Chương 1161: Trêu Chọc Và Bất Ngờ!

“Khốn kiếp! Ngươi, đồ ác ma đê tiện!!! Hôm nay cho dù có phải vứt bỏ cái mạng này thì ta cũng phải ———— ặc ————” Nhìn thấy Pandora bị thánh hỏa bao phủ, vị chiến thần đang đứng sau lưng của Pandora gầm lớn và bắt đầu quát mắng, thế nhưng giữa chừng, tiếng quát mắng thô tục của ông bất chợt bị kẹt lại ở trong cổ họng, bởi vì một cái tay đã hiện lên và bóp cổ ông.

Như đang nhìn một xác chết, Itsuka Ken nhìn lão trung niên đang bị mình xách cổ và giãy giụa ở trên không trung mà phun ra hai chữ: “Muốn chết?”

“Ặc... Ách ————”

Trên trán nổi đầy gân xanh, gương mặt trở nên đỏ ké, chiến thần có vẻ ngoài trung niên cố gắng giãy giụa, thế nhưng ông lại chẳng thể nói được nửa chữ ngoài những âm thanh cho thấy là ông đang ngạt thở.

Vị thần chiến tranh cố gắng giãy giụa, thế nhưng lại chẳng được ích gì. Ngay khi vừa bị Itsuka Ken tóm cổ và xách lên, thần cách của ông đã bị cậu phong ấn hoàn toàn, hoặc nên nói là trực tiếp trấn áp. Lúc này, thần chiến tranh bị Itsuka Ken giơ ở trước mặt đã biến thành cá trên thớt. Sự giãy giụa và phản kháng của ông cũng chỉ như một con giun đang quằn quại. Bây giờ thì ông cũng chỉ có thể để mặc cho Itsuka Ken tùy ý chém giết.

“Buông ông ấy ra! Ngươi ————”

Ánh mắt lạnh lẽo tựa như đang nhìn người chết lướt qua một lượt, khiến cho tất cả chư thần cảm thấy toàn thân buốt giá. Vốn còn muốn lên tiếng quát tháo, thế nhưng lúc này thì tất cả cũng chỉ có thể kẹt lại ở trong cổ họng.

Tất cả chư thần đều bị Itsuka Ken dọa cho đứng hình, chỉ còn có mỗi Pandora, người vẫn đang phải nhịn lấy sự khó chịu tới từ nguyền rủa, là dám dùng ánh mắt căm hận xen lẫn tuyệt vọng để nhìn Itsuka Ken. Chật vật và khó khăn tới cùng cực, Pandora khó nhọc nói: “Thả... Thả ông ấy... Ra... Ta—Ta có thể làm—làm con tin của... Ngươi... Không phải ngươi đang—muốn tìm... Tìm ta sao? Nếu ta thế chỗ... Cho ông ấy... Thì ngươi... Ngươi hài lòng chứ?”

“Pandora điện hạ, ngài...”

Tay ngọc duỗi ra, Pandora ngăn cản những vị thần khác muốn lên tiếng khuyên bảo. Khẽ gật đầu với tất cả bọn họ, Pandora quay lại nhìn Itsuka Ken và nói: “Nếu ngươi không thả... Cho dù có phải tự bạo... Thì ta cũng—sẽ không... Để cho ngươi... Được như ý... Ta sẽ khiến ngươi phải chịu—trừng phạt... Ác Ma!”

Nghe Pandora nói như vậy, đôi mắt màu hổ phách của ma vương bệ hạ chợt lóe lên những tia ma quang, sau đó, nở nụ cười ma quỷ, cậu nói: “A ~~? Tự bạo? Cô cho rằng nếu không có lệnh của ta ————”

Ánh sáng màu vàng chợt lóe, sau đó, ma vương bệ hạ đã biến mất, và tiếng cười ma quỷ của ma vương bệ hạ chợt chuyển tới vị trí sau lưng của Pandora: “———— cô có thể tự bạo được sao?”

“Điện hạ!!??” * n

Trong tiếng kêu sợ hãi của tất cả các thần linh bên phe Pandora, Itsuka Ken đã xuất hiện ở sau lưng cô và đặt một tay lên cơ thể nhỏ nhắn của ấu nữ thần.

“Ô ~~~.”

Dường như chịu sự ảnh hưởng tới từ hơi thở đầy nam tính của Itsuka Ken, thân thể của Pandora khẽ run lên, nguyền rủa ẩn nấp trong thần cách của ấu nữ thần cũng trở nên có chút bạo động. Gương mặt phiếm hồng, đôi môi nhỏ của ấu nữ thần nhịn không được mà hé mở, và một tiếng ngâm đầy ma mị và quyến rũ chợt thoát ra từ trong miệng cô.

“Ai nha? Sao vậy? Sao thế? Ta chỉ mới chạm nhẹ có một cái mà cô đã mẫn cảm tới như vậy rồi sao? Chẳng lẽ là...” Biết là ấu nữ thần bị trúng phải nguyền rủa tình dục nên mới như vậy, thế nhưng ma vương đại nhân lại không hề có chút lòng thông cảm nào, trái lại, cậu còn lên tiếng châm biếm và trêu chọc ấu nữ thần.

“Câm... Câm miệng! Mau buông ta ra! Đồ ác ma dâm dụ... Ah... Ô ô ô ~~~~~.” Còn chưa kịp nói xong thì ấu nữ thần lại phát ra tiếng ngâm đầy xấu hổ.

đọc truyện tại Dường như đang muốn giở trò đùa dai, ma vương đại nhân dùng bàn tay của mình để vuốt khẽ tấm lưng ngọc trắng nõn của ấu nữ thần. Chỉ một cái vuốt khẽ như vậy, thậm chí cậu còn chưa hề dùng chút tiên thuật nào, thì cơ thể và tinh thần của ấu nữ thần cũng đã rung mạnh. Ngay lập tức, cơ thể của cô mềm nhũn ra.

‘Xem ra nguyền rủa trên người Pandora nghiêm trọng hơn của Rance, thậm chí là Metis nhiều lắm. Có thánh hỏa hóa giải một phần rồi, vậy mà chỉ mới sờ nhẹ vào lưng có một cái mà đã phát tác tới mức này. Rốt cục là làm thế nào mà...’ Khẽ nhíu mày và nghĩ thầm trong lòng, Itsuka Ken cảm thấy hơi có chút khó hiểu. Rút cục tại sao mà nguyền rủa trên người Pandora lại mạnh tới mức này?

“Khó chịu và đau khổ lắm đúng không, cô gái nhỏ? Nếu như cô chịu cầu xin ta, vậy thì ta có thể hóa giải nguyền rủa cho cô nha? Sao, thế nào? Có muốn cầu xin ta thử một lần hay không?” Tựa như muốn trêu đùa Pandora, Itsuka Ken cố tình cúi đầu xuống và nói nhỏ vào tai của cô, đồng thời còn thở ra những luồng hơi nóng bỏng khiến cơ thể của ấu nữ thần run lên. Lúc này, cậu thật sự là một con ác quỷ không hơn không kém.

Toàn thân run rẩy, Pandora cùng đôi cánh tay ngọc để tự ôm chặt lấy bộ ngực của mình; Cơ thể hơi co ro lại, ấu nữ thần dùng giọng nói đầy căm hận để nói với Itsuka Ken: “Đừng... Đừng hòng! Ta... Sẽ không bao giờ... Cầu xin kẻ như ngươi. Ác—Ác Ma... Bỏ móng vuốt buồn nôn... Của ngươi ra... Khỏi người ta mau... Bằng không ta sẽ... Ah ~~~~”

Giật nảy cả mình, đôi mắt hiện ra vẻ bất khả tư nghị, ấu nữ thần phát ra tiếng rên rỉ đầy xấu hổ.

Itsuka Ken, cái tên ác ma xấu xa, bẩn tính, khốn kiếp này! Hắn... Hắn dám tránh đi tầm mắt của mọi người, lén lút... Lén lút cắn vào lỗ tai của cô một cái?

Ngay lập tức, nguyền rủa tình dục bám ở trên người của Pandora lại bị kích thích và trở nên mạnh hơn. Cất tiếng ngâm khẽ đầy quyến rũ và xấu hổ, cơ thể của ấu nữ thần bắt đầu xuất hiện mồ hôi.

“Đây là cơ hội cuối cùng đó nha, nếu như cô không van cầu ta, một khi nguyền rủa phát động, cô sẽ như thế nào? Chẳng lẽ cô không sợ rằng ở trước mặt nhiều người như vậy, mình sẽ trở nên dâm đãng, lăng loàn, sa đọa vì nó hay sao, Pandora ~~~~” Nói với giọng hững hờ nhưng đầy ma mị, Itsuka Ken tiếp tục trêu đùa ấu nữ thần.

Tình cảnh đó, tình cảnh xấu hổ đó, chỉ cần hơi tưởng tượng một chút thôi, Pandora cũng đã cảm thấy xấu hổ và choáng váng cả người. Cô sao có thể để cho nó phát sinh được chứ? Hầu như muốn hét lên nhưng không thể, Pandora khó nhọc kêu lớn: “A... ~~!! Câm miệng ~~~ ah!!! Không... Không được nói nữa... Ta chọn tự b————”

Cố gắng kêu lớn để chứng tỏ quyết tâm của mình, đồng thời Pandora cũng muốn lập tức hành động, thế nhưng, ở trước mặt của một ma vương tham lam tới cùng cực đã để ý tới cô, cô có thể làm được sao?

“Cô quên lời ta nói sao, Pandora? Không có sự cho phép của ta, cô sao có thể tự bạo được chứ? Bất quá vì để phòng hờ cho chuyện này, chi bằng ta tạm thời phong ấn tất cả linh lực có trong cơ thể của cô đi!”

Itsuka Ken vừa nói xong, Pandora lập tức hoảng sợ vì cảm nhận được một luồng sức mạnh chợt bùng lên từ trong người. Đây là nguồn sức mạnh tới từ ngọn lửa thần thánh đã bao lấy cô và thấm vào trong người cô lúc trước. Với tư thái bá đạo không gì sánh được và vô khổng bất nhập, nguồn sức mạnh này lan tràn tới từng mẩu tế bào trên người của Pandora và phong ấn cô.

Pandora đã triệt để bị phong ấn.

“... Hà ~~ Hà ~~ Hà ~~! Từ giờ trở đi, cô chính là tù binh của ta. Không được ta cho phép, cô chẳng thể làm được gì hết, kể cả việc sử dụng linh lực của mình.

“———— Ác—Ác Ma! Ngươi là đồ... Cô ô ~~~!”

Ma trảo đặt ở trên lưng của ấu nữ thần lại một lần nữa khẽ dời xuống. Ngay lập tức, yêu tinh nhỏ đáng thương lại lâm vào trong tình dục vô biên sinh ra từ nguyền rủa.

“Nếu như còn không cầu xin ta nữa, vậy thì nói không chừng là sẽ không kịp nữa đâu nha. Tới lúc đó, ở trước mặt nhiều người như vậy, không tự chủ được mà nhấc váy của mình lên, sau đó...” Đại Ma Vương xấu xa lại một lần nữa bắt đầu trêu đùa và đe dọa yêu tinh nhỏ.

“Không... Không được! Ta không... Đừng... Ô ô ô... Ngươi là đồ Ác Ma... Hu oa oa oa oa oa oa...!!!”

Khóc? Khóc rồi!? Mới chừng đó mà đã khóc rồi?

Trợn tròn mắt! Itsuka Ken hoàn toàn trợn tròn mắt. Ê! Ê! Xin đừng có ai nói với cậu rằng đây là chị em sinh đôi nào đó của Metis nhé! Tại sao không chỉ có nguyền rủa giống nhau mà cách phản ứng của cả hai cũng giống nhau như vậy? Cứ không giải quyết được hay bị kích thích một chút là... Khóc rồi?

Hờ! Ma Vương đại nhân hoàn toàn trợn tròn mắt, cậu hoàn toàn không biết được rằng hành vi của mình đối với một yêu tinh nhỏ như Pandora là ác liệt và xấu xa tới bực nào.

Trên người mắc phải loại nguyền rủa kinh khủng nhất và bẩn thỉu nhất tới từ một ma vương tối cổ, Pandora có thể chịu đựng được tới lúc này thì cũng đã đủ để nói lên rằng ý chí của cô cứng cỏi tới bực nào. Đây là nguyền rủa mà cả một nữ thần tối cao như Athena cũng chịu không nổi, phải nhờ có mẹ mình là nữ thần trí tuệ chia sẻ và gánh vác thì mới chịu đựng được, huống hồ gì là một nữ thần nhỏ nhoi và yếu đuối như là Pandora?

Yếu hơn Athena quá nhiều, lại phải gánh lấy nguyền rủa tình dục còn đáng sợ hơn cả Athena, tình cảnh của Pandora đã rất là tồi tệ. Vậy mà bây giờ, khi nguyền rủa đang phát tác, cô còn gặp phải một tên ma vương hồn đạm, xấu xa và khốn kiếp trêu chọc, còn bị làm một chút chuyện khác người. Đã vậy, cái tên khốn kiếp này còn tước đoạt quyền lợi tự sát của người ta, ép người ta phải khuất phục, còn bằng không thì cũng chỉ có thể chờ cho nguyền rủa phát tác.

Ở trước mặt nhiều người như vậy mà trở nên dâm đãng, sa đọa và làm chuyện xấu hổ tới chí cực như thế, đối với một cô gái trong trắng thì quả thật là chẳng khác gì đang ở trong địa ngục, thậm chí so với việc rơi vào trong địa ngục còn đáng sợ hơn. Nếu mà làm ra những chuyện như thế trước mặt người khác, cô còn mặt mũi nào mà tồn tại trên đời này nữa? Thà rằng đi chết và biến mất khỏi trí nhớ của tất cả mọi người thì còn hạnh phúc hơn.

Cho nên khi đứng trước sự uy hiếp khiến mình hoàn toàn tuyệt vọng, yêu tinh nhỏ Pandora chỉ có thể bất lực mà khóc lên như một bé gái cần người nhà che chở.

“Ngươi đã làm gì với Pandora điện hạ!? Tên ác ma xấu xí nhà ngươi, mau thả điện hạ ra ———— ách ————”

Nhìn thấy Pandora khóc lên thê thảm và oan ức, tất cả thần linh, vốn đang bị Itsuka Ken dọa cho sợ tới không dám nói một tiếng, đều đồng thời bạo động. Có lẽ họ sợ Itsuka Ken vì đẳng cấp sức mạnh của cậu, đây là bản năng của sinh vật cấp thấp khi gặp phải cấp cao, thế nhưng điều đó không có nghĩa rằng họ không dám liều mạng. Vì Pandora, họ hoàn toàn có thể liều mạng mà tự bạo với Itsuka Ken.

Nếu như không có điều gì ngoài ý muốn xảy ra thì mọi chuyện sẽ diễn ra như thế. Tất cả các thần linh sẽ lần lượt tự bạo để tìm cách cứu Pandora, bất quá, người tính không bằng trời tính. Đúng lúc các thần linh đang muốn tự bạo để cứu Pandora thì đột nhiên xảy ra một việc khiến cho tình huống của cuộc chiến bị thay đổi.

Trên bầu trời của chiến trường, một cây cột ánh sáng màu đen tuyền đột nhiên hiện lên giáng xuống. Với tốc độ nhanh tới không ai kịp phản ứng, nó chụp về phía các vị thần đang muốn tự bạo.

Tình huống thay đổi quá bất ngờ khiến ngay cả Itsuka Ken cũng không kịp phản ứng. Khi cậu còn chưa kịp làm gì hết thì cả cậu và đám thần linh đang kêu gào kia đều đã bị cột ánh sáng màu đen chụp lấy.

Sức ép kinh khủng đột nhiên sinh ra từ trên bầu trời khiến cho tất cả mọi người đều cảnh giác. Tất cả mọi người đều nhanh chóng tiến vào trạng thái đề phòng. Itsuka Ken cũng phản ứng ngay tức thời, cậu ném vị thần chiến tranh mà mình đang cầm trong tay sang một bên và ôm chặt lấy Pandora rồi biến mất khỏi vị trí đang đứng. Chuỗi hành động làm liền một mạch không chút do dự hay chần chờ nào này đã giúp Itsuka Ken tránh được một lần rắc rối.

“Oanh ——————!!!!!!!!!!!”

Một tiếng nổ lớn vang lên. Ngay khi Itsuka Ken vừa rời khỏi vị trí mình vừa đứng trước đó thì trên bầu trời, đột nhiên xuất hiện một lượng hắc sắc quang trụ cực lớn. Tựa như một cơn mưa ánh sáng màu đen, một nửa trong số chúng đánh về vị trí mà Itsuka Ken vừa đứng trước đó, một nửa còn lại thì đánh về phía tất cả những người đang có mặt trên sân.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, những người bên phe của Itsuka Ken thì không bị gì, thế nhưng những vị thần bên phe của Pandora thì lại gặp vận rủi lớn, họ bị những cột sáng này nuốt mất hơn phân nửa. Sự khác biệt này không phải là do phe của Itsuka Ken mạnh hơn, mà là do, dường như, mục tiêu chính của đợt tấn công này chính là những vị thần kia.

“Mọi người!!! Không!! Đừng ———— mau dừng tay!!!”

Nhìn thấy những vị thần đi chung với mình gặp nạn, Pandora, người đang được Itsuka Ken ôm trong ngực, phát ra tiếng khóc tê tâm liệt phế. Khẽ giãy giụa và muốn chạy tới cứu viện, thế nhưng lúc này thì ấu nữ thần lại chẳng thể làm được gì.

“Đừng ——!!! Cứu... Cứu bọn họ! Van cầu ngươi! Ta van cầu ngươi! Làm ơn cứu bọn ho đi! Mau cứu họ đi!”

Như một cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà, trái tim bất khuất của Pandora bị điều đang diễn ra trước mặt làm cho sụp đổ. Buông tha cho liêm sỉ, chấp nhận sự sỉ nhục, yêu tinh nhỏ với những giọt nước mắt tuyệt vọng ôm chặt lấy Itsuka Ken. Đôi tay nhỏ của cô níu lấy cổ áo của cậu và khẽ lung lay, cô rên rỉ cầu xin trong tuyệt vọng.

Lúc này, sự đáng thương của yêu tinh nhỏ, có lẽ là cho dù trời đất cũng phải cảm thấy xót thương chứ?

“Chậc! Phiền toái!”

Khẽ liếc về phía Pandora, lại liếc về phía lồng sáng hình trụ màu đen trước mắt, Itsuka Ken hơi kiêng dè mà tắc lưỡi. Bất quá, nể tình của Pandora, cậu quyết định giúp cái đám tạp ngư kia một lần. Sức mạnh [ Sấm Chớp ] màu bạch kim lại hiện lên, sau đó, nó bắn thẳng về phía cây cột màu đen ở phía trước.

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm ————————!!!!!!!!!!!”

Một chuỗi tiếng nổ đùng đoàng đầy kịch liệt vang vọng khắp cả khe núi. Trong tiếng nổ lớn, Itsuka Ken gầm thét: “Còn không biết bò ra khỏi đó sao, đám phế vật? Xéo ra đây ngay cho ta!!!”

Bị tiếng quát mắng của Itsuka Ken đánh thức, những vị thần còn chưa bị những cột sáng màu đen đánh trúng giật mình tỉnh lại. Sau đó, như người chết đuối vớ phải cọng rơm, những vị thần đã bị dọa tới sợ vỡ mật kia cuống cuồng mà chạy trốn. Hầu như chưa bao giờ nhanh được như vậy, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất trong đời mình để chạy ra khỏi lồng sáng hình trụ mà bay tới sau lưng của Itsuka Ken.

Lồng sáng hình trụ màu đen lại một lần nữa xuất hiện và chụp xuống, thế nhưng lần này, nó lại không thành công, bởi vì tất cả các thần linh đang có mặt cùng với các campione cũng đều được bảo vệ bởi một lồng ánh sáng màu trắng vàng lấp lánh. Cùng lúc đó, Itsuka Ken chợt vung nắm đấm màu vàng sáng chói của mình. Một ngọn mâu thẩm phán màu vàng óng ánh bắn ra từ trên tay của Itsuka Ken và lao về phía bóng người đang âm thầm vọt tới từ trong bóng tối.

“Lăn ra đây cho ta, con loli khỉ gió!”

“ẦM ————!!!!!!!”

Từ trong không gian hư vô, một tiếng nổ trầm đục chợt vang lên, và sau đó, một bóng người tỏa ra hai màu đen bóng và đỏ ngòm xen lẫn chợt xuất hiện trước mắt tất cả mọi người. Strauss