“A... Ô ô ~~~~~.” Athena phát ra tiếng kêu rên tựa như than khóc. Cô đang cố gắng nhẫn nhịn lấy cảm giác đang trào lên từ trong cơ thể mình. Gương mặt mỹ lệ của cô hơi nhăn lại tựa như muốn khóc. Thế nhưng điều này chỉ khiến cho thiếu niên càng thêm yêu thích và muốn bắt nạt cô, thiếu niên vui vẻ mà tiếp tục sự trừng phạt của mình.
Tại sao Athena lại có phản ứng như vậy, nếu chỉ là hôn thôi thì sao đến mức phải như muốn khóc như thế?
Đó là bởi vì sự trừng phạt của thiếu niên không chỉ có hôn môi. Itsuka Ken biết rằng, nếu như muốn trừng phạt, chỉ có hôn môi thì hoàn toàn không đủ đối với Athena. Dù cho lúc này đối phương đã bị phong ấn thì tâm trí của nữ thần vẫn còn nguyên vẹn, cô hoàn toàn có thể nhịn được sự tác động chỉ bằng môi như thế này, bởi vì vậy cậu còn dùng thêm một thứ khác nữa.
Nếu như đã muốn trả thù và trừng phạt, khiến cho Athena phải cảm thấy được xấu hổ và giận dữ vì sự sỉ nhục chưa từng có, Itsuka Ken biết rằng chừng này là chưa đủ. Thứ cậu muốn không phải chỉ là sự trả thù thông thường, mà là gấp trăm, gấp ngàn, gấp vạn lần mức mà cô đã làm với cậu. Đối với một nữ thần, một nữ hoàng cao cao tại thượng, sự trả thù lớn nhất là gì? Không cần phải nghi ngờ, đó chính là sa đọa và hư hỏng. Khiến cho đối phương phải rớt khỏi vương tọa mà nằm lổm ngổm dưới chân của mình, đó tuyệt đối là sự trả thù lớn nhất đối với một nữ vương.
Chỉ là, như Itsuka Ken đã nói, đó là cậu rất tham lam. Khiến cho đối phương rớt khỏi vương tọa và bò ở dưới chân thì đúng là sảng khoái thật, thế nhưng đó không phải là tính của cậu. Làm nhục như thế chỉ là hành vi cấp thấp của mấy tên rác rưởi đáng thương đang đứng ở dưới đất, còn cậu là ma vương, ma vương thì sao có thể đứng dưới đất được chứ? So với việc khiến đối phương sa đọa mà rớt xuống đất, Itsuka Ken càng thích tự mình bước lên vương tọa mà dạy dỗ đối phương. Huấn luyện một nữ vương đúng nghĩa ngay trên vương tọa của mình, chà... Cái cảm giác sảng khoái này đúng là không thể dùng ngôn ngữ để hình dung được.
Cho nên tuyệt đối không thể tháo vòng nguyệt quế được bện từ cành ô-liu đại diện cho vương quyền của nữ vương đang đeo ở trên đầu của Athena xuống. Tuyệt đối không thể, bằng không sẽ mất vui rất nhiều, cảm giác sảng khoái khi trả thù cũng sẽ yếu bớt nhiều lắm.
Bởi vì hai người ôm nhau trong tư thế đối mặt, hoặc nên nói là Athena bị Itsuka Ken ôm lấy từ phía chính diện, cho nên thân thể thuần khiết và trong trắng của Athena hầu như hoàn toàn dán vào trong ngực của Itsuka Ken.
Không giống với cảm giác mỹ diệu bình thường khi ôm những thiếu nữ khác, cảm giác khi ôm Athena đó là mát mẻ và lạnh buốt nhưng lại mềm mại và co dãn đến tận cùng. Là chủ nhân của bóng tối và cái chết với hình tượng biểu trưng thường thấy là một con rắn, dòng máu đang chảy trong người của Athena cũng lạnh lẽo tựa như nước ở Cực Nam địa cầu. Nó là dấu hiệu gián tiếp biểu hiện cho sự băng thanh ngọc khiết của nữ thần của sự thuần khiết.
Hai bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve lấy tấm lưng bóng loáng và mượt mà tựa như sa- tanh của Athena, cho dù còn cách một tấm thần bào thì Itsuka Ken vẫn có thể cảm nhận được sự mềm mại, tinh tế và đàn hồi đến từ làn da ẩn bên dưới.
“Xụt ~ xoạt ~ chụt ~ ô ô ô ~~~~~~”
Tiếng rên rỉ không ngừng thoát ra từ nơi môi lưỡi quyện vào nhau. Bàn tay trắng như ngọc vốn có thể chống ở trên ngực của thiếu niên cũng dần rũ xuống, nó thỉnh thoảng chỉ còn có thể hơi ngăn cản bàn tay của thiếu niên, thế nhưng chỉ như dục cự còn nghênh (nửa chống nửa mời) khiến cho thiếu niên càng thêm vui vẻ.
Sự lạnh lẽo đang dần bị hòa tan, tấm thân băng thanh ngọc khiết của nữ thần trinh nguyên đang dần bị cướp đi sự thuần khiết.
Đối với Athena thì đây quả thật đã là một sự sỉ nhục lớn lao, thế nhưng với thiếu niên thì chỉ chừng đó là đủ rồi sao?
Làm sao có thể!
Đôi bàn tay đang vuốt ve ở sau lưng Athena dần trở nên mạnh bạo, sự chuyển động của chúng bắt đầu trở nên nhanh hơn và khó lường. Nhiệt độ hầm hập bắt đầu cuồn cuộn trào lên ở trong lòng của nữ thần và tịch quyển toàn bộ cơ thể.
Truyện Của Tuinet “Ô...!?” Đúng lúc này, đôi mắt trí tuệ của Athena chợt hiện lên sự bất ngờ và hoảng sợ.
Chẳng biết từ lúc này, một bàn tay của thiếu niên đã lướt về mặt trước và xâm nhập vào trong thần bào để chạm lấy và mơn trớn lấy da thịt của nữ thần Athena.
Là nữ hoàng của chư thần Hy Lạp, thần bào của Athena tuyệt đối không phải chỉ là một vật trang trí. Phải biết rằng, lúc trước, cô từng dùng nó để đánh nhau với Zeus mà chiếc thần bào này không hề bị hư hại. Mặc dù đúng là chiếc thần bào này được cô tạo ra vì mục đích phòng ngự sức mạnh của Zeus, thế nhưng không thể vì thế mà đánh giá thấp năng lực phòng ngự của chiếc thần bào này.
Thế nhưng hiện giờ, ở trước mặt thiếu niên, chiếc thần bào bỗng nhiên mất tác dụng rồi. Nó chỉ còn như là một tấm vải bình thường dùng để bao bọc cơ thể mà không phải là thần cụ dùng để phòng ngự nữa. Thiếu niên chỉ việc duỗi tay một cái là đã có thể bỏ qua nó mà chạm vào tấm thân thuần khiết của Athena. Điều này khiến Athena càng lúc càng sợ hãi và bối rối.
Xoa vuốt mơn trớn lấy làn da của cô một cách từ tốn, bàn tay của Itsuka Ken cứ di chuyển qua lại từng vị trí một, từ cần cổ rồi xuống xương quai xanh, rồi tới trước ngực và cuối cùng là leo lên cao phong của cô, sau đó cậu bóp mạnh lấy và vắt nó trong lòng bàn tay của mình.
Tựa như muốn thể hiện rằng đang là sự trừng phạt, ma vương điện hạ không hề dịu dàng mà bóp chặt lấy bộ ngực trinh trắng của Athena mà nhào nặn thành các hình dạng mà mình muốn, chán bên này thì lại bò qua bên kia. Đôi tay của cậu cứ qua lại mà nắm lấy bộ ngực của Athena và xoa bóp.
Cảm giác kích thích tựa như bị điện giật chạy khắp toàn thân của Athena từ khi bộ ngực hoàn mỹ của cô bị Itsuka Ken cầm lấy, người cô run lên liên hồi. Mặc dù cô rất muốn chống lại cảm giác này, thế nhưng lúc này, cô không thể điều khiển mình được nữa. Tựa như thiếu niên đã nói, hiện giờ, cậu đang thống trị cơ thể của cô, và cậu đang muốn thông qua điều đó để xâm chiếm tâm linh cô khiến cô phải cảm thấy nhục nhã và đầu hàng. Cô biết điều đó nhưng chỉ có thể bất lực mà bỏ mặc cho đối phương xâm chiếm.
“Xoạt –––!!!”
Tiếng vải bị lột ra và phất phơ trong gió chợt vang lên. Trường bào của Athena đã bị thiếu niên lột xuống và rớt trên mặt đất. Lúc này thì Athena đã hoàn toàn trần trụi, tấm thân trong trắng trinh nguyên được cô gìn giữ suốt trăm ngàn vạn đã bị lộ ra và để mặc cho thiếu niên tùy ý mà thưởng lãm. Lúc này, thiếu niên vẫn còn chưa chấm dứt nụ hôn với Athena.
“Ứm–––––!”
Mở to mắt và kêu lên một tiếng cao vút bằng mũi, Athena giật thót cả mình vì cảm nhận được có một bàn tay như có dung nham khác đang di chuyển xuống và chạm vào bờ mông trắng nõn của cô. Bàn tay đầy xấc xược của thiếu niên đã trượt qua bờ eo thon mà mò xuống và bóp lấy mông của nữ thần. Thân thể hơi ưỡn lên theo phản xạ để né tránh, thế nhưng tình huống lại càng khiến cô giống như là đang cố dâng nụ hôn và bộ ngực của mình lên cho thiếu niên hưởng dụng, cứ như là cô đang muốn lấy lòng của đối phương.
Sỉ nhục! Sự sỉ nhục chưa từng có sinh ra trong lòng của Athena! Cô là thần nữ của bầu trời có trí tuệ thông thiên, là chủ nhân của địa ngục bóng tối dưới lòng đất, là nữ thần đất mẹ vĩ đại nhất của thế giới này, thế nhưng hiện giờ, cô lại trông tựa như một cô nàng trong gánh hát mà để lộ và ‘hiến dâng’ thân thể của mình lên cho một người đàn ông, hơn nữa còn có phản ứng và biểu hiện đáng thẹn như vậy. Sỉ nhục! Thật là sỉ nhục! Athena tự mắng lấy mình.
Thế nhưng, tự mắng mỏ cũng vô ích, vì điều đó chẳng thể giúp gì cho cô trong việc khống chế phản ứng của bản thân. Phong ấn của thiếu niên thật quá đáng sợ, nó đã khóa chặt lại mọi khả năng có thể dùng để phản kháng của cô. Đã bị cô lừa gạt một lần, thiếu niên tuyệt đối sẽ không để cho cô có cơ hội làm điều đó lần nữa dù chỉ là một phần ngàn vạn tỷ, tuyệt đối là không!
Nghĩ tới đây, Athena tuyệt vọng và nhắm mắt cam chịu.
Rời môi! Athena không hề mắng mỏ hay la hét, cô biết rằng với tình huống của mình hiện tại, nếu như làm thế thì điều duy nhất cô nhận được chỉ là đem tới sự sảng khoái và cảm giác vinh quang thành tựu không gì sánh được cho ‘kẻ thù’ mà thôi, mặc dù cô cũng biết là lúc này, cảm giác sảng khoái trong lòng của đối phương hẳn cũng đã không gì sánh kịp.
Im lặng và cắn chặt môi, Athena cố gắng khiến cho mình trở nên vô cảm nhất có thể, chỉ là cô không làm được. Đôi tay của thiếu niên thật quá đáng sợ, cô chỉ có thể cắn chặt răng và hơi nhíu mi lại chịu đựng, thế nhưng cô không biết rằng biểu hiện của cô lúc này thật sự khiến cho người ta càng thêm muốn bắt nạt cô.
“Ưm ~~~!” Một tiếng kêu rên nhịn không được mà thoát ra từ mũi của Athena, lúc này thì miệng của thiếu niên đã chạm lấy cần cổ của cô, chạy dọc xuống theo xương quai xanh và leo lên đỉnh núi. Sau đó, thiếu niên cắn và mút nhẹ lấy một hạt anh đào.
Nhấm nháp và tận hưởng hai ngọn đồi thần thánh của Athena một cách nhẹ nhàng trong vài phút, sau đó Itsuka Ken thả ra và nở một nụ cười tà với Athena, cậu nói nhỏ vào trong tai của nữ thần: “Vương phi của ta ~ đã chuẩn bị xong chưa? Ta sắp khiến cho em cảm trải thử cảm giác sa đọa mà em chưa bao giờ nếm thử, hãy chuẩn bị mà tận hưởng lấy cảm giác xấu hổ và sung sướng mà một trinh nữ vĩnh hằng như em chưa bao giờ được tận hưởng đi! Ha ha ha ha...”
Nói xong, Itsuka Ken lại một lần nữa nhấm nháp cơ thể và bộ ngực của Athena, chỉ là lần này, hành vi của cậu đã không thể nói là nhấm nháp không, mà nó tựa như đang xâm lược và tàn phá lấy cơ thể của nữ thần, một trong ba nữ thần đại diện cho sự thuần khiết tôn quý của thần thoại Hy Lạp. Trả thù thì đương nhiên không thể dịu dàng mà phải thật ‘tàn bạo’, vì thế, Athena gặp nạn.
Lần này, tiên thuật mà ma vương điện hạ trở nên mạnh hơn gấp trước đó gấp 10 lần. Là gấp 10 lần! Một con số đáng sợ đến mức mà chỉ có người đang phải nhận lấy như Athena mới có thể hiểu được. Toàn thân của cô giật lên liên hồi, cảm giác sung sướng và kích thích đang tàn phá cơ thể cô. Cường độ của tiên thuật và sự biến tấu hiện giờ của nó thật sự khiến cho thân thể của Athena hầu như muốn thuần phục lấy tồn tại đang chưởng khống cơ thể mình, đây là bản năng của giống cái đối với giống đực mạnh hơn.
Nếu như không phải cô là Athena, một nữ thần có ý chí vượt trội thì hẳn cho dù là Hera hay Demete, nếu phải thay thế cho cô thì kết quả cũng tuyệt đối là sẽ đọa thiên mà thuần phục với thiếu niên trước mặt này.
Lúc này, Athena thực sự mong muốn rằng cảm giác hiện giờ là đau đớn mà không phải là sung sướng, bởi vì so với đau đớn, sự sung sướng quá mức chịu đựng thật sự đáng sợ hơn quá nhiều, vì không có cơ thể nào lại muốn phản kháng sự sung sướng. Mà bây giờ, thứ cô gặp phải chính là sự sung sướng quá mức tưởng tượng, vì thế cô cảm nhận được rất rõ sự sung sướng đang chạy trong cơ thể, và cô cũng nhớ rất rõ nó mà không thể nào quên, muốn quên sự sung sướng khó hơn quên sự đau đớn rất nhiều.
Đây cũng chính là mục đích của Itsuka Ken. Lúc trước cậu đã nói rằng, mình sẽ trả thù Athena lại gấp trăm ngàn lần và khiến cô không thể nào quên, vậy thì nhất định cậu sẽ khiến Athena nhớ mãi cảm giác khi bị cậu trả thù lúc này, ít nhất là cho dù có qua ngàn vạn năm sau, Athena vẫn phải nhớ rõ được nó mà không thể nào quên được.
Tiên lực cứ lần lượt chạy khắp toàn thân của nữ thần chiến thắng và kích thích lấy cơ thể cô, bàn tay và miệng của thiếu niên cũng tung hoành khắp cơ thể nõn nà hoàn mỹ của nữ thần cứ qua rồi lại khiến cô hổ thẹn đến mức muốn chui vào lòng đất. Cô cắn chặt răng của mình và cố gắng không phát ra bất cứ âm thanh nào.
Cô tuyệt đối sẽ không rên thêm nữa dù chỉ một tiếng, cô thề như thế và cố gắng kềm chế, vì đây là điểm tựa duy nhất trong lòng cô lúc này để neo giữ lại một phần tôn nghiêm và uy nghiêm duy nhất còn sót lại của cô.
Thế nhưng ma vương đại nhân sẽ cho phép cô giữ lại chút tôn nghiêm nhỏ nhoi này sao? Không! Chắc chắn là không! Cho dù có muốn giữ lại thì cũng là chỉ ở trước mặt của người ngoài, khi ở trước mặt cậu, cô chỉ có thể ngoan ngoãn dâng mình lên và để mặc cho cậu tùy ý dày vò lấy, thậm chí cô còn phải ngoan ngoãn mà phối hợp, cậu muốn cô phải học được cách lấy lòng ‘chủ nhân’.
Chừng nào mà cô còn chưa học được điều này, cậu tuyệt đối sẽ không chấm dứt việc ‘trả thù’, cậu muốn huấn luyện nữ thần thành vương phi hoàn mỹ như ý mình muốn.
Đôi tay của thiếu niên càng lúc càng nhanh, và nhiệt độ được thiếu niên gợi lên trong cơ thể cô cũng càng lúc càng cao. Dường như cảm nhận được điều gì đó, nữ thần Athena bắt đầu cảm thấy hoảng loạn. Cô cảm thấy rằng có thể phần tôn nghiêm cuối cùng còn sót lại của cô sắp bị đối phương tước đoạt mất. Cô cố gắng tìm cách chống cự, thế nhưng ngay cả khi việc giãy giụa cũng là điều xa vời thì cô còn biết làm gì để chống lại đây?
Thân thể đã hoàn toàn mất khống chế, nó đã hoàn toàn nằm dưới sự điều khiển của thiếu niên. Tùy theo từng lần gảy nhịp của ma vương trẻ, cơ thể của Athena cứ run lên từng hồi tựa như những sợi dây đàn. Cho dù chỉ với từng cái chạm nhẹ, thiếu niên cũng có thể khiến cho cơ thể của Athena giật lên, cảm giác kích thích chạy trong cơ thể Athena tựa như đang phản ứng theo từng cái chạm nhẹ của ma vương bệ hạ.
Tựa như muốn khảy lên khúc nhạc tuyệt vời nhất, ma vương bệ hạ cứ liên tục nhấp nháp và đạn tấu lấy cơ thể của Athena. Cảm giác kích thích đã trở nên càng ngày càng mạnh, sự sung sướng trong cơ thể cũng đã dâng cao tới cực hạn, Athena hoảng loạn đến cùng cực, thế nhưng cô không dám mở miệng một chút nào. Cô biết là nếu lúc này, mình chỉ cần mất tập trung một chút thôi thì mình sẽ hoàn toàn gục ngã. Tuy rằng không biết tại sao thiếu niên không hề xâm phạm lấy mảnh thánh địa cuối cùng để khẳng định chủ quyền, thế nhưng Athena biết là dù thiếu niên không làm như vậy, tình huống của cô vẫn rất không lạc quan. Cô tới giới hạn rồi.
“Vương phi của ta, ái phi của ta, Athena của ta, nhớ lấy thời khắc này! Hãy nhớ cho kỹ, vì lúc này chính là thời khắc mà nàng, nữ thần trí tuệ, đánh mất phần tôn nghiêm cuối cùng của mình, trước ta, hỡi nữ — thần — điện — hạ!” Cười tà với Athena, sau đó đôi tay của thiếu niên chợt chạy dọc xuống và mò tới thánh địa, sau đó nó tách nhẹ ngọc động của Athena ra rồi nhấn nhẹ xuống một cái vào thánh châu khiến Athena mở to mắt và thét lên thất thanh.
“Không! Không! KHÔNG – AHH——————!!!!!!”
Toàn thân cong lên và co giật liên hồi, bàn tay đang đặt trên thánh châu, mông cùng với hạt anh đào đang bị thiếu niên ngậm lấy đã hoàn toàn biến thành căn nguyên của sự sa đọa. Một luồng điện không thể nào hình dung được tịch quyển toàn thân của Athena và ăn mòn tất cả tinh thần và lý trí của cô.
Mặc dù ý thức vẫn còn, thế nhưng lý trí đã hoàn toàn trống rỗng, thứ duy nhất có còn nhận thấy được chỉ có sự sung sướng không gì tả nổi. Cơ thể cô cong lên và cứng lại, mọi ý niệm trong đầu cô đều tiêu tan trong phút chốc, khi mà những giọt nước thánh đầu tiên trong cuộc đời của cô tuôn ra như một dòng thánh tuyền và ban ân cho đại địa.
Dường như muốn cho cô nhớ kỹ thời khắc này, nhiệt độ trào ra từ miệng và đôi tay của thiếu niên dường như ấm lên và trào vào cơ thể cô khiến cô hoàn toàn có thể hình dung được thiếu niên đang chạm vào nơi nào trên cơ thể cô và làm những gì. Điều đó thật quá tệ thì cảm giác sung sướng trào ra tăng lên và kéo dài càng lâu khiến cho thánh thủy tuôn ra càng thêm mạnh mẽ. Nếu như thiếu niên vẫn cứ tiếp tục như thế nữa mà không chịu thứ tha thì cô chắc chắn sẽ ngất đi trong sự sung sướng.
May mắn, thiếu niên ‘độ lượng’ mà bỏ qua cho cô rồi. Toàn thân hoàn toàn mềm nhũn, không còn chút sức lực nào. Athena chỉ còn biết thở dốc trong khi thiếu niên nhặt lấy thần bào trên mặt đất mà mặc lại cho cô. Strauss