Người đăng: Tà Nguyệt Lâu Chủ
(Cảnh cắt -> Vào group Facebook Tà Nguyệt Lâu để đọc)
...
Cũng vẫn là trang viên, cũng vẫn một màn kích tình cuồng dã, và sau cùng, cũng giống như lần đầu tiên của Thu Nguyệt, Đông Mai đã bị ngất xỉu, cả thể xác lẫn linh hồn đều lịm đi trong vòng tay Trần Tĩnh Kỳ. Để bây giờ, khi hồi tưởng lại, nàng không khỏi âm thầm xấu hổ, ít nhiều hối hận.
Ngày hôm đó, nàng hoàn toàn hưởng thụ thú vui tình dục, chẳng còn biết trời trăng mây gió chi nữa. Bộ dạng của nàng lúc đó, quả đúng là thảm hại. Cái miệng ở trên thì liên tục van xin, bảo hãy dừng, thế mà cái miệng phía dưới, nó cứ hết lần này đến lần khác đòi hỏi. Nàng mơ hồ nhớ chính bản thân mình đã chủ động lắc mông cọ xát...
Quá mất mặt rồi! Một chút thể diện Đông Mai nàng cũng chả buồn giữ a!
- Thu Nguyệt, ngươi nói xem, ta có phải là quá dâm đãng hay không?
Nằm trên giường, trong bộ xiêm y màu nước biển, Đông Mai xoay sang nhìn Thu Nguyệt, hỏi. Hiện giờ Lạc Doanh Doanh đã đi ra ngoài, tại Vọng Nguyệt Các cũng chỉ còn lại hai người các nàng, thành thử cũng không có gì phải cố kị.
Thu Nguyệt khoác trên mình một bộ trường y màu hồng phấn, nghe vậy liền bác:
- Cái gì mà dâm đãng, nam nữ hoan ái vốn là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Ngươi chỉ đơn giản tận tình hưởng thụ nó thôi.
Nếu nói như thế là "dâm đãng", vậy chẳng hoá ra Thu Nguyệt nàng cũng thuộc hạng nữ nhân dâm đãng đó sao? Lần đầu tiên nàng cùng với Trần Tĩnh Kỳ, tình cảnh nào có khác gì Đông Mai hôm nay đâu.
Ngó xem cánh môi hãy còn sưng tấy của Đông Mai, Thu Nguyệt mỉm cười, lại hỏi:
Đông Mai, thấy thế nào?
Thế nào là thế nào?
Thì cảm nhận. Cảm giác của ngươi.
Thu Nguyệt nhanh nhảu tiếp lời:
- Ngươi thấy cái thứ đó của hắn ra sao? Có phải rất "ghê gớm" không?
Đông Mai nhớ lại thứ hung khí khiến nàng vừa yêu vừa sợ kia, khuôn mặt liền nhuộm áng mây hồng.
Ừm... đúng là rất lớn.
Vậy... khi bị nó lấp đầy, ngươi cảm giác ra sao?
Thu Nguyệt ngươi không phải cũng đã "ăn", còn hỏi ta làm gì?
Ta là ta, ngươi là ngươi, thân thể khác nhau mà.
Thu Nguyệt nắm lấy tay người tỷ muội của mình, giục:
Mau nói đi, cảm giác ra sao?
Vậy lúc đó cảm giác của ngươi thế nào?
Sướng.
Thu Nguyệt chả chút do dự, đáp ngay.
Đối với sự trực tiếp của nàng, Đông Mai không thấy có gì đáng phải ngạc nhiên. Bao nhiêu năm theo hầu Lạc Doanh Doanh, có những thứ các nàng sớm đã rất quen thuộc rồi.
Sướng? Chỉ sướng?
Hmm... Thực ra trước khi thấy sướng thì bên dưới cũng rất đau, lại còn nóng rát. Nhưng mà, chung quy vẫn là khoái hoạt. Lần trước ta chẳng kể với ngươi rồi đó thôi.
Thu Nguyệt ngươi cảm thụ thế nào thì ta cũng y như vậy thôi. Mới đầu ta còn tưởng mình sẽ bị hắn xé toạc ra, nhưng càng về sau...
Sướng?
Ừ.
P/s: Cảm ơn bạn Đỗ Duy đã donate cho Tà 50k. Đáp lại thiện ý, Tà sẽ lên thêm chương ngày hôm nay. (Money là quả là một liều doping rất hữu hiệu để thôi thúc các tác giả. Vì thế cho nên các bạn có thể đem money chọi vào Tà để yêu cầu thêm chương. Chọi đi, cứ chọi thoải mái. Gia chủ đây cam tâm tình nguyện bị money dìm chết ^°^)