Chương 242: Tự Ta Có Biện Pháp Giải Quyết

Đệ tam Trừng Giới kỵ cũng biến sắc mặt.

Đệ nhị Sát Lục kỵ sĩ vẫn tiếp tục kiên trì, lộ rõ ý tứ của chính mình, bất quá, chính là mượn cơ hội ép chết luôn Hương Ba Vương đang lên như diều gặp gió.

Rốt cuộc Hương Ba Vương đắc tội đệ nhị Sát Lục kỵ sĩ từ lúc nào vậy?

Chẳng lẽ là do chuyện Hoàng Kim kỵ sĩ Sutton bị đánh bại? Chuyện này khó có khả năng, người khác có lẽ không biết, nhưng đệ tam Trừng Giới kỵ sĩ lại hiểu rõ, Hoàng Kim kỵ sĩ cá tính kiêu ngạo lại mới tấn nhập thập đại tài quyết kỵ sĩ, chẳng qua chỉ là vị trí thay thế bổ sung mà thôi, quan hệ với đệ nhị kỵ sĩ cũng không thân thiết lắm, thậm chí là có hơi xa lạ, vậy nên mới nói, đệ nhị kỵ sĩ vì Sutton ra mặt là không có khả năng!

Chuyện này nhất định là có vấn đề!

Rốt cuộc là vấn đề này là sao đây?

Đệ tam Trừng Giới kỵ sĩ nhất thời suy nghĩ mãi mà không rõ.

Tuy là thế nhưng hắn hiểu được, hôm nay mình nhất định phải hết sức bảo vệ Hương Ba Vương.

Không chỉ là vì hảo cảm bản thân của mình với Hương Ba Vương.

Mà cũng bởi vì hiện trạng trước mắt của đế quốc.

Hiện giờ tình thế đế quốc càng ngày càng phức tạp, thân thể đại đế Yashin như mặt trời sắp lặn, các hoàng tử cạnh tranh ngôi vị hoàng đế càng lúc càng kịch liệt, các quý tộc cùng đại thần đã sử dụng hết thảy thủ đoạn mà chia phe phái, ai cũng muốn tranh thủ lợi ích gia tộc của mình, đã muốn loạn thành một đoàn, bên ngoài lại có địch quân Spark hùng hậu ngoài biên cảnh tùy thời có thể lôi đình oanh kích.

Dưới tình huống bấp bênh như vậy, một thiên tài võ sĩ tấn cấp lục tinh đối với đế quốc mà nói, chính là tồn tại có ý nghĩa cực lớn, huống chi Hương Ba Vương tuổi còn rất trẻ chỉ mới 18 tuổi.

Một thiên tài mười tám tuổi, lục tinh võ giả, ý nghĩa đã siêu việt hơn xa bản thân hắn cũng có thực lực lục tinh.

Thiên phú và tốc độ tu hành như vậy, có thể cam đoan trong vòng 5 đến 6 năm trong tương lai, Hương Ba vương có thể đột phá tinh cấp, trở thành nguyệt cấp cường giả trẻ tuổi nhất để quốc.

Quả như vậy, từ lúc truyền ra tin Hương Ba Vương hoành không xuất thế đánh bại Hoàng Kim Kỵ Sĩ Sutton, đệ tam Trừng Giới kỵ sĩ cùng mấy vị tài quyết kỵ sĩ quan hệ hữu hảo khác đã bắt đầu chú ý đến ngôi sao mới xuất hiện này, trận chiến ngày hôm nay giống như nhát kiếm cắt đứt nút thắt cuối cùng, khiến mấy người thêm kiên định với quyết tâm bồi dưỡng Hương Ba Vương.

Cho nên, dù trước mặt hắn chính là Sát Lục kỵ sĩ bài danh đệ nhị cao hơn hắn một bậc, hắn vẫn muốn bảo vệ người trọng yếu trong tương lai, vị Hương Ba Vương này!

- Quyết đấu trên thí kiếm đài, xuất hiện thương thế là khó tránh, ta thấy Hương Ba Vương cũng không làm sai, không nên truy cứu nữa, hãy mau cứu chữa cho Đệ thất kỵ sĩ đi.

Đệ tam Trừng Giới kỵ sĩ nói xong tỉnh bơ chắn trước người Tôn Phi, chặn đệ nhị Sát Lục kỵ sĩ lại.

- Hừ, đệ tam, ngươi thật muốn đối đầu cùng ta sao?

Đệ nhị Sát Lục kỵ sĩ hừ lạnh, hắn căn bản cũng không muốn giải thích gì nhiều, khí tức trên người phát ra ngày càng cường đại như thủy triều lao đến, muốn chấn Trừng Giới kỵ sĩ ra ngoài. Theo sau hắn, Đệ tứ Cự Nhận kỵ sĩ, cùng đệ ngũ Bạo Lệ kỵ sĩ cũng phóng ra lực lượng bản thân mình, uy áp của ba người như ba ngọn núi lớn ép đến, khiến cho kết giới phòng hộ Thủy Mạc Thiên Hoa bảo hộ thí kiếm đài số 1 bắt đầu dao động có xu hướng sụp đổ.

Đệ Tam kỵ sĩ biến sắc:

- Ngươi …

Phía sau, đệ lục Quang huy kỵ sĩ, đệ bát Bạch Vân kỵ sĩ đồng thời đi về phía trước một bước, sóng vai đứng cùng đệ tam kỵ sĩ, ba người trong nháy mắt cũng phát ra lực lượng của chính mình, cùng ba người đệ nhị tranh phong không kém, lực lượng vô hình va chạm kịch liệt trên không, các loại đấu khí giống như hỏa diễm trên người ngày càng dày đặc đốt sáng nửa bầu trời.

Chung quanh thí kiếm đài, mọi người nguyên bản đi xem trận quyết đấu, đưa mắt nhìn nhau.

Ai cũng không ngờ, trận quyết đấu lại biến hóa như vậy, sáu vị tài quyết kỵ sĩ, lại ở trước mặt mọi người vì Hương Ba Vương mà trở mặt, thậm chí có thể dẫn phát một trận chiến.

- Lui … Lui lại nhanh lên!

- Không tốt, đám tài quyết kỵ sĩ này muốn động thủ rồi, mất đi kết giới ma pháp, kình khí tràn ra có thể dễ dàng liệt sát chúng ta, mọi người lùi lại mau lên a…

- Chư thần trên cao, thế quái nào lại xảy ra chuyện này vậy?

Chung quanh mấy vạn người xem nơm nớp lo sợ, nhất là những người thực lực thấp kém đang ở gần thí kiếm đài, lập tức giống như hắc cẩu gặp cự long, bị khí thế của sáu đại kỵ sĩ phát ra làm cho hai chân mềm nhũn trực tiếp ngã trên mặt đất không thể động đậy.

Mọi người thất kinh hướng bên ngoài điên cuồng chạy trốn.

Tại chỗ ngồi khu khách quý, nhóm các đại quý tộc đã có nhóm hộ vệ thật nhanh tiến lại bảo hộ, nếu sáu vị tài quyết kỵ sĩ thực sự động thủ, khoảng cách khu khách quý là gần nhất tất sẽ đứng mũi chịu sào.

Trong đám đông hỗn loạn chỉ có cỗ xe ma pháp đến từ Thần thánh giáo đình cùng đội hắc kỵ sĩ vây quanh là vẫn duy trì trầm mặc không có một chút kích động.

- Ha ha ha, thật tốt quá, không nghĩ nhanh như vậy lại có một hồi quần ẩu bắt đầu nữa!

Ngâm du thi nhân Materazzi đứng trên thí kiếm đài chỉ sợ thiên hạ không loạn, không chút hoang mang tiếp tục uống rượu, trên râu còn dính mấy giọt rượu tỏa hương thơm lừng, hắn tựa hồ hồn nhiên không cảm giác sáu cỗ khí tức làm người khác sợ hãi kia, trong tay nhẹ phất quạt lông, ong ong ong một trận ba động truyền đến trên thí kiếm đài, kết giới Thủy Mạc Thiên Hoa vừa biến mất lại tiếp tục xuất hiện, đem toàn bộ thí kiếm đài bao bọc lại bên trong.

Lúc này, đám người chạy trốn điên cuồng ở bên ngoài vẫn chưa hoàn hồn dừng bước.

Bọn hắn quay đầu lại nhìn, trong ánh mắt lóe ra quang mang điên cuồng nóng rực, nếu sáu vị tài quyết kỵ sĩ thực sự đánh nhau, như vậy trận quyết đấu tuyệt đối kinh động lòng người, đối với bọn hắn mà nói, là cơ hội ngàn năm một thuở để quan sát cuộc chiến truyền kỳ của đế quốc.

...

- To gan, đệ tam kỵ sĩ, đừng ép ta ra tay!

Ánh mắt đệ nhị Sát Lục kỵ sĩ lóe lên thần sắc thô bạo điên cuồng.

- Hắc hắc, đệ tam kỵ sĩ, ngươi đừng quên, ba người các ngươi hợp lực cũng không phải là đối thủ của chúng ta!

Đệ tứ kỵ sĩ khinh thường nhìn ba vị đồng nghiệp trước mắt, ý tứ khiêu khích rất rõ ràng.

- Có phải đối thủ hay không, thử đi rồi mới biết được.

Lúc này, đệ tam Trừng Giới kỵ sĩ đã nghĩ thông suốt hết thảy, biểu tình nghi hoặc và tức giận trên mặt đã đổi thành lãnh tĩnh, hắn không có chút ý tứ nào muốn thay đổi quyết định của mình, bên cạnh hắn đệ lục và đệ bát kỵ sĩ cũng đồng dạng thần sắc nghiêm túc, kiên trì lựa chọn ban đầu của chính mình.

- Cảnh cáo các ngươi một lần cuối cùng, bổn tọa không muốn cùng các ngươi động thủ, không nên ép ta… Nếu không, dưới cái nhìn chăm chú của mấy vạn người ở dưới, danh dự kỵ sĩ điện sẽ vì ba người các ngươi mà hổ thẹn!

Đệ nhị Sát Lục kỵ sĩ đã chậm rãi nắm tay, một thân hỏa diễm đấu khí đã bùng lên tới cực hạn.

Đệ tam kỵ sĩ nét mặt thờ ơ, khẽ nở nụ cười trào phúng:

- Vinh dự của tài quyết kỵ sĩ hôm nay có lẽ sẽ hổ thẹn, nhưng tuyệt đối không phải vì lựa chọn của ta!

Đối chọi gay gắt.

Tình thế hết sức căng thẳng.

Đúng lúc này...

- Khụ khụ khụ, các người có thể hay không nghe ta nói một câu.

Mắt thấy đôi bên đã muốn giao thủ, Tôn Phi luôn trầm mặt đứng bên, đột nhiên ho khan vài tiếng, hấp dẫn sự chú ý của mọi người, đến khi mọi người nhìn qua, hắn mới không nhanh không chậm bước trên mặt đất từng bước, vuốt cằm, giống như lão bằng hữu lâu năm vỗ vai đệ tam kỵ sĩ, mỉm cười nói:

- Kỵ sĩ đại nhân, ngài biểu hiện quá phong cách đi, đoạt mất sự nổi bật của ta rồi nha…

Đệ tam Trừng Giới kỵ sĩ ánh mắt trong suốt nghi hoặc nhìn Tôn Phi, lộ ra một tia nghi vấn.

- Ồ, ngài không hiểu từ ‘phong cách’ sao? Ây, dùng ngôn ngữ đại lục để giải thích, đại loại là anh tuấn tiêu sái ấy mà… Đường đường là kỵ sĩ điện tài quyết kỵ sĩ nếu ở dưới ánh nhìn của con dân các nước phụ thuộc mà quyết sinh tử chiến, đối với đế quốc mà nói không phải tin tức gì tốt lành, cho nên kỵ sĩ đại ca à, chuyện của ta, hãy để cho ta tự mình giải quyết đi!

Nghe Tôn Phi nói ra như vậy, tất cả mọi người xung quanh chợt sững sờ.

- Ngươi… Xác định?

Kịp thời phản ứng chính là đệ tam kỵ sĩ, hắn quay đầu lại nhìn Tôn Phi, thần sắc có đôi chút do dự.

- Đương nhiên xác định!

Tôn Phi nói xong, đi về phía trước vài bước chắn giữa sáu người, ngay trước mặt ba người đệ nhị kỵ sĩ, nét mặt thản nhiên không có chút ý tứ sợ hãi nào.

- Ngươi...

Đệ lục cùng đệ bát kỵ sĩ thấy Hương Ba Vương không để ý tới một phen khổ tâm của bọn hắn, nhất thời vừa vội vừa tức. Đệ tam kỵ sĩ lắc đầu, mang theo hai người chậm rãi đi đến cạnh thí kiếm đài, bọn hắn muốn nhìn xem, Hương Ba Vương làm thế nào giải quyết khốn cảnh trước mắt.

- Tốt, nói như vậy, ngươi nguyện ý đi theo bổn tọa tiến vào hắc ngục thẩm tra phải không?

Đệ nhị kỵ sĩ nhìn Tôn Phi, thở ra một hơi, hắn không có chút nào để người thiếu niên mười tám tuổi này vào mắt, tuy rằng gã có thể đánh bại đệ thất kỵ sĩ nhưng không có nghĩa là hắn có thể chạy thoát dưới tay của mình và hai vị tài quyết kỵ sĩ.

- Thẩm tra cái con mợ ngươi!

Tôn Phi gầm lên giận dự, đột nhiên đánh ra một quyền.