Chương 974: Ánh Mắt Đáng Sợ

“Vấn đề quan trọng nhất hiện giờ là nơi phát ra nguyền rủa, mặc dù tôi cũng đã có được một vài suy đoán về nguồn gốc của nó, thế nhưng hiện giờ lại không thể chứng minh. Nếu không chứng minh được suy đoán của tôi là đúng hay sai thì sẽ rất khó trong việc phá giải nguyền rủa.” Itsuka Ken trầm ngâm nói với Metis, “Giờ thì ngoại trừ phong ấn ra, Athena còn bị trúng nguyền rủa. Phong ấn thì rất dễ xử lý, tôi có thể giải quyết nó một cách êm ru không để lại bất cứ hậu quả gì, thế nhưng còn nguyền rủa... Trong tình huống không hề biết một chút gì về nó như thế này, tôi thật sự không dám chắc. Lúc trước tôi cũng chịu thiệt không ít vì nó, cho nên...”

“Cho nên ngài sợ rồi?”

Vốn đang đau đầu vì không tìm được manh mối về nguyền rủa, giờ lại bị Metis nói móc nên Itsuka Ken trực tiếp mắng: “Sợ cái đầu của cô! Không biết thì đừng có nói móc! Cô nghĩ tôi sợ là vì ai? Nếu không phải là Athena thì tôi đã sớm mặc kệ mà trực tiếp mở phong ấn với nguyền rủa để thí nghiệm rồi, cô nghĩ tôi sợ là vì ai? Cô cho rằng tôi đang đùa với cô sao? Cô có bản lĩnh thì làm thử cho tôi xem! Đừng có ở đó mà nói móc với chỉ tay năm ngón.”

Lườm Metis một cái Itsuka Ken nhìn vào gương mặt đang ngủ say của Athena rồi nói tiếp: “Nguyền rủa được ếm vào trong người của Athena là nguyền rủa đạt tới cấp bậc của tối cổ ma vương, nó tương đương với một đòn tấn công nghiêm túc của Al-chan vào thời điểm mạnh nhất. Nếu như không đạt tới cấp bậc đó thì không ai dám đảm bảo rằng có thể đỡ được một đòn tấn công như thế mà vẫn có thể giữ an toàn cho một người hoàn toàn không có sức chống cự khác đang đứng chung. Nếu như cô có bản lãnh đó thì tôi cũng không thể nói gì hơn, còn nếu cô không có thì xin mời câm miệng lại và ngồi nghĩ ra cách nào có ích đi, bằng không đừng lãng phí thời gian.”

Phép khích tướng của Metis thất bại hoàn toàn. Với phương thức khích tướng lộ liễu như thế này, quả thật là có đôi khi, cho dù người bị khích tướng biết rõ rằng đối phương đang khích tướng, thế nhưng vẫn trúng chiêu vì mặt mũi và tâm lý tự tôn của mình, thế nhưng với một ma vương chỉ thích làm theo ý mình như Itsuka Ken thì mưu kế này chẳng có tác dụng gì.

“Vậy sao? Thế nhưng nếu tôi nhớ không lầm thì hình như có ma vương nào đó đã nói rằng muốn biến Atan trở thành vương phi hợp ý mình phải không nhỉ?”

“Đúng thế thì sao? Có vấn đề? Chỉ cần tôi không đụng tới nguyền rủa thì cho dù trên người Athena có nguyền rủa cũng có sao đâu? Tại sao tôi phải làm cái việc nguy hiểm mà lại chẳng có ích gì cho mình như vậy? Athena hiện giờ cũng rất tốt, tôi không cảm thấy là để nguyên như thế này có vấn đề gì. Hơn nữa, Athena cũng không có ký ức của Khu Vườn Nhỏ...”

“Ô? Về chuyện đó thì có lẽ là tôi quên nói, ngoài việc nhất tâm đồng thể ra thì tôi và Atan còn cộng hưởng trí nhớ chung với nhau nữa, vì thế chỉ cần tôi với đứa nhỏ này nhập trở lại với nhau thì con bé sẽ biết hết về cuộc trao đổi vừa rồi của chúng ta. Mà với tính cách của con bé thì nếu như biết được cuộc đối thoại này, con bé chắc chắn cũng sẽ yêu cầu ngài mở phong ấn thay cho con bé, cho dù kết quả có thể là sẽ chết triệt để. Ngài nói xem nếu vương phi của ngài yêu cầu như thế thì ngài sẽ làm sao?”

“Cô đang uy hiếp ta sao?” Itsuka Ken hơi híp mắt lại và cười nói. Nếu như Izayoi hay Kuro Usagi có mặt ở đây thì tuyệt đối sẽ biết rằng đây là dấu hiệu cho thấy Itsuka Ken đã vào trạng thái ‘nguy hiểm’, tuyệt đối phải tìm cách tránh xa hoặc tối thiểu đừng trêu chọc cậu chàng, bằng không kết quả sẽ rất là ‘nguy hiểm’.

“Ôi, tôi làm sao dám chứ? Tôi chẳng qua chỉ là một nữ thần đáng thương bị mất đi tất cả mọi thứ kể cả thần cách của mình mà thôi, làm sao có tư cách để uy hiếp một ma vương như ngài chứ? Thế nhưng là mẹ của Atan, tôi phải đảm bảo được cho hạnh phúc sau hôn nhân của con gái mình chứ, đúng không? Nếu con bé đã là vương phi của ngài thì hạnh phúc và an toàn của con bé phải do ngài chịu trách nhiệm, cho dù là đối với thần linh thì đó chắc phải cũng là việc đương nhiên sao? Ngài nói xem, ma vương đại nhân?” Metis cười nói.

Itsuka Ken nhếch miệng cười, cuối cùng thì cậu cũng hiểu tại sao Zeus bị lừa đến thê thảm như vậy rồi. Nữ thần trí tuệ ở trước mắt này, thay vì nói là thông thái thì chi bằng nên nói rằng vô cùng mưu mẹo.

Hiện giờ, Itsuka Ken chính là cơ hội duy nhất cũng là chỗ dựa duy nhất để Metis và Athena có thể phá giải phong ấn và nguyền rủa, chỉ khi phá giải được phong ấn và nguyền rủa thì cả hai mới có thể trở lại Khu Vườn Nhỏ và thực hiện việc báo thù của mình. Đây là điều rất rõ ràng!

Cho nên, ngay từ khi biết được rằng Athena bị trúng nguyền rủa, Metis đã bắt đầu mưu tính. Mưu kế của cô thật sự rất đơn giản, nó chỉ là một trò cân não tầm thường, thế nhưng lại thường có hiệu quả không gì sánh được, đối với thần linh.

Đầu tiên, cô chiều theo ý của Itsuka Ken, cô thỏa mãn tất cả lòng hư vinh của cậu bằng thái độ, cách nói chuyện và cách cư xử của mình, thậm chí cả việc Athena trở thành vương phi của Itsuka Ken cũng được cô ngầm đồng ý.

Dựa trên cơ sở đó, sau khi nâng cảm giác thỏa mãn của Itsuka Ken lên mức cao nhất, cô bắt đầu phần kế tiếp đó là ảnh hưởng. Bắt lấy những tuyên ngôn bá đạo lúc trước mà Itsuka Ken đã nói với Athena, cô hơi xuyên tạc ý của Itsuka Ken, hơi tráo đổi khái niệm và diễn tả ý của nó thành: Nếu Athena cam tâm tình nguyện trở thành vương phi của cậu, cậu sẵn sàng hủy diệt toàn bộ thần hệ Hy Lạp vì cô cho dù có phải bỏ ra trăm ngàn năm.

Điểm mấu chốt của kế hoạch này đó chính là ‘thể diện’. Vấn đề thể hiện, đây mà một vấn đề mà hầu hết thần linh đều không thể tránh được, họ quá coi trọng thể diện, bởi vì là những kẻ trường sinh, sở hữu quyền lực lớn lao, địa vị cao cả và sức mạnh không gì làm không được, thế nên hầu hết thần linh đều vô cùng xem trọng mặt mũi. Metis đã tìm cách thỏa mãn lòng hư vinh của Itsuka Ken rồi đẩy nó lên mức cao nhất, và điều đó đồng nghĩa rằng, nếu cậu không đáp ứng được những điều cơ sở mà Metis đã dùng để nâng cậu lên mức cao nhất đó, cậu sẽ bị té xuống và mất thể diện rất nhiều. Một mưu kế tầm thường nhưng hiệu quả.

Nếu như đổi lại là những thần linh bình thường, mưu kế của Metis có thể nói là nhất tuyệt, vì cô đã sắp đặt một thế cục và khiến cho đối phương cam tâm tình nguyện bước vào đó rồi bị ràng lại bằng chính tâm lý của mình. Một đòn cân não không tệ. Đối phương cho dù có hiểu được cô đang làm gì, thế nhưng khi âm mưu đã biến thành dương mưu thì cho dù đối phương có muốn hay không, chỉ cần đối phương không thể nhảy ra khỏi cục thì chỉ còn cách làm theo những gì cô nói.

Thế nhưng... Đáng tiếc! Itsuka Ken không phải là người thường. Cho dù trong số những kẻ đặc thù nhất thì cậu cũng là một tồn tại siêu thoát, một kẻ xấu xa và ác liệt đến thực chất bên trong, một ma vương chính cống không thể bị ràng buộc bởi bất cứ điều gì ngoại trừ mục tiêu chung cực của mình.

Cho nên, đối với những câu nói đầy mưu mô của Metis, Itsuka Ken chỉ nở một nụ cười ác liệt thường thấy và dùng ánh mắt đùa cợt để nhìn về phía vị nữ thần áo đen đang đứng trước mắt mình.

“Thật thông minh và cũng thật mưu mẹo! Ta đã hiểu là tại sao Zeus lại bị cô chơi tới thê thảm như vậy rồi đó. Thế nhưng dường như cô cũng quên một chuyện, cô quên ta là ai rồi sao? Ta là ma vương, là vị chúa tể tham lam nhất trong chư thiên vạn giới. Nếu như cô không phải là nữ giới vậy thì kết quả của cô có thể nhẹ nhàng một chút, ta có thể cắn nuốt cô hoàn toàn khiến cho sự tồn tại của cô vĩnh viễn xóa sổ khỏi chư thiên vạn giới...”

“Ây...” Nghe tới đây, Metis mới chợt nhớ ra rằng đối phương là người như thế nào, dựa vào trí tuệ của mình, cô có thể cảm nhận được là đối phương không nói dối, vì thế cô cảm thấy mướt cả mồ hôi.

“Thế nhưng vì cô là nữ, hơn nữa còn là một nữ thần trinh trắng và xinh đẹp, cho nên từ giờ, cô rất vinh hạnh được liệt vào trong danh sách con mồi của ta. Một đôi mẹ con thuần khiết, hơn nữa đều là nữ thần, và cũng đều từng là vợ và con gái của một vị thần vương có địa vị chí cao vô thượng dù chỉ là trên danh nghĩa. Cô hãy nói cho ta nghe xem khi ta chiếm hữu và chinh phục cả cô và Athena thì cảm giác chinh phục, cảm giác thành tựu, cảm giác sảng khoái và cảm giác sa đọa sinh ra từ đó, liệu có khiến cho dục vọng của ta nổ tung mà làm điều gì đó điên cuồng hay không?”

“Cái... Ngài... Ngài ———— Ngài làm như vậy chẳng phải còn ti tiện hơn so với Zeus sao? Ngài lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn để chiếm đoạt thì còn nói được, thế nhưng chiếm hữu cả tôi và Athena, chiếm lấy con gái còn muốn chiếm hữu lấy mẹ vợ. Ngài... Ngài... Chuyện sa đọa, tà ác, và vi phạm luân lý đó, ngài làm mà không có chút áp lực nào trong lòng sao?”

Trên mặt của Metis hiện lên vẻ chán ghét, thất vọng, xấu hổ, giận dữ, đau khổ... Biểu hiện như thế hoàn toàn có thể khiến cho bất cứ gã đàn ông nào cũng đều phải cảm thấy xấu hổ và mềm lòng, thế nhưng, tàn niệm, người cô đang đối diện là Itsuka Ken, một người thông minh tuyệt đỉnh và lòng dạ cứng như sắt đá, vì vậy, cậu không hề bị ảnh hưởng một chút nào. Còn nếu hỏi nguyên nhân cụ thể tại sao thì ————

“Ta đã từng nói với cô, ta là ma vương cao cấp hơn những ma vương khác, bởi vì ta thông minh hơn bọn chúng. Đừng so sánh ta với loại suốt ngày chỉ biết động đực rồi long nhong khắp nơi để rải hạt giống như Zeus, với loại thần linh không khác gì cầm thú đó, dù mạnh hơn nữa thì tương lai cũng chỉ có thể trở thành đá kê chân cho ta mà thôi. Còn nữa, đừng dùng đạo đức để ép buộc ta, chẳng có ý nghĩa gì đâu! Ta là ma vương, sa đọa, tàn bạo, bối đức, vô luân, dâm đọa... Đều chẳng có ý nghĩa gì với ta. Cô cho rằng ma vương như ta sẽ để ý tới luân lý? Tại sao ta phải cảm thấy áp lực vì làm việc xấu? Chẳng lẽ cô không biết rằng làm việc ác mới là chức trách lớn nhất của ma vương sao? Đừng nói là chiếm hữu hai người các cô, cho dù ta có đè các cô ra ngay tại đây và chiếm lấy rồi vứt đi như giẻ rách thì có ai làm gì được ta? Đừng tưởng rằng ta ghét làm điều đó không có nghĩa là ta không dám làm, nữ thần trí tuệ!”

Sắc mặt của Metis trở nên cứng ngắc vì những lời chất vấn của Itsuka Ken.

“Hơn nữa cô đừng tưởng rằng ta không biết ý đồ của cô. Muốn lợi dụng ta xong rồi vứt ta qua một bên? Bỏ ý định đó đi, nếu như cô còn muốn nằm trong danh sách săn mồi của ta! Đừng tưởng rằng ta là loại ăn tạp! Với loại phụ nữ mưu mô và phản trắc như vậy, đừng nói là săn, ta không tự tay xóa sổ đã là ân huệ rồi. Nhớ cho rõ, Metis! Ta mới là người nắm quyền chủ động ở đây, và cũng chính ta mới là người quyết định rằng các cô có thuộc về ta hay không! Nếu như cô không phải là thứ ta muốn thì nếu cô ép ta, ta rất sẵn lòng xóa sổ sự tồn tại của cô, cho tới vĩnh hằng!”

Giọng nói trở nên lạnh lẽo, không khí dường như cũng sắp đóng băng vì sát khí. Cách nói nghiêm khắc và lạnh lẽo này, nếu như Erica và Alice ở đây, không, thậm chí là Alter và Nero có ở đây cũng phải cúi đầu nhận lỗi trước bất luận việc hành vi của mình đúng sai như thế nào.

“Tôi... Tôi là nữ thần trí tuệ Metis, không phải là nữ phù thủy xảo trá. Chỉ cần ngài không lừa dối chúng tôi thì coi như lập trường bất đồng, tôi cũng sẽ không làm chuyện ti tiện mất danh dự và thần cách đến như vậy. Nếu... Nếu như ngài cảm thấy tôi có âm mưu thì tôi có thể dùng thần tâm của mình để thề!”

“Được! Vậy cô thề đi! Thề cho ta nghe bằng lời thề của thần linh!”

“Ngài ————” Metis nghẹn lời, cơ thể hơi run lên vì tức giận, ánh mắt cô phún hỏa nhìn Itsuka ken.

Vốn tưởng rằng những lời nói chân thành và tha thiết của mình có thể khiến Itsuka Ken nguôi giận và nhượng bộ, ai ngờ đối phương lại tiện thể được nước mà làm tới. Thành ý mình bỏ ra bị chà đạp như vậy, Metis không giận mới là lạ chứ?

“Tức giận tới như vậy, có nghĩa là lời cô vừa nói là thật lòng, vậy được rồi! Cô không cần phải thề nữa!” Nhìn gương mặt tức giận của Metis, Itsuka Ken cười nhẹ, sau đó cậu nói: “Hi vọng cô đừng để ta thất vọng vì phẩm giá của cô. Nếu đã vậy thì từ giờ, hai mẹ con cô đều là vương phi của ta. Thù hận của các cô sẽ là của ta, khó khăn của các cô cũng là của ta, thế nhưng linh hồn và thân thể của cô cũng sẽ là của ta. Về phần Zeus, ha ha... Cứ yên tâm! Ta sẽ không để cho hắn được sống thoải mái, chỉ là một thần vương mà thôi. Rồi sẽ tới ngày ta để cho hắn quỳ gục dưới chân các cô để van xin hối lỗi!”

Giọng nói phách lối đến cùng cực, thế nhưng ánh mắt lại chân thật, dịu dàng và ấm áp đến mức khiến Metis sợ run. Sự bá đạo không thể khiến Metis khuất phục, sự ngang ngược và uy hiếp càng khiến cho Metis phản cảm, thế nhưng sự dịu dàng và ấm áp đến cùng cực lại khiến cho nữ thần trí tuệ Metis kiêng dè. Cô biết đối phương không nói dối, vì thế cô cảm thấy sợ.

Lần đầu tiên, nữ thần trí tuệ bắt đầu lo lắng cho mình trong một cuộc đấu trí. Cô sợ mình sẽ chết chìm trong sự dịu dàng nếu như sự dịu dàng và ấm áp của đối phương là thật.

Đến lúc này thì Metis mới thật sự hiểu là so với Zeus thì người trước mắt nguy hiểm với các cô như thế nào. Ánh mắt dịu dàng và chân thành đến cùng cực của đối phương thật... Đáng sợ. Strauss