Sau khi đã đem vị thần thủ hộ đánh cho một trận nhừ tử, Ye Jian trầm mặt xuống mà lườm về phía vị majo đang run lẩy bẩy, rồi cậu chỉ tay về phía vị thần thủ hộ đã chỉ còn nửa cái mạng mà thoi thóp, sau đó cậu hầm hừ: “Ngươi, muốn giống như thế không?”
“Không! Không! Bà già... Bà già này không chịu được như thế. Tiểu... Đại nhân làm ơn hãy bỏ qua cho bộ xương già này.” Bị Ye Jian uy hiếp, vị ma nữ già sợ tới trắng cả mặt.
Là một majo, phần lớn sức mạnh của bà đều tới từ phép thuật và thủ hộ giả, trong đó thủ hộ giả chiếm tới hơn 90% sức mạnh. Hiện giờ, thủ hộ giả của bà đã bị Ye Jian đánh cho ngoắc ngoải, điều đó đồng nghĩa với việc bà đã không còn chút hi vọng nào để chống lại Ye Jian.
Cho nên, với tư cách là một majo đã sống gần cả một thế kỷ, bà hiểu rất rõ ràng là nếu như lúc này mà mình không chịu cúi thấp đầu và cầu xin được sự tha thứ của đối phương, vậy thì kết cục của mình tuyệt đối sẽ rất thê thảm. Vị ma nữ già biết rằng Ye Jian tuyệt đối không phải là ông ba phải. Những kẻ hiểu rõ được quy tắc của bóng tối đều là những kẻ sát phạt quả quyết.
“Hừ! Nếu là lúc nãy, có lẽ ngươi còn có cơ hội. Chỉ tiếc là hiện giờ ta đang rất bực bội, cho nên ngươi không còn cơ hội rồi.” Giọng nói không có nửa phần giả bộ, Ye Jian giơ tay lên định xử lý vị ma nữ già.
Thấy Ye Jian đưa tay lên, vị ma nữ già sợ hãi mà quỳ mọp xuống và kêu lên: “Không! Đừng! Đại nhân! Cầu đại nhân giơ cao đánh khẽ! Bà già này nguyện ý vâng theo mọi mệnh lệnh của ngài.”
Những lời này hoàn toàn là thật lòng, không hề có chút giả bộ nào, bởi vì bà lão có thể thấy được là Ye Jian hoàn toàn không có ý định làm dáng cho bà xem. Đối mặt với cái chết, những kẻ già mà thành tinh như bà chính là những kẻ dễ bị thu phục nhất, nhưng sau đó cũng là kẻ dễ phản bội nhất.
“A ~~? Phản ứng thật là nhanh. Vâng theo mọi mệnh lệnh của ta? Thế nhưng ta hỏi, nếu như có kẻ mạnh hơn ta uy hiếp ngươi thì ngươi sẽ làm gì? Đầu hàng đối phương giống như điều ngươi đang làm lúc này và phản bội ta? Hay là, ngươi đang muốn chờ ta rời đi thì sẽ bắt Yuu-chan để uy hiếp ta và tạo phản?”
“A! Không! Không! Bà già này không dám! Bà già này nhất định sẽ lấy mệnh lệnh của đại nhân làm ưu tiên hàng đầu.” Giống như bị Ye Jian nói trúng tim đen, bà lão sợ tới toàn thân đều phát run, ngay cả hàm răng cũng bắt đầu run lập cập.
“Vậy mi nói xem bản vương dựa vào đâu để tin tưởng ngươi?” Với vẻ mặt hài hước, Ye Jian nhìn vị ma nữ già, ánh mắt lạnh tựa như băng đá của cậu khiến cho sống lưng của vị ma nữ già cảm thấy lạnh buốt.
“Chuyện... Chuyện này... Bà già...” Giọng lắp bắp, ánh mắt của vị ma nữ già có chút láo liên. Rất rõ ràng, vị ma nữ già này đang muốn nghĩ ra mưu ma chước quỷ nào đó để lừa Ye Jian.
Chỉ đáng tiếc là không đợi vị ma nữ già kịp nghĩ xong thì Ye Jian đã giơ tay lên và siết một cái.
“Ah ———— Ặc... Cô, ọt ọt...!”
Cảm giác đau thấu xương đột nhiên tràn ngập cơ thể, khiến vị ma nữ già nhịn không được mà hét lên thảm thiết. Lợi dụng lúc vị ma nữ già há miệng ra để gào thét, Ye Jian khẽ búng ngón tay một cái, và một quả cầu ánh sáng màu trắng chợt bắn ra, chui vào trong miệng của vị ma nữ già rồi bị bà nuốt xuống.
“Đây... Đây... Đây là... Đại nhân, đó là...” Gương mặt tràn đầy sợ hãi, bà lão ngẩng đầu lên muốn tìm được đáp án, thế nhưng đáp lại cũng chỉ có một cái búng tay.
BA~!
“A... ———— AAAAAAAHHHHHH...!!!!!!”
Tiếng hét thê lương thảm thiết vang vọng khắp lâu đài, thế nhưng rất nhanh thì tiếng hét thảm thiết đã ngừng lại.
Sắc mặt tái nhợt, toàn thân phát run, cả người đổ mồ hôi ướt sũng, vị ma nữ già thở hồng hộc. Vừa rồi, bà thật sự đã được nếm thử cảm giác ở trong Địa Ngục là như thế nào.
Mặc dù toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong vài giây đồng hồ, thế nhưng cảm giác đó quả thật quá kinh khủng, nó dường như khắc vào trong linh hồn của bà, khiến cho bà chỉ cần hơi nghĩ tới là đã phát run. Thật đáng sợ! Loại tra tấn này quả thực là đáng sợ còn hơn cả cái chết.
“Nếu không muốn thử cảm giác đó, vậy hãy thành thật mà làm việc cho ta đi. Ta cũng chẳng ngại việc mi tự chuốc cực khổ đâu, vì mi có làm gì thì cũng vậy. Từ giờ, chỉ cần mi còn sống, thì mạng của mi đã thuộc về ta. À, đúng rồi, ta có nói với mi rằng vừa rồi cảm giác đau chỉ mới có 1/10 chưa nhỉ?”
“A? Cầu... Cầu đại nhân... Lưu tình! Bà già này...”
“Không cần tiếp tục giả bộ với ta! Lũ majo các ngươi mưu ma chước quỷ tới mức nào, ngươi tưởng rằng ta không biết? Thậm chí dù ta không biết thì nguyền rủa này cũng sẽ báo cho ta biết là ngươi đang nghĩ gì, vì nó đang nấp ở trong linh hồn của ngươi. Ngươi đang hi vọng là có ai đó trong LCO có thể giải trừ nó cho ngươi? À... Với trình độ của các ngươi, tìm được vị trí của nó hay không vẫn còn là một vấn đề. Ngươi cũng có thể thử đổi thân xác, thế nhưng nó vẫn sẽ đi theo linh hồn của ngươi mà chạy vào thân xác mới. Ngoài ra cho ngươi thêm một lời khuyên nhỏ: Nếu không muốn nguyền rủa tự mình kích hoạt, vậy thì chớ dại dột mà thử giải trừ nó.”
Lời cảnh báo của Ye Jian tựa như cọng rơm cuối cùng đè sập con lạc đà, khiến cho vị ma nữ già hoàn toàn tuyệt vọng. Những lời Ye Jian vừa nói hoàn toàn phù hợp với ý tưởng sinh ra trong đầu của bà, khiến bà biết được là Ye Jian không hề nói dóc.
“Bà già này... Nguyện nghe theo sự sai khiến của đại nhân!”
“Không phải nghe ta, mà là nghe lời của Yuuma nhỏ. Ta không có thời gian mà bận tâm tới các ngươi. Từ giờ trở đi, con bé sẽ là chủ nhân của ngươi, lời của con bé chính là mệnh lệnh tuyệt đối. Bất kể con bé có yêu cầu gì, ngươi phải dốc toàn lực mà hoàn thành cho ta. Nếu ngươi làm tốt, vậy thì một ngày nào đó, ta sẽ giải trừ nguyền rủa cho ngươi, thay vì giết ngươi sau khi ngươi đã không còn giá trị lợi dụng. Đúng rồi, nhớ kỹ: Tuyệt đối không được để người khác phát hiện ra là ngươi đang đối xử tốt với Yuuma nhỏ. Ta không muốn có chuyện ngoài ý muốn, ngươi hiểu chứ?”
“Bà già này đã hiểu!” Gật đầu, vị ma nữ già cho thấy là mình đã hiểu.
Đối với những kẻ già mà thành tinh như bà lão này, có một số thứ không cần nói rõ.
“Được rồi! Ta chỉ yêu cầu ngươi chừng đó, về sau, phải giải thích với Yuuma nhỏ như thế nào, phải ứng phó với LCO như thế nào, đó là việc của ngươi. Tóm lại, mọi thứ phải tiến hành theo chất lượng. Phải làm sao để đào tạo ra một hậu bối ưu tú, ngươi hẳn rành hơn ta.”
Nói xong, Ye Jian không nhìn bà lão nữa mà đưa tay kết ấn. Ánh sáng màu vàng nhạt bùng lên và tạo thành một cái lồng bao trùm toàn bộ lâu đài. Thời gian tựa như quay ngược lại, mọi thứ dần trở về vị trí cũ, mọi hư hại sinh ra do cuộc chiến cũng đều hồi phục lại như cũ. Không hề có dấu vết gì cho thấy rằng vừa rồi, ở đây vừa diễn ra một cuộc chiến khốc liệt.
“Đại nhân thật là tuổi trẻ tài cao, chỉ bằng sức của mình lại có thể...”
“Ta không thích nghe những lời nịnh bợ. Nếu muốn ta hài lòng, vậy thì dạy Yuuma nhỏ cho tốt đi!”
“Vâng! Bà già này đã hiểu!” Cúi đầu, bà lão trả lời một cách cung kính.
Phản ứng của vị ma nữ già khiến Ye Jian cảm thấy hài lòng. Loại ma nữ vừa có thực lực, vừa sống được lâu, vừa biết điều như thế này, quả thực rất thích hợp để làm bảo mẫu cho Yuuma nhỏ.
“Được rồi! Đứng lên đi! Không cần quỳ nữa. Bản vương không có sở thích để cho người khác quỳ lạy.” Vừa nói, Ye Jian vừa tìm một cái ghế và ngồi xuống: “Bây giờ ta tạm thời không yêu cầu ngươi làm gì. Hiện tại, việc cấp bách nhất của ngươi là phải khôi phục lại thực lực, ta sẽ còn ở đây thêm một quãng thời gian nên ngươi không cần lo lắng tới sự an toàn của Yuuma nhỏ. Thời gian tới, ngươi tốt nhất là đừng xuất hiện. Khóa học của Yuuma nhỏ thì vẫn tiếp tục, thế nhưng về chương trình học và cách học thì phải chỉnh lại. Ngươi biết phải làm gì chứ?”
“Bà già này đã hiểu. Bà già này nhất định sẽ soạn ra chương trình học thích hợp nhất cho tiểu thư.”
‘Mụ già này, chỉ mới đó mà đã hoàn toàn đính chính lại thân phận và thái độ của mình rồi.’ Ye Jian nhìn bà lão và nghĩ thầm.
“Chương trình học thì vẫn phải tiếp tục. Ta biết các ngươi muốn đào tạo Yuuma nhỏ là để làm gì, ta cũng biết rõ chuyện của mẹ con bé.”
“Đại nhân, ngài... Biết rõ?” Vị ma nữ già giật mình mà trừng lớn hai mắt, vẻ mặt vô cùng bất ngờ và kinh hãi. Bà thật sự không thể nào tin được là Ye Jian lại biết rõ điều này, đây là một trong những bí mật lớn nhất của LCO.
‘Chẳng lẽ đại nhân có cài người trong LCO? Hay là công chúa đã tiết lộ bí mật này cho đại nhân?’ Bà lão nghĩ thầm.
“Tokoyogi Aya, cùng với Ám Thệ Thư, đó là mục tiêu của các ngươi đúng không? Thật đúng là một lũ ích kỷ, bất quá, đây cũng coi như là hợp ý của Tokoyogi Aya. Dù sao thì cô ta cũng biết là các ngươi muốn giải thoát cho cô ta không phải là vì trung thành mà chỉ là vì muốn có được Ám Thệ Thư, thật đúng là... Không hổ là ma nữ, người nào người nấy gian như quỷ, thảo nào mà dám ký khế ước với ác ma.”
Nghe Ye Jian nói xong, bà lão đã chấn kinh tới không thể nói nên lời.
Chẳng những biết rõ bí mật của LCO, còn biết được cả ý đồ thực sự của LCO và Ám Thệ Thư, người này, rốt cục là ai?
“Không cần nghĩ lung tung, và cũng đừng làm gì lung tung. Ngươi chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của Yuuma nhỏ là được rồi. Về phần Ám Thệ Thư, các ngươi muốn làm gì... Không! Là Yuuma nhỏ muốn làm gì, ta chẳng muốn can thiệp. Mặc dù đã có ta làm chỗ dựa, nhưng Yuuma nhỏ hẳn vẫn sẽ không buông tha cho sứ mạng trời sinh này. Cũng được! Cho con bé có cơ hội được gặp người mẹ chưa từng được gặp lần nào cũng tốt.”
Nói xong, Ye Jian đứng dậy và bước về phía trước một bước rồi biến mất, chỉ để lại vị ma nữ già đang đứng chết trân. Strauss