấu xa, nhưng thủy chung không muốn thừa nhận thế giới này tàn khốc. Nhưng điện hạ à, bất luận như thế nào, ngài phải nhớ kỹ, thân là một trong những người chói mắt nhất tại nhóm Giáo Đình Thần Chi Tử, số mệnh của ngài từ khi vừa ra đời đã được chú định rồi, lòng dạ đàn bà đối với ngài tương lai không có bất kỳ trợ giúp nào, chỉ có bước trên ngai vàng, mới có thể giải thoát cho nội tâm.

Kaka chỉ đáp lại bằng một cái cười mỉm

Baresi cũng chỉ có thể lần thứ hai thở dài, lại không nói gì nữa.

Màn đối thoại như vừa rồi trong quá khứ cũng đã xảy ra không biết bao nhiêu lần.

Tuy rằng Baresi cho tới nay đều không thể thuyết phục vị Thần Chi Tử anh tuấn này, thế nhưng hắn lại chưa từng buông tha cho khuyên bảo.

Hắn nhất định thuyết phục Kaka. Bởi vì hắn cùng vận mệnh của hắn, từ khi hắn trở thành hồng bào thị tòng thần sư cho Kaka cũng đã vững vàng buộc lại vận mệnh của Kaka.

- Lúc này đây, xin điện hạ cho phép ta làm chủ một lần, Angela kia đối với tương lai của điện hạ rất quan trọng yếu, mặc kệ sử dụng thủ đoạn gì, ta đều phải đoạt tới cho ngài.

Baresi như là hạ được quyết tâm, đột nhiên kiên định mở miệng nói.

- Không nên chọc Hương Ba Vương.

Kaka nhìn lão nhân cố chấp trước mắt, nghiêm túc nói:

- Hắn thực đáng sợ, sau này sẽ biến thành càng thêm đáng sợ.

- Cho nên mới càng cần phải giải quyết ở hiện tại.

Baresi một bước cũng không nhường.

Kaka đang muốn nói thêm, đột nhiên biến sắc, Baresi ngồi ở đối diện cũng sắc mặt đại biến.

Hai người còn chưa kịpnói cái gì, bên tai truyền tiếng vang ông ông ông, sau đó một thanh đoản kiếm màu đen không biết khi nào phá vỡ vỏ ngoài xe ngựa, nháy mắt đã xuất hiện trước mắt Baresi, mang theo hàn quang kinh tâm động phách đâm tới cổ họng lão thần sư này.

Thích khách!

Lần này thật có thể nói là sát nách phát sinh biến cố.

Ai có thể nghĩ tới, thậm chí có người to gan lớn mật giữa ban ngày ám sát thành viên trọng yếu Giáo Đình, lại có ai có thể nghĩ tới, dưới sự bảo vệ của mấy trăm Giáo Đình kỵ sĩ thực lực cường hãn, lại có kẻ có thể lặng yên không một tiếng động xâm nhập vào trong xe ngựa ma pháp mà xuất thủ.

May mắn Baresi thực lực không tầm thường, phản ứng cũng không chậm.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, lão thần sư này biểu hiện trấn định hiếm thấy, ngồi xếp bằng ở tại chỗ bất động, tay phải tràn ngập ra một đoàn quang diễm màu trắng ngà, Thánh Lực điên cuồng mà thúc dục, lấy nhục chưởng đón lấy cỗ hàn quang đang hướng cổ họng mình kia.

- Muốn chết!

Baresi một chiêu đắc thủ, gầm lên ra tiếng.

Hắn đang muốn cường thế phản kích, sắc mặt nháy mắt lại biến đổi, trong ánh mắt rốt cục xuất hiện vẻ kinh sợ, bởi vì dưới Thánh lực gia trì khiến nhục chưởng cứng như tinh cương khi đón chuôi đoản kiếm xanh đen kia lại cảm thấy một trận đau nhức tiếp theo truyền đến, bàn tay ở nháy mắt đã bị đoản kiếm cắt vỡ.

Chuôi đoản kiếm này đúng là thần binh lợi khí, có thể phá Thánh Lực.

Ầm!

Cảm nhận được tử vong uy hiếp Baresi điên cuồng gầm lên, Thánh Lực tràn lan bùng nổ ngoài cơ thể, quang diễm như là thủy triều xé toang cỗ xe ngựa, khiến khiến cỗ xe nháy mắt nổ tung biến thành vô số mảnh vụn bắn ra ngoài!

Đồng thời bay ra còn có bóng người cầm đoản kiếm màu đen kia.

Dưới làn sóng xung kích mạnh mẽ như vậy, toàn Giáo Đình kỵ sĩ bất ngờ không phòng ngự, cả người lẫn ngựa cũng không tránh được ngã lăn ra đất, yếu ớt như cây non trước bão.

- Ha ha ha ha, không thể tưởng được thần sư đại nhân ngài lại là nguyệt cấp cường giả?

Tiếng cười mang theo vẻ khàn khàn truyền đến đạo thân ảnh, vừa mới bay ngã ra ngoài kia lấy tốc độ nhanh hơn một lần nữa phóng tới, đoản kiếm màu đen trong tay giống như lưỡi độc xà , cắt nát quang diễm màu trắng ngà đầy trời, hướng trái tim Baresi hung hăng đâm tới. Một kích này bên trong tràn ngập cảm giác thảm thiết một đi không trở lại, cho người cảm giác đúng là muốn ngọc đá cùng tan…