Quốc Vương Vạn Tuế
Tác Giả: Loạn Thế Cuồng Đao
Quyển 3: Ba năm vô danh, bỗng nhiên nổi tiếng.
Chương 182: Ba mũi tên kinh thiên.
Dịch giả: †Ares†
Biên dịch: †Ares†
Nguồn: 4vn
Một lực lượng cự đại miên man không dứt truyền qua cán phủ đập vào cự hán độc nhãn, khiến miệng hắn thổ huyết, cánh tay nổi gân xanh run rẩy không ngừng, đôi cán phủ trụi lủi cuối cùng cũng rời tay rơi trên mặt đất.
Thật là lực lượng khủng khiếp.
Cự hán đầu bóng lưỡng sợ đến vỡ mật, mồ hôi lạnh thi nhau tuôn ra.
Hắn tự nghĩ bản thân có thực lực duệ kim đấu khí ngũ tinh sơ giai, lại trời sinh thần lực, thêm huyền thiết cự phủ trong tay trọng lượng không hề nhẹ, một kích kia chí ít có ngàn cân lực, từ trước tới nay, hắn chính là dựa vào ba điểm này mà chém rụng không biết bao nhiêu cao thủ, nhờ đó mới có địa vị một trong lục đại chiến tướng Huyết Đao dong binh đoàn, cho dù là giới dong binh ở đế quốc khi nhắc tới bốn chữ “độc nhãn cuồng mãng” cũng tuyệt đối uy danh hiển hách… Thế nhưng, hôm nay lại bị Hương Ba Vương bằng song kiếm kì quái như đập ruồi đánh bay, quả thực là vô cùng nhục nhã.
Phẫn nộ cùng sợ hãi đồng thời thiêu đốt trong lòng hắn.
Bất quá, nhìn thấy Hương Ba vương như hổ lạc bầy dê mà điên cuồng trảm sát nhân mã Huyết Đao, con mắt “độc nhãn cuồng mãng” điên cuồng xoay chuyển, lóe lên thần sắc âm độc, nhưng hắn cũng không có thẹn quá hoá giận lần thứ hai lao lên, mà chậm rãi lùi lấy khoảng cách, như là độc xà lén lút ẩn vào trong đám người.
Tôn Phi thấy rõ hết một màn này.
Bất quá hắn lại không hề truy kích, mà tiếp tục tàn sát dong binh Huyết Đao, trên tay mỗi một kẻ trong đám này đều vấy máu con dân Hương Ba Thành, đều là huyết địch của Hương Ba.
Trang bị cấp bảy “Boolean Kessel hài tử” song kiếm hợp bích, không đâu địch nổi, không có bất kỳ một người có thể ngăn cản thế kiếm của Tôn Phi dù là một giây, hắn rống giận một kiếm một kiếm quét ngang, đám dong binh lũ lượt kêu thảm ngã xuống đất, căn bản là khó có thể tới gần Tôn Phi trong phạm vi hai thước.
- Hôm nay chính là đêm đổ huyết, tế điện cho anh linh dân chúng Hương Ba táng thân tại Liệt Nhật sơn mạch, Huyết Đao dong binh, một người cũng đừng mong chạy thoát!
Tôn Phi hét lớn, trong nháy mắt đã có hơn bốn mươi dong binh hóa vong hồn dưới kiếm.
Đột nhiên…
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Mũi kiếm Tôn Phi chấn động, trước người đột nhiên lóe ra hơn mười đốm lửa, trong bóng đêm thấy vô cùng rõ ràng.
Nguyên lai ở trong nháy mắt, hơn mười mũi tên ẩn theo màn đêm, yên lặng không một tiếng động mà lao tới Tôn Phi, loại tên ám sát vô thanh vô tức này, phảng phất như tử thần đột nhiên chìa ra xúc tu, khiến kẻ khác khó lòng phòng bị, bất quá, người man rợ đối với nguy hiểm trời sinh cảnh giác làm cho Tôn Phi phút chốc đã nhận ra, song kiếm trong tay liên tục biến hóa mười một loại kiếm thế, đem những mũi tên này toàn bộ chấn bay.
Kiếm phong cùng tên nhọn chạm vào nhau, tuôn ra hoa lửa chói mắt.
- Hì hì hì… Hương Ba Vương quả nhiên danh bất hư truyền, bất quá trong đêm mịt mù thế này, không biết ngươi còn cản được mấy mũi?!
Chung quanh đột nhiên truyền đến một trận cười khanh khách của nữ tử, tiếng cười kiều mỵ phóng túng thanh thúy như chuông bạc, chợt trái chợt phải, chợt trước chợt sau, chợt cao chợt thấp, không hề xác định được vị trí.
Tôn Phi chú ý thấy thiếu nữ tú lệ vẫn đứng cạnh cự hán độc nhãn giờ không biết đã biến đi đâu, không thể tìm ra tung tích, mà theo tiếng cười của thiếu nữ này, từng mũi tên vô thanh vô tức, dày đặc như châu chấu từ trong bóng tối lao về phía Tôn Phi.
Thủ đoạn tập sát như vậy, hiển nhiên so với quyết đấu trực diện còn kinh khủng hơn nhiều, hơn nữa tiêu hao tinh thần lực của đối thủ.
Tôn Phi đột nhiên nhớ tới lời lão Zola đã nói, nữ nhân này có một nửa huyết thống hắc ám tinh linh, cho nên đã ba mươi nhưng trông như mười tám, kiều diễm vô song, thêm nữa kế thừa kỹ năng của hắc ám tinh linh mà thuật ẩn nấp của hắc ám tinh linh và tiễn kỹ ám sát khủng bố.
- Hì hì, tiểu đệ đệ, thật sự là hảo kiếm pháp a, bất quá, hì hì, ngươi tiếp tục chắn mấy tên nữa thử xem!
Nương theo sau thanh âm của thiếu nữ mơ hồ truyền ra chính là từng mũi tên ám sát.
Đinh đinh đinh!
Tôn Phi biến hóa kiếm thế, thoải mái đập bay.
- Hì hì hi, tiểu đệ đệ, tỷ tỷ ta càng ngày càng thích ngươi, không bằng ngươi gia nhập Huyết Đao dong binh đoàn chúng ta, để tỷ tỷ hảo hảo thương yêu ngươi, có phải hay hơn chuyện tàn sát này không!
Tiếng cười kiều mỵ, tên như mưa, sát khí từng bước, làm lòng người kinh.
Đinh đinh đinh !
Tôn Phi cười lạnh sải bước sát nhập vào trong đám dong binh, kiếm quang lóe ra, thoải mái đập bay từng mũi tên, ở cục diện như thế, vẫn là một kiếm giết một người, kiếm kiếm đoạn nhân hồn, hàn mang như sấm sét, ngàn dặm không lưu dấu.
- Khanh khách, tiểu đệ đệ, ngươi còn như vậy, tỷ tỷ ta thật sự tức giận đó nha… Nhanh chóng buông binh khí trong tay ngươi, nằm xuống nghỉ một chút đi, ngươi mệt mỏi, cần nghỉ ngơi!
Bốn phương tám hướng truyền đến thanh âm ẩn chứa một loại mỵ ý khó tả của thiếu nữ, khiến kẻ khác bất tri bất giác sinh ra mệt mỏi cùng chán nản, chỉ muốn bỏ vũ khí trong tay xuống lập tức nằm trên mặt đất nghỉ một chút, Tôn Phi cười lạnh, đây là một loại tinh thần mê hoặc chi thuật phối hợp cùng ám sát tiễn, nhưng đối với người man rợ sống trong thế giới Diablo luôn đứng giữa sống chết mà nói, không hề ảnh hưởng.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
“Cự thần chi nhận” cùng “bí nghi chi kiếm” hợp thành một đạo kiếm nhận phong bạo kín không kẽ hở thủ hộ, mặc cho những mũi tên kia bắn từ góc độ quỷ bí đến cỡ nào, đều không thể tới gần Tôn Phi trong phạm vị một thước.
Từng đốm từng đốm hoa lửa nổ bung bên người Tôn Phi, khiến hắn trông như sát thần giữa đêm khuya.
Số lượng dong binh Huyết Đao tổn thương rất nhanh liền vượt quá tám mươi người, trên mặt đất la liệt thi thể, cục diện hoàn toàn nghiên về một phía, cho dù là đám sài lang Huyết Đao ngày thường quen chém giết không nghê tay, lúc này cũng không nhịn được sợ hãi, ý chí chiến đấu nhanh chóng tan rã. Thực hiển nhiên, nữ cung tiễn thủ có huyết thông hắc ám tinh linh đã muốn xuất hết bổn sự giữ nhà, nhưng ngay cả một cọng lông tơ của đối thủ cũng không chạm tới.
- Hì hì hì, tiểu đệ đệ thật không biết nghe lời, nghịch ngợm quá à, khiến ỷ tỷ thất vọng ghê…
Thanh âm đầy mị ý của nữ tử kia lại đầy trời truyền đến, như cũ mơ hồ không biết từ đâu:
- Xem ra, tỷ tỷ phải đổi biện pháp thôi.
Thanh âm nữ yêu tinh vừa dứt, dị biến phát sinh…
Đột nhiên trong lúc đó, mấy mũi tên bắn lại được bắn ra, nhưng mục tiêu không còn là Tôn Phi mà là lão Zola cùng thiếu niên Mola Ridge vẫn đang đứng xa khẩn trương quan sát.
Hảo một ả âm tàn cay độc, huyết tinh thị sát nữ yêu tinh.
Tôn Phi biến sắc, chân trái đạp một đạp trên mặt đất, ầm vang một tiếng, kỹ năng “Nhảy vọt” của người man rợ khởi động, hóa thành một đạo tàn ảnh đứng chắn trước một già một trẻ, thế kiếm biến hóa như tia chớp, 'Đinh đinh đinh' vài tiếng đập bay mấy mũi tên ám sát.
- Ai nha nha… Thật là khiến người bất ngờ a, tiểu đệ đệ, nguyên lai ngươi lại để ý tới hai nô lệ thấp hèn kia đến vậy, Tỷ tỷ tìm được nhược điểm của ngươi rồi nha…
Nữ yêu tinh đắc ý cười khanh khách, chỉ cần nhằm vào già trẻ không có vũ lực này, ả cho là mình có thể thoái mái mà giết Tôn Phi.
Mà lúc này, đã không có Tôn Phi áp chế giết hại, hơn một trăm dong binh Huyết Đao xa xa dần tụ lại với nhau.
Tôn Phi lạnh lùng cười:
- Thế sao? Đáng tiếc, ta cũng tìm được nhược điểm của ngươi!
Nói xong, Tôn Phi đột nhiên chuyển qua hình thức chiến sĩ Amazon, hai tay nhẹ nhàng lôi kéo trên không trung, một đạo thiên lam sắc quang diễm lóe ra, một thanh trường cung phong cách cổ xưa tạo hình như hùng ung giương cánh xuất hiện ở trong tay hắn, dây cung là một đạo ánh sáng màu xanh da trời tản ra hàn khí dịu dàng.
Nhẹ nhàng lôi kéo, ba mũi tên xuất hiện trên dây cung.
- Lão yêu tinh, trò chơi đã hết! Hiện thân đi!
Một tiếng hét to, tầm mắt Tôn Phi lướt nhanh như điện, đầu mũi tên theo đó mà thong thả di động, đột nhiên, ánh mắt hắn sáng lên, khóe miệng khẽ nhếch một độ cong, bỗng nhiên buông lỏng ngón tay nắm giữ dây cung.
Sưu sưu sưu!
Tiếng động dây cung bị chấn thật lớn, tiễn khí tung hoành, phát ra tiếng xé gió chói tai.
Nếu như tên của nữ yêu tinh là một mảnh lặng yên không một tiếng động thì ba mũi tên của Tôn Phi lại hoàn toàn phô diễn đường đường chính chính, giống như tia sáng mặt trời cắt qua màn đêm tăm tối, khí thế hủy thiên diệt địa, nhanh như thiểm điện, hướng hư không đằng xa tạo thành hình tam giác cân mà lao tới.
- Hì hì, tiểu đệ đệ, ngươi… Không… A a a…
Tiếng kinh hô truyền đến, ba mũi tên dường như đã bắn trúng cái gì đó.
Xoạt xoạt xoạt một tiếng, sau đó cắm lên một cột đá cao mười thước, ầm ầm rung động.
Trong nháy mắt này, không biết từ đâu có hai vết máu đỏ tươi chậm rãi chảy ra, sau đó theo đuôi mũi tên mà nhỏ xuống mặt đất, tựa hồ có gì đó giãy dụa muốn trốn thoát, nhưng ba mũi tên kia lại giống như trụ chống trời chặt chẽ trói vật đó trên cột đá, không thể động.
Trong lúc mọi người kinh ngạc, một thân ảnh yểu điệu dần dần hiện ra, chỉ thấy cổ tay cùng tóc ả bị tên bắn đính chặt phía trên cột đá, bộ vị trúng tên ngưng kết thành băng, đem ả hoàn toàn lăng không giam cầm trên cột đá.
Chính là một trong ba cao thủ của Huyết Đao dong binh đoàn, nữ nhân có được huyết mạch của hắc ám tinh linh.
Lúc này ả rốt cục mất đi vẻ kiều mỵ, uể oải đến cực điểm, trên mặt một mảnh tái nhợt, thần sắc không thể tưởng tượng nổi giống như đang gặp quỷ, há to miệng quát um lên:
- Điều đó không có khả năng… Tuyệt đối không có khả năng, sao ngươi phát hiện ra ta?
Tôn Phi không để ý tới ả.