Chương 932: Viêm Tinh Và Lỗ Đen

Toàn bộ biển ý thức của Heretic God đều bị một lỗ đen khổng lồ bao trùm, phạm vi của lỗ đen này có lẽ đã đạt tới bán kính hàng ngàn mét. Nguyên nhân phần nào của việc này cũng là do Itsuka Ken đem thân thể của Thao Thiết cắt ra thành quá nhiều mảnh vỡ, quá nhiều mảnh vỡ li ti cùng sinh ra lực hút rồi tạo thành cộng hưởng, điều đó khiến cho chiêu thức liều mạng của Thao Thiết có cơ hội để ‘mở hết công suất’ với diện tích lớn như thế này.

Hỏa đao, phật lực, hồn lực, tất cả đều bị lỗ đen hút vào. Phàm chỉ cần là những thứ có tính ‘tồn tại’ thì đều bị lỗ đen hút vào, bất kể việc đó có phải là vật chất hay không. Tựa như ăn một trái táo, lỗ đen cứ đem từng phần trong tất cả mọi thứ đang có mặt ‘gặm’ mất rồi ‘nuốt’ xuống với tốc độ nhanh không tưởng nổi.

Đây chính là sự đáng sợ của Thao Thiết. Trong thần thoại phương đông, sức ăn của Thao Thiết chính là một trong những thứ đáng sợ nhất của trời đất, cả năng lực cắn nuốt của côn ngư cũng không thể nào sánh bằng, cả sức ăn của thiên cẩu cũng không thể nào bì nổi.

“Hừ! Không phải nói là còn chưa khôi phục sao? Sao giờ mạnh như thế rồi? Tính liều mạng rồi đó sao?” Cười gằn, đôi mắt của Itsuka Ken hiện lên ánh tinh quang. Cậu biết là biểu hiện này của Thao Thiết cho thấy rằng nó đã cùng đường, điều này cho thấy là chỉ cần giải quyết hết được chiêu này thì cậu sẽ thắng.

Chỉ là cậu cũng phải cẩn thận một chút, không thể khiến cho linh hồn của Thao Thiết thật sự tan xác, bởi vì cậu vẫn còn cần đọc lấy ký ức của Thao Thiết để tìm ra một số đáp án cho bản thân, ngoài ra cậu cũng phải đề phòng cái nguyền rủa đã bị Thao Thiết nuốt mất nữa.

Ai biết được nó có thật sự bị tiêu hóa hay chưa? Nếu không bị tiêu hóa mà vẫn ẩn trong linh hồn của Thao Thiết rồi bị cậu làm nổ bung thì hậu quả sẽ như thế nào? Hơn nữa chính bản thân Thao Thiết hẳn cũng có nguyền rủa, chẳng qua có thể là nguyền rủa trên người thao thiết không ảnh hưởng đến lý trí của thao thiết mà thôi! Thế nhưng ai biết được là hiệu quả của nó như thế nào?

Đề phòng từ đầu tới đuôi rồi mà còn để bị chết ở phút 89, thậm chí là phút bù giờ thì quả thật là quá không đáng, vì thế, cậu nhất định phải cẩn thận.

Nhìn lấy cái hố đen trước mắt và nghĩ tới những gì Thao Thiết nói trước đó, Itsuka Ken bỗng nảy ra một kế hoạch, và cậu nở một nụ cười gian xảo.

Cưỡng chế ép cho ý thức của mình tụ lại, Itsuka Ken cố gắng ổn định linh hồn lực đang dần bị kéo đi của bản thân. Mặc dù cậu cũng có dự đoán đôi chút về chiêu thức đại loại như thế này của Thao Thiết, chỉ là cậu không ngờ chiêu thức bùng nổ trước khi chết của thao thiết lại mạnh đến vậy, điều đó khiến cậu hơi bất ngờ, thế nhưng cũng chỉ là hơi bất ngờ thôi.

“Thượng cổ thần thú không hổ là thượng cổ thần thú, tất cả đều là những sinh linh được đất trời chiếu cố, bất kể đó là thiện linh hay ác thần. Thiên phú của những sinh linh như thế này quả thật là không tầm thường.” Itsuka Ken chậc lưỡi tán thán.

Đối với chiêu thức hiện giờ của Thao Thiết, Itsuka Ken suy đoán hẳn phải là một loại năng lực trời cho nào đó. Nó hẳn phải là kỹ năng hao tổn nhất nhưng lại gần sát với căn nguyên của Thao Thiết nhất được chính đất trời trao tặng cho Thao Thiết, và chiêu thức này tuyệt đối không thể dùng được nhiều, tương tự với thiên phú thời gian của cậu.

Sở dĩ Itsuka Ken có suy đoán như vậy là bởi vì sức hút của thao thiết hiện giờ tăng lên quá lớn, lớn hơn trước đó cả trăm lần. Đây không phải là một con số nhỏ, nếu như trước đó sức hút của Thao Thiết có thể lớn được như hiện tại, coi như chỉ là bản thu nhỏ của cái lỗ đen trước mắt thì hẳn tình huống hiện tại sẽ khác rất nhiều. Cậu sẽ phải vất vả hơn nhiều lắm để có thể ép cho Thao Thiết rơi vào tình trạng hiện tại, bởi vì hiện tại, năng lực cắn nuốt của Thao Thiết đã có thể khiến cho cậu cảm thấy nguy hiểm khá lớn.

“Thế nhưng mạnh hơn gấp trăm lần thì thế nào? Ngươi cho rằng chừng đó đủ để ngươi có thể cắn nuốt được bản đế sao? Bản đế không cắn nuốt người khác thì cũng thôi, trên đời này có ai có tư cách để cắn nuốt được bản đế! Buồn cười!”

Hai tay giang ra và trên tay cậu chợt hiện ra hai ngọn hỏa viêm xoay ngược chiều nhau. Thế lửa tăng lên, hai ngọn lửa trên tay của Itsuka Ken nhanh chóng cuộn lại thành hai quả cầu dung nham với thể tích càng lúc càng lớn, và chỉ chưa đầy 10s sau, hai quả cầu dung nham của Itsuka Ken mỗi quả đều đã lớn ngang, thậm chí là lớn hơn cả lỗ đen ở trước mặt cậu.

“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt...!!!!!!!!!!!!!!”

Dưới sự điều khiển của Itsuka Ken, nhan sắc của hai quả cầu dung nham nhanh chóng biến đổi. Tốc độ biến đổi của chúng ban đầu khá thong thả và chậm rãi, sau lại trở nên càng lúc càng nhanh, một quả thì dần trở nên đỏ thẫm hơi tối, còn một quả thì dần trở nên vàng rực óng ánh.

Thiện ác song hỏa trong Thiện Ác Nhị Nguyên Luận của Bái Hỏa Giáo, đây chính là thứ mà Itsuka Ken dùng để thực hiện chiêu thức Viêm Tinh Bạo lần này.

Khác với những lần trước, lần này, Itsuka Ken thật sự quyết định chơi hết sức. Đòn này, cậu nhất định phải đánh thật mạnh tay, thật hung ác để nghiền nát cái thứ ở trước mặt.

Nếu như cậu tính không sai thì có lẽ sau khi đánh đòn này xong, cái con rệp chết tiệt trước mắt này sẽ tự động đâm đầu vào lưới mà chẳng cần cậu phải làm gì hết, khi đó thì nguyền rủa hay gì đi nữa thì cũng chỉ là trò muỗi mà thôi. Vì thế việc mà cậu cần làm lúc này là phải đánh cho thật hung ác, cái con rệp trước mắt đã khiêu khích cậu không biết bao nhiêu lần, lúc trước còn sợ nguyền rủa nên còn chọn phương thức từ bi là chém, hiện giờ đã có kế hoạch hoàn chỉnh rồi thì cậu cảm thấy không cần phải nhẫn nhịn nữa làm gì.

“Con rệp đáng chết! Để bổn đế cho ngươi biết là chọc giận bổn đế sẽ có hậu quả như thế nào! Cho ta chuyển! Chuyển!! Chuyển!!!!”

Viêm tinh màu đỏ đại diện cho ‘Ác’, thái dương vàng rực đại biểu cho ‘Thiện’.

Hai quả cầu lửa tựa như hai ngôi sao chậm rãi chuyển động theo hai hướng trái chiều nhau theo lệnh của Itsuka Ken với tốc độ càng lúc càng nhanh. Dần dần, chúng bắt đầu rời khỏi tay cậu và bay lên không trung rồi dần sáp nhập lại thành một.

Ánh sáng màu vàng và màu đỏ trở nên càng lúc càng chói mắt. Nhận lấy sự tiếp tế không ngừng đến từ Itsuka Ken, quả cầu được kết hợp từ Thiện Ác song hỏa của cậu bắt đầu phát ra ánh sáng và sức nóng mãnh liệt, sau đó, nó lập tức xông về phía hố đen ở trước mặt.

“Rống! Rống! Vô ích! Trước mặt ‘Thao Thiết Phệ Thiên’ của bản đại vương, không có thứ gì có thể trốn thoát! Tiểu tử, chờ chết đi!!!”

Mặc dù cảm nhận được uy hiếp, thế nhưng Thao Thiết vẫn rất tự tin vào yêu thuật của mình, nó gào lên đầy ngạo mạn và nhanh chóng điều khiển cho các hố đen dần tụ tập lại và co lại thành một.

Lúc trước, mặc dù hố đen nhìn tuy lớn, thế nhưng nó chỉ là một tập hợp thể được tạo ra từ vô số hố đen nhỏ hơn, những hố đen này được tạo ra từ lực hút đến từ mảnh linh hồn đã bị cắt rời của Thao Thiết. Vì thế mặc dù nhìn thì tuy rất lớn, thế nhưng hiệu quả của nó cũng chỉ là ưu thế về số lượng thôi, còn việc lực hút tăng lên thì chỉ đơn thuần là do chiêu thức của Thao Thiết. Hiện giờ, Thao Thiết vì muốn chắc ăn nên mới bắt đầu hội tụ chúng lại, mục đích là để tăng lên cường độ của lực hút.

Mười cái, năm mươi cái, một trăm cái, năm trăm cái... Chỉ trong vòng chưa đầy 10 giây, hơn 10.000 cái hố đen nhỏ đã hoàn toàn tụ tập lại cùng một chỗ. Sau khi các lỗ đen tụ tập đã hoàn toàn lại cùng một chỗ thì diện tích bao phủ của hố đen cũng trở nên nhỏ lại, thế nhưng cường độ của sức hút cũng trở nên gia tăng.

Cảm nhận được cường độ sức hút tăng lên, Thao Thiết đắc ý mà gào lớn: “Ha ha ha ha! Nuốt sạch tất cả cho bản vương! Ngao ngao ngao ngao ngao ngao ngao!!!!!!!!!!!!”

Một luồng khói mù màu xanh đen chợt phun ra từ trong hố đen sau tiếng gào của Thao Thiết. Hố đen lớn cũng bắt đầu gia tăng tốc độ xoay tròn, và vì thế lực hút nó sinh ra cũng trở nên càng lúc càng lớn, quả cầu lửa của Itsuka Ken cũng bắt đầu bị tác động và tăng nhanh tốc độ bay về phía hố đen.

“Hừ! Chỉ có ngươi biết xoay thôi sao?” Cười khinh thường, Itsuka Ken để mặc cho Thiện Ác Viêm Tinh cầu bị hố đen hút tới. Cậu chỉ tiếp tục đưa thêm linh lực tiếp tế cho Thiện Ác Viêm Tinh cầu và tăng thêm tốc độ xoay chuyển cho hai vòng xoáy lửa có trong đó, cố gắng khiến cho chúng hoàn toàn hòa thành một.

“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

Vòng xoáy của Ác Viêm và Thiện Hỏa nhanh chóng hòa vào nhau. Hai vòng xoáy dung nham đang xoay chuyển với tốc độ cực nhanh trái chiều nhau sau khi bắt đầu hòa vào thì bật ra sức nóng và sức công phá càng lúc càng lớn.

Tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh, tốc độ dung hợp càng lúc càng lẹ, dẫn đến sức nóng và sức công phá bắn ra càng lúc càng lớn.

Hai vòng xoáy lửa cơ hồ đã ngưng tụ thành thực chất nhanh chóng quấn chặt vào nhau và bắt đầu kết hợp hỗ trợ cho nhau bằng một phương thức mà người thường không sao lý giải nổi, cuối cùng, chúng hoàn mỹ mà hòa thành một.

Lỗ đen đã gần ngay trước mặt, nó tựa như cánh cổng của địa ngục, tĩnh mịnh và trống rỗng, bất kỳ ai hút vào cũng tuyệt đối sẽ không thể siêu sinh. Quả cầu lửa của Itsuka Ken đã sắp chạm tới lỗ đen và bị hút vào trong, thế nhưng, trên khóe miệng của cậu lại nở một nụ cười gian xảo.

“Hi vọng người sẽ thích món quà mà bản đế sắp tặng cho ngươi! Xem như đáp lễ cho những thứ mà ngươi đã làm cho bản đế! Biết ơn đi, đồ con rệp! Thiện Ác Viêm Tinh Bạo ———— Nổ cho ta!!!!!”

Theo mệnh lệnh của Itsuka Ken, quả cầu lửa màu vàng đỏ chợt sáng lên, sau đó bùng ra sức nóng và sức công phá kinh khủng không gì sánh nổi. Ngay trước khi bị hút vào lỗ đen thì Thiện Ác Viêm Tinh Cầu của Itsuka Ken hoàn toàn nổ tung, nó bắt đầu tự do mà giải phóng sức mạnh của mình. Nó nhanh chóng giãn nở, nghiền nát, đốt sạch, thiêu trụi tất cả mọi thứ mà nó chạm vào.

Hỏa lãng thao thiên, cuồng phong thổi táp. Toàn bộ không gian lập tức hóa thành một biển lửa với ánh sáng chói lòa.

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm ——————————!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

Lỗ đen, ngay khi vừa đối mặt với sức công phá kinh khủng đến từ Thiện Ác Viêm Tinh Cầu của Itsuka Ken, chỉ trụ được đúng một giây sau đó lập tức bị phá tan thành từng mảnh nhỏ.

Kèm theo tiếng hét tê tâm liệt phế đầy sự đau đớn đến tận cùng của Thao Thiết, ngọn lửa màu xích kim đặc quánh nhanh chóng phá tan toàn bộ biển ý thức của Heretic God rồi tràn ra và đem toàn bộ mọi thứ của Heretic God phá tan thành từng đốm sáng năng lượng đơn thuần.

Ngay tích tắc mà biển ý thức của Heretic God bị phá nát, từ nơi mà linh hồn của Heretic God vừa nát bấy, một luồng tinh quang màu đen dùng tốc độ siêu việt ánh sáng bắn ra và lao thẳng vào mi tâm của Itsuka Ken, dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai để xuyên vào trong linh hồn của cậu.

Đó tuyệt đối là Thao Thiết, không cần phải nghi ngờ.

“Ha ha ha ha ha ha ha!!! Đáng giá!! Quá đáng giá!! Phong ấn chết tiệt!!! Cuối cùng thì bổn vương cũng có thể thoát ra được rồi!!! Ha ha ha ha ha!! Thật đúng là cám ơn ngươi ah, tiểu tử!!!! Nếu không phải nhờ có ngươi thì bổn vương đoán chừng còn phải tốn thêm trăm năm nữa mới có thể phá tan được cái phong ấn chết tiệt này! Để cảm tạ, ngươi hãy thay thế cho bổn vương mà hưởng thụ lấy sự tra tấn của nguyền rủa đi! Bổn vương cáo từ trước!! Ha ha ha ha!!!”

“Ta nghĩ ngươi không có cơ hội rồi...”

“Cái —— ách ah ————!!”

Ánh sáng màu lưu ly lập tức bao bọc lấy linh hồn của Thao Thiết, một thanh kiếm màu vàng đột nhiên xuất hiện và ghim vào trong mi tâm của con giao long nhỏ. Sau đó, một luồng hắc quang chợt phun ra và luốn lấy tất cả mọi thứ có trong ranh giới của Tịnh Niết rồi co vào.

Chỉ trong tích tắc, tất cả mọi thứ của Thao Thiết và Heretic God đều bị hắc quang nuốt mất.

Sau một hồi lâu, trong cảnh sắc mộng ảo của ranh giới màu ngọc lưu ly xanh biếc, chỉ còn lại có một chiếc kén màu đen lơ lửng giữa không trung. Những gì vừa phát sinh trước đó tựa như chỉ là một giấc mơ không có thực, tất cả đều đã biến mất, không hề có bất cứ dấu vết nào để lại về một cuộc chiến căng thẳng đến kinh thiên động địa vừa diễn ra. Strauss