Cỗ lực lượng kinh khủng không thể chống cự, lại vừa lúc chạm tới mặt đất mà tiêu thất.
Hoàn toàn biến mất.
Giống như là cỗ lực lượng kinh thiên kia chưa bao giờ xuất hiện, ngay cả chút khí tức cũng không để lại.
Tôn Phi nhảy mắt một cái, thủ đoạn điều khiển lực lượng thật khiến ngươi ta phát sợ!
Không thể tưởng tượng!
Bất quá ngay trước khi cỗ lực lượng kia biến mất, Tôn Phi rõ ràng nghe được một tiếng 'Ồ' vang lên bên tai, tựa hồ người kia cực kỳ ngạc nhiên khi thấy Tôn Phi có thể tránh một kích này.
- Một kích này, xem như là giáo huấn nho nhỏ cho ngươi, tôn nghiêm của đế quốc kỵ sĩ điện không phải ai cũng có thể tùy ý mạo phạm... Tiểu hỗn đản, nhớ lấy cho ta, lần sau sẽ không đơn giản như vậy đâu, hừ!
Ngay khi Tôn Phi còn đang sửng sốt vì tiếng kinh hô kia, lại một giọng nói vang bên tai hắn.
Là uy hiếp!
Nhưng không biết vì cái gì, Tôn Phi lại nhìn ra được một cỗ thân thiết trong giọng nói kia.
Hơn nữa Tôn Phi lại phân biệt ra được, giọng nói vừa rồi cùng giọng nói làm cho lục đại tài quyết kỵ sĩ rút lui tuyệt đối cùng là của một người, âm điệu bình tĩnh trầm lắng, không hề cố tình ra vẻ đe dọa, nhưng lại ẩn chứa một cỗ tự tin cùng cao quý, làm cho bất luận người nào nghe được đều không thể sinh lòng phản kháng.
Đây tuyệt đối là một cường giả khủng bố.
Trước mặt gió thổi tới vù vù, Tôn Phi ngưng thần đứng ở phía sau Materazzi, trầm mặc trong giây lát, chuẩn bị sẵn sàng tùy thời lợi dụng kỹ năng Truyền Tống... Nhưng cỗ lực lượng kia sau một kích thất bại lại không hề tái xuất hiện.
- Này tiểu tử, sao vừa rồi ngươi lại chạy đến sau lưng ta?
Materazzi dựng râu trừng mắt, có vẻ rất bất mãn với hành động của Tôn Phi.
- Ách, vô tình, tuyệt đối là vô tình!
Tôn Phi cười hắc hắc, thầm nói chẳng lẽ ta sẽ nói cho ngươi biết, tránh ở phía sau của ngươi là vì phòng ngừa cường giả thần bí này nhất quyết giết ta, ta sẽ kéo ngươi làm lá chắn chắc?
- Hô! Thực không ngờ a, tiểu tử ngươi... Phong cách gớm nhỉ!
Đế quốc đệ nhất ngâm du thi nhân ánh mắt phức tạp nhìn Tôn Phi, tự đáy lòng cảm thán nói:
- Ha ha ha, đến cuối cùng, ngay cả đường đường kỵ sĩ điện đại kỵ sĩ trưởng Akinfeev tự mình ra tay, cũng không thể khiến ngươi xấu mặt, giỏi, đế quốc Zenit, trừ ba địa phương kia, ngươi đều có thể đi ngang!
Materazzi cảm khái một hơi, ngay sau đó, chung quanh thí kiếm đài số 1 đột nhiên vang lên tiếng hoan hô như sấm nổ, mấy vạn người đồng thời cuồng hô, làn sóng âm thanh truyền mãi từ chân Moro sơn mạch tới tường thành đế đô.
- Hương Ba Vương! Hương Ba Vương! ! Hương Ba Vương! ! ! Hương Ba Vương! ! ! ! ! Hương Ba Vương! ! ! ! !
Đủ cách hò reo từ mọi quốc gia, cuối cùng hợp chung thành một tràng hô vang tên tuổi Hương Ba Vương, đối với một ít tiểu quý tộc cùng quan viên địa vị thấp đến từ các nước phụ thuộc mà nói, tuy rằng kỵ sĩ điện ảnh hưởng thời gian dài khiến họ xem trọng đệ thất Huyết Tinh kỵ sĩ hơn, thế nhưng sâu trong nội tâm, họ lại có khuynh hướng nghiêng về Hương Ba Vương.
Dù sao Hương Ba Vương cũng giống như bọn hắn, đều xuất thân từ 250 nước phụ thuộc.
Từ mặt này mà xét, Hương Ba Vương có vẻ thân thiết hơn, giống như Hương Ba Vương đại biểu cho bọn hắn đi tham gia quyết đấu, coi như là một trận đấu giữa thế lực quý tộc đế quốc cùng lực lượng các nước phụ thuộc, mà Hương Ba Vương thắng lợi, cũng chính là bọn hắn giành thắng lợi.
Đây là một loại cảm tính vi diệu của con người.
Tiếng hoan hô kích động, người xem giơ cao tay làm thành làn sóng, cái tên 'Hương Ba Vương' được hô vang không dứt...
(Giống fans bóng đá VN nhể )
Tôn Phi hơi nhắm mắt lại, lặng lẽ chuyển sang hình thức Thánh kỵ sĩ, kim sắc quang mang nhàn nhạt bao phủ ở trên người của hắn, một cỗ khí tức cao quý cùng nhân từ khó nói lên lời lén lút tràn ngập ra, lấn át ánh nắng chói chang vào đúng giờ Ngọ, chiếu xuống cả vùng một tuyết trắng quanh phạm vi Tôn Phi đứng. Hết thảy tiên địa lúc đó tựa hồ chỉ còn lại một thân ảnh, Tôn Phi mở ra song chưởng, phảng phất là ôm toàn bộ thế giới.
Giờ khắc này, hình ảnh vương giả trẻ tuổi vô địch đã chặt chẽ khắc sâu vào tận linh hồn của mấy vạn gười từ 250 nước phụ thuộc, khiến họ suốt đời cũng không thể nào quên.
Đây là hiệu quả Tôn Phi tận lực muốn tạo thành.
Hắn chính là cần trong lòng mấy vạn người nước phụ thuộc nhớ kỹ hình tượng vương giả của mình.
Làm như vậy thực sự không phải là vì muốn tỏ ra trang bức (ngưu B, hổ báo..).
Tôn Phi tin chắc, đủ loại biểu hiện hôm nay của mình ở thí kiếm đài, thực lực cường hãn, can đảm hướng hướng tài quyết kỵ sĩ vung quyền điên cuồng, dáng vẻ vương giả trong hình thức Thánh kỵ sĩ... Tất cả chuyện này mỗi một việc đều sẽ phát huy diệu dụng không thể tin được trong tương lai!
- Từ nay về sau, dưới đại đế đế quốc, Hương Ba Vương ngươi chính là vương của vạn vương!
Ngay cả đế quốc đệ nhất ngâm du thi nhân Materazzi cũng thu hồi thần thái bất cần đời, nhìn đám người chung quanh thí kiếm đài hò hét điên cuồng, lại nhìn khí tức thượng vị giả cao quý trên người Tôn Phi, thấp giọng mà cảm khái, hắn cũng không có che dấu thanh âm của mình, như là cố ý tuyên dương, từng tiếng từng tiếng rõ ràng mà truyền ra ngoài.
Nói xong câu đó, vị đế quốc đệ nhất ngâm du thi nhân này cũng không tiếp tục nấn ná, ngửa mặt nhấp một hơi rượu ngon, thân hình chợt lóe, hóa làm một đạo kim sắc lưu quang biến mất phía đằng xa...
Mà dưới đài, tiếng hoan hô vẫn còn vang vọng kéo dài mãi không thôi.
Một vị kỵ sĩ Giáo Đình thân mặc hắc sắc khôi giáp sĩ từ phía dưới đi tới, thần sắc cung kính đến trước người Tôn Phi, nói:
- Hương Ba Vương bệ hạ, đây là thiệp mời của đại nhân chúng ta, bệ hạ ngày sau nếu có thời gian, xin mời cùng đại nhân chúng ta trò chuyện!
Thiếp mời màu đen phong cách cổ xưa quý phái, không có dáu hiệu dư thừa, mặt bên phải in lên dấu hiệu của Giáo Tông đại nhân giáo khu đế quốc Zenit thuộc Thần Thánh giáo đình, liền đã nói rõ thân phận tôn quý của vị “đại nhân” trong miệng kỵ sĩ này. Cho dù là rất nhiều thế lực siêu cấp quý tộc thuộc đế quốc Zenit, cũng không phải ai cũng nhận được thiệp mời như vậy.
Tôn Phi cũng không tính từ chối, khẽ ngẫm nghĩ rồi đón nhận lấy.
Hắc sắc kỵ sĩ kia hơi hơi cúi đầu, xoay người xuống khỏi thí kiếm đài.
Trên khi khách quý, rất nhiều quý tộc thấy thế đều hâm mộ Tôn Phi.
Lực ảnh hưởng của Thần Thánh giáo đình ở đế đô không kém gì hoàng thất đế quốc, được Giáo Tông điện hạ tự tay gửi thiếp mời, tối thiểu Hương Ba Vương đã chiếm được chú ý của Thần Thánh giáo đình.
Rất nhanh, đại đội kỵ sĩ Thần Thánh giáo đình dưới thí kiếm đài đã thúc ngựa hộ tống cỗ xe ma pháp hướng đế đô mà rời đi.
Từ khi trận đấu bắt đầu đến tận lúc rời đi, nhân vật thần bí trong cỗ xe kia vẫn không hề lộ diện, mọi người mơ hồ chỉ có thể đoán ra bên trong khẳng định có một đại nhân vật của Thần Thánh giáo đình, nhưng cụ thể là vị đại nhân nào thì không thể biết được!
Đội ngũ Giáo Đình đi khỏi cũng không ảnh hưởng tới đám người đang điên cuồng hoan hô, ngược lại bởi vì thiếu áp lực cùng ước thúc mà càng thêm hưng phấn.
Mãi lúc sau, tiếng hoan hô mới có dấu hiệu giảm dần.
Tôn Phi đang muốn ly khai, đột nhiên...
- Hương Ba Vương Alexander? Không tệ, đúng là không tệ, hiện giờ trong 250 nước phụ thuộc, ngươi có thể coi là đệ nhất nhân, tuy rằng lần này ngươi hành động có chút lỗ mãng, đắc tội đế quốc kỵ sĩ điện, về sau cẩn thận một chút...
Một thanh niên anh tuấn đầu mang ưng khôi xuất ma pháp phi hành Phong Chi Dực bay lên thí kiếm đài, nhìn Tôn Phi gật gật đầu, thần sắc tràn ngập kiêu ngạo, như là từ trên cao nhìn xuống, nói:
- Thực lực của ngươi đã chinh phục ta, nếu ngươi nguyện ý dốc sức vì gia tộc Dean, đại hội diễn võ tác chiến lần này, Hương Ba quốc nhất định có thể một bước lên trời...
Tôn Phi dùng ánh mắt như gặp một thằng ngu liếc qua hắn, sau đó quay đầu không thèm để ý.
Gia tộc Dean là cái kít gì, chạy đến trước mặt lão tử ra vẻ hổ báo.
- Ngươi...
Người thanh niên đội ưng khôi nhận ra bị Tôn Phi coi thường, cảm giác tôn nghiêm của mình bị vũ nhục, trợn mắt nhìn.
Một làn u hương lượn lờ, một đạo thân ảnh thướt tha hấp dẫn đến cực điểm đột nhiên xuất hiện ở trên thí kiếm đài.
Là thiên chi kiêu nữ Beyonce của gia tộc Knowles.
Nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp nhưng lạnh lùng cao quý như tảng băng này chậm rãi nhìn thật kỹ Tôn Phi, tuy nàng xinh đẹp nhưng lại có một cảm giác cao ngạo xa cách người từ ngàn dặm, nàng đi tới không chút khách khí nói:
- Ngươi tuy rằng còn cách một đoạn không nhỏ so với yêu cầu của ta, nhưng ta nguyện ý cho ngươi một cơ hội, Hương Ba Vương, hiện giờ ngươi có thể theo đuổi ta, chỉ cần ngươi biểu hiện thật tốt, có lẽ ta sẽ xem xét hẹn hò một lần cùng ngươi...
(DG: bố con tự kỷ =.= )
- Phì...
Tôn Phi thiếu chút nữa phun ra.
Cô nàng này không phải tự tin quá mức làm hỏng não rồi chứ?
Trước mắt là hai thanh niên đến từ hai đại gia tộc tại đế đô, đại khái là một khuôn dạng với Hoàng Kim Kỵ Sĩ Sutton và Ôn Tuyền Quan thanh niên đệ nhất cao thủ Dinaples lúc trước, từ khi sinh ra đã nằm trong đống vàng khiến bản thân tự tin đến mức ngu ngốc, ảo tưởng cả bầu trời đều lấy bọn hắn làm trung tâm mà xoay tròn.
Hai kẻ ngu ngốc!
Tôn Phi dở khóc dở cười lắc đầu, cũng không thèm để ý tới đôi nam nữ này, vẫy vẫy tay với khan giả quanh thí kiếm đài, khiến lần nữa tạo thành một trận hoan hô giống như đáp lại...