Chương 1169: Giao Hòa! Bạo Động!

Văn tự thần thánh, cổ xưa mà huyền ảo được bao bọc vòng quanh bởi những thần văn cổ xưa. Dấu ấn hiện ra trên mi tâm của Pandora chính là dấu chỉ cho nguyền rủa cổ xưa nhất của mị tinh Anesi, hay còn được biết đến như chiếc hộp ma cấm kỵ của Pandora.

Dấu ấn màu vàng đã bị kích hoạt, nhìn từ bên ngoài thì nó tựa như một đóa thần hỏa đang thiêu đốt, lại giống như một chiếc tam xoa kích cổ xưa của thần biển Poseidon.

Từng luồng hơi thở đầy cổ xưa và uy nghiêm dần trào ra từ trên dấu ấn màu vàng kia, và chỉ trong tích tắc, luồng hơi thở này đã bao trùm toàn bộ cơ thể của Pandora.

“Ân ~~~~~.”

Tiếng ngâm khẽ du dương và lâu dài phát ra từ đôi môi của Pandora. Thân thể vốn ónh ánh màu phấn hồng, chỉ trong tích tắc đã bị thay thế bằng màu hồng ánh kim đầy quý phái và yêu dị.

Mùi thơm, một mùi thơm mị hoặc dường như không thuộc về thế gian này đột nhiên tỏa ra từ trên người của Pandora.

Thời gian dần qua, cơ thể yêu kiều nhỏ nhắn tựa như loli của Pandora bỗng nhiên dần biến hóa. Từ một cô bé nhỏ nhắn và mềm mại, chỉ trong vòng chưa đủ mười giây, Pandora đã hoàn toàn biến thành một người phụ nữ trưởng thành với cơ thể no đủ và chín mọng.

Không! Không phải là trưởng thành! Đây không phải là trưởng thành, bởi vì chiều cao của Pandora chưa hề thay đổi, vẫn là thân thể nhỏ nhắn của một loli 13 14 tuổi, thế nhưng đôi gò núi vốn không lớn lắm của Pandora bỗng trở nên vượt qua khả năng nắm giữ của Itsuka Ken. Mượt mà, no đủ, căng tràn, kết hợp với màu hồng nhạt dụ người, có lẽ dùng cụm từ ‘đồng nhan cự nhũ’ cũng không đủ để hình dung chứ?

Mông ngọc trở nên hơi vểnh lên và đôi chân thon dài cũng trở nên càng thêm cân xứng và đẫy đà. Da thịt càng thêm mềm mại, càng thêm đàn hồi và càng thêm non nớt, xúc cảm khi chạm vào cũng tốt hơn vài tầng.

Chiều cao không thay đổi nhiều, thế nhưng tỉ lệ cơ thể đã trở nên đầy ma tính, gọi là tỷ lệ vàng cũng là đang làm nhục nó. Đây là hình dạng có thể nói là tập hợp hoàn mỹ tất cả mọi ưu điểm của mọi nữ giới qua mọi độ tuổi. Có thể nói rằng, đây là hình thái có độ phù hợp tuyệt đối với tiêu chuẩn cao nhất ở trong lòng của Itsuka Ken.

“A... Ah ~~~ nóng quá... Nii-chan... Nóng quá... Em... Em đã chịu không nổi ~~~.”

Bàn tay nhỏ bé sờ soạng lung tung khắp người của Itsuka Ken như đang tìm kiếm thứ gì, hai tầng nguyền rủa đồng thời kích thích, Pandora có cảm tưởng là linh hồn và thân thể của mình đều đã sắp hư.

Hương dịch óng ánh không ngừng tuôn ra từ trên nước da trong suốt màu hồng ánh kim, thân thể mềm mại cũng không kìm được mà liên tục run khẽ. Lúc này, sức chịu đựng của Pandora thật sự đã dần đạt tới cực hạn.

“Cô... Ọt ọt ~~~.”

Vẫn không nhanh không chậm, ma vương bệ hạ cứ tiếp tục liếm mút lấy mông ngọc của Pandora, trong yết hầu của cậu phát ra những âm thanh quái dị.

Lúc này, dường như Itsuka Ken cũng đã nhận lấy sự tác động của nguyền rủa cổ xưa. Dục vọng đầy thú tính trong người đã sớm đạt tới đỉnh và xâm chiếm toàn bộ cơ thể cậu.

Dùng nghị lực lớn nhất mà mình có, cậu đem dục vọng đang dâng lên tựa như sóng thần ở trong người ép xuống. Không thể để nó mất khống chế, ngay cả lúc này cậu vẫn không thể bỏ lỡ sự cảnh giác, vì sau lưng cậu chính là tâm ma đang rình mò.

Dục vọng dâng lên như sóng thần nhưng bản thân lại chỉ có thể kềm chế, đây quả là trải nghiệm chưa từng có với một ma vương như Itsuka Ken. Cảm giác thống khổ xen lẫn sung sướng này thật quá tra tấn người ta, nó khiến cho cậu có cảm giác như là mình đã trở về cái thời mà mình vẫn còn là một chú chim non chưa từng tiếp xúc với phụ nữ.

Thật sự là quá mê người, quá dụ hoặc rồi. Thứ này đã không còn là thứ mà từ ngữ có thể hình dung. Nó có thể khiến toàn thế gian đều phải sa đọa, cho dù là chư thiên chủ thần thì cũng như vậy.

Mùi thơm cơ thể nồng nặc. Tinh hóa ngọt ngào tuôn ra qua từng tấc thịt da. Xúc cảm mềm mại mỹ diệu tới không thể nói bằng lời khi tiếp xúc, vừa tựa như tơ lụa, lại như mỡ đông, lại như kem mịn.

Tiếng ngâm khẽ khiến cho lòng người nghe trở nên ngứa râm ran cứ không ngừng không nghỉ vang lên như tiếng ca dụ cho thiên thần cũng phải sa đọa.

Non trẻ nhưng lại mị hoặc tới vô cực hạn, yêu mị nhưng lại thanh thuần và đáng yêu, những thứ vốn nên hoàn toàn mâu thuẫn với nhau thì nay lại được dung hợp một cách hoàn mỹ trên người của Pandora... Không! Phải là trên cả hoàn mỹ! Sự dung hợp này khiến cho sức cuốn hút của Pandora tăng lên theo lũy thừa. Một sự mê muội không gì sánh được.

“Nii-chan ~~ không... Không được... Ân ah ~~~ muốn hư... Sắp vào a ~~~.” Lý trí hoàn toàn chôn vùi, Pandora chẳng còn biết mình đang nói gì nữa. Đùi ngọc không tự chủ được mà mở ra, hơn nữa còn rất không an phận mà quấn lấy eo của Itsuka Ken và bắt đầu khẽ mài.

Da thịt và da thịt quyện vào nhau, nhiệt độ và nhiệt độ giao hòa, hơi thở giao triền. Trong sự đan xen đầy dâm mị này, bất tri bất giác, dường như tim và tim cũng dần tiếp xúc.

Hô hấp càng lúc càng gấp rút, Itsuka Ken thở dồn dập mà nhìn thứ nằm giữa đôi chân ngọc đáng yêu của Pandora. Lại một lần nữa nuốt mạnh một ngụm nước miếng, Itsuka Ken mở to miệng của mình và chôn đầu mình vào giữa đôi đùi ngọc của Pandora.

“YAA. A. A.. Ah ~~~~~!!!” Một tiếng hét lảnh lót, yêu kiều và quyến rũ cất lên; Toàn bộ cơ thể của Pandora chợt kéo căng và một lượng hương dịch lớn trào vào trong miệng của ma vương bệ hạ.

Không chừa một giọt nào, Itsuka Ken đem toàn bộ hương dịch nuốt vào trong miệng, và rất nhanh sau đó, đôi mắt màu hổ phách của cậu chợt ảm đạm và mất đi thần thái.

Một ngọn lửa màu vàng, không! Tam xoa kích màu vàng, cũng không đúng!

Hình dạng này là ————

Ma hạp Pandora!? Đúng vậy! Ngọn lửa màu vàng có hình dạng ngựa như là tam soa kích hiện lên trong mắt của Itsuka Ken có hình dạng giống hệt với dấu ấn hiện lên nơi mi tâm của Pandora, cả hai giống hệt nhau tựa như là được in ra từ cùng một con dấu.

“Ách ah ——————!!”

Tiếng gào rú đầy đè nén tựa như dã thú phát ra từ miệng của Itsuka Ken. Bất chợt, Itsuka Ken chồm người lên và tóm lấy chân của Pandora một cách thô bạo. Mở rộng nó về hai bên, cậu bá đạo mà dùng sức nhấn eo của mình xuống.

“Ca... Ca ah ah ah ah ah ah ah ah ah ~~~~~~~!!!!!!!!!!!”

Trong tiếng hét của Pandora, thánh thương của Itsuka Ken đâm vào tận cùng và cướp đi trinh tiết mà cô đã luôn gìn giữ.

Ngay thời khắc Itsuka Ken tiến vào trong thân thể của Pandora, chiếc hộp ma Pandora dường như được mở ra. Một cột sáng màu vàng ròng đột nhiên bùng lên từ trên cơ thể của đôi nam nữ đang quấn lấy nhau và bay thẳng lên tận chân trời. ..

“Quá yếu! Quá yếu! Chả thú vị gì cả!”

Bóng gậy màu vàng cứ luân phiên lập lóe, gió bão và các hằng tinh màu trắng cứ liên tục bị đập trúng và trở nên nát bấy.

Bất luận là quái thú Yamato no Orochi được tạo ra từ gió bão của Susano hay là những hằng tinh màu trắng được tạo ra từ [ Cửu Tinh Liên Châu • Xạ Nhật Tiễn ] của Rance đều không thể đối đầu được với bóng gậy màu vàng của loli Tề Thiên. Đối với loli Tề Thiên, những thứ này thật sự chẳng khác gì những món đồ chơi nhỏ.

Đồ chơi nhỏ có thể khiến cho loli Đại Thánh hứng thú và có chút để ý, thế nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi. Chơi một vài lần thì không sao, thế nhưng chơi mãi thì sẽ trở nên chán. Với loli Đại Thánh, chán rồi thì làm gì. Rất đơn giản! Đập nát chúng và tìm thứ khác để chơi thôi.

Vì thế, sau khi đã chán những ‘món đồ chơi nhỏ’ do Susano và Rance tạo ra, loli Đại Thánh trực tiếp vung gậy và đập tan chúng rồi bắt đầu đuổi theo Susano và Rance mà đánh.

Vắt chân lên cổ mà chạy, Rance và Susano không có lựa chọn nào khác hơn là phải vừa chạy vừa đánh du kích.

Sở dĩ đưa ra lựa chọn như vậy là vì cả Rance lẫn Susano cũng đều biết được rằng cả hai kém Tề Thiên Đại Thánh tới bao nhiêu. Với Rance, mặc dù kế thừa hơn một nửa số thần cách của cha mình là Ares, cô đã bước chân vào hàng cấp cao của đẳng cấp ba chữ số, thế nhưng đáng tiếc là loli Đại Thánh lại có cấp bậc cao hơn cô. Không chỉ cấp bậc cao hơn cô mà cả kinh nghiệm chiến đấu lẫn độ điêu luyện trong kỹ năng chiến đấu, loli Đại Thánh cũng hơn cô. Nếu chơi cương thì cô tối đa cũng chỉ có thể cầm cự được vài hiệp là cùng, sau đó tuyệt đối sẽ bị loli Đại Thánh đè lên mà đánh cho không còn sức phản kháng.

Chuyện này cũng không thể trách cô được, vì dù sao ở trong hàng ba chữ số thì cô chỉ là tân binh, hơn nữa loli Đại Thánh lại vượt hơn cô quá là toàn diện, kết quả này cũng là dễ hiểu. Hiện giờ, mặc dù đẳng cấp của cô đã đạt tới mức khá cao của hàng ba chữ số, thế nhưng sức chiến đấu mà cô có hầu như chỉ đạt tới mức sơ cấp mà thôi. Cô còn cần rất nhiều thời gian để có thể phát huy ra được sức mạnh của mình. Kỹ thuật không phải là thứ có thể hình thành mà không có sự tích lũy.

Còn về phần Susano thì càng không cần phải nói, vì dù rằng lúc này ông vẫn có thể có được sức chiến đấu của thần linh ba chữ số, thế nhưng cùng lắm cũng chỉ hơi hơi bằng được Nero và Alter mà thôi, thậm chí chỉ sợ là còn không bằng. Nguyền rủa ẩn nấp trong người thực sự đã kềm hãm sức chiến đấu của ông quá nhiều, tất cả mọi Gift của ông, bất kể là [ Gió Bão ] hay [ Biển Cả ], cũng đều không có hiệu quả gì với loli Đại Thánh.

Kể cả tấm chắn mạnh nhất của ông được tạo ra từ gió bão, nó cơ hồ có thể khiến cho tất cả gió trên bầu trời trong phạm vi ngàn dặm cũng đều bạo động, thế nhưng vẫn không thể nào chịu được một đòn của loli Đại Thánh. Loli Đại Thánh hầu như chỉ hét lớn một tiếng và vung gậy xuống, sau đó tấm chắn của ông đã hoàn toàn bị đánh tan thành hư vô. Sự cách biệt về thực lực giữa đôi bên quá rõ ràng.

Bản thân của Susano, nếu như ở thời điểm toàn thịnh, ông hoàn toàn có thể đánh tay đôi với bất cứ thần linh nào của cảnh giới ba chữ số, cho dù thần linh đó có là chung cực ba chữ số thì cũng vậy. Chỉ đáng tiếc là hiện giờ, sức mạnh của ông bị hạn chế quá ác. Nguyền rủa trong người không cho phép ông sử dụng hết sức mạnh của mình. Đã vậy lúc này, ông còn không dám sử dụng tuyệt chiêu vì sợ không điều khiển được, cho nên ở trước mặt của loli Đại Thánh, ông cũng chỉ có thể giật gấu vá vai.

Hai vị thần có đẳng cấp cao trong hàng ba chữ số liên thủ với nhau để đánh một mình loli Đại Thánh, thế nhưng vì nhiều lý do mà cả hai đều không thể tận dụng hết được sức mạnh của mình, kết quả là cả hai đều chỉ có thể chọn đánh du kích và bị loli Đại Thánh đuổi đánh. Đây quả thực là bi hài.

Việc đánh du kích kéo dài gần nửa tiếng, cuối cùng, cả Rance và Susano cũng đều phải kết thúc việc chơi cút bắt cùng loli Tề Thiên, bởi vì loli Tề Thiên đã mất kiên nhẫn rồi, cô nhóc đã bắt đầu muốn dùng hết sức.

“Xem ra đã không còn lựa chọn! Cuối cùng cũng phải dùng nó sao?” Lầm bầm, vẻ mặt của Susano bỗng trở nên vô cùng nghiêm túc.

Ngừng việc di chuyển, Susano quay người lại và nhìn chằm chằm về phía loli Tề Thiên đã bắt đầu nổi nóng ở đằng xa. Là một chiến binh giàu kinh nghiệm, ông biết rằng nguyên nhân mà mình và Rance có thể cầm chân loli Tề Thiên suốt nửa tiếng đồng hồ là gì. Chỉ đơn thuần là vì loli Tề Thiên thích chơi mà thôi, còn nếu như loli Tề Thiên thật sự dùng hết sức thì với tình hình của ông và Rance hiện giờ, cả hai phỏng chừng không thể chống được tới năm hiệp, nghiêm trọng hơn nữa là một chiêu cũng không tiếp được.

Là một vị thần từng chiến đấu với rất nhiều thần linh đạt tới mức tối cao của hàng ba chữ số, trong đó cũng không thiếu những kẻ đã đạt tới cảnh giới chung cực, Susano biết rõ sức chiến đấu của một thần linh ba chữ số đạt mức cao nhất là gì. Lúc đầu, ông còn không hiểu tại sao Itsuka Ken dám tự tin cho rằng mình và Rance có thể ngăn cản Tề Thiên, thế nhưng sau khi đánh được vài chiêu thì ông đã hiểu rồi. Hóa ra là do Tề Thiên thích chơi. Itsuka Ken đã lợi dụng yếu tố này để ông và Rance ở lại câu giờ.

Thế nhưng hiện tại thì loli Tề Thiên đã hoàn toàn mất kiên nhẫn rồi, đã không thể dùng phương thức câu giờ như trước đó được nữa. Lúc này, nếu như ông còn không chịu dùng tuyệt chiêu thì phỏng chừng cả ông và Rance, thậm chí là tất cả mọi người cũng đều sẽ phải chết tại đây.

Bất quá, tuyệt chiêu mạnh nhất này, nói thật thì với tình trạng bị nguyền rủa kềm chế như hiện giờ của mình, Susano thật sự không có quá nhiều tự tin về việc mình có thể khống chế nó. Vạn nhất mà mấy người ở đằng xa bị liên lụy hay gì đó, thằng nhóc kia tuyệt đối sẽ nổ tung. Tên nhóc đó nghiêm túc lên cũng đã đủ để ông phải kiêng dè rồi, nó mà hoàn toàn hắc hóa thì chắc toàn bộ thần linh trong U Giới, bao gồm cả Tề Thiên ở đằng kia cũng sẽ bị nó phanh thây xử quyết mất. Bất quá, không dùng thì không được, Susano cũng chỉ có thể cầu mong là không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, bằng không tình hình sẽ trở nên càng thêm hỏng bét.

Đối với suy những suy nghĩ của Susano, loli Tề Thiên hoàn toàn không biết. Lúc này, cô nhóc chỉ biết là mình rất không hài lòng, vì thế, cô bé nhìn về phía Susano và Rance rồi nói: “Hừ! Hừ! Nếu như các ngươi mà còn không lấy ra được thứ nào khác thú vị hơn ngoại trừ những thứ đó, vậy thì phải chết đó nha! Ăn một gậy của người ta! [ Di Thiên ]!”

Cây gậy trên tay loli Tề Thiên múa lên, chỉ trong tích tắc, ngàn vạn bóng gậy chợt xuất hiện bao phủ toàn bộ thiên không. Trong tiếng quát khẽ của loli Tề Thiên, vô số bóng gậy tựa như một cơn sóng thần và ập về phía Rance và Susano, chúng cấu trúc nên một vòng vây hoàn mỹ không hề có góc chết để né tránh.

“Ai ~~~! Thôi vậy! Tận nhân sự mà nghe thiên mệnh vậy! Sơ khởi và chung yên, luân hồi và vô hạn! Là trí tuệ sinh ra từ bóng tối! Ngươi là thanh đao khai mở bầu trời, áp đảo cả bầu trời trên cao. Hỡi thanh đao màu đen của sự phá hư và hủy diệt, hãy chém giết kẻ thù trước mắt!”

Sau câu thần chú huyền ảo của Susano, bầu trời bỗng nhiên trở nên tối đen. Áp lực và sức tàn phá kinh khủng bỗng nhiên bùng lên từ trên người của Susano.

Từ trong hư không, thanh đao thần màu đen khổng lồ có thể xẻ đôi cả sao trời bỗng hiện ra và dùng khí phách ‘hận thế vô địch’ để bổ ngang chân trời mà chém về phía loli Tề Thiên.

“Oa! Tới rồi! Tới rồi! Đúng! Chính là thứ này! Rốt cục thì ngươi cũng dùng tới nó rồi, ông già. Hì hì! Lần này để người ta nhìn xem là rốt cục đao của ngươi bén hơn hay là gậy của người ta cứng hơn. Hì hì! Ăn một gậy của người ta! [ Phá Thiên ]!”

Trong tiếng hét oai hùng của loli Tề Thiên, tầng mây bỗng nhiên rung động, và rồi, một bóng gậy khổng lồ dần ló ra. Trăm mét, ngàn mét, hai ngàn mét, ba ngàn mét... Không! Đã không thể dùng kích thước để đo được rồi. Bóng gậy khổng lồ hầu như che phủ toàn bộ bầu trời khiến cho bầu trời vốn màu đen hoàn toàn chuyển thành một màu vàng óng.

Không gian bỗng trở nên điên đảo. Rõ ràng là cả thanh đao thần màu đen và bóng gậy màu vàng đều là đánh từ trên xuống, thế nhưng ở trong mắt của những người quan sát, hai món thần binh khổng lồ này lại đang chuyển động ngược chiều và bổ về phía nhau.

Bóng gậy màu vàng khổng lồ màu vàng óng và thanh đao khai thiên khổng lồ màu đen cùng hiện ra và chạm vào nhau giữa không trung. Trật tự điên đảo, quy tắc hỗn loạn. Sự xung đột của chúng dường như đã trở thành sự xung đột giữa sáng thế và chung yên.

Ánh sáng màu hỗn mang chợt hiện lên. Sức ép kinh khủng bùng lên và lan tỏa ra xung quanh tựa như thủy triều, ép cho tất cả mọi người hầu như muốn nằm bẹp trên mặt đất.

Trong khe hở của Thế Giới, hai thanh thần binh mạnh nhất lần đầu tiên đối chọi với nhau. Từ nơi chúng tiếp xúc với nhau, vô số những tia lửa huyền ảo ẩn chứa sức mạnh tối cao của cả hai chợt bắn ra và đảo loạn trật tự của U Thế.

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

Sao trời hủy diệt, thiên không sụp đổ.

Nếu như Itsuka Ken có ở đây, cậu tuyệt đối sẽ cảm ơn rằng cuộc chiến này diễn ra ở trong U Thế; Bởi vì trong đợt giao phong vừa rồi của hai thanh thần binh, quy tắc đặc thù của U Thế đã cứu mạng tất cả mọi người, trong đó có cả những cô gái của cậu. Sức công phá của vụ nổ lần này hầu như mạnh hơn vụ nổ mà cậu và Tề Thiên đã tạo ra ở U Thế trước đó tới những bốn năm lần. Nếu như là ở thế giới hiện thực, vụ nổ này hoàn toàn có thể khiến cho không gian tan vỡ trong phạm vi lớn. Lớn tới mức nào? Lớn tới mức có thể bao trùm vài ba thành phố Tokyo mà không có lấy một chút khó khăn.

Với một vết nứt không gian lớn tới như thế, hầu như có 99% là tất cả mọi người ở đây đều sẽ bị hút vào, và nếu như thế thì hầu như có 99% là tất cả mọi người ở đây đều sẽ phải chết mà không có cơ hội chống cự. Sở dĩ nói là 99% mà không phải là 100% là vì ở đây còn có loli Tề Thiên, với thực lực của loli Tề Thiên thì rất khó để xác định được rằng loli Tề Thiên có thể bị khe nứt thời không hút vào hay không. Mà cho dù có hút vào thì phỏng chừng cũng chẳng chết được.

Lúc này, thế giới hầu như đã hoàn toàn bị chia thành hai mảnh thế giới khác biệt nhau với hai màu vàng và đen. Sức ép cứ liên tục phun trào ra từ vị trí hai thanh thần binh chạm nhau, ánh sáng tỏa ra từ chúng cứ liên tục giao triền và triệt tiêu lẫn nhau, không bên nào yếu hơn bên nào. Nếu chỉ nhìn từ bên ngoài thì thật khó để có thể xác định được là ai mạnh ai yếu, thắng thua khó kết luận.

Thế nhưng, đúng lúc này, khi mọi người đang chăm chú nhìn vào cuộc chiến đang diễn ra trên trời thì bỗng nhiên, một chuyện ngoài ý muốn chợt xảy ra: Giáo chủ Luo Hao đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết, và rồi, một cột sáng màu tím khổng lồ chợt bùng lên và xen vào cuộc chiến trên không.

Thần lực khổng lồ màu đen và màu vàng vốn đã giao triền với nhau và tạo ra sự hỗn loạn lớn, hiện giờ, có thêm sự gia nhập đầy bất chợt và hung tàn của thần lực màu tím, mọi thứ bỗng trở nên rối loạn.

Không! Không chỉ có như vậy! Bởi vì ngay khi cột sáng khổng lồ màu tím vừa bắn lên trời xong thì chỉ một giây sau, ở một nơi cách chiến trường gần ngàn dặm, một cột sáng màu vàng ròng khổng lồ cũng vọt lên bầu trời.

Bốn nguồn sức mạnh hủy thiên diệt địa hiện ra cùng một lúc khiến cho toàn bộ quy tắc của U Thế cũng trở nên bạo động. Áp lực khổng lồ sinh ra khiến cho đất đai của U Thế dường như cũng lún xuống một thước, vô số cây cối bị bẻ gãy, tất cả sinh linh ẩn cư tại U Thế cũng đều bị đè cho nằm sấp trên mặt đất, kẻ còn đứng được cũng chỉ có những kẻ có thể phát huy được sức mạnh của ba chữ số mà thôi.

Xem ra, cuộc chiến cuối cùng sắp tới. Bốn luồng sức mạnh va chạm nhau, đại diện cho bốn loại thân phận. Rốt cục thì sau đó, ai mới là người thắng cuối cùng đây? Strauss