“... Người ta không phải là thê tử của Epimetheus gì đó nha!”
Giọng nói có phần non nớt nhưng ngọt ngào đột nhiên vang lên từ trên trời thu hút sự chú ý của Itsuka Ken và sáu người khác. Ngẩng đầu nhìn lên, bảy người Itsuka Ken nhìn thấy một thiên sứ nhỏ có mái tóc dài màu phấn hồng. Không, có lẽ không nên gọi là thiên sứ, nên gọi là tinh linh hoặc yêu tinh mới đúng, bởi vì đôi tai có phần nhọn hoắt đã nói lên thân phận của người vừa lên tiếng. Hiện giờ, yêu tinh nhỏ có mái tóc màu phấn hồng đang đứng giữa ma pháp trận màu đỏ sậm và cười một cách lanh lợi.
Da thịt trắng trẻo mịn màng lại có phần non nớt tựa như da em bé, vóc người linh lung nhỏ nhắn trông hết sức là mềm mại, gương mặt đáng yêu tựa như thiên sứ, nhưng lại yêu diễm và ma mị hơn bất cứ người phụ nữ nào trên thế gian. Thân thể tựa như một ấu nữ đáng yêu, thế nhưng tính chất mị hoặc tỏa ra từ trên người lại giống như lời cảnh tỉnh rằng: Người phụ nữ này được sinh ra là để khiến cho nam nhân phải sa đọa.
Trên người mang theo sự non nớt và đáng yêu của những đứa con nít, và đồng thời cũng sở hữu sự dụ hoặc đầy chín mọng của những thục nữ tuyệt sắc nhất thế gian, đây là cách hình dung chính xác nhất về thiếu nữ vừa lên tiếng.
Trẻ trung và thành thục cùng xuất hiện trên một viên trái cây, đồng thời còn hòa hợp với nhau một cách hoàn mỹ; Đây tuyệt đối là thứ trái cấm đáng sợ nhất có thể khiến cho cả thần phật tiên yêu cũng đều phải sa đọa.
“Là cô!? Pandora!” Nhìn thấy người vừa lên tiếng, Kusanagi Godou là người đầu tiên chỉ tay lên trời và kêu lên.
“Ngu tử nhé! Ngươi, còn có tất cả các ngươi nữa, thật khiến cho ‘mẫu thân’ thất vọng! Rõ ràng là đứa bé của người ta, vậy mà lại bị ác ma dụ hoặc, từ bỏ tình yêu của mình với ‘mẫu thân’. Thật khiến cho người ta đau lòng muốn chết!”
Nữ thần bé con cao cao tại thượng, với biểu lộ bi thiết khiến cho người ta thường yêu, vừa xuất hiện liền khóc lóc kể lể một cách đáng thương, thế nhưng tất cả mọi người đều có thể thấy được rằng nàng chỉ đang giả vờ giả vịt.
“Cuối cùng cũng tìm được mi! Ta tìm mi từ lâu lắm rồi, con loli ghê tởm!” Với giọng cười gằn, Itsuka Ken híp mắt mà nhìn chằm chằm vào ấu nữ chi thần và nói.
“Arara? Là vậy sao? Vậy thì thật là vinh hạnh quá, một cô gái nhỏ như tiểu nữ lại có thể nhận được sự xem trọng của ma vương đại nhân, thật khiến cho người ta mừng rỡ.”
“Bớt giả ngu cùng với bán manh ở trước mặt ta đi, chẳng có ích gì đâu! Mi cho rằng ta không biết mi đã làm gì sao? Biết ta muốn tìm mi, vậy mà lại trốn biệt tăm biệt tích. Không chỉ vậy còn dám giở trò lén lút ở sau lưng ta. Ha ha! Lần mai phục này là do ngươi lợi dụng Godou để nghe lén kế hoạch của ta đúng không?”
Hung tợn mà trừng mắt với ấu nữ chi thần có sức mị hoặc tới không thể tưởng tượng nổi đang bán manh ở trên không trung, Itsuka Ken thật muốn túm lấy tay của nàng mà kéo xuống, sau đó đè ra mà đét vào mông một trận.
“YAA. A. A.. Bị phát hiện rồi sao? Thật đáng tiếc! Người ta còn tưởng là có thể giấu luôn không bị phát hiện chứ! Không hổ là ma vương đại nhân.” Khi nói những lời này, gương mặt yêu diễm mà lại đáng yêu của ấu nữ thần hiện lên vẻ tiếc nuối.
“Đừng có xem người khác là đồ ngu! Xúi giục không được thì bắt đầu giở trò lợi dụng tôi. Cô là cái thứ... Quả nhiên nữ nhân càng xinh đẹp thì càng không đáng tin!” Đứng dưới mặt đất, Kusanagi Godou nổi đóa mà chỉ thẳng vào ấu nữ chi thần mà hét lớn.
“Nè, Godou, bạn hiền, cậu tổng kết được cái lý luận đó từ đâu ra thế?” Đứng ở một bên, Doni có chút tò mò mà hỏi Godou.
“Là do bà của tôi nói cho tôi biết! Lúc trước thì tôi không tin, giờ thì tôi tin rồi. Phụ nữ càng xinh đẹp thì càng không đáng tin.”
“...” Nghe lời tuyên bố của Godou, Itsuka Ken thật nhịn không được mà muốn phì cười. Cái tên này thật đúng là... Đây là lòng ganh tị đáng thương của một người phụ nữ lấy phải một gã đào hoa sao? (“Nói tới đào hoa thì hình như cái tên nhà ngươi mới là đào hoa nhất đi?”)
“Quả nhiên là ngu muội vô tri! Những đứa con thân ái của ta, để ta nói cho các ngươi biết đi. Vị ma vương đại nhân đang đứng ở bên cạnh các ngươi căn bản không phải là người của thế giới này. Hắn là loài ác ma đến từ thế giới khác, là ma vương chân chính, là kẻ thù thật sự của tất cả các loại sinh mệnh trên thế gian theo đúng nghĩa đen. Hắn là kẻ khủng bố nhất gieo rắc tai nạn cho mọi thế giới mà hắn cư ngụ!” Với vẻ mặt thương xót, ấu nữ thần nói với các campione bằng thái độ của một người mẹ đang dạy bảo cho những đứa con đang lầm đường lạc lối của mình.
“Đừng có ở đó mà bịa chuyện nữa? Cô cho rằng tới lúc này rồi thì tôi, còn những người khác nữa, sẽ tin tưởng lời nói bịa đặt đó của cô sao?” Tức giận, Godou hét lớn về phía ấu nữ thần.
“Cô ta nói không sai đâu, Godou!” Bất quá, điều bất ngờ là Itsuka Ken lại mở miệng phủ định lời tuyên bố của Godou.
“Ôi chao ————!?”
Ngay lập tức, tất cả các campione đang có mặt đều phát ra tiếng kêu ngạc nhiên và dùng ánh mắt kinh nghi bất định để nhìn về phía Itsuka Ken, kể cả giáo của Luo Hao cũng vậy.
“Ô? Thật khiến cho người ta kinh ngạc! Không ngờ ma vương đại nhân lại thừa nhận thoải mái như vậy nha ~~~”
“Chuyện đó thì có gì mà phải giấu? Còn cô thì sao, Pandora? Đừng nói cứ như thể là chỉ có một mình ta tới từ Khu Vườn Nhỏ. Nói thật thì ta rất tò mò là rốt cục thì cô tới từ bộ tộc nào trong Khu Vườn Nhỏ, huyễn thú ở Miền Nam sao? Còn cái đám Heretic mà cô mang tới đây cũng vậy, trước khi bị trục xuất thì bọn chúng cư ngụ ở khu vực Cổng Ngoài mấy chữ số đây?” Thong dong mà nói ra suy đoán của mình, sau đó Itsuka Ken quay về phía các campione và giải thích: “Đúng như cô ta nói, cả tôi và cô ta, kể cả các Heretic God đều là những kẻ tới từ một thế giới khác, nếu dựa theo cách hiểu của mọi người thì là Thiên Giới, thế giới của ‘Bất Tử’. Nói như vậy mọi người hiểu chứ? Chỉ khác là tôi được đưa tới đây, còn cô ta và các Heretic God thì bị lưu đày tới đây thôi!”
“Thiên Giới ——!?” Hét lên một cách bất khả tư nghị, các campione không biết chân tướng, sau khi nghe được lời giải thích của Itsuka Ken thì hoàn toàn bị rung động tới không nói nên lời.
“Đúng vậy nha! Nói nơi đó là Thiên Giới cũng không sai, cả ta và những thần linh đại nhân có mặt ở đây đều là những thần linh tới từ Thiên Giới và hàng lâm ở chốn này. Thế nhưng hắn, vị ma vương đại nhân này thì lại khác! Hắn là tai họa của Thiên Giới, là địch nhân của mọi sinh linh. Tôi nói có đúng không, hỡi ma vương đại nhân ưa thích lạm dụng Host Master?” Với một nụ cười tươi ngọt ngào đầy mị hoặc, ấu nữ thần nói ra sự hiểu biết của mình về thân phận ‘ma vương’.
Cảm nhận được sự mị hoặc đầy tự nhiên và thuần túy của ấu nữ thần, Itsuka Ken phải thừa nhận là con yêu tinh nhỏ này thật là một con yêu tinh hồng nhan họa thủy đạt mức truyền thuyết. Dường như từ ‘mị hoặc’ sinh ra là để dành riêng cho con yêu tinh nhỏ này.
Bất quá lúc này, cậu lại chẳng bận tâm đến sự mị hoặc của ấu nữ thần. Đối với câu hỏi của ấu nữ thần, Itsuka Ken chỉ nở một nụ cười bâng quơ và nói: “Hóa ra đó là hiểu biết của ngươi về ta sao? Vậy thì ta yên tâm, bởi vì xem ra là ngươi chẳng hiểu gì về ta hết! Không cần phải giả mù sa mưa để dò xét ta. Cái loại ma vương cặn bã mà ngươi vừa nói có tư cách gì để so với ta? Ta là ma vương, ma vương chân chính.”
Nói xong, đôi tròng mắt có màu hổ phách của Itsuka Ken chợt bùng lên hai ngọn lửa yêu dị có màu bạch kim. Nhìn ánh lửa bùng lên trong mắt của Itsuka Ken, kết hợp với lời thừa nhận trước đó của cậu, nụ cười của Pandora hầu như cứng lại ngay lập tức. Sau đó ấu nữ thần run rẩy nói: “Ngươi... Ngươi là tối... Tối Cổ Ma Vương? [ Last Trial of Humanity ]?”
“Sao? Sợ rồi?” Nụ cười đùa bỡn đầy xấu xa lại hiện lên trên mặt của Itsuka Ken. Lúc này, trông cậu có vẻ yêu dị mà lại quỷ mị.
“Ta... Hừ! Có gì phải sợ! Cho dù ngươi có là [ Last Embryo ] đi chăng nữa, nếu đã tới nơi này rồi, vậy thì ta cũng sẽ tự tay chôn vùi ngươi! Vì các chiến hữu của... Vì các vị thần linh ở đây, bất luận như thế nào, cho dù phải vứt bỏ tính mạng này, ta cũng phải vĩnh viễn phong ấn kẻ tà ác [ Không Đội Trời Chung ] như ngươi! Vĩnh viễn nằm lại vùng đất [ Táng Thần ] này đi!”
Tiếng hét căm hận phát ra từ trong miệng của Pandora. Từ trong mắt cô, cho dù là những người không hiểu chuyện gì đang xảy ra như các campione thì cũng có thể nhìn thấy được sự căm hận đến từ trong cốt tủy.
Đây là cảm xúc thật sự tới từ cốt tủy, thậm chí là tới từ linh hồn. Sự căm hận thuần túy nhất, không phải là với Itsuka Ken mà là với danh hiệu [ Ma Vương ].
Về phần bản thân của Itsuka Ken, sau khi nghe được tiếng hét tuyên thệ dường như phát ra từ linh hồn của Pandora, ngọn lửa bạch kim đang thiêu đốt trong mắt cậu bỗng nhảy lên vài cái.
Vùng đất [ Táng Thần ]? Chiến hữu? Còn có sự căm hận này... Tại sao Pandora lại căm hận ‘Ma Vương’ tới như vậy?
Các thông tin hiện lên trong đầu của Itsuka Ken và dần được cậu xâu chuỗi lại. Thế nhưng dường như vẫn còn thiếu một mắt xích mấu chốt nào đó, Itsuka Ken không tài nào xâu chuỗi được hết tất cả các thông tin trong chuỗi suy luận của mình.
Khẽ nhíu mày, Itsuka Ken lại một lần nữa giằng co với Pandora.
“Chỉ là một mảnh đất [ Táng Thần ] nhỏ bé mà thôi, ngươi nghĩ nó có thể làm gì được ta? Trước chưa nói tới việc các ngươi đã bị phong ấn sau khi bị trục xuất khỏi Khu Vườn Nhỏ, chỉ nói riêng nguyền rủa mà các ngươi gặp phải sau khi tới đây. Chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy mình quá không tự lượng sức khi muốn đấu với ta sao? Trong tình trạng ‘tàn tật’ như vầy? Ngu xuẩn thì cũng phải có mức độ chứ?” Cười khinh bỉ, Itsuka Ken nói với Pandora.
“Nếu như ngài nghĩ thế, vậy thì đành phải khiến cho ngài thất vọng rồi ~~. Nếu như tại hiện thế thì đúng là chúng ta sẽ bị hạn chế, thế nhưng nếu là tại đây, trong mảnh á không gian (U Thế) bị kẹp giữa không gian loạn lưu này, phong ấn và nguyền rủa của tối cổ ma vương cũng phải bị suy yếu. Cho nên sức mạnh của các thần linh đại nhân ở đây, ít nhiều cũng khôi phục được vài phần rồi. Vậy giờ, ngài còn cho rằng mình có thể chiến thắng được nhiều vị thần của chính nghĩa đang có mặt ở đây nữa không ~~~”
U Thế có thể suy yếu nguyền rủa và phong ấn!?
Vừa nghe xong, Itsuka Ken lập tức cảm thấy cả người căng lên, thế nhưng đột nhiên, cậu chợt nhận ra là khi những người kia vừa xuất hiện, cậu không hề cảm thấy có gì nguy hiểm. Trực giác của cậu không hề báo động.
Có gì đó không đúng! Nếu U Thế thật sự có thể làm được điều Pandora vừa nói, vậy tại sao cậu lại không cảm thấy nguy hiểm? Hơn nữa lúc trước, cậu bị ngất đi sáu năm chẳng phải là vì mở phong ấn cho Lia sao? Lúc đó chẳng phải cậu và Lia cũng đều đang ở trong U Thế sao? Tại sao lúc đó...
Ánh sáng trí tuệ lóe lên trong mắt của Itsuka Ken, hầu như ngay lập tức, cậu liền hiểu được rằng mình vừa bị lừa. Con nhóc giảo hoạt này đang nói dối. Strauss