Quả nhiên, sau khi Tôn Phi rời rời khỏi một giờ, Huyết Tinh Song Đao cuối cùng không thể tiếp tục chống đỡ tiêu hao, chủ động đình chỉ thế công khủng bố.
Mà cũng ngay trong nháy mắt này ma pháp công chúa vẫn luôn nhắm hai mắt ngưng thần tĩnh khí tức thì vung pháp trượng, phóng ra ma pháp băng hệ Băng Nhận Phong Bạo, hàn băng hộ tráo từ đầu bao phủ quanh thân thể mềm mại uyển chuyển kia hóa thành vô số lưỡi dao bằng băng, giống như một bầy ong bay kín bầu trời phóng tới Huyết Tinh Song Đao.
Huyết Tinh Song Đao phòng thủ hiển nhiên không bằng công kích, dưới tất sát kỹ kia chỉ cầm cự chưa đến mười giây đã hoàn toàn vô lực phản kháng.
Vô số mảnh hàn băng nhỏ như lưỡi dao gào thét xoáy tròn cuốn thân thể hắn vào bên trong, một chùm sương mù máu nổ bung ra, sau đó là tiếng xương cốt vỡ vụn. Đến cuối cùng, vô số mảnh hàn băng biến mất, tựa như hoàn toàn tan biến trong không khí, hai thanh song đao kỳ dị leng keng một tiếng rơi trên mặt đất, xuất hiện trước mắt mọi người chính là một khung xương trắng tinh chỉnh tề!
Huyết Tinh Song Đao trực tiếp bị lăng trì, chết bằng chính cách hắn thích nhất khi giết đối thủ…
Ai cũng thật không ngờ, Đệ Nhất Thần Nữ luôn biểu hiện ôn nhu không giết người này lại có một mặt tàn khốc lãnh huyết như vậy, bởi vì tất cả đều nhìn ra nàng là cố ý chọn thủ pháp này để hành hạ đối thủ cho đến chết.
Rất rõ ràng, cô gái xinh đẹp này đã bị cách hành xử tàn nhẫn của Huyết Tinh Song Đao chọc giận.
Mãi cho đến trọng tài tuyên bố thắng bại, sau lưng ma pháp công chúa mọc ra hai đôi cánh ma pháp phong chi dực thật lớn, rồi giống như thiên nữ biến mất khỏi thí kiếm đài, chung quanh mấy vạn người đang yên lặng mới hồi tỉnh mà ồn ào bàn tán. Một số người sớm thống hận Huyết Tinh Song Đao vì những màn ra tay tàn nhẫn càng lớn tiếng hô hay lắm, cũng có người có thân nhân chết dưới tay Huyết Tinh Song Đao thì khóc rống thất thanh…
Trong đám người, Phong Lôi Côn, Ngân Giáp Cuồng Sĩ, Vận Khí Vương Tử Shevchenko đều là mang theo vẻ mặt ngưng trọng mà rời đi. Ma pháp công chúa Cindy thực lực siêu cường mang đến áp lực cực lớn cho bọn hắn. Mà trong lúc đoàn người tản đi gần hết, có người đột nhiên dụi mắt một cái, như sợ mình vừa nhìn nhầm thấy một thân ảnh cô ngạo phiêu linh, cực kỳ giống với Nhất Kiếm…
Lẽ nào một người luôn đứng trên đỉnh cao, chưa từng để ý đối thủ là ai như Nhất Kiếm, lần này lại cũng cảm nhận được áp lực cạnh tranh từ đối thủ?
. . .
Trở lại đại doanh Hương Ba, Tôn Phi nhanh chóng trở thành một gã y sư chuyên nghiệp, bắt đầu trị liệu thương thế ọi người.
Trị liệu xong thương thế của Torres, Tôn Phi sắc mặt cũng không tốt.
Từ vết thương của Torres, hoàn toàn có thể nhìn ra Nhất Kiếm là muốn đem Torres chém giết đương trường, may nhờ có thánh y thần kỳ nên Torres mới tránh được một kiếp. Tôn Phi không thể nghĩ được mình và Nhất Kiếm có thâm cừu đại hận gì mà vị đệ nhất cao thủ các nước phụ thuộc này lại ra tay ngoan độc như vậy? Chẳng lẽ Nhất Kiếm lại là hạng tiểu nhân hẹp hò, ngay cả chút độ lượng cũng không có?
Tôn Phi phát hiện mình hiểu biết về Nhất Kiếm vẫn là quá ít
Kết quả vòng đấu ngày hôm nay, đối với Hương Ba Thành thật sự không phải là tin tức tốt gì. Bảy đại cao thủ trong top 13 lại rơi rớt hơn phân nửa, trừ bỏ Tôn Phi cùng Elena thì những người khác toàn bộ bại trên thí kiếm đài, xem như đại tổn thất, thế nhưng Tôn Phi cũng không thất vọng.
Bởi vì chuyện như vậy kỳ thật đã sớm ở trong dự đoán của hắn.
Trong đám cao thủ Hương Ba Thành, ngoại trừ thực lực Elena luôn tăng phi tốc cùng với hắn thì những người khác đều là nhờ dùng Người Khổng Lồ Xanh Dược Tề thúc đẩy mới có thành công. Như vậy tuy rằng thiên phú tu luyện được thay đổi, nhưng dù sao thời gian tu luyện cũng có hạn, còn chưa được đến nửa năm, ngay cả là tiến triển kinh người, nhưng so với những thiên tài trời sinh hơn nữa trải nhiều năm tu luyện võ đạo thì tạm thời còn có chênh lệch rất lớn.
Hương Ba Thành từ một nước phụ thuộc cấp sáu nho nhỏ cục diện rối rắm, nhảy lên một cái tận trời cho tới hôm nay đã coi như cực hạn trong thời gian đầu này, có thể ở giải đấu diễn võ tác chiến đế quốc lấy được thành tích như vậy, kỳ thật đã rung động cả đế quốc, đối với Tôn Phi mà nói, mục đích đã đạt tới, cho dù là đám Hanh Cáp Nhị Tướng cùng không vào tới vòng này thì cũng đã không quan hệ đại cục.
Hơn nữa, quyết đấu thất cường (top 7) tiếp theo đây sẽ càng tàn khốc hơn, ma pháp công chúa Cindy, Nhất Kiếm cùng đám Ngân Giáp Cuồng Sĩ đều sâu không lường được, thủ đoạn cao thâm, đương nhiên không phải thực lực đám Drogba có thể ứng phó, sớm bị loại rời đi tránh sinh thương vong cũng là kết quả Tôn Phi kỳ vọng.
. . .
Trời chiều bảng lảng bóng hoàng hôn, mặt trời cố len lói thêm vài tia nắng nhạt rồi cũng trốn về phía chân trời tít xa mà nghỉ ngơi chờ hôm tới.
Tôn Phi lần nữa kiểm tra cẩn thận thương thế ấy ái tướng. Qua nửa ngày nghỉ ngơi, Drogba cùng Torres đều đã khỏe lên bảy tám phần. Chỉ có Cech trên thân thể cơ hồ không có chút thương thế nào, tim đập cùng hô hấp rất đỗi bình thường, thế nhưng lại lâm vào giấc ngủ hỗn loạn, bất luận gọi thế nào cũng không tỉnh lại, mà tới giờ Tôn Phi cũng không phát hiện bất kỳ triệu chứng nào.
- Xem ra chỉ có mời một y sư thủ đoạn inh đến xem, hoặc đợi sau khi giải đấu chaám dứt trực tiếp tới cửa tìm gã Ngân Giáp Cuồng Sĩ kia hỏi cho rõ.
Tôn Phi hạ quyết tâm, phân phó mọi người rất chiếu cố Cech, đem quyền quân sự trong đại doanh tạm thời giao phó cho Hanh Cáp Nhị Tướng.
Sau khi màn đêm buông xuống, Tôn Phi tức thì chuyển sang hình thức thích khách, lén lút hóa thân thành một làn khói tiến về chiến trường tại Moro sơn mạch.
Tuy rằng biết rõ cường giả thần bí sẽ không tới nữa, mà ma pháp trận nơi này cũng không còn tác dụng bao nhiêu với việc rèn luyện tinh thần lực, nhưng Tôn Phi vẫn không nhịn được theo thói quen tới xem một chút.
Đương nhiên ngoài mấy lý do trên, Tôn Phi lần này đến, chủ yếu là để xóa đi những dấu vết chỉ mình và cường giả thần bí đã từng ở lại nơi này.
Không biết vì cái gì, Tôn Phi mơ hồ cảm giác mình nhất định phải làm như thế mới có thể đem tai họa ngầm nào đó tiêu trừ trong trứng nước.
Quá trình này hao tốn chừng một giờ, chỉ còn sót lại hiện trường khi lần đầu tiên Tôn Phi tới đây.
Lẳng lặng đứng trên một đỉnh núi cao nhìn bao quát núi rừng, dõi mắt trông về nơi xa, gió lạnh quất vào mặt, tóc đen bay múa, Tôn Phi không khỏi lần thứ hai nghĩ tới cường giả thần bí như cha như thầy kia. Cuối cùng vẫn là biết chắc hắn sẽ không tiếp tục xuất hiện ở nơi này, Tôn Phi lần nữa liếc nhìn bãi chiến trường, sau đó thân hình lần nữa hóa thành làn khói bay theo hướng đại doanh Hương Ba.
Từ nay trở đi, có lẽ hắn sẽ không bao giờ tới nơi này nữa…
. . .
- Bệ hạ, ngài rốt cục đã trở lại.
Vừa đi vào cửa doanh, giám ngục quan Oleguer đang dẫn người tuần tra vội vàng vội vàng nghênh đón, xem sắc mặt của gã mập nhày hiển nhiên là có chuyện gì đó khiến hắn đợi tới sốt ruột.
- Ai tới tìm ta?
Tôn Phi liếc nhìn trong đại doanh, thấy ở phần cửa ra vào bên hông có một chiếc xe ngựa ma pháp tinh xảo tỏa ngân sắc quang huy, lại thấy chung quanh xe ngựa ước chừng sáu mươi ngân giáp kỵ sĩ khoác áo choàng đen, trước ngực có in thập tự giá màu hồng, lòng càng cảm thấy kỳ quái, hỏi:
- Là người của giáo đình sao?
- Vâng thưa bệ hạ, lần này là đại nhân vật tới, là Thần Chi Tử Kaka đại nhân đến từ Thánh Sơn của Thần Thánh giáo đình cùng hồng bào thị tòng, thần sư Baresi đại nhân, đã đợi rất lâu rồi.
Hiển nhiên là Oleguer trong lòng có kính sợ cố hữu đối với giáo đình như tất cả dân chúng trên đại lục, sợ khách quý chờ sốt ruột, thấy quốc vương bệ hạ trở về, vui sướng ngây ngất, nhanh chóng lại gần hạ giọng ở bên tai Tôn Phi giới thiệu. Nguyên lai ngay sau khi Tôn Phi rời đi không lâu, Thần Chi Tử Ka Ka cùng thần sư Baresi dưới dẫn đường của một vị thần sư cao cấp tại giáo khu St. Petersburg đi tới đại doanh Hương Ba, mục đích là bái phỏng Hương Ba Vương. Nhưng bởi vì Tôn Phi ra ngoài đi vắng, đoàn người đã tại đại trướng đợi gần một giờ
Tôn Phi gật gật đầu, tỉnh bơ, khiến Oleguer trong lòng thầm lo lắng.
Thần Chi Tử Kaka này, không biết bởi vì nguyên nhân gì mà phi thường có hứng thú với Tôn Phi, từng sau khi Tôn Phi và tứ đại tài quyết kỵ sĩ quyết đấu đã có lời mời, sau đó khi Huyết Đao dong binh đoàn bị diệt, cũng từng để thị tòng thần sư (thần sư theo bên người) Baresi tới nói chuyện, nhiệt tình mời Tôn Phi tới gặp mặt. Người bình thường nếu liên tục được đại nhân vật từ Giáo Đình đối đãi như thế, chỉ sợ sớm đã mừng như điên mà tới theo hẹn, thế nhưng Tôn Phi lại vẫn trì hoãn, không chủ động tới bái phỏng vị Thần Chi Tử đến từ Thánh Sơn tại Thần Thánh giáo đình có dịp đi ngang St. Petersburg này.
Thứ nhất là bởi vì Tôn Phi đối với thần côn từ trước đến nay không có ấn tượng tốt gì, bị một ít quan niệm kiếp trước ảnh hưởng không có khuynh hướng theo tôn giáo. Mà thứ hai là nhớ lại khi ở Hương Ba Thành, đám thần sư Mazola biểu hiện ngang ngược kiêu ngạo phách lối cũng đã làm cho Tôn Phi đánh giá rất thấp với cái gọi là Thần Thánh giáo đình trên đại lục này. Điểm thì ba thì là bởi vì Tôn Phi mang trong người lực lượng tử linh pháp sư của thế giới Diablo, hơn nữa từng trong cuộc chiến bảo vệ Hương Ba Thànhdụng qua lực lượng tử linh, tuy rằng mỗi khi chuyển chức nghiệp sẽ không hề có dấu vết nào về những chức nghiệp khác, nhưng vẫn nên đề phòng tránh sẩy chân, cho nên Tôn Phi đối với đám người Thần Thánh giáo đình đều là đứng xa mà nhìn lại.
Tôn Phi đối với vị Thần Chi Tử Kaka này nay tránh mai tránh, không ngờ người ta lại tự đến cửa. Đây liệu có tính là không phải oan gia không đụng đầu không?
Dưới ánh mắt trào phúng cùng địch ý của hơn sáu mươi kỵ sĩ giáo đình, Tôn Phi thản nhiên bước vào đại trướng. Có lẽ trong mắt đám kỵ sĩ hộ vệ Thần Chi Tử này, gã quốc vương vô danh tiểu tốt hết lần này tới lần khách từ chối lời mời của Kaka đại nhân tôn quý này thật là một kẻ tội ác ngập trời đi?
- Ha ha ha, Alexander bệ hạ, không dễ dàng a, chúng ta rốt cục gặp mặt.
Tôn Phi mới bước vào, đã nghe tiếng cười lớn trung khí mười phần của thần sư Baresi.
Tôn Phi ngẩng đầu nhìn vị thần sư cao cấp đã từng gặp một lần cách đây không lâu này. Hắn vẻ mặt thân thiện, đứng lên khỏi ghế, sang sảng cười hướng Tôn Phi hỏi thăm. Vị này thân thể cao lớn,bêm ngoài mặc một bộ trường bảo đen trắng, chân đi đôi giày rơm bện bằng vỏ cây, tóc cùng chòm râu đều đã chuyển màu hoa râm theo năm tháng, cả người lộ ra một cỗ khí tức vừa cơ trí vừa kiêu căng, thế nhưng cái phần kiêu căng ẩn núp thập phần xảo diệu, người bình thường rất khó phát hiện.
Thần sư Baresi, là một vị cao thủ sâu không lường được, từng chạm mặt Tôn Phi tại đại sảnh ngầm trong tổng bộ Huyết Đao dong binh đoàn ngày trước, cũng là thần sư hồng bào địa vị cực cao của giáo đình.
Người như vậy, xuất hiện ở bất kỳ địa phương nào trên đế quốc Zenit cũng đều sẽ là tiêu điểm khiến mọi người nhìn chăm chú.
Thế nhưng ánh mắt của Tôn Phi lại bị hấp dẫn bởi người đang ngồi cười mỉm phía trước Baresi.
Đây là một thanh niên ước chừng mới vừa tròn 20 tuổi, có mái tóc nâu phiêu dật, khuôn mặt hình dáng phù hợp toàn bộ miêu tả về mỹ nam tử, từ đôi mắt lóe vẻ những tia sáng cơ trí cùng vẻ chân thành, làm cho người vừa thấy không tự chủ được mà sinh hảo cảm. Hắn dáng người thon dài lại cũng không gầy yếu, có được tỉ lệ vàng về thân thể, trên người mặc trường bào trắng đen của giáo đình, sạch sẽ không một vết bụi, nhìn có vẻ thực giản dị, chỉ có bên tay áo thêu một dải kim tuyến, làm cho hắn tăng thêm vài phần cao quý, dưới ánh mặt trời giống như là một vị thần từ thần giới cất bước dạo khắp nhân gian.
Chứng kiến Kaka anh vũ bất phàm như vậy, ngay cả Tôn Phi từ trước đến nay luôn tự sướng hơn người, vào lúc này cũng không kìm đc mà sinh ra một tia ghen tị.
Mà khi nhìn tới đôi mắt của Kaka, không biết vì cái gì, Tôn Phi lại đột nhiên nhớ tới hoàng tử Domingos. Domingos cùng Kaka đều là thuộc loại mỹ nam tử anh tuấn đến thiên địa cũng phải ghen tị, một ánh mắt đủ để cho vô số quý phụ thiếu nữ thét chói tai ngất đi, nhưng lại có chỗ bất đồng. Vẻ anh tuấn của nhị hoàng tử mang theo chút gì đó vô câu vô thúc, hơi có vẻ âm nhu, kiểu anh tuấn của Kaka thì lại giống như ánh mặt trời chói lọi, càng nhìn lâu càng tỏa sáng.
Hai người này quả thực tựa như mặt trời cùng mặt trăng, độc nhất vô nhị.
- Alexander bệ hạ, chúng ta rốt cục gặp mặt.
Kaka cất chất giọng nhu hòa mà tràn ngập từ tính, cất chứa một loại mị lực độc đáo của mình.
- Kaka điện hạ, hạnh ngộ! Thật sự là hổ thẹn a…
Tôn Phi tiến lên nhiệt tình hỏi thăm, một bên nở nụ cười chân thành, đem nguyên nhân của việc không thể chủ động tới cửa bái phỏng đổ cho công việc bận rộn, khiêm tốn giải thích, một bên cẩn thận cảm giác nhưng lại kinh ngạc phát hiện mình không thể nhìn thấy thực lực của vị Thần Chi Tử này.
Kaka thân phận vô cùng tôn quý, nhưng đối nhân xử thế lại vạn phần khiêm tốn ôn hòa, mấy người một lần nữa dựa theo chủ khách ngồi xuống, vị Giáo Đình Thần Chi Tử này như không để ý tới những lần khước từ lúc trước của Tôn Phi, khẽ cười nói:
- Sớm đã nghe tiếng anh hùng của Alexander bệ hạ, nhân nghĩa vô song, từng ban bố 12 thanh đồng pháp điển náo động đế quốc, đem quốc nội chính thể chia làm tam sinh lục bộ, xem như nhất đại sáng kiến, trong thời gian ngắn đem một Hương Ba Thành nguy nan tứ bề dẫn dắt tới nước phụ thuộc số một trong đế quốc, không kẻ nào dám tranh phong, có thể nói đương thời anh hào, đã sớm muốn cùng bệ hạ gặp mặt, cho nên mới ba phen mấy bận ngỏ lời, lại thật không ngờ bệ hạ hiện giờ dẫn dắt đại quân tham gia đế quốc diễn võ tác chiến, thời gian quý báu như vàng ngọc, là bổn tọa lo lắng không chu đáo, quấy rầy bệ hạ.
Mặc kệ hắn nói có xuất phát từ chân tâm hay không, nhưng bất luận như thế nào, mấy lời này đều khiến Tôn Phi nghe tới sảng khoái.
Hơn nữa mấy lời này còn thể hiện vị Thần Chi Tử này đã nghiên cứu Tôn Phi vô cùng rõ ràng, ngay cả nội tình phát sinh trong Hương Ba Thành cũng thấu như lòng bàn tay.
Lại nghe Kaka mỉm cười cao giọng nói:
- Ngày mai sẽ là thời khắc mấu chốt của giải đấu, đáng ra không nên tới quấy rầy bệ hạ, chỉ là bổn tọa đêm nay sẽ phải rời khỏi St. Petersburg, ly khai phi thường muốn trò chuyện cùng bệ hạ, cho nên mới mạo muội tới quấy rầy bệ hạ, hi vọng bệ hạ không lấy làm phiền lòng.
- Điện hạ quá khách sáo rồi, bổn vương phải cảm thấy vinh dự mới phải chứ.
Ấn tượng của Tôn Phi với Kaka đang không ngừng hoàn thiện.
Lúc trước từ miệng một vài quý tộc đế đô có nghe danh Thần Chi Tử Kaka điện hạ là nhân vật thần bí cực kỳ tôn quý, thần long thấy đầu không thấy đuôi, chưa bao giờ dễ dàng lộ diện, trong suốt hơn nửa tháng cũng chỉ có Yashin đại đế cùng Giáo Tông giáo khu Zenit từng gặp mặt được vị này, những người khác mặc cho thân phận tôn quý đến đâu, đừng nói là thấy mặt, cho dù là xa xa xem một cái đều không thể được… Nhân vật như vậy, lại không hiểu vì lý do gì khách khí như thế với chính mình?
Mặc dù Tôn Phi cảm thấy nghi hoặc trong lòng, nhưng không ngăn được hảo cảm với vị Thần Chi Tử này. Tôn Phi kiếp trước có một thành ngữ viết 'Quân tử như ngọc', chỉ sợ đúng là chỉ những nhân vật giống như Kaka này đi?
Trong lúc nhất thời, trong đại trướng chỉ có Kaka cùng Tôn Phi tay bắt mặt mừng nói chuyện với nhau, những người khác ngay cả thần sư Baresi đều là nghiêng tai lắng nghe, không có bất kỳ người nào nói chen vào.
Tôn Phi kinh ngạc phát hiện, thái độ quan điểm đối nhân xử thế của Kaka vô cùng giống với bản thân, không khỏi sinh ra cảm giác gặp được tri kỷ, thế cho nên hai người càng nói càng tâm đắc, càng bàn càng vui vẻ.
Trò chuyện hứng khởi, Tôn Phi thậm chí duỗi bàn tay, nhẹ nhàng kéo một chiếc bàn đá tới trước mặt Kaka, sau đó lấy rượu mời chuyện, trong nhát mắt đã uống cạn ba vò mỹ tửu thượng đẳng mà trưởng công chúa tặng.
Tràng diện thực ứng với câu: Rượu cùng tri kỷ ngàn chén thiếu. (Chuyện trò không hợp nửa câu phiền
)
Một bên Hương Ba Thành chúng tướng đều là mắt lớn trừng mắt nhỏ, chưa từng thấy qua bệ hạ cùng một ngoại nhân nói chuyện có thể cao hứng như thế, mà thần sư Baresi cùng vài vị thần sư kỵ sĩ khác bên Giáo đình trên mặt cũng là lộ ra dị sắc, nếu không tận mắt nhìn thấy, bọn hắn cũng không tin Kaka điện hạ luôn luôn khiêm khiêm hữu lễ tao nhã như ngọc mà lại cao ngạo chí cực, thế nhưng lại cùng một quốc vương nước phụ thuộc nho nhỏ không cần để ý bộ dáng như thế này. Đương nhiên, trong đám Giáo Đình này, Baresi cũng loáng thoáng biết một chút về 'một thân phận khác' của Tôn Phi.
- Nghe người ta nói bệ hạ cũng tinh thông Giáo Đình Thánh Lực tu luyện chi đạo, không biết là thật hay giả?
Cho tới cuối cùng, Kaka làm như vô tình mà hỏi.
- Bổn vương đích thật là hiểu biết một ít.
Tôn Phi tâm niệm vừa động, chuyển sang hình thức Thánh kỵ sĩ, cả người lưu chuyển lên một tầng 'linh khí lực lượng' nhàn nhạt màu vàng, nhất thời toàn thân đã tràn ngập khí tức nhân từ cùng cao quý nhu hòa, hoàn toàn giống với những người tu hành Thánh lực của Giáo Đình, hơn nữa lực lượng còn tinh thuần hơn, trong lúc nhất thời làm cho không gian trong trướng bồng toàn một vẻ quang minh nhân từ.
Thần Thánh giáo đình cũng không cấm mọi người tu tập Giáo Đình quang minh Thánh lực, thậm chí còn cổ vũ mọi người xưng là con dân của thần, bởi vậy Tôn Phi không cần giấu diếm lực lượng hình thức Thánh kỵ sĩ, còn nữa, Tôn Phi từng nhiều lần sử dụng qua lực lượng linh khí của Thánh kỵ sĩ, rất nhiều người đều từng tận mắt nhìn thấy, muốn giấu diếm cũng giấu diếm không được.
- Chư thần tại thượng! Bệ hạ lại có tạo nghệ nhường này với Giáo Đình Thánh lực.
Kaka không hề cảm thấy bất ngờ, tựa hồ như là chứng thực được suy đoán gì đó, hai mắt lóe lên rất nhanh rồi vui vẻ vỗ tay cười to:
- Vốn nghĩ muốn mời bệ hạ gia nhập Thần Thánh giáo đình, hiện giờ xem ra ta không cần làm điều thừa rồi, không cần, ha ha, không cần!
Tôn Phi mỉm cười, cũng không nhiều lời.
Quốc vương bệ hạ đương nhiên hiểu được hàm ý trong lời nói của Kaka.
Màu sắc thánh lực của hắn lại qua mặt thêm được một người là vị Thần Chi Tử cao cao tại thượng này, cũng giống như đã lừa được thần sư Mazola tại Hương Ba Thành, làm cho Kaka cho là mình cũng có được thân phận Thần Chi Tử. Bây giờ Tôn Phi đã hiểu rõ ý nghĩa của màu sắc Thánh lực đối với Giáo Đình, trong lịch sử chưa từng có tiền lệ xuất hiện Thần Chi Tử “hoang dã”, tất cả Thần Chi Tử ngay khi vừa ra đời đã bị thần khí của Thần Thánh giáo đình trên Thánh sơn phát hiện, sau đó bị Giáo Đình tìm kiếm được, nếu thân thế trong sạch, liền lập tức thu nạp vào giáo đình tiến hành bồi dưỡng.
Thần Chi Tử địa vị vô cùng tôn quý, được cho hóa thân của chư thần, chuyển thế hàng lạc tại phàm gian, có tư cách tranh đoạt ngôi vị giáo hoàng tối cao của Thần Thánh giáo đình trong tương lai. Mà bọn hắn chỉ có một đặc điểm rõ rệt: khi tu luyện Thánh lực, màu sắc của Thánh lực sẽ là kim hoàng sắc, khác với những người khác là ngân sắc.
Thần Chi Tử “hoang dã”, Tôn Phi vẫn là đệ nhất nhân từ xưa đến nay.
Có một thân kim sắc Thánh lực này, trừ phi là Giáo hoàng điện hạ đương đại biết cặn kẽ tài liệu về toàn bộ Thần Chi Tử, còn những người khác căn bản là mặc sức mà lừa gạt.
Thực hiển nhiên, ngay cả vị Thần Chi Tử Kaka trước mắt này cũng đều tin “một thân phận khác” của Tôn Phi.
Thế nhưng ngay lúc này, thần sư Baresi hơi hơi híp mắt lại.
Hắn không chút che giấu ánh mắt vô lễ mà nhìn trên nhìn dưới, giống như là muốn lần nữa đánh giá vị tiểu quốc vương trước mắt. Khiến Tôn Phi cảm thấy kỳ quái là ánh mắt đó mặc dù rất bình tĩnh, thế nhưng trong đó loáng thoáng che giấu một cỗ địch ý cùng sát ý sâu đậm, nếu không phải hình thức người man rợ của Tôn Phi cực kỳ mẫn cảm với địch ý cùng sát ý thì có lẽ đã bị vị lão nhân tóc hoa râm mộc mạc này đánh lừa.
Mà ở phía sau Baresi, mấy gã kỵ sĩ hiển nhiên bị một màn trước mặt làm rung động, sau khi tỉnh táo lại, ánh mắt biến hóa cũng là cực kỳ rõ ràng, một tia kính sợ bên trong mang theo từng luồng địch ý, so với thần sư Baresi càng rõ ràng hơn, cho dù là Drogba, Pearce cùng Robben ngồi ở một bên cũng cảm nhận được, thần sắc tức thì biến đổi.
Trong đại trướng, không khí như bắt đầu đọng lại.
Rèm cửa đột nhiên khẽ nhúc nhích để luồng gió lạnh từ ngoài lọt vào, khiến nhiệt độ không khí bên trong trở nên lạnh lẽo dị thường.
Chỉ có Kaka cùng Tôn Phi hai người mang trên mặt mỉm cười, giống là chuyện gì cũng không từng phát sinh, nhìn nhau cười, đem rượu trong ly giơ lên uống một hơi cạn sạch.
Đúng lúc này, một làm gió thơm thổi tới dắt theo tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền tới từ phía cửa vào.
Người đi tới chính là Vương phi điện hạ tương lai Angela.
Kaka chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng, tựa như cảm thấy được ấm áp giữa trời đông.
Thân là Thần Chi Tử thân phận vô cùng tôn quý, Kaka rời Thánh sơn Thần Thánh giáo đình du lịch thời gian vượt quá năm năm, ở trong vòng năm năm này, hắn tới đâu cũng đều được xem làm khách quý để mà chiêu đãi, nhìn thấy đủ loại mỹ mạo phu nhân nữ tử, nhưng là cho tới nay không có bất kỳ người nào có thể giống cô gái thánh khiết trong tà váy trắng trước mắt này, để cho hắn cảm giác được trái tim mình đập thình thịch liên hồi.