Chương 224: Thanh Âm Như Sấm Nổ.

- Hắc hắc, các cô nương, đợi tới thi đấu, ta sẽ đem đầu của các ngươi chặt xuống…

Có tráng hán thân cao quá hai thước, cởi trần khoe cơ bắp cường tráng, tại doanh địa quốc gia mình thấy quân viễn chinh Hương Ba đi qua, dùng đầu lưỡi liếm liếm lưỡi dao, lộ ra tươi cười dữ tợn.

- Rống….!

Một đầu hắc sắc độc giác cự hùng (gấu đen một sừng) hung bạo từ trong một doanh địa khác bổ nhào tới hàng rào, mở cái miệng to như chậu máu mà phả ra hơi thở đầy huyết tinh, không ngừng điên cuồng gào thét với nhóm người Hương Ba.

Cũng có võ sĩ toàn thân mặc kín cương thiết khôi giáp, chỉ lộ ra ánh mắt đầy sát khí, như bức tượng lẳng lặng đứng trong doanh địa của quốc gia mình, nhìn chằm chằm từng người đi qua, trong tay hắn gắt gao nắm chặt bảo đao còn dính máu tươi, lưỡi đao sắc bén, thời khắc đều có thể vung lên chém người.

Tôn Phi cưỡi trên lưng Hắc Toàn Phong, bên tai truyền đến từng tiếng hò hét không chút hảo ý…

- Đồ án song đầu cẩu? Đây là ký hiệu của nước nào?

- Không biết, quy mô nhân số, chỉ là một tiểu quốc đáng thương mà thôi…

- Hắc hắc, tiểu quốc, trong đại hội diễn võ tác chiến, chính là đến nạp mạng a…

- Khoan, xem tọa kỵ của chúng kìa… Hả? Không ngờ là tứ cấp ma thú Liệt Diễm thú? Chẳng lẽ là Chishui Vương tới? Chỉ là Chishui Vương tuyệt đối không có còn trẻ như vậy, ngươi xem tên kỵ sĩ trẻ tuổi dẫn đầu kia, hẳn là quốc vương của bọn chúng…

- Hắn đang cưỡi… Hử? Sao ta chưa thấy qua ma thú này bao giờ? Có chút giống ngựa, mà lại na ná chó…

- Nói bậy, chó làm sao có thể lớn như vậy?

Dưới một dàn thanh âm hỗn tạp, đám người Tôn Phi xuyên qua hơn phân nửa doanh địa của hai trăm năm mươi nước phụ thuộc, có cường quốc cực kỳ giàu có tranh bị toàn cương thiết khôi giáp, cũng có quốc gia ngay cả quốc vương cũng chỉ mặc được bộ đồ da thú, còn lại gần như khỏa thân, phảng phất như người man rợ xuất thân từ rừng sâu núi thẳm, thành quản cùng thánh đấu sĩ quân viễn chinh Hương Ba trên người mặc những bộ khôi giáp không kém, khiếm cho vài kẻ thèm nhỏ dãi, đặc biệt là tứ cấp ma thú Liệt Diễm thú của thánh đấu sĩ, càng hấp dẫn ánh mắt thèm thuồng từ vô số cao thủ, một đường đi tới, Tôn Phi cảm nhận được không ít ánh mắt nóng rực.

Một vài kẻ hữu tâm, thậm chí trắng trợn đi theo đội ngũ, muốn biết cái đội quân không đủ trăm người ngày, rốt cuộc là dạng thế lực gì.

- Alexander bệ hạ, bãi đất trống cạnh bờ sông phía trước kia chính là doanh địa được phân cho Hương Ba Thành.

Kỵ sĩ trưởng dẫn đường có vẻ thực khách khí, chỉ vào bãi đất trống lớn nhất gần bờ sông, nói với Tôn Phi.

Đây là một bãi đất chừng hai mươi mẫu, bên cạnh một con sông chảy xuyên qua toàn bộ doanh địa các nước phụ thuộc khác, địa thế bằng phẳng vừa phải, trên mặt đất mọc nhiều mảng cỏ đã khô vàng, lại gần nguồn nước, phi thường thích hợp hạ trại. Nơi này ngăn cách bởi dây cáp cùng tấm bia dựng sẵn, ngay trung ương có một khối cự thạch cao mười thước, bên trên khắc ba chữ lớn “Hương Ba Thành” khí thế không tầm thường.

- Bệ hạ, ta gọi là Milicic, bệ hạ nếu có sự tình gì, có thể phái người đến đệ nhất doanh của Bạo Tuyết quân đoàn tìm ta, quân viễn chinh đường xa mệt nhọc, , ta sẽ không quấy rầy, tin rằng không lâu nữa chúng ta sẽ gặp lại!

Kỵ sĩ trưởng này tên Milinic, biểu hiện phi thường thân mật, hơn nữa nghe ngữ khí, không ngờ là người của quân đoàn bài danh thứ nhất trong thập đại chủ lực quân đoàn đế quốc - Bạo Tuyết quân đoàn, điều này làm Tôn Phi có chút giật mình. Sau khi đem đám người Tôn Phi bố trí an ổn, Milicic để lại một phần chương trình và quy định của đại hội, sau đó lập tức đứng dậy cáo từ, thái độ phi thường xảo diệu, vừa không làm cho người ta phản cảm, lại biểu đạt ra chính mình có thiện ý với đối phương, quả thật là nhân vật phi thường tỉnh táo.

Tiễn kỵ sĩ trưởng Milicic xong, quân viễn chinh lập tức bắt đầu dựng doanh trại trên bãi đất được phân chia. Không giống như trước một đường hành quân nay đây mai đó, lần cách diễn võ tác chiến đại hội chừng một tháng này chính là quân viễn chinh sẽ trú đóng cố định nơi đây, cho nên công tác dựng doanh địa không qua loa được, giám ngục quan Oleguer tự mình ra trận chỉ huy binh lính kiến tạo doanh địa, rất nhiều đồ dùng vật phẩm mua được tại Ôn Tuyền Quan giờ thể hiện lên công dụng.

Mà bên ngoài bãi đất, đám người đi theo sau đội ngũ khi chứng kiếm ba chữ lớn trên cự thạch kia rốt cục biết được lai lịch đám người Tôn Phi, trong đó đại bộ phận trên mặt lộ ra thần sắc kiêng kị, lập tức hốt ha hốt hoảng quay người chạy về doanh địa của quốc gia mình, phải nhanh chóng báo tin tức kinh người này lại cho quốc vương của mình.

- Đáng chết… Nguyên lai bọn người kia chính là đám Hương Ba hung thần ác sát trong truyền thuyết, nhất định phải mau chóng hồi báo bệ hạ, ngàn vạn lần không nên trêu chọc bọn người kia, Hương Ba Vương chiến thắng thái dương Hoàng Kim Kỵ Sĩ không phải một nước phụ thuộc cấp bốn nho nhỏ như chúng ta có thể nhắm tới!

- Người Hương Ba? Bọn hắn chính là người Hương Ba? Không thể trêu chọc!

- Như thế xem ra, thiếu niên tóc đen cưỡi hắc sắc ma thú quái dị kia chính là Hương Ba Vương gần đây danh tiếng vang khắp đế đô? Khó có thể tưởng tượng, Hương Ba Vương đánh bại Hoàng Kim Kỵ Sĩ Christopher Sutton lại còn trẻ như vậy? Nhân vật dạng này, chỉ có thể làm bạn, không thể làm địch!

- Hương Ba Vương hoành không xuất thế, hung danh khởi nguồn từ Song Tháp phong… Hừm, để cho ngươi đắc ý nhất thời, đế quốc kỵ sĩ điện tuyệt đối sẽ không cho ngươi kiêu ngạo lâu đâu…

Được thuộc hạ hồi báo, một đám quốc vương thèm thuồng tứ cấp ma thú Liệt Diễm thú nhất thời đã đi tham niệm của mình, đám quốc vương này đều là hạng tin tức linh thông, sớm biết kết quả trận chiến trên Song Tháp phong, đều hiểu nhân vật có thể chiến thắng Hoàng Kim Kỵ Sĩ không phải bọn hắn có khả năng trêu chọc, ai nấy đều thành thành thật thật.

Đương nhiên, cũng không phải là toàn bộ quốc vương đều tin tức linh thông, mặc cho việc tin tức về cuộc chiến tại Song Tháp phong đã không phải là bí mật gì, nhưng đối với một số gã quốc vương đến từ nơi xa xôi nào đó, tin tức tắc nghẽn mà nói, Hương Ba Vương không phải là cao thủ chiến thắng Hoàng Kim Kỵ Sĩ, mà chỉ là một quốc vương tiểu quốc cấp sáu, so với bọn hắn còn thấp kém hơn, lại còn trẻ như vậy, có thể có bản lãnh gì?

Lòng tham lam bắt đầu tràn ra.

- Cái này không công bình, vì cái gì một tiểu quốc cấp sáu như Hương Ba Thành lại có một phạm vi doanh địa hoàn mỹ bên cạnh nguồn nước như nước phụ thuộc cấp một cấp hai như thế?

- Người Hương Ba quá được thiên vị rồi!

Một số quốc vương phát ra nghi vấn như vậy.

Nhưng mà còn chưa chờ đám quốc vương bất mãn này có hành động, đã có kẻ bắt đầu ra tay rồi, đột nhiên trong lúc đó, một đạo âm thanh như sấm chớp vang lên bên tai mỗi mội người trong phạm vị hai mươi dặm đại doanh, dẫn động mây đen cuồn cuộn kéo về trên không trung…

- Hương Ba Vương, bổn tọa Claude hướng ngươi khiêu chiến, chính ngọ ngày mai, đệ nhất thí kiếm tràng (bãi luận kiếm số 1), chờ đại giá!

Đạo âm thanh vang vọng trong thiên địa.

Mỗi một quốc vương trong phạm vi hai mươi dặm đều nghe được những lời này, mỗi người nhìn nhau mà hoảng sợ.

- Claude? Đây chính là một trong thập đại tài quyết kỵ sĩ Kỵ sĩ điện, đỉnh cấp cao thủ thực lực bài danh đệ thất, nhân vật cao cao tại thượng, hắn mà lại muốn hướng Hương Ba Vương khiêu chiến sao?

- Ha ha, xem ra Hương Ba Vương đánh bại Hoàng Kim Kỵ Sĩ, làm cho kỵ sĩ điện cao cao tại thượng cảm thấy mất mặt, gần đây đủ loại đồn đại xuất hiện, danh dự kỵ sĩ điện bị đả kích lớn, người Hương Ba đến nơi chưa được mười phút đã có tài quyết kỵ sĩ đứng ra khiêu chiến!

- Đó là một cơ hội tốt, nhìn xem Hương Ba Vương có vô địch như truyền thuyết không!

Tôn Phi tự nhiên cũng nghe được đạo thanh âm như sấm rền kia.

- Claude? Gia hỏa này là ai?

Quốc vương bệ hạ có thể từ thanh âm mà phán đoán thực lực kẻ khiêu chiến không tầm thường, ít nhất sẽ không thấp hơn Hoàng Kim Kỵ Sĩ, là một cao thủ, nghĩ thầm chẳng lẽ mặt lão tử vận đại hung, đi tới chỗ nào cũng có địch nhân đến tận cửa khiêu khích? Hay là lão tử ra tay không đủ độc, cho nên kẻ nào kẻ nấy đều ở trước mặt lão tử ra oai?

- Khởi bẩm bệ hạ, Claude là một trong thập đại tài quyết kỵ sĩ, đứng hàng thứ bảy, thực lực cao hơn Hoàng Kim Kỵ Sĩ Sutton, là cao thủ đỉnh cấp lão bối (thế hệ trước) của đế quốc kỵ sĩ điện.

Lão Zola bẩm báo nói. Hắn và Mola Ridge hai người mấy ngày này mất không ít tâm tư tại phương diện tình báo, tuy rằng hệ thống tình báo Hương Ba Thành thật sự là yếu kém, nhưng dạng như thập đại tài quyết kỵ sĩ tại đế quốc không khác gì nhật nguyệt trên không trung, tư liệu không hề có gì bí mật, dễ dàng là sưu tập được một ít.

- Lại là một trong thập đại tài quyết kỵ sĩ?

Tôn Phi sờ sờ cằm, như có suy nghĩ gì, nháy mắt minh bạch nguyên do, cái này gọi là đánh cháu thì ông đến hỏi. Thế chẳng phải nếu đánh bại đệ thất tài quyết kỵ sĩ, thì sẽ dẫn đệ tam đệ nhị thứ nhất kỵ sĩ tới khiêu chiến? Đây chẳng phải là chọc tổ ong vò vẽ sao?

Xem ra cần phải một lần làm thật độc, để cho đám ruồi nhặng này không dám tới nữa!