Quốc Vương Vạn Tuế
Tác Giả: Loạn Thế Cuồng Đao
Quyển 3: Ba năm vô danh, bỗng nhiên nổi tiếng.
Chương 181: Đồ sát trong đêm.
Dịch giả: Nhóm dịch nguoibantot8
Biên dịch: †Ares†
Nguồn: 4vn
Thái độ cao ngạo của Tôn Phi chọc giận gã thanh niên hung ác nham hiểm bên người độc nhãn cự hán, tầm mắt của hắn rốt cục rời khỏi đường cong lả lướt trên thân thể hồng y thiếu phụ, chuyển sang đánh giá ba người Tôn Phi, khóe miệng nở một tia khinh thường cười lạnh nói.
- Ngươi có biết ta ghét nhất cái gì không?
Gã thanh niên tự trả lời:
- Chính là loại như ngươi, công tử bột trói gà không chặt, lại cứ thích tìm phiền toái mà lao vào… Tiểu tử, thấy người chết bao giờ chưa? Có từng giết người chưa? Có từng nghe qua âm thanh tuyệt vời khi đầu người bị chém xuống không? Có từng cảm thụ được được cảm giác máu tươi bắn lên mặt dinh dính âm ấm chưa?
Nói đến đây ngữ khí của hắn trở nên dữ tợn hơn, gần như là đang gầm thét vậy, trong đó như ẩn chứa cả sự ghen tị và khó chịu:
- Ngươi chỉ là một con lợn quý tộc, loại ra vẻ cao cao tại thượng như ngươi, chỉ như một con chó đợi người đến giết!
Tên này có bị bệnh không?
Tôn Phi không hiểu sờ sờ cằm, lão tử chỉ đường tới giết vài người thôi, làm gì có đến cái triết lý ngu xuẩn như thế chứ? Sao cái tên kia mở mồm ra mà mắng chửi, giống y kiểu Hero Keyboard trên internet kiếp trước?
- Bệ hạ, người này tên là David Bentley, mà một trung tầng đầu mục của Huyết Đao dong binh đoàn, nghe nói xuất thân trong một gia tộc quý tộc suy tàn, bởi thế y với quý tộc có mối cừu hận khó có thể lý giải. Hắn là võ sĩ băng hệ, thực lực khoảng tam tinh đến tứ tinh. Còn tên độc nhãn đầu bóng lưỡng kia thì là một trong lục đại chiến tướng dưới trướng Huyết Đao dong binh đoàn trưởng, lai lịch thần không rõ lắm, nhưng thực lực tuyệt đối vượt xa Bentley. Về phần trung niên bộ mặt trung hậu kia cũng là một đầu mục, tên là Kasa Sana, bên ngoài hiền như khúc gỗ, nhưng kì thực tâm ngoan thủ lạt, giảo hoạt vạn phần, cực kỳ âm hiểm. Thiếu nữ thoạt nhìn chỉ mười tám tuổi bên cạnh gã thực chất đã quá ba mươi, có một nửa huyết thống là hắc ám tinh linh, khát máu hiếu sát…
Xem ra lão Zola không những một cái GPS dẫn đường, mà còn là một quyển từ điển báo thù, trong nháy mắt đã giới thiệu được từng nhân vật.
- Chúng có tham dự vào việc buôn bán con dân Hương Ba Thành của ta không?
Tôn Phi hỏi.
- Mỗi một kẻ đều có phần…
Lão Zola còn chưa kịp mở miệng, Mola Ridge đã cướp lời:
- Tâu bệ hạ, bọn chúng chính là đội đảm nhận chủ yếu việc bắt bớ nô lệ ở phương bắc, trên tay của bọn chúng đã vấy không biết bao nhiêu máu của quặng nô Hương Ba Thành, hơn ba năm nay, hơn bốn nghìn người Hương Ba Thành bị bắt đến cứ điểm Hắc Thạch làm nô lệ trong mỏ quặng, thì có sáu mươi phần trăm là do bọn chúng bắt về!
Lúc này, trong ánh mắt của thiếu niên gầy yếu và lão nhân tóc bạc đã sôi trào phẫn nộ cực độ, như có thể thiếu đốt ngay đối phương phía trước.
Tôn Phi cẩn thận lắng nghe, lẳng lặng nhìn hơn hai trăm người của Huyết Đao dong binh đoàn, giọng không cao không thấp nói:
- Ồ, vậy là biết bổn vương đến lấy mạng ai rồi chứ? Tránh cho việc chết làm quỷ hồ đồ…
Ngữ khí của hắn nhẹ nhàng chậm chạp, nhưng ý tứ trong đó đã xem toàn bộ dong binh của Huyết Đao dong binh đoàn trước mắt là người chết.
Bổn vương?
Nghe câu tự xưng như thế, gã độc nhãn đầu bóng lưỡng suy nghĩ xẹt qua nghĩ ngay đến một vương giả tuổi còn trẻ thanh danh nổi như cồn thời gian gần đây, trong lòng bỗng cả kinh, đang muốn nói gì đó thì tên có bộ mặt hung ác David Bentley lúc này không nhịn được nữa, vươn người lao đến.
- Con lợn ngu xuẩn, chết cho ta!
‘Thương’ một tiếng, Bentley rút trường đao bên hông đấu khí quang diễm quanh người điên cuồng khởi động, sau đó lăng không bổ tới, trong phút chốc, một đạo hàn băng đao khí màu xanh đậm dài khoảng năm sáu thước đầy giận dữ gào thét bay đến chỗ của Tôn Phi!
- Khổ Băng Đao Phong!
Đao mang lóe lên ánh sáng nhợt nhạt chiếu rõ khuôn mặt dữ tợn như ác ma của Bentley.
“Khổ Băng Đao Phong”, ngưng tụ ra khí lạnh sâm hàn trí mệnh,trong nháy mắt có thể làm đông cứng toàn bộ thân thể của đối phương, đây là loại đấu kỹ tứ tinh trung cấp, có thể đề thăng gấp sáu lần cường độ đấu khí của tu luyện giả, Tôn Phi từng đọc một bản đấu khí bí tịch tương tự trong trữ vật giới chỉ của Evans, hơn nữa vừa khéo là mấy ngày nay hắn đang sử dụng hình thức thích khác để sửa chữa bộ bí tịch này, cho nên hết sức quen thuộc.
Nếu như đã quen thuộc rồi, thì rất dễ để đối phó được.
Bàn tay nắm lại trong hư không, một thanh binh khí màu xanh không phải đao, cũng không ra kiếm xuất hiện trong tay Tôn Phi, không hề có tiếng gầm thét như Bentley, cũng không có đấu khí hay ma lực dao động, càng không có chiêu thức hoa lệ mỹ miều, chỉ đơn giản là giống như đập một con ruồi, nhẹ nhàng vung lên.
So sánh hay bên, dường như thắng bại đã định.
- Cẩn thận…
Hồng y thiếu phụ bên Soros thương đội nhịn không được kêu sợ hãi nhắc nhở.
Nhưng là…
Nháy mắt, dị biến xảy ra.
Đang lúc mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, thì chỉ thấy đạo đao mang xanh biếc Bentley bổ ra không thể tới gần thân thể Tôn Phi, mà giống như là chém phải một đống tuyết dày mềm xốp, xoạt một tiếng rồi tách ra thành hai, chém rụng vô số cây cối bên đường, nhưng lại không chút ảnh hưởng tới ba người Tôn Phi.
Mà lập tức sau đó, một chuyện rất kỳ lạ đã xảy ra…
Bentley cùng bảo đao không biết đã nếm qua bao nhiêu máu tươi trong tay, đột nhiên cùng bị phân thành hai mảnh.
Tràng diện quỷ dị này, giống như là trong không khí có một người tàng hình, lặng yên không một tiếng động mang theo một thanh tuyệt thế bảo kiếm không gì không phá nổi mà đem gã thanh niên hung ác nham hiểm David Bentley chém thành hai đoạn.
Phốc phốc!
Thanh âm thi thể cùng cương đao đồng thời rơi xuống đất truyền đến, cả mặt hồ tức thì tĩnh lặng giống như nghĩa địa.
Huyết Đao dong binh đoàn cao thủ Bentley Bentley lúc trước vừa mới khí thế hung hăng càn quấy chửi mắng đã miệng, trong nháy mắt biến thành thi thể lạnh băng, ngay cả cơ hội né tránh cũng không có, đám dong binh trên miệng vẫn còn đọng nụ cười quái dị như đang chờ xem “con chuột nhỏ” sắp bị đội trưởng đại triển thần uy hành hạ đến chết, tức thì hít một hơi lãnh khí, sắc mặt trở nên khó coi đến cực điểm, có người đã ngửi được hương vị của tử vong.
Sau chiêu đó, bầu không khí đột nhiên trở nên khác hẳn.
Cao thủ!
Cao thủ không thể tưởng tượng được!
Một chiêu có thể chém chết Bentley một tứ tinh võ sĩ, dễ dàng như cắt đầu một con gà vậy, làm cho những người ở đây đều bị kích động cực mạnh.
Cự hán độc nhãn mặt ngoài vẫn tỉnh bơ, nhưng trong lòng đã nổi sóng, thực lực của hắn hơn xa Bentley, cho nên phi thường rõ ràng một chiêu vừa rồi, thanh niên tóc đen thần bí kia không hề sử dụng đấu khí bí kỹ gì, cũng chẳng thèm thúc dục ma pháp, chỉ đơn giản là dùng lực lượng cơ thể mà vung binh khí ra, thanh binh khí cổ quái kia nhanh đến cực hạn, hình thành một đạo quang mang sắc bén như kiếm khí, dễ dàng chặt đứt đôi cao thủ cấp tứ tinh Bentley… Thực lực bực này, chỉ có thể nói bằng bốn chữ, “phi thường khủng bố”, vượt xa tài liệu về Hương Ba vương mới quật khởi mà hắn có được.
Mà Soros thương đội đang bị vây ở giữa, quả thực cảm thấy vui mừng như điên vì tìm được chỗ sống từ trong cái chết.
Đặc biệt là chủ quản Rhede Kerner tay cầm ma pháp trượng đứng đầu đội ngũ, kinh hỉ trong lòng khó có thể dùng từ mà biểu đạt. Ba phút trước, khi thấy Tôn Phi xuất hiện, trong lòng hắn chợt dấy lên hy vọng có thể xoay chuyển tình thế, nhưng khi quan sát ba người Tôn Phi đều không có đấu khí cùng ma pháp dao động, chỉ như người bình thường, tâm tình Kerner trầm xuống. Ai ngờ Chiến Thần điện hạ hóa ra vừa vui đùa cùng hắn, thanh niên anh tuấn tóc đen kia, không ngờ lại là một siêu cấp cao thủ vượt xa tưởng tượng.
- Harry, hay chúng ta nhân cơ hội này mà phá vòng vây?
Hồng y thiếu phụ bên cạnh nói nhỏ.
- Không vội, cứ từ từ theo dõi diễn biến.
Kerner lắc đầu, trực giác của một chủ quản xuất sắc một thương đội cho hắn biết, trước mắt có thể là một thiên đại cơ hội.
Đối diện phía xa xa.
Một chiêu chém chết David Bentley, Tôn Phi vừa lòng nhìn binh khí trong tay.
Đây là thanh đơn thủ kiếm trong bộ lục sắc sáo trang “Boolean Kessel hài tử” – “Boolean Kessel bộ tộc thủ hộ - bí nghi chi kiếm”, bề ngoài chẳng phải đao, cũng không ra kiếm, so với Tử Thanh song kiếm lúc trước thì thuận tay hơn nhiều, không hổ danh là vũ khí mà “Bất hủ chi vương” từng sử dụng, tuy rằng trước mắt bị phong ấn 50% nhưng uy lực cũng đã rất kinh khủng rồi, thuộc tính cộng thêm càng làm người kinh hãi!
Tôn Phi cong ngón tay búng lên thân kiếm, mũi kiếm réo rắt tiếng thanh minh, vang vọng trong đầu mỗi người.
Tôn Phi bước từng bước chậm rãi đến chỗ đám người Huyết Đao dong binh đoàn, cả thân hình giống như một tòa núi nguy nga, làm cho đám dong binh không thể khống chế kinh hoàng trong tâm trí.
- Hương Ba Vương Alexander?
Ánh mắt cự hán độc nhãn đầu bóng lưỡng lóe sáng:
- Có lẽ chúng ta nên ngồi xuống từ từ nói chuyện…
- Nói chuyện? Phi! Nói với kiếm của lão tử đi!
Tôn Phi tức giận quát một tiếng, lời còn chưa dứt, trong nháy mắt một đạo gió xoáy nhằm thẳng đám người Huyết Đao dong binh đoàn, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, tại chỗ vẫn còn lưu tàn ảnh, mũi kiếm chạm tới cổ mấy tên dong binh, không chờ đám người độc nhãn cự hàn khôi phục tinh thần, bốn cái đầu đã bay lên cao, thân thể như bốn cột máu phun huyết dịch đỏ tươi như suối, mở màn cho trận đồ sát không thể ngăn chặn.
- Đáng chết! Giết hắn cho ta!
Một màn này khiến cự hán độc nhãn biến sắc, hắn rống lên giận dữ rút vũ khí ra, một chuôi song thủ cự phủ thật lớn lóe lên hàn mang kì dị cắt qua bầu trời đêm chém tới trước ngực Tôn Phi, lưỡi phủ còn chưa đến nơi, ngân sắc đấu khí sắc bén đã dập hết vô số cỏ cây trên mặt đất, khí thế kinh người.
- Ha ha, dám khoe khoang phủ kỹ trước mặt người man rợ?!
Tôn Phi khinh thường cười to, trở tay triệu hoán nốt thanh kiếm còn lại trong bộ lục sắc sáo trang “Boolean Kessel hài tử” – “Boolean Kessel thần thánh đại giới - thần chi cự nhận”, hai thanh bảo kiếm hoà lẫn, phát ra kiếm minh vui sướng, quang mang kì dị tăng vọt, nơi kiếm phong đi qua, đám dong binh Huyết Đao đều chỉ giống như lúa chín trước liềm của nông phu, lớp lớp ngã xuống, không chút lực phản kháng.
Rất nhanh, kiếm trong tay Tôn Phi đón nhận cự phủ của cự hán độc nhãn.
Keng!
Những đốm lửa nhỏ liên tiếp được bắn ra trong màn đêm, sau đó một tiếng động đinh tai nhức óc từ sắt thép va chạm.
- Phốc… Điều này không có khả năng!
Cự hán độc nhãn hộc máu tháo chạy, cự phủ trong tay bị “Boolean Kessel hài tử” song kiếm chém làm mảnh nhỏ, chỉ còn lại hai đoạn cán phủ trụi lủi, trong mắt của hắn tràn ngập thần sắc khó có thể tinh, lộp bộp lùi về liên tiếp mới có thể đứng lại, máu tươi từ miệng phun như suốt.