“Ha ha, con nhóc giảo hoạt, lại giở trò lừa gạt vào lúc này? Ngươi cho rằng ta không biết khái niệm của U Thế sao? Mặc dù đúng là nó có khả năng tác động tới phong ấn một chút, thế nhưng muốn suy yếu nguyền rủa của cổ lão ma vương, chỉ bằng nó? Chậc! Ngươi cho rằng cổ lão ma vương là gì? Chỉ bằng một cái U Thế nhỏ nhoi này mà cũng muốn suy yếu thủ đoạn của bọn hắn?”
“Sao, sao không thể? Ở chỗ này, cho dù có giải trừ phong ấn thì nguyền rủa cũng sẽ không bạo động. Cho nên ————” Đang nói giữa chừng Pandora lập tức nhận ra là mình nói lỡ lời, cô trừng đôi mắt trong veo của mình về phía Itsuka và mím chặt môi lại.
“Ngươi... Ngươi đang thử dò xét ta? Ta biết rồi! Ngươi nhất định là không biết gì về hoàn cảnh thật ở U Thế hết, càng không biết được sự thật về thế giới này! Chắc chắn là như vậy! Thảo nào, từ khi ngươi bắt đầu xuất hiện ở trước mặt ta tới giờ thì ta vẫn luôn thắc mắc, đó là hành động của ngươi rất kỳ quái. Nếu như ngươi biết rõ sự thật về thế giới này thì ngươi chẳng cần phải chờ tới giờ mới tới gặp ta, cũng sẽ không hỏi câu hỏi giống vừa rồi. Ngươi, đồ tà ma!”
Chà! Bị phát hiện rồi! Thế nhưng không sao hết, Itsuka Ken cũng đã có được rất nhiều tin tức hữu dụng.
Nếu vậy thì tiếp đó... Hừ! Hừ!
“Ngươi cho rằng ta không biết? Ta biết nhiều hơn mức ngươi tưởng tượng nhiều, đủ để biết được rằng tất cả các ngươi đều là những kẻ tới từ các hệ thống thần thoại khác nhau trong Khu Vườn Nhỏ, và cũng đều bị trục xuất ra khỏi Khu Vườn Nhỏ. Bản chất, ký ức cùng với [ Divinity ] thật sự của các ngươi đều bị phong ấn trước khi bị trục xuất. Mãi tới khi các ngươi bị lưu đày tới đây thì lại trúng phải những nguyền rủa độc ác nhất do cổ lão ma vương thiết lập. Cho nên các ngươi mới xuất hiện ở thế giới hiện thực với thân phận Tà Thần, nguyên nhân là do nguyền rủa tác động.”
“Nói cho cùng thì các ngươi cũng chỉ là một đám tù phạm bị giam cầm ở thế giới này mà thôi. Còn về U Thế, ta có thể cho rằng việc ngươi đã nói là thật, dù có giải trừ phong ấn thì nguyền rủa cũng sẽ không bạo động, thế nhưng nó chỉ không bạo động mà thôi. Nếu như các ngươi dám bước chân ra khỏi U Giới, hoặc thậm chí là dám sức mạnh tới một mức nào đó, vậy thì thật xin lỗi, ta không cảm thấy nguyền rủa ếm lên người của các ngươi là ăn chay. Nó có thể sẽ khiến các ngươi vĩnh bất siêu sinh, cho nên các ngươi căn bản không dám dùng sức mạnh một cách tùy tiện.”
Đây là kết luận của Itsuka Ken về tình trạng của những thần linh đang ẩn cư tại U Thế, dựa theo những gì cậu biết được kết hợp với thông tin cậu vừa khai thác được từ miệng của Pandora vừa rồi. Nha, dựa theo biểu hiện của Pandora lúc này thì có vẻ như giả thuyết cậu vừa nêu đã đúng được tới 99% trở lên.
“Cho dù, cho dù ngươi biết được rồi thì sao? Ma pháp trận đang bao vây ngươi là ma pháp trận phong ấn được truyền thừa lại từ tận thời Viễn Cổ. Sức phóng đại của nó là gấp 10 lần so với bình thường, nếu sử dụng linh lực gấp đôi thì hiệu quả có thể tăng lên đến 50 lần. Ngươi cho rằng chừng này thần linh còn không đủ linh lực để khiến cho nó phong ấn ngươi với vĩnh cửu sao?”
Rất rõ ràng, đấu võ mồm không thắng nổi Itsuka Ken, Pandora bắt đầu ăn vạ, chỉ là lúc này thì lời nói của cô thật sự có chút không đủ sức.
Bất quá, lời của Pandora cũng không phải là nói dối. Ma pháp trận phong ấn này thật sự rất mạnh. Nếu như bị phong ấn và phải tự mình phá hư thì Itsuka Ken phải thừa nhận rằng với tình hình cậu đang nhìn thấy vào lúc này, có lẽ 90% là cậu sẽ không thể tự mình phá vỡ phong ấn được.
Không phải là cậu thiếu tự tin mà bởi vì đó là tình hình thực tế. Số lượng thần linh ở đây thực sự nhiều lắm, hai bàn tay cộng với hai bàn chân cũng không thể nào đếm hết. Nếu chỉ xét về chất lượng, một mình cậu có thể tiêu diệt sạch đám thần linh này cho dù bọn chúng có đánh hội đồng, bởi vì bọn họ yếu hơn cậu khá nhiều, mà lại tới từ nhiều hệ thống thần thoại khác nhau nên rất khó phối hợp. Thế nhưng với ma pháp trận phong ấn này, điểm yếu về sự rời rạc đã bị che giấu, mà số lượng thần linh nhiều cũng đồng nghĩa với việc lượng thần lực có thể cung cấp cho ma pháp trận tăng cao, cho nên nói theo nghĩa nào đó thì đúng là cậu có thể sẽ bị phong ấn.
Bất quá, đó chỉ là có thể, còn sự thật thì, nếu cậu mà bị phong ấn dễ như vậy thì cậu đã chẳng phải là Đại Ma Vương. Hừ! Hừ!
“Chà chà chà! Vì muốn phong ấn ta, ngươi thậm chí có thể nghĩ ra được kế sách ‘độc’ tới như vậy. Bất quá ta có chút thắc mắc, bọn họ thì sao? Ngươi đã tự tay thúc đẩy để bọn họ trở thành bán thần, lại tự xưng mình là mẹ nuôi của bọn họ. Ngươi nhẫn tâm tới mức muốn ‘hi sinh’ bọn họ để phong ấn bọn họ chung với ta sao?”
Vừa nói, Itsuka Ken vừa đưa ngón tay cái chỉ về phía các campione. Lúc này thì tất cả các campione đang có mặt đều cảm thấy rất là nghi hoặc và khiếp sợ vì những điều mình vừa nghe được. Mặc dù trong cuộc đối thoại giữa Pandora và Itsuka Ken, có rất nhiều thứ bọn họ không thể nào hiểu rõ hết được, thế nhưng những thứ bọn họ có thể hiểu cũng đã đủ để khiến nội tâm của bọn họ bị lay động.
Bất quá, đối với sự rung động trong lòng, các campione không cảm thấy phản cảm, mà trái lại, bọn họ càng muốn biết rõ hơn về sự thật của thế giới này, thậm chí là ‘Thiên Giới’. Là campione, bọn họ chưa bao giờ thiếu sót thứ gọi là ‘dũng khí’, bất kể trong việc gì đi chăng nữa.
“Không sao hết! Chỉ cần phong ấn ngươi xong, người ta hoàn toàn có thể cứu riêng từng người ra ngoài...” Dương dương đắc ý, Pandora tuyên bố cho Itsuka Ken biết lá bài tẩy của mình, bất quá ngay sau đó, vẻ mặt của cô liền cứng ngắc câu nói của Itsuka Ken.
“Vậy nếu bây giờ ta bắt bọn họ làm con tin thì sao?” Cười xấu xa, Itsuka Ken nói như thế.
“————! Ngươi... Ngươi dám!” Biến sắc, Pandora lo lắng hét lên và dậm dậm chân.
“Ngây thơ! Thật sự là quá ngây thơ! Quả nhiên cuối cùng thì mi vẫn chỉ là một con nhóc miệng con hôi sữa. Con nít chưa mọc lông thì về nhà mà ngủ đi! Rõ ràng mi đã nói rằng ta là một đại ma vương tà ác, là kẻ địch của tất cả các sinh linh, vậy mà còn cho rằng có chuyện ta không dám làm? Có chuyện gì mà ta không dám chứ? Ví dụ như là... Vầy!”
Đưa tay và vòng qua eo của giáo chủ Luo Hao để kéo cô vào trong ngực mình, sau đó Itsuka ken làm ra vẻ háo sắc, ti tiện và vô cùng đắc ý để ngửi lấy mùi thơm trên chiếc cần cổ trắng nõn và thơm ngát của giáo chủ Luo Hao.
『 Xin lỗi, Lian-nee! Mặc dù hơi thiệt thòi cho chị một chút, thế nhưng làm ơn để cho tôi diễn hết vở kịch này nha. 』 Ôm eo của giáo chủ Luo Hao, Itsuka Ken lén lút truyền âm cho giáo chủ.
『 Nếu như xong chuyện này mà đệ không thể giải thích rõ ràng cho ta. Vậy thì từ nay về sau ta sẽ không nhận đệ làm em trai nữa. 』 Vẻ mặt không thay đổi, thậm chí không thèm liếc Itsuka Ken một cái, thế nhưng giáo chủ đại nhân vẫn âm thầm truyền âm cảnh cáo.
『 Đương nhiên sẽ giải thích rõ! Tới lúc đó tôi nhất định sẽ nói rõ hết đầu đuôi cho chị. Dù sao thì sau khi kết thúc việc này xong, tôi cũng định nói hết cho chị. Chị là chị của tôi, sớm muộn gì cũng phải biết, tôi sao có thể giấu chị mãi chứ? 』
Lén lút hoàn thành việc trao đổi mà không để ai phát hiện xong, Itsuka Ken bắt đầu giở trò khinh bạc với giáo chủ Luo Hao. Mặc dù việc cậu làm cũng chỉ có hít hít ngửi ngửi nhẹ lên cổ và má của giáo chủ Luo Hao, còn tay thì lại chẳng động đậy, thế nhưng bị làm như thế trước mặt nhiều người, giáo chủ Luo Hao vẫn đỏ bừng cả mặt. Cô phẫn hận mà trừng mắt với cậu.
Mặc dù biểu lộ của giáo chủ Luo Hao là vì muốn cảnh cáo Itsuka Ken đừng quá đáng, thế nhưng trong mắt của Pandora thì đây là biểu hiện ‘khuất nhục’ bình thường của các cô gái, vì thế, Pandora không hề nghi ngờ mà tức giận hét lớn: “Ngươi... Ngươi mau dừng tay cho ta! Ngươi quả là đồ dâm ma háo sắc! Quả nhiên là ta đoán không sai, ngay cả những cô gái người phàm mà ngươi cũng không bỏ qua. Ta...”
“Ha ha! Nếu ta không dừng tay thì sao? Ta muốn coi ngươi sẽ lựa chọn như thế nào trong tình huống này! Luôn miệng nói rằng mình chính nghĩa, thậm chí có thể hi sinh cả tính mạng vì chiến hữu, vì các thần linh đang chịu khổ ở thế giới này. Thế nhưng hiện giờ ta đang bắt ‘đứa bé’ của ngươi để uy hiếp ngươi, ngươi lựa chọn sao đây?” Cười vô cùng tà ác, có thể nói là lúc này, Itsuka Ken hoàn toàn phù hợp với hình tượng của một ác nhân đóng vai phản diện.
Khẽ ngửi mùi hương thoang thoảng và thơm tới thấm người của giáo chủ Luo Hao, Itsuka Ken hơi có chút nhịn không được mà ôm cô chặt hơn một chút.
“Những đứa con yêu của ta, các ngươi đã thấy chưa? Hắn là một tên tà ma chỉ biết có tội ác. Hiện giờ chỉ có các ngươi mới có thể tự cứu mình, chỉ cần các ngươi có thể bức lui được hắn, vậy thì mẫu thân lập tức có thể cứu các ngươi ra ngoài.”
Kiềm lư kỹ cùng, Pandora đã chẳng còn cách nào khác hơn để ‘cứu giúp’ các campione ngoại trừ việc trông chờ vào họ tự mình cố gắng. Dù sao thì các campione cũng là những kẻ có thể diệt thần chỉ với thân phận là nhân loại bình thường, hiện giờ còn nhận được một phần sức mạnh đến từ thần linh sau khi ‘diệt thần’ xong.
Chỉ là bức lui thôi, nếu như sáu người họ liên thủ với nhau thì nhất định có thể ————
“Thật buồn cười, Dejanstahl • Voban này tới đây là để săn giết kẻ thù trời sinh của mình. Hiện giờ, ngươi đang đứng chung cùng với con mồi và cũng là kẻ thù của ta, vậy mà còn dám tự xưng là ‘mẫu thân’ của chúng ta. Thật là một con nhóc nói khoác mà không biết ngượng. Ta bất kể việc các ngươi có ân oán gì với nhau, cũng không quan tâm việc các ngươi có phải là những kẻ tới từ Thiên Giới hay không. Ta chỉ biết những Dị Thần kia, đó chính là con mồi của ta! Nếu như mi xem chúng là bằng hữu và chiến hữu, vậy thì ta sẽ xếp mi vào danh sách săn mồi của Dejanstahl • Voban này!”
Người đầu tiên lên tiếng chính là hầu tước Voban, hầu như không có chút do dự, ông lập tức cho thấy thái độ của mình.
Là một trong hai campione đầu tiên của thế giới hiện tại, hơn nữa còn là một kẻ trí tuệ, hầu tước đương nhiên biết rõ về sự tồn tại của Pandora. Hoặc nên nói là trong suốt hai trăm năm qua, có không ít lần ông đã điều tra về vị nữ thần này. Cho nên ông đương nhiên cũng biết về thân phận là ‘mẹ của các campione’ của Pandora.
Thế nhưng đối với nữ thần Pandora, ông hoàn toàn không có cảm xúc gì đặc biệt, cho dù Pandora có là người đã ‘trợ giúp’ ông trở thành campione thì cũng vậy.
Trái lại, về Itsuka Ken, mặc dù ông biết kẻ này chưa được bao lâu, thế nhưng ấn tượng của ông về kẻ này thật sự quá sâu sắc. Hơn nữa với trí tuệ và sự gian xảo của một con cáo già lâu năm, hầu tước Voban dám khẳng định rằng đừng có tưởng cái tên này đang thất thế mà lầm. Hắn chỉ đang chơi thôi, nếu như có bất cứ ai dám ‘tạo phản’ vào đúng lúc này, trước chưa nói tới việc có thể thoát ra khỏi ma pháp trận đang bao vây bọn họ được không, cho dù có ra được thì tám 9/10 là vẫn sẽ bị cái tên này tiêu diệt.
Có thể nói là so với Pandora, thiếu niên nhìn như hiền hòa kia mới thực sự là một con ác ma không hơn không kém.
“Tôi bỏ quyền! Dù sao tôi tới đây là vì trả ơn cho cái tên này. Hơn nữa hầu tước nói cũng không sai, nếu như cô thật sự là mẹ nuôi của bọn tôi, vậy thì cũng đừng đứng chung một chỗ với kẻ thù trời sinh của bọn tôi như thế, như vậy lời của cô sẽ đáng tin hơn. Dù sao ngay từ ngày trở thành campione, chúng tôi cũng đều đã nhận lời chúc phúc cũng như là lời nguyền rủa rằng sẽ trở thành ‘Ma Vương’, trở thành kẻ thù vĩnh viễn và cũng là tuyệt đối đối với thần linh. Bọn tôi sẽ không bắt tay giảng hòa với thần linh dù vì bất kỳ lý do gì, cho dù chỉ là giả bộ. Cho cô một lời khuyên cuối cùng, Pandora, đó là chạy cho nhanh đi, bằng không nếu rơi vào trong tay của cái tên này, cô sẽ rất thê thảm đó.”
Người vừa lên tiếng là Hoàng Tử Đen, anh trực tiếp từ chối lời đề nghị của Pandora, thậm chí còn khuyên bảo ấu nữ thần.
Là một người chuyên môn chạy khắp nơi và tìm hiểu về những thứ lung tung linh tinh, Alec đương nhiên hiểu được thân phận thật sự của Pandora, cũng biết rằng Pandora thật sự là ‘mẹ nuôi’ đúng nghĩa của các campione.
Thế nhưng hiểu là một chuyện, còn thái độ như thế nào thì lại là chuyện khác. Trong tình huống hiện giờ, nếu như thật sự phải lựa chọn thì anh tuyệt đối sẽ đứng bên phe của Itsuka Ken. Về phần nguyên nhân của việc này thì vô cùng đơn giản, giống như anh nói: Trả ơn thôi. Vì Itsuka Ken đã từng cứ anh một lần, cho nên anh trả ơn, chỉ đơn giản như vậy. Strauss