Phẫn nộ! Một cảm xúc rất bình thường, ai cũng phải có, Itsuka Ken cũng có. Thế nhưng chưa bao giờ, Itsuka Ken lại cảm nhận được nó rõ như hôm nay. Có thể nói là hiện giờ, sự phẫn nộ đang chiếm lấy toàn bộ trí óc của cậu.
Lợi dụng sơ hở của kẻ thù, dùng mưu trí để tính toán, lừa gạt, gài bẫy đối phương, đối với Itsuka Ken có thể nói là một việc quá bình thường; Cậu không có ý kiến gì về chuyện này, đã là kẻ thù thì làm gì đối phương mà chẳng được? Có thể dùng mưu kế để chơi chết kẻ thù, Itsuka Ken cảm thấy đây là một việc vô cùng sảng khoái. Tất nhiên, nếu như ai có bản lĩnh để chơi ngược lại cậu thì cậu cũng không có ý kiến, cùng lắm thì cậu có thể chờ tới lần sau để chơi lại đối phương là được rồi. Thua keo này thì bày keo khác, chẳng có gì để phải bực dọc.
Là một người chuyên đi gài bẫy người khác, Itsuka Ken hiểu rất rõ rằng trên đời này không có ai là toàn trí toàn năng, trí giả ngàn điều nghĩ cũng có một điều bị sót huống gì là cậu, cậu không phải là trí giả. Cho nên đối với việc mình bị trúng kế hay gài bẫy, Itsuka Ken mặc dù có thể khó chịu hay cay cú khi bị gạt, thế nhưng trong đáy lòng cậu thì cậu chẳng bao giờ để cho cảm giác tức giận hay cay cú xâm chiếm. Thứ duy nhất mà cậu làm trong trường hợp đó chỉ có một, đó là rút kinh nghiệm cho lần sau.
Bởi vì cậu biết rằng đối phương đã có bản lãnh để gài bẫy và tính kế cậu thành công, vậy thì điều đó chứng tỏ là trí tuệ của đối phương cao hơn cậu, thực lực cao hơn cậu, kinh nghiệm nhiều hơn cậu, và như vậy thì cậu không có lý do gì để tức giận, hoặc nên nói là không có lý do gì để tức giận xâm chiếm đầu óc, mà trái lại cậu càng cần phải tỉnh táo và minh mẫn. Tỉnh táo để rút kinh nghiệm và minh mẫn để có thể nghĩ ra được cách để chơi lại đối phương, đây mới là phương thức làm việc chính xác nhất.
Ví dụ như ‘Virus’ đại thần cùng với hệ thống, từ khi Itsuka Ken bắt đầu cất bước cho đến tận ngày hôm nay, mặc dù nó đã giúp cậu rất nhiều, thế nhưng Itsuka Ken biết rõ là cậu bị đối phương chơi xỏ nhiều lắm, thậm chí có nhiều thứ cậu đã bị chơi xỏ mà không biết. Cậu biết điều đó, biết rất rõ, thế nhưng cậu không ý kiến và phàn nàn gì về điều đó, bởi vì đối phương quá già giặn, quá từng trải, sự từng trải mà cậu không thể nào so sánh được, vì thế cậu chỉ có thể im lặng và hấp thu lấy những bài học mình rút được sau mỗi lần bị chơi khăm.
Tựa như tục ngữ thường nói: ‘Đi một ngày đàng, học một sàng khôn’. Tại sao ‘đi một ngày đàng’ lại học được một ‘sàng khôn’, đơn giản, từng trải thôi. Chúng ta chỉ có thể tránh được những trở ngại bằng cách học được sự phán đoán tốt, nhưng óc phán đoán ấy chỉ có thể có được qua trải nghiệm. Chịu thiệt một lần thì khôn hơn một lần, bị mắc lừa nhiều mới học được cẩn thận, chỉ như thế mới phát triển được cao hơn, đi được xa hơn. Không việc gì phải tức giận chỉ vì mình bị lừa.
Đạo lý này, Itsuka Ken hiểu rất rõ, rõ hơn bất kỳ ai khác.
Thế nhưng lần này, cậu thật sự nổi giận, và cậu quyết định không kềm chế sự tức giận của mình nữa, bởi vì hành vi của Athena đã phạm vào cấm kỵ lớn nhất của cậu.
Mưu kế của Athena rất đơn giản và rất thường thấy, đó là dùng mỹ nhân kế. Dùng mỹ nhân kế để lấy lại Gorgoneion, sau đó lại dùng mỹ nhân kế để khiến cho Itsuka Ken mất cảnh giác, tranh thủ khi Itsuka Ken còn chưa kịp phản ứng mà dùng lượng tinh khí địa mạch được dùng cho nghi thức triệu hồi Heretic God đang có mặt để giải phong ấn cho mình.
Rất đơn giản, nhưng rất hữu hiệu, không hổ là nữ thần của trí tuệ. Là một nữ thần trinh trắng, hành động bất chợt này của cô đã hoàn toàn đánh trúng vào điểm yếu của Itsuka Ken. Itsuka Ken hoàn toàn bị hành động của cô làm cho ngẩn người trong một chốc lát, điều này khiến cho kế hoạch của cô thành công, thế nhưng Athena lại không biết được là sau đó, mình sẽ phải đối mặt với điều gì.
Itsuka Ken thật sự nổi giận, bởi vì lần này, mưu kế của Athena thành công không phải là vì cô thông minh hơn Itsuka Ken, không phải là vì cô lão thành hơn Itsuka Ken, cũng không phải vì cô đủ đẹp khiến Itsuka Ken mê mẩn, mà là vì _ cô là Athena _ , là _ Athena của thế giới Campione _ , đây mới chính là điều cốt yếu.
Itsuka Ken là người thế nào? Là người đã lập chí đem hậu cung mở khắp nhị thứ nguyên, xem đó là mục tiêu cuối cùng, lớn nhất và quan trọng nhất cuộc đời mình, điều này cũng đồng nghĩa với việc cậu xem tình cảm mà mình dành cho những cô gái trong thế giới nhị thứ nguyên quan trọng hơn tất thảy, mà tình cảm đó có được lại có một phần rất lớn dựa trên hình ảnh của họ ở trong lòng cậu, mà nữ thần Athena của thế giới Campione cũng nằm trong số đó.
Chính vì có tình cảm sẵn với Athena của thế giới Campione, cho nên khi nữ thần loli tóc bạc muốn lấy lại Gorgoneion, cậu mới bằng lòng trả lại chỉ sau một cái hôn, và cũng vì có sẵn tình cảm với Athena, thế nên cậu mới ngẩn người khi cô hôn cậu thêm một lần nữa. Bằng không, nếu như cậu không có tình cảm gì với Athena thì mưu kế của Athena tuyệt đối sẽ khiến cho cô mất cả chì lẫn chài, vì khi đó cô không những không thể lấy lại Gorgoneion mà còn khiến cho Itsuka Ken càng thêm cảnh giác cũng như không thể nào khiến Itsuka Ken ngẩn người chỉ vì một cái hôn.
Thế nhưng điều may mắn cũng như bất hạnh của Athena đó là Itsuka Ken lại có tình cảm với cô từ trước, trước cả khi cậu bước chân vào thế giới nhị thứ nguyên, vì thế mưu kế của cô thành công khi đã lừa gạt được Itsuka Ken, nhưng cũng thật bất hạnh khi vô tình phạm húy vì đã lợi dụng và động chạm vào tình cảm ban sơ nhất và nguyên thủy nhất của cậu khiến cho cậu hoàn toàn nổi đóa.
Lửa giận trào lên không tài nào ức chế nổi, nó hầu như đã biến thành thực chất và phun ra từ trong mắt của Itsuka Ken. Nếu như không khiến cho ả nữ thần trước mặt nếm thử cảm giác hối hận thì cậu tuyệt đối sẽ đem tên của mình viết ngược lại. Cậu tuyệt đối sẽ khiến cho nữ thần ‘trí tuệ’ trước mắt hiểu được hành vi vừa rồi của mình ngu xuẩn đến mức nào.
Không trả thù lại gấp trăm ngàn lần thì cơn thịnh nộ này không thể nào dập tắt được.
Cứ chờ mà xem, thù này không phải chỉ trả một lần là xong, cậu sẽ khiến cho nữ thần trong trắng trước mắt phải trả cả đời. Động chạm với bao nhiêu phần tình cảm của cậu thì cứ việc lấy cả đời này mà bù lại bấy nhiêu đi, bù xong sẽ tính tới tiền lãi.
“Ha ha! Chuẩn bị sẵn sàng chưa, Athena? Chuẩn bị để nhận lấy sự hối hận không gì sánh nổi khi thật sự chọc giận ta? Hãy cứ yên tâm đi, ta sẽ cho ngươi biết cảm giác khuất nhục đến tột đỉnh là như thế nào. Ta hứa đó!”
Phát động Gift ‘Không Gian’ và đánh ra một chưởng, hầu như ngay tức khắc, bóng người của Itsuka Ken biến mất ngay trước mắt của Athena và một chưởng của cậu ngay lập tức tiếp cận cô.
“Bành ————!!”
Không gian sau lưng của Athena chợt phát ra một tiếng vang trầm đục, Athena đã đánh vạt được một chưởng bất ngờ này của Itsuka Ken. Mặc dù vô cùng khó khăn và vất vả, thế nhưng nhờ vào sự cảnh giác, kinh nghiệm và ý thức chiến đấu lâu năm, Athena đã né được đòn đánh lén bất ngờ đầy hiểm ác.
Chỉ là, một chưởng này của Itsuka Ken không chỉ hiểm hóc mà còn vô cùng ‘thâm độc’, bởi vì nó không chỉ nhanh, mạnh, hiểm ác mà còn được kèm thêm ngọn lửa ‘phần thần’, vì thế dù đã đánh vạt và né được một chưởng này thì Athena vẫn bị ngọn lửa Phần Thần lan trúng.
“Bùm ~~~~~~!!”
Một tiếng nổ nhỏ vang lên, bộ áo choàng màu trắng của Athena bị ngọn lửa ‘Phần Thần’ quẹt trúng và bốc cháy; Ngọn lửa nhanh chóng bao trùm lấy toàn thân Athena.
“Thần hỏa?!”
Nhờ vào khí lạnh màu đen đến từ địa ngục, Athena đã dập tắt được ngọn lửa màu vàng, thế nhưng lúc này thì bộ áo choàng thời cổ màu trắng của cô đã hoàn toàn bị đốt trụi khiến cô trở nên xích lõa.
“Chậc ~ chậc ~ không hổ là nữ thần của sự trong trắng, cơ thể trần trụi của cô đẹp lắm đấy. Đủ tư cách để trở thành vật sở hữu của bản vương.” Đứng cách đó không xa, Itsuka Ken không tiếp tục tấn công mà chỉ khoanh tay ở trước ngực và nhìn về phía Athena mà vừa nói vừa gật gù.
Cậu nói không sai. Có lẽ là vì bị tác động bởi ngọn lửa ‘Phần Thần’ nên lúc này, da thịt vốn trắng nõn như tuyết đang xích lõa của Athena đã trở nên trắng trắng hồng hồng khá là mê người, chỉ hơi đáng tiếc là vì Athena đã nhanh chóng dùng tay để che lại cơ thể mình nên Itsuka Ken không được chiêm ngưỡng gì nhiều. Thế nhưng bộ dạng nửa đậy nửa che như ẩn như hiện lúc này của Athena cũng có mị lực riêng của nó, nó khiến Athena trông mê người hơn.
“... Hạ lưu!”
Có lẽ là vì cảm nhận được sự tham lam và dâm uế ẩn trong ánh mắt hừng hực lửa giận của Itsuka Ken, Athena nhanh chóng phục hồi tinh thần và trở nên vô cùng cảnh giác.
Nghĩ tới tình trạng hiện giờ của mình, gương mặt mỹ lệ của Athena lập tức trở nên lạnh lẽo. Hào quang lóe lên, trường bào màu trắng lại một lần nữa bao trùm lấy cơ thể mê người đầy dụ hoặc của cô, đồng thời một cây lưỡi hái lớn cũng chợt xuất hiện trên tay. Nhìn Itsuka Ken, Athena nói với giọng uất nộ: “Làm bẩn sự trong trắng và thuần khiết của Athena, kẻ đáng ghét, thiếp thân thề sẽ dùng sự phẫn nộ của nữ hoàng để phán quyết ngươi.”
“Lửa giận? Ha ha ha! Giận thì làm gì được ta? Cô giận được bằng ta lúc này sao? Cứ yên tâm đi! Ta đã hứa với cô là sẽ cho cô cảm thấy sự khuất nhục chưa bao giờ có thì ta tuyệt đối sẽ khiến cô cảm nhận được sự khuất nhục chưa bao giờ có. Ở trước mặt của một ma vương chân chính như ta, sự phẫn nộ của một nữ vương như cô chỉ có thể biến thành vật tô điểm thêm cho cảm giác thành công sau khi ta đem cô chinh phục. Gặp phải ta thì cho dù có là nữ hoàng hay nữ thần, ta cũng có thể dạy dỗ thành một con chó hoặc thậm chí là nô lệ nghe lời nhất nếu ta muốn, chỉ là xưa nay ta không nỡ làm như vậy mà thôi.”
“Cho cô một cơ hội cuối, Athena. Đầu hàng và trở thành vương phi của ta, tiếp nhận tất cả mọi thứ ta sai bảo, nếu như cô làm được điều đó thì ta sẽ khoan hồng mà tha cho cô lần này. Bằng không, ta sẽ cho cô biết rằng dám lợi dụng tình cảm và sự nuông chiều của ta để lừa gạt ta là hành vi ngu xuẩn như thế nào.” Nói xong, Itsuka Ken nở một nụ cười đầy tà mị với Athena, một nụ cười khiến Athena biết rằng cậu không hề nói đùa.
“Cho dù là trong ký ức xa xôi nhất, thiếp thân cũng chưa từng gặp được kẻ nào dám nói những lời như thế này với thiếp thân. Mi là người thứ nhất. Kẻ đáng ghét, mặc dù thiếp thân không thể nhìn thấu được bản chất của ngươi, thế nhưng bất kể mi là gì đi nữa thì những lời hỗn hào này đã đủ để khiến mi phải vào địa ngục. Thiếp thân sẽ thu lấy linh hồn của mi, sau đó đưa nó vào trong cánh cửa của địa ngục mà ngâm dưới dòng sông của cõi u minh, có lẽ nó sẽ khiến cho linh hồn bẩn thỉu của mi sạch hơn được phần nào.” Lời nói bình thản, Athena thu lại sự uất nộ của mình khi nghe lời tuyên bố của Itsuka Ken.
Là nữ thần trí tuệ, Athena biết rằng lời nói của Itsuka Ken là thật. Sự khôn ngoan của Athena nói cho cô biết rằng cậu có năng lực để làm điều cậu nói với cô, và do đó, vào thời điểm này, Itsuka Ken đã trở nên vô cùng nguy hiểm đối với cô, cho nên cô phải tuyệt đối bình tĩnh để ứng phó với tình huống sắp tới, đây là nguyên nhân khiến cô thu hồi lại sự uất nộ của bản thân.
Nở một nụ cười có thể khiến cho toàn thế giới đều phải khuynh đảo, Athena giơ lưỡi hái mình cầm trong tay lên và chỉa về phía Itsuka Ken. Như đáp lại lời tuyên bố trước đó của Itsuka Ken, Athena cười vui vẻ và nói: “Hỡi kẻ hỗn hào, nếu mi đã dám tuyên bố như vậy, thế thì hãy mau tới đây đi. Hãy để cho thiếp thân được tận hưởng sự vui sướng của chiến đấu. Hỡi răng nhọn, hãy cắn nát kẻ thù trước mặt ta!”
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm...”
Athena vừa nói xong thì mặt đất bắt đầu rung lên. Trong ánh mắt chăm chú của Itsuka Ken, sự rung động của mặt đất trở nên càng lúc càng mạnh, vài giây sau, từ trong lòng đất, hai cái đầu rắn màu đen khổng lồ chợt nhô ra và nhìn về phía Itsuka Ken. Cả hai con rắn vừa nhìn thấy Itsuka Ken thì lập tức phóng về phía cậu và táp tới, thân hình của chúng dù còn chưa chui ra hết thì cũng đã dài tới hơn 30m, đây quả thật là hai con quái vật.
“Rắn sao? Ở trước mặt ta mà lại chơi cái trò hề này?” Cười khinh thường và búng tay một cái, ngay lập tức, một bức tường lửa màu vàng ròng chợt hiện lên và chắn ngay trước mặt của hai con rắn.
“Ầm!”
Tiếng va chạm vang lên, bức tường lửa không hề suy suyển, trong khi hai con rắn khổng lồ đã bị khựng lại, và ngay khi chúng khựng lại thì bức tường lửa lại bắt đầu biến hình. Nó biến thành một tấm lưới lớn và bao trùm lấy hai con rắn.
Trong ánh mắt giật mình của Athena, hai con rắn khổng lồ dễ dàng bị tấm lưới lửa khổng lồ bao lấy và siết lại tới không cục cựa được.
“Xèo ~ Xèo ~ Xèo ~ Xèo ~ Xèo ~ Xèo ~ Xèo ~ Xèo ~ Xèo ~ Xèo ~ Xèo ~~~~”
Tiếng thịt bị nướng chín vang lên, hai con rắn khổng lồ phát ra tiếng kêu thảm thiết. Trong ánh lửa hừng hực, chúng nhanh chóng bốc cháy và biến thành tro tàn.
“Giờ cô còn gì nữa, nữ thần ‘trong trắng’? Nếu có thì hãy mau dùng ra đi, bằng không thì chút nữa đừng kêu ca rằng bản đế không cho cô cơ hội, con mồi của ta.”
“Quả nhiên là thần hỏa có thể đốt cháy cả thần linh sao? Mi thật là một nam nhân bất khả tư nghị, kẻ đáng ghét. Rốt cục thì bản chất của mi là gì mà lại có thể né được con mắt Trí Tuệ của thiếp thân?”
“Ta là ai? Chẳng phải ta đã nói ngay từ đầu rồi sao? Ta là ma vương, ma vương chân chính.
“Ma vương sao? Kẻ có thể tùy ý đi lại xuyên không gian, kẻ sở hữu ngọn lửa có thể đốt cháy cả bản chất của thần linh, kẻ có thể che đậy được sự quan sát của đôi mắt trí tuệ này, có lẽ mi thật sự là một ma vương chân chính mạnh hơn cả những kẻ vốn là kẻ thù trời sinh của chúng thần như Campione cũng không sai.”
Suốt từ thời viễn cổ cho đến giờ, Itsuka Ken là người đầu tiên mà Athena không thể nhìn thấu được bằng trí tuệ của mình.
Nhưng điều đó cũng chẳng sao, bởi vì ——
“Thiếp thân là nữ hoàng thống lĩnh chư thần, kẻ cai trị bầu trời, mặt đất và địa ngục. Thiếp thân là kẻ mạnh nhất. Hôm nay, thiếp thân sẽ đối mặt với cuộc chiến khó khăn nhất trong đời mình, thế nhưng thiếp thân sẽ không thua, vì thiếp thân chính là sự thắng lợi. Hỡi ma vương, thiếp thân lấy danh nghĩa của Athena để tiên đoán, sinh mệnh của mi nhất định sẽ bị thiếp thân thu lấy bằng lưỡi hái này.”
Bóng tối vô tận giáng xuống, đây là quyền năng vĩ đại dùng để điều khiển địa ngục của Athena. Trong bóng tối vô tận này, cô chính là nữ hoàng mạnh nhất. Strauss