Chương 1160: Thẩm Phán!

“... Màu máu tuyệt vọng hiện nơi đỉnh núi, bóng tối bắt đầu khởi động nơi vực sâu. Khi đó, ánh sáng chiếu rọi thế gian, tử thần phải sợ hãi, bóng tối phải tránh lui. Hỡi ánh sáng vĩ đại ngự nơi chí thượng, hãy tiêu diệt dị đoan ở trước mắt! [ Thần Thương • Thẩm Phán ]!”

Ngôi sao thần thánh ngự trị trên không, tỏa ra ánh hào quang đi kèm với Thần Ân mênh mông cuồn cuộn. Thần ân và sức mạnh được giải phóng, chúng cuộn lại cùng nhau và biến thành một cây thương thần thánh có màu hổ phách. Khác với ngôi sao đang ngự trị trên bầu trời, thánh thương có thuộc tính [ Thẩm Phán ] không tỏa ra chút thần ân nào; Trái lại với điều đó, nó còn đang không ngừng tỏa ra thần uy vô biên đè nặng lên vai của chư thần để chứng minh cho sự uy nghiêm không thể bị xúc phạm của Chúa Tể Ánh Sáng.

Itsuka Ken đã thật sự nổi nóng. Bị Pandora khiêu khích và kiếm chuyện từ đầu tới giờ, Itsuka Ken vốn đã rất tức giận trong người, thế nhưng bởi vì chút hảo cảm dành cho Pandora, thứ còn di lưu từ khi cậu chưa ký khế ước với virus, cho nên cậu mới dung túng cho hành vi ngang ngược vô lý của ấu nữ thần.

Thế nhưng cậu dung túng cho ấu nữ thần không có nghĩa là cậu cũng dung túng cho những kẻ khác. Một đám thần linh với đẳng cấp sức mạnh chỉ ngang với sâu bọ (ở trong mắt Itsuka Ken) lại dám há mồm ra quát mắng và đòi trục xuất cậu? Chán sống đúng không? Trong đôi mắt có màu hổ phách của Itsuka Ken bắt bầu lóe lên những tia sát ý.

Là nhị thứ nguyên phá hoại giả, Itsuka Ken vốn không phải là kẻ thiện lương hay thánh mẫu gì. Đồng thời là ma vương của sự tham lam, sự cao ngạo, bá đạo và tàn bạo của cậu tuyệt đối không thua bất cứ ma vương tối cổ nào khác.

Là Ma Vương đại diện cho cái ác cuối cùng của thế giới nhị thứ nguyên, Itsuka Ken tuyệt đối không phải là một người rộng lượng. Sự bao dung, hiền hòa và dịu dàng của cậu xưa nay chỉ được dành cho những công chúa mà cậu quan tâm, thêm nữa thì là những người mà cậu thừa nhận. Còn những người khác, sự chết sống của họ liên quan cái quái gì tới cậu? Cậu tuyệt đối có thể nhìn toàn bộ nhân gian lâm vào tận thế mà vẫn thờ ơ không nhíu lấy nửa cọng lông mày.

Cho nên nói chung là hiện giờ, sau khi bị một đám thần linh chỉ có thể tính là lâu la nhãi nhép quát mắng, Itsuka Ken đã thực sự nổi nóng.

Thần Thương [ Thẩm Phán ] bốc cháy hừng hực trên trời. Ngọn thánh hỏa có màu vàng kim, mang theo tính chất thiêng liêng và uy nghiêm của ánh sáng, tỏa ra và xua tan tất cả lạnh lẽo và hắc ám, đồng thời của đốt trụi tất cả tà ác cùng dị đoan. Thần Uy vô biên và áp lực kinh khủng bao phủ toàn bộ chiến trường khiến cho tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi, miệng câm như hến.

“Tại sao... Tại sao ngươi lại có sức mạnh của [ Ánh Sáng ]? Chẳng phải ngươi là Ma Vương sao? Tại sao Ma Vương lại có được thứ sức mạnh thần thánh tối cao như là [ Ánh Sáng ]?”

Đờ đẫn mà nhìn chằm chằm về phía bóng người đang tỏa ra ánh sáng vô biên ở trên bầu trời, Pandora đã quên cả khóc, đôi môi nhỏ nhắn của cô không ngừng mà cất lên những tiếng nỉ non. Lúc này, nội tâm của Pandora đã bị nhận lấy sự xung kích mạnh chưa từng có.

Ở trong lòng của Pandora, ngay từ khi gặp được Itsuka Ken và phát hiện ra rằng cậu là một Ma Vương, cô đã luôn hạ định nghĩa cho cậu rằng: ‘Đây là một kẻ tà ác đến chí cực’. Thế nhưng lúc này, mọi chuyện đang diễn ra lại lật đổ mọi định nghĩa mà cô đặt ra ở trong lòng. Sức mạnh thần thánh thuần túy nhất của [ Ánh Sáng ] lại phát ra từ trên mình của một [ Ma Vương ] đại diện cho thiên tai, chuyện này cô chưa từng nghe qua; Thậm chí là với tất cả mọi thần linh có mặt trong Little Garden, đây cũng là một chuyện chưa từng nghe nói tới, thậm chí có thể nói là không thể tưởng tượng nổi.

“Ngây thơ là tốt. Thế nhưng ngây thơ quá mức chính là vô tri, mà vô tri đi kèm với ngạo mạn là ngu xuẩn, ngu xuẩn chính là tội ác, Pandora.”

Dùng tư thái bễ nghễ nhân gian uy lăng thiên hạ, Itsuka Ken trả lời Pandora với vẻ ngạo mạn thường thấy của một [ Tối Cổ Ma Vương ], cứ như rằng đây mới chính là bộ mặt thật của cậu khi đứng trước chúng sinh trong trời đất.

Bỏ qua một Pandora đã lâm vào trạng thái đờ đẫn, Itsuka Ken liếc về đám thần linh ô hợp ở phía xa. Dùng ánh mắt tràn đầy uy nghiêm đồng thời cũng lạnh lẽo tới cực hạn, cậu tuyên bố: “Là thần linh nhưng lại ngu muội tới mức thiện ác chẳng phân, trái phải không biết, dễ dàng tin vào tà thuyết rồi gieo rắc chúng để mê hoặc lòng người và vu tội cho kẻ khác. Còn dám quát mắng thần linh mạnh hơn, hỗn hào vô lễ. Ta tuyên án: Các ngươi có tội!”

“...!”

Vốn bị ánh mắt và sức mạnh của Itsuka Ken hù dọa tới không nói được một lời nào, chúng thần linh đều câm như hến. Thế nhưng đột nhiên lại nghe được tiếng Itsuka Ken tuyên án, đám thần linh lại bắt đầu trở nên rối loạn.

“Ngươi... Ngươi... Ngươi nghĩ rằng mình là ai? Chỉ là một Ma Vương đầy tội ác, vậy mà lại dám tiến hành tuyên án thần linh bọn ta!”

“Đúng vậy! Người được quyền thẩm phán bọn ta chỉ có các vị chủ thần, ngươi tính cái thứ gì chứ? Ngươi ngạo mạn quá rồi, đồ ma vương dối trá!”

“Mọi người không cần phải sợ! Nhất định là hắn cũng chẳng hơn gì chúng ta đâu! Cho nên hắn mới lớn tiếng dọa người như vậy. Chắc chắn thực lực của hắn cũng chỉ còn lại vài phần sau khi tới thế giới này, chỉ cần chúng ta liên thủ với nhau thì nhất định có thể phong ấn thằng chó này lại.”

“Thế nhưng mà Pandora điện hạ thì làm sao bây giờ? Hiện giờ nàng...”

“Để ai đó mang Pandora điện hạ đi đâu đó ẩn nấp trước đi, chờ khi xong việc này rồi thì chúng ta sẽ lại tìm điện hạ sau. Chúng ta thụ ân của điện hạ, không thể để điện hạ bị hãm hại.”

Nghe được tiếng bạo động của các thần linh đi cùng mình, Pandora chợt giật mình tỉnh lại và thoát khỏi sự đờ đẫn. Hai mắt đẫm lệ mông lung, Pandora nhìn về phía các thần linh đi cùng mình với vẻ cảm kích và biết ơn. Trong tiếng khóc nỉ non, Pandora lắp bắp: “Mọi người... Cảm ơn... Cảm ơn mọi người... Tôi...”

“Không cần phải nói gì hết, Pandora điện hạ. Xin đừng nói những lời như thế! Nếu như không có sự giúp đỡ và cứu vớt của ngài, lúc này thì chắc hắn tất cả chúng tôi vẫn còn đang phải sống trong bộ dạng sỉ nhục của Dị Thần. Đối với thần linh chúng tôi, tôn nghiêm còn quan trọng hơn cả mạng sống. Cho nên ân huệ của ngài, cho dù chết thì chúng tôi cũng không quên, nó đáng để chúng tôi dùng tính mạng của mình mà báo đáp.”

Một chiến thần trung niên mặc một bộ giáp màu bạc bước ra và trả lời Pandora, nhìn vẻ ngoài thì đây hẳn là thần linh có thuộc tính [ Quân Thần ], hoặc là những thứ có tính chất tương tự như vậy. Biểu lộ cương nghị và cố chấp nói lên rằng đây là một người cổ hủ và rất cuồng việc chiến đấu.

“Ông ấy nói đúng, Pandora điện hạ. Ngài đã trả giá vì chúng tôi nhiều rồi, cho nên giờ nên tới phiên chúng tôi trả giá vì ngài. Xin ngài cứ yên tâm, chỉ cần mọi người đồng tâm hợp lực, chúng ta nhất định có thể đánh ngã được ma vương. Ngài quên rồi sao? Ở chỗ này, đối phương không thể dùng được Host Master do Khu Vườn Nhỏ trao tặng. Đối phương không giống với ngài! Ngài có năng lực sáng tạo ra Host Master, thế nhưng đối phương thì không.”

“Đúng! Những ma vương kia, nếu như không có Host Master trợ giúp thì chẳng khác gì đã mất đi nanh vuốt sắc bén nhất của mình. Bất quá...” Một thần linh có vẻ cơ trí lên tiếng phụ họa, thế nhưng đang nói, ông chợt quay đầu nhìn về phía Susano Wo.

Là thần linh của trí tuệ, vị thần này tuyệt đối sẽ không quên một việc khá quan trọng rằng đối phương không ở một mình. Trước chưa nói tới những kẻ khác, chỉ nói riêng về Susano cũng đã đủ để đánh gục tất cả bọn họ. Vị thần này tuyệt đối sẽ không quên mất cảnh tượng mà mình đã thấy được 100 năm trước. Lần hạo kiếp đó, chính người anh hùng thần thoại cổ xưa của miền đất cực đông này đã cầm một thanh đao thần màu đen để chấp dứt hạo kiếp, đồng thời ông cũng không quên luồng gió bão có thể tạo nên từng đợt biển gầm cao hằng trăm hằng ngàn mét khi đó.

Trôi lơ lửng ở trên bầu trời, Itsuka Ken vẫn luôn chú ý tới Pandora và chúng thần bên dưới. Vốn không phải là kẻ đam mê giết chóc, Itsuka Ken vốn còn muốn cho bọn họ một cơ hội cuối cùng, thế nhưng sau khi thấy phản ứng của họ, cậu cũng chỉ còn biết cười khẽ, tựa như buồn cười, tựa như chê bai, tựa như giễu cợt: “Ha ha, thật sự là ngu muội tới mức ngu xuẩn! Nếu như các ngươi đã vứt bỏ cơ hội cuối cùng mà ta ban xuống, vậy thì tiếp đó, hãy nhận lấy kết quả tới từ chính lựa chọn của mình đi.”

Chợt nghe được tiếng của Itsuka Ken, ánh mắt phẫn nộ và sợ hãi của chư thần lại một lần nữa hướng về phía ngôi sao thần thánh đang tỏa sáng ở trên bầu trời. Chỉ là lần này, chủ nhân của nó đã không muốn chờ thêm nữa.

Mặt không thay đổi, chủ nhân của ngôi sao phất nhẹ tay về phía chư thần. Ngay lập tức, vô số thánh thương màu hổ phách mang trên mình ngọn lửa màu vàng kim thần thánh chợt bắn ra và nhắm thẳng về phía chư thần. Tựa như sao băng lướt qua bầu trời, những cây thánh thương để lại những chiếc đuôi ánh sáng màu vàng kim tạo thành một cơn mưa sao băng giáng thẳng xuống vị trí mà chúng thần đang đứng.

“Thẩm phán đi, ngọn mâu của ánh sáng!” Nói với giọng bình tĩnh, Itsuka Ken chính thức tuyên án.

Đối mặt với đợt tấn công bất ngờ này của Itsuka Ken, tất cả thần linh đều lâm vào tình trạng bối rối. Sức mạnh bùng lên, tất cả đều cố gắng nâng sức mạnh của mình lên cao nhất để phòng ngự.

“Mọi người mau chuẩn b————”

Đột nhiên, thời gian dường như đình chỉ, tất cả các thần linh bên phe Pandora bỗng nhiên cứng lại. Hình ảnh dường như ngắt quãng, tất cả thần linh cứ như là hình ảnh trong chiếc TV bị bấm nút stop, tất cả mọi thứ của họ đều đọng lại, từ thần thái, ánh mắt, hành động với sức mạnh của bản thân.

Việc ngưng đọng không kéo dài, có lẽ tối đa thì cũng chỉ được có vài giây. Thế nhưng trong một cuộc chiến, vài giây cứng đơ cũng đã là quá đủ để quyết định tất cả, nhất là khi tình huống của trận chiến lại là lấy mạnh để đánh yếu như hiện tại.

Nhìn thấy điều đang xảy ra với các thần linh bên phe Pandora, hầu như là đồng thời, tất cả các campione và ba vị thần phản chiến khác đều biến sắc. Quyền năng như thế này quả thật là đã vượt xa khỏi mức họ tưởng tượng, ngay cả thời gian của thần linh mà cũng có thể đình chỉ, rốt cục thì tên Đại Ma Vương có tên là Itsuka Ken này mạnh tới mức nào?

Thẩm phán rốt cục giáng xuống! Đây là sự phẫn nộ của thần ánh sáng, đồng thời cũng là sự khiển trách đối với những dị đoan ngu xuẩn dám mạo phạm uy nghiêm của kẻ mạnh hơn mình.

Sự thẩm phán của Itsuka Ken đã giáng xuống, thế nhưng thời gian của tất cả các thần linh bên phe Pandora vẫn còn đang bị đóng băng. Nếu như không có ngoài ý muốn xảy ra thì chỉ một tích tắc sau, tất cả những người thuộc phe của Pandora đều sẽ chết; Ngoại trừ chính bản thân Pandora ra thì tất cả những người khác đều sẽ chết, ai cũng biết là như thế.

Thế nhưng, không biết là trùng hợp hay cố ý, đúng lúc này thì điều ngoài ý muốn lại xảy ra. Pandora, người vốn đang bị đóng băng cùng những thần linh khác, đột nhiên phát ra những tia sáng màu phấn hồng đầy dục diễm. Ánh sáng màu phấn hồng phát ra từ trên người, Pandora phát ra tiếng ngâm khẽ từ trong cổ họng với vị quyến rũ có thể nói là xuyên nhập vào trong tim của tất cả mọi người, khiến tất cả mọi người ở đây, bất kể là nam hay nữ thì cũng đều thấy cơ thể mình chợt nóng lên.

Dường như đang kềm chế thứ gì đó, ấu nữ thần với vẻ mặt ửng hồng phi thường quyến rũ run rẩy cả người. Với đôi tay dang rộng nhưng vẫn khẽ run, thỉnh thoảng lại hơi co giật như muốn rụt người lại để kềm chế thứ gì đó, Pandora cố gắng dùng thân thể của mình để che chắn cho những thần linh vẫn còn bị đóng băng khác.

“Ta... ~~~ Ta sẽ ~~ không... Để cho ngươi thực hiện được... ~~~!!!”

Nhìn ấu nữ thần với mẻ mặt ửng hồng, cơ thể khẽ run, giọng nói yêu mị và hào quang màu phấn hồng đang bao phủ cơ thể. Itsuka Ken lập tức hiểu được là chuyện gì đang xảy ra. Người khác có lẽ còn không biết, thế nhưng cậu làm sao có thể không biết? Việc này, cậu đã nhìn thấy tới những hai lần rồi.

Một lần là khi cậu vừa gặp được Athena, khi đó nữ thần trí tuệ Metis cũng từng rơi vào trong trạng thái này, một lần khác là Rance, lần đó thần cách gốc của cô cũng bị màu phấn hồng như thế này bao phủ.

Tình dục nguyền rủa! Hóa ra là Pandora cũng gặp phải nguyền rủa tương tự với Rance và Metis, đều là nguyền rủa liên quan đến sắc dục. Vậy ra, từ khi xuất hiện ở thế giới này tới giờ thì ấu nữ thần vẫn luôn phải chịu đựng sự ảnh hưởng tới từ thứ nguyền rủa ác độc này sao?

Thân thể nhỏ nhắn thỉnh thoảng khẽ cong như muốn gập người lại để kềm chế, thế nhưng vẫn cố mà căng ra để cản trước mặt của những thần linh khác. Trong đôi mắt mị hoặc lấp lánh những luồng nước xuân, Itsuka Ken nhìn thấy sự kiên định không thể nào lay chuyển.

Nhìn ấu nữ thần với vẻ cố chấp trước mắt, Itsuka Ken chợt thở dài; Sau đó, khi những ngọn mâu thẩm phán sắp đâm vào thân thể của ấu nữ thần, Itsuka Ken tắc lưỡi một tiếng như là chịu thua, rồi cậu búng tay một cái.

“Pa ——!!”

“Bành ——————!!!!!!!!!!!!” Thánh thương tan vỡ và biến thành vô số chấm sáng. Sau đó, ngọn lửa thần thánh chợt bốc lên từ những chấm sáng, các đốm lửa màu vàng rực rỡ chợt biến thành màu trắng thuần túy và cuốn về phía Pandora. Chỉ trong tích tắc, ngọn lửa thiêng liêng và thần thánh của ánh sáng đã bao phủ lấy cơ thể nhỏ bé mảnh khảnh.

Cùng lúc này, những thần linh bị cướp mất thời gian cũng đã phục hồi, và đập vào mắt họ là hình ảnh cơ thể nhỏ bé của Pandora bị ngọn lửa của ánh sáng bao trùm. Sự tĩnh lặng chợt bao phủ các thần linh, sau đó, sự bạo loạn lớn hơn bắt đầu bùng nổ.

“ĐIỆN HẠ ————!!! ĐÁNG CHẾT!!! NGƯƠI, ĐỒ ÁC MA!!!!!!!” Strauss