Chương 973: Giao Lưu

“Ngài... Ngài không phải là người của thế giới này?”

Metis thốt lên với vẻ bất ngờ không thể tin được, đôi mắt tràn đầy trí tuệ của cô hiện lên sự ngạc nhiên và bối rối. Cô mở to mắt mà nhìn trừng trừng về phía Itsuka Ken.

“Ôi chao! Nữ thần-sama, đó phải là câu hỏi của tôi mới đúng chứ, nữ thần tới từ Guniee (Thế giới của các vị thần) của Khu Vườn Nhỏ?”

“————” Không cần phải nói gì nữa, câu hỏi của Itsuka Ken đã cho Metis câu trả lời, cô hầu như đã phải hít lấy một hơi thật dài để tự trấn tĩnh lại, thế nhưng sống lưng vẫn cảm thấy hơi mát.

Toàn thân đều bắt đầu run rẩy, vô số cảm xúc bắt đầu mất khống chế mà trào lên và biểu hiện trên gương mặt tuyệt mỹ của cô. Kinh hỉ, rung động, nghi kị, mừng rỡ, sợ hãi, hốt hoảng v... V... Lúc này thì Metis đã mất đi sự thong dong và tỉnh táo trước đó của mình.

Tha hương ngộ cố tri. Gặp được một người có cùng xuất xứ với mình ở một thế giới xa xôi như thế này, đây quả thật là một việc có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với Metis, nhất là khi thân phận hiện giờ của cô và Athena còn là kẻ tù tội đang bị lưu đày.

“Thảo nào... Thảo nào ngài lại tự xưng là ma vương chân chính, hơn nữa còn mạnh đến như vậy. Hóa ra... Hóa ra là ngài cũng đến từ Khu Vườn Nhỏ. Nếu vậy thì mọi thứ đều hợp lý...”

“Bất ngờ và kích động lắm đúng không? Nói thật lòng thì lúc này tôi cũng đang cảm thấy kích động không thua gì cô đâu, bởi vì tới thế giới này lâu như vậy mà mãi cho tới giờ thì tôi mới gặp được một thần linh có ký ức và ý thức hoàn chỉnh. Bao nhiêu lần, bao nhiều lần tôi vất vả tìm được và bắt gặp được những thần linh cũng bị lưu đày tới đây, thế nhưng tất cả đều chỉ là những tàn thứ phẩm bị sửa đổi sự tồn tại của chính mình. Thật khiến cho người ta buồn rầu...”

Itsuka Ken còn chưa kịp nói xong thì Metis đã thốt lên: “Cái gì? Trước đó ngài cũng gặp được những thần linh khác bị lưu đày giống tôi? Ngoại trừ ngài thì thế giới này vẫn còn những thần linh khác đến từ Khu Vườn Nhỏ? Tàn thứ phẩm? Ý của ngài là sao?”

Câu hỏi của Metis khiến Itsuka Ken cảm thấy ngạc nhiên, lần này thì đến phiên cậu cảm thấy kinh ngạc và khó hiểu. Có vẻ như Metis hoàn toàn không biết được rằng những Heretic God khác đang tồn tại trong thế giới này cũng đều là những vị thần bị lưu đày đến từ Khu Vườn Nhỏ giống cô và Athena. Hơn nữa có vẻ như cô chỉ biết đến phong ấn mà không biết rằng có kẻ đã hạ nguyền rủa lên tất cả những Dị Thần có mặt trên thế giới này.

Cho đến thời điểm hiện tại thì trong số những thần linh mà Itsuka Ken đã gặp, chỉ có Metis là bình thường nhất, ngoài ra không có vị thần nào là không bị phong ấn và hạ nguyền rủa. Trừ Metis thì người ‘bình thường’ hơn cả hẳn chỉ có chiến thần Verethragna, vị thần bảo vệ ánh sáng của thần thoại Ba Tư, ít nhất thì Verethragna chỉ bị xóa đi ý thức mà không có nổi khùng rồi tự bạo, thế nhưng không thể chối được là Verethragna cũng bị hạ nguyền rủa. Vậy thì tại sao Metis lại không biết?

Nếu như Metis còn giữ nguyên ký ức của mình, không hề bị ai đó giở trò phong ấn hay nguyền rủa, mà cô lại không biết về việc của những Heretic God khác, nếu vậy thì chẳng phải...

“Trước khi trả lời câu hỏi của cô thì tôi muốn hỏi một điều trước: Cô và Athena, trước khi bị lưu đày tới đây, có bị phong ấn ký ức và thần cách hay không?”

“Có! Trước khi trục xuất hai người chúng tôi ra khỏi Khu Vườn Nhỏ, Zeus đã phong ấn trí nhớ và thần cách của Athena. Nếu như không nhờ có lúc đó, tôi trốn vào trong Gorgoneion để tị nạn thì hẳn là ký ức của tôi về Khu Vườn Nhỏ cũng đã bị phong ấn chung với ký ức của con bé. Có vấn đề gì trong việc này sao?”

“Vậy còn nguyền rủa thì sao? Zeus có hạ nguyền rủa gì lên người của Athena hay không?”

Đối với câu hỏi này của Itsuka Ken, Metis lắc đầu vô cùng quả quyết: “Không thể nào! Mặc dù lúc đó chúng tôi bị Zeus bắt lấy cơ hội để cầm tù và trục xuất, thế nhưng giống như ngài nói, Zeus cảm thấy đó là cơ hội không thể bỏ qua, bởi vì nếu bỏ qua thì rất nhiều thần linh ủng hộ con bé sẽ không cho phép cơ hội đó xảy ra lần nữa. Điều này cũng đủ để thấy rằng việc trục xuất Athena đã là thứ lớn nhất mà tên ti tiện kia có thể làm được.”

“Khi đó đã có rất nhiều thần linh cảm thấy bất mãn vì hành động bôi bẩn thần thoại Athena của Zeus, bởi vì không một vị thần nào thích thần thoại của mình bị bôi bẩn như vậy.”

“Linh cách là tư cách linh thiêng quý giá nhất của mọi tồn tại, sự cao cả của tất cả các vị thần đều phụ thuộc vào đó, không một vị thần nào mong muốn thần thoại của mình bị phá hủy bằng cách bôi bẩn, cho dù nhìn người khác bị cũng không muốn, bởi vì nếu người khác bị như vậy thì cũng đồng nghĩa rằng họ cũng có thể bị như vậy, huống hồ gì người làm việc đó còn là người thống lĩnh của các vị thần, Zeus làm điều này cũng đã phạm vào chúng nộ. Mà trước đó thì con bé vẫn luôn không làm điều gì khiến chúng thần cảm thấy đáng để lên án, lần Zeus bắt được cơ hội để cầm tù cũng chỉ đơn thuần là một việc có thể lớn có thể nhỏ mà thôi, vì vậy khi Zeus quyết tâm phong ấn và trục xuất Athena ra khỏi Khu Vườn Nhỏ, đã có rất nhiều thần linh bất mãn với quyết định này của hắn. Nếu hắn còn dám hạ nguyền rủa thì hậu quả sẽ là hắn thất thế hoàn toàn.”

“Xin ngài đừng quên rằng ở trên đỉnh Olympus, Zeus không phải là kẻ độc quyền duy nhất. Đỉnh Olympus có tổng cộng 12 chủ thần, Zeus dù là vua của các vị thần thì cũng chỉ là một trong 12 chủ thần, chỉ là hắn mạnh hơn một chút mà thôi, mà Hades và Poseidon theo nghĩa nào đó thì cũng có địa vị không hề thua kém gì hắn, nếu hắn thất thế thì hai người kia sẽ hợp lại và công kích hắn, khi đó thì hắn sẽ rất thảm, cho nên không thể nào có chuyện hắn dám hạ nguyền rủa. Đó là điều không thể nào!”

“Chậc!! Là vậy sao?” Tắc lưỡi một cái, Itsuka Ken lầu bầu. Manh mối xem như lại bị đứt đoạn, Itsuka Ken cảm thấy hơi buồn rầu vì điều này.

Metis hoàn toàn không biết rằng trong linh hồn của Athena có một nguyền rủa vô cùng thâm độc, hơn nữa suy luận trước đó của cô cũng vô cùng hợp lý, vậy tức là nguyền rủa trên người Athena không phải là do Zeus làm. Nếu vậy thì là ai?

Itsuka Ken tuyệt đối sẽ không nghi ngờ việc linh hồn của Athena đã bị trúng phải nguyền rủa, cậu cảm thấy rằng chỉ cần bị phong ấn thì việc trúng nguyền rủa tuyệt đối là 100%, ít nhất thì hiện giờ vẫn chưa có bằng chứng nào cho thấy rằng giả thuyết này là sai. Hầu như chỉ cần bị phong ấn thì đừng mơ tới việc né tránh nguyền rủa, còn nếu không bị phong ấn...

Itsuka Ken chợt nhớ đến Thao Thiết, hơi liếc về phía Metis một cái rồi lại nhìn Athena đang được mình bế trên tay, cậu lại chợt cảm thấy một điều gì đó, nó dường như là mấu chốt để giúp cậu gỡ rối. Dường như có một suy đoán quan trọng muốn hình thành trong đầu cậu thế nhưng nó lại khá mơ hồ, điều này khiến cậu nhíu mày lại.

Nhìn thấy Itsuka Ken nhíu mày, trí tuệ của Metis nói cho cô biết rằng dường như đang có chuyện gì đó mà cô không biết, vì thế cô hỏi với thái độ thận trọng và dè chừng: “Sao vậy? Ngài gặp phải vấn đề gì khó giải quyết sao?”

“Ừm...! Thôi được, nói cho cô cũng không sao! Có vẻ như cô thật sự không biết gì hết. Điều đầu tiên, đó là hiện giờ Athena đã bị trúng nguyền rủa, mặc dù không biết đó là loại nguyền rủa gì, thế nhưng cấp bậc của nó cho thấy rằng người hạ thủ đã đạt tới tầng thứ của những ma vương cổ xưa nhất, tối thiểu là sánh ngang với Zeus hoặc mạnh hơn. Giờ thì tôi đang đau đầu vì không biết ai mới là người đã hạ thủ.”

“Cái... Ngài nói rằng Atan...”

Atan? Đây là tên cúng cơm của Athena? Itsuka Ken thật sự rất muốn phun tào vì cái tên này. Liên tưởng tới con Athena có quen với gã quản gia bất hạnh nào đó, Itsuka chợt phát hiện là hình như cả hai đều rất tương tự nhau, nhất là ở khoản biến to biến nhỏ và có một cọng ngốc mao ở trên đầu. Chỉ là giờ không phải là lúc để quan tâm tới việc này, cậu kéo sự chú ý của mình về và lên tiếng:

“Theo những gì cô nói từ nãy đến giờ thì tôi đoán hẳn là cô và Athena chưa từng phân tách ra? Nếu thì khi cô và Athena cùng bị lưu đày tới nơi này, cô có cảm thấy được điều gì bất thường không? Hãy nhớ lại xem! Mặc dù khi đó thì cô đang trốn ở trong Gorgoneion, thế nhưng tôi nghĩ cô hẳn vẫn cảm thấy được điều gì đó bất thường.”

“Dị thường...”

Đôi mắt ẩn chứa trí tuệ của Metis bắt đầu lóe lên những tia hào quang, Itsuka Ken hầu như nhìn thấy được từng luồng ký ức khổng lồ đang hiện lên và lướt qua trong những tia hào quang này. Sự im lặng kéo dài trong vài phút, Itsuka Ken không lên tiếng hoặc can thiệp vào việc hồi tường của Metis, và rất nhanh, đôi mắt của Metis chợt phát sáng và cô thốt lên: “Tìm ra rồi!”

“Tôi đã nhớ ra rồi. Quả thật giống như ngài nói, đúng là có một chuyện bất thường. Khi trốn ở trong Gorgoneion, lúc cả hai chúng tôi rơi vào trong thế giới này, tôi nhớ là mình có nhìn thấy thần cách ‘Medusa’ được đặt trong Gorgoneion bỗng nhiên vỡ vụn. Có thể nói là mặc dù hiện giờ, bản nguyên [ Đấ của Atan vẫn còn, thế nhưng thần cách thì đã biến mất, cũng vì vậy mà quyền năng phòng ngự của con bé đã không còn như trước. Gorgoneion cũng mất đi tác dụng của mình, bằng không thì có lẽ ngài cũng không bắt được Atan dễ như vậy.”

“Gift [ Medusa Divinity ] sao? Nó hẳn phải là Gift mà Athena nhận được từ ma vương cổ xưa và hung ác nhất lúc đó là Tinh Linh của Dị Tinh Argol đúng không? Khi đó thì Al-chan hẳn đã bị gọi là ác ma đầu tiên với cái tên Lilith rồi chứ? Nhờ Gorgoneion kết hợp với thân phận thần đất mẹ để ngưng tụ ra [ Medusa Divinity ] sao? Lúc đó thì hẳn là Al-chan đã chiến bại và bị phong ấn mất linh cách mạnh nhất của mình là [ Tinh Linh ] sau cuộc chiến kéo dài ngàn vạn năm với chúng thần rồi? Chà... Thật là hỗn loạn! Athena bị bôi bẩn xong bị gọi là Medusa, Al-chan bị phong ấn xong cũng bị gọi là Medusa, cái quái gì thế? Chẳng lẽ mấy cái tên kia là óc nho hay sao, hay là lười tới mức chẳng thèm nghĩ thêm rồi? Có một cái tên mà dùng mãi như vậy?” Itsuka Ken cằn nhằn khó chịu.

“Ngài... Ngài biết đứa bé rắc rối đó?” Metis hỏi với một chút kinh nghi bất định, cô nhìn chằm chằm vào Itsuka Ken.

“Biết! Sao lại không biết! Tôi bị chính cái con loli ngạo kiều rắc rối đó nhận làm tiểu đệ và tống đến nơi này. Nguyên nhân hiện giờ mà tôi phải tới nơi này chính là vì con loli đó đấy!”

“Tiểu... Tiểu đệ? Ngài... Ngài tới nơi này là để bắt chúng tôi theo lệnh của cô ta sao?”

Nghe Itsuka Ken nói như vậy thì Metis lập tức trở nên cảnh giác, hắc khí bắt đầu phun trào và quấn vòng quanh người của Metis. Sau khi biết được thân phận của Itsuka Ken, có vẻ như Metis cũng biết sợ rồi. Có thể khiến cho một nữ thần trí tuệ như Metis phải sợ tới như vậy, Itsuka Ken thật không biết có nên tự hào hay không.

Phải biết rằng ngay cả với một thần vương như Zeus, Metis cũng chưa từng biết sợ, cô thậm chí còn dám gài bẫy Zeus một cách thê thảm mà người sau thậm chí còn không biết gì, sau lại dám tiếp tục gài bẫy để cướp đi một phần bản nguyên của đối phương, chỉ chừng đó cũng đủ để thấy là Metis to gan lớn mật đến mức nào. Vậy mà giờ Metis lại kiêng dè Itsuka Ken tới như vậy, chỉ có thể nói là ấn tượng mà Itsuka Ken để lại trong đầu của đối phương quá đáng sợ, hơn nữa hung uy của Al-chan thật quá lớn.

Nhìn nữ thần đại nhân cứ như một con mèo nhỏ đang xù lông ở trước mặt mình, Itsuka Ken bật cười vui vẻ, rồi cậu nói với giọng đầy xấu xa: “Ôi chà! Đừng cảnh giác như vậy! Cô cảm thấy nếu như tôi muốn bắt cô thì cô có thể chống lại được sao? Đừng quên là hiện giờ cả thần cách cô cũng không có, trong khi đó thì tôi lại đang ở trong trạng thái toàn thịnh, hơn nữa tôi còn có ‘con tin’ nữa nha.” Nói xong, cậu cười và hơi bế Athena lên rồi ngửi nhẹ một chút để trêu chọc.

“Chà! Trong hình huống này thì tôi thật sự muốn đóng vai người xấu một chút. Nghe đây, nữ thần trí tuệ, biết điều thì ngoan ngoãn mà đầu hàng đi, tôi không có giống loại tinh trùng lên não như Zeus đâu. Nếu cô mà dám ngoan cố chống cự rồi thì tới lúc bị tôi bắt được, tôi sẽ cho cả hai biết hối hận là gì, nếu không muốn con gái mình bị liên lụy thì đầu hàng đi!” Nói với vẻ mặt nghiêm túc, thế nhưng cách nói và chất giọng của Itsuka Ken lại đầy vẻ trêu cợt, điều này khiến Metis thật không biết phải nhả rãnh như thế nào.

“Còn lưỡng lự sao? Lúc nãy chỉ là gấp mười, nếu cô muốn cho mình và cả Athena cùng nếm lại cảm giác lúc nãy thì tôi cũng rất vui được chiều ý, chỉ là lần này, sẽ là gấp 100 lần đó nha. Nếu cô cảm thấy là mình và Athena có thể chịu đựng được thì cứ thử xem. Hà! Hà! Hà!”

“Ô ~~~! Ngài quả thật là người của cô ả rắc rối ngạo kiều đó! Tính cách đều xấu xa và ác liệt như nhau!”

“Cảm ơn vì lời khen! Thế nhưng vì để tránh bị hiểu lầm thì tôi xin được đính chính một chút, đó là sự xấu xa và ác liệt của tôi không phải đến từ Al-chan, đây là tính cách trời sinh. Việc hai chúng tôi ác liệt như nhau chỉ có thể chứng minh là chúng tôi rất hợp ý!”

“Chuyện đó có cần phải nói tỉ mỉ tới như vậy không?” Metis đã chẳng biết phải nói gì về biểu hiện lúc này của Itsuka Ken rồi, cái chuyện như thế có gì đáng để tự hào mà phải nói kỹ tới như vậy chứ? Đại khái, nói theo nghĩa nào đó thì, lúc này, hẳn là Itsuka Ken đã bị Metis liệt vào trong danh sách của những tồn tại tuyệt đối phải tránh xa tựa như Al-chan rồi đi?

“Đáng chứ sao không? Thế nhưng giờ đừng để ý chuyện này! Trở lại chuyện chính của chúng ta: Tôi mới vừa nói với cô rằng việc Athena bị nguyền rủa chỉ là điều đầu tiên, nếu vậy thì giờ là điều thứ hai. Trong thế giới này, có rất nhiều tồn tại đều đến từ Khu Vườn Nhỏ, hơn nữa tôi nghĩ là cô đã gặp rất nhiều... Không! Nói chính xác hẳn là Athena đã gặp được rất nhiều, cô có nghĩ tới điều gì không, nữ thần trí tuệ?”

“Sao cơ? ‘Nói chính xác hẳn là Athena đã gặp được rất nhiều’? Ý của ngài là... Là... Heretic God!?”

“Bingo! Không hổ là nữ thần trí tuệ. Trả lời chính xác, chỉ là không có phần thưởng. Cô nói đúng, tất cả những Dị Thần tồn tại trong thế giới này đều là những vị thần bị lưu đày đến từ Khu Vườn Nhỏ. Tất cả bọn họ đều giống Athena, đều bị phong ấn trí nhớ và Divinity của mình, sau đó còn bị một tồn tại thần bí giở trò mà trúng những lời nguyền vô cùng ác độc.”

Nhận được tình báo từ Itsuka Ken, Metis ngây ra như phỗng, cô thật sự có chút không thể tin được vào điều mình vừa được biết này.

“Dựa theo phán đoán của tôi, tất cả mọi dị thần có mặt trên thế giới này, không có ngoại lệ, đều là những kẻ bị trục xuất và lưu đày đến từ Khu Vườn Nhỏ. Theo sự cọ rửa và dung luyện của năm tháng, bọn họ dần hòa vào trong hệ thống sức mạnh và quy tắc của thế giới này rồi hình thành nên một hệ thống sức mạnh mới, giống như Athena hiện giờ.”

“... Mặc dù trước đó, tôi cũng có chút suy đoán, thế nhưng... Tôi thật sự không ngờ là... Họ thật sự...” Metis lẩm bẩm.

Là nữ thần trí tuệ, tiếp xúc với Dị Thần của thế giới này nhiều như vậy, dù chỉ là thông qua Athena, Metis sao có thể chưa từng đặt câu hỏi về vấn đề này chứ? Thế nhưng, đặt câu hỏi là một chuyện, có năng lực để chứng minh không lại là một chuyện khác. Khi không thể có thực lực làm chỗ dựa, trí tuệ có cao đến mức nào đi nữa thì cũng chỉ có thể bị thời gian ăn mòn và biến mất mà thôi. Strauss