Chương 1154: Godou Thật Vất Vả

“... Không làm! Tuyệt đối không làm! Cái tên đó mặc dù rất xấu tính, thế nhưng cậu ta là ân nhân của tôi, cũng là bằng hữu của Kusanagi Godou này. Muốn tôi phản bội bằng hữu của mình? Không bao giờ! Tôi không bao giờ chấp nhận việc phản bội bằng hữu, chết cũng không!” Lắc đầu nguầy nguậy và quyết tâm cho thấy thái độ của mình, Kusanagi Godou không chút do dự mà từ chối yêu cầu của người đối diện.

Nơi này là một vùng không gian hư vô trắng xóa. Mấy ngày nay, cứ mỗi khi nằm xuống ngủ thì Godou lại đi tới cái nơi vừa xa lạ lại vừa quen thuộc này.

Giấc mơ. Đúng! Chính là giấc mơ! Đây chính là thế giới trong mơ của chính bản thân Godou. Nói nơi này ‘lạ’ là bởi vì mơ thì rất khó giống nhau, bởi vì mỗi giấc mơ dù có tương tự thì cũng vẫn có phần khác; Còn nói ‘quen’ thì là bởi vì cậu đã phải tới đây không biết bao nhiêu lần rồi, nhất là suốt mấy ngày qua.

Lần đầu tiên khi cậu tới đây là khi cậu vừa trở thành campione, và người đưa cậu tới là một thiếu nữ có phần khác với những người khác. Nói ‘khác’ không phải là vì thiếu nữ đó trông rất quái dị hay gì mà là vì dung nhan của đối phương rất khác so với mọi người, đẹp tới mức ma mị.

Đúng! Chính là ma mị, Godou đã không thể nghĩ ra được từ nào khác hơn từ này để hình dung về ngoại mạo của đối phương được nữa. Mái tóc dài màu phấn hồng được buộc theo kiểu song mã vĩ, dung nhan đáng yêu tựa như yêu tinh lại như thiên thần, nhưng đồng thời cũng yêu nhiêu và mị hoặc tựa như phù thủy, hoặc thậm chí là loài ma quỷ chuyên dụ dỗ cho người ta sa đọa nơi địa ngục.

Hai loại vẻ đẹp hoàn toàn trái ngược, thế nhưng lại được hòa lẫn vào nhau một cách hoàn mỹ khiến sự mê hoặc của thiếu nữ tăng cao thêm gấp bội phần. Vóc người nhỏ nhắn nhưng cân xứng và rất đáng yêu. Hình thể này, nếu như cậu nhớ không lầm thì mấy tay otaku thường gọi là loli thì phải? Chỉ khác là bộ ngực hơi phẳng... Khụ! Khụ!

Nói chung rằng người đã dẫn cậu tới đây là một người rất là đặc biệt. Vào lần đầu tiên gặp mặt, thiếu nữ đã cười vui vẻ và nói với Godou rằng cô chính là ‘mẹ nuôi’ của cậu.

Cái quái gì thế? Muốn cậu nhận một người có hình thể hoàn toàn, hoàn toàn, hoàn toàn (chuyện quan trọng, nói ba lần) giống hệt như em gái của cậu làm mẹ nuôi? Coi như thần kinh của cậu không ổn định giống như cái tên ngốc Doni kia thì cũng không thể nào chấp nhận được chuyện này chứ? Càng không cần phải nói tới việc ba quan (nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan) của cậu rất bình thường.

Bất quá, nếu dựa theo lời đối phương nói thì với ‘sự thật’ này, cậu chẳng thể nào chối được, bởi vì đối phương tự xưng là ‘Pandora’. Không chỉ thế, đối phương không chỉ là ‘mẹ nuôi’ của cậu mà còn là ‘mẹ nuôi’ của tất cả các campione khác.

Về phần tại sao quan hệ giữa thiếu nữ và campione là quan hệ mẹ – con, đó là do tất cả các quyền năng mà campione cướp được từ chỗ của Dị Thần, đều là nhờ có sự trợ giúp của người ‘mẹ nuôi’ này. Nhờ có người mẹ nuôi này làm trọng tài, cho nên sau khi campione hoặc nhân loại chiến thắng dị thần, họ mới có cơ hội cướp được quyền năng của Dị Thần mà trở thành campione ngu tử, trở thành vương giả siêu việt nhân loại.

Tất cả quyền năng mà campione nhận được, đều là quyền năng mà Pandora đã lột ra từ trên người của thần linh một cách cưỡng ép sau khi campione hoàn thành được điều kiện do Pandora đặt ra, đó là tự mình đánh thắng thần linh trong một cuộc đấu ‘công bằng’.

Mặc dù Godou cũng đã nghe được những từ ngữ khó hiểu như là ‘Gift Game’, ‘Host’, gì đó và v... V... Từ miệng của Pandora. Thế nhưng nói thật thì những chuyện phiền toái của thế giới thần linh, Godou chẳng muốn đi để ý. Cậu cảm thấy mình thật sự không hợp với những thứ đó.

Thậm chí ngay cả khi nói chuyện với Pandora cũng vậy. Cậu cũng luôn cảm thấy toàn thân khó chịu, cứ như là từ trong tiềm thức, cậu luôn từ chối những thứ như thế.

Nguyên nhân của cảm giác này không phải là vì cậu từ chối rắc rối và thích sự bình yên nên mới như thế. Cậu có thể khẳng định được rằng đây là cảm giác bình thường của một sinh vật khi phải đối mặt với thứ gì đó đáng sợ hơn trong chuỗi thực vật, tựa như thỏ thấy chim ưng.

Từ trong sâu thẳm, trực giác vô cùng bén nhạy của Godou đang nói cho cậu biết rằng người ‘mẹ nuôi’ có hình thể loli, hoặc nên nói là ấu nữ này, là một kẻ vô cùng khủng bố. Hệ số nguy hiểm tuyệt đối đạt tới mức S, thậm chí là EX đối với cậu.

Bất quá hết cách rồi. Mặc dù cậu không muốn nói chuyện với người ta, thế nhưng người ta lại có năng lực trực tiếp lôi cậu tới để nói chuyện thông qua giấc mơ của chính cậu. Cậu có thể làm gì giờ?

Mấy lần trước chỉ tới tìm cậu để hỏi thăm về ‘bạn xấu’ của cậu là Itsuka Ken, hỏi về những câu chuyện tình yêu thần bí và sự háo sắc của đối phương. Thỉnh thoảng thì lại hỏi tới hoạt động gần đây của cậu ta.

Đối với những câu hỏi như thế, Godou cũng không ngại trả lời. Dù sao thì tuy cậu không muốn, thế nhưng đúng là cậu đã nhận được ‘ân huệ’ từ người này, nói một vài chuyện lặt vặt với đối phương cũng chẳng có gì. Thật, cậu cảm thấy những việc đó cũng chẳng có gì là quan trọng, có biết hay không thì cũng chẳng ảnh hưởng gì tới cái tên xấu tính kia.

Thế nhưng lần này thì thật quá đáng! Đối phương trực tiếp tìm tới cậu và yêu cầu cậu phải làm những chuyện ‘phản bội’ bằng hữu. Thử hỏi cậu có thể chấp nhận được không?

Hơn nữa nguyên nhân người mẹ nuôi có hình thể như ấu nữ kia nói ra cũng rất là dở hơi. Đúng! Theo cậu chính là dở hơi, bởi vì người bạn xấu kia của cậu là [ Ma Vương ], đại điện cho thiên tai nơi trần thế.

Vớ vẩn! Có campione nào mà không bị gọi là ma vương hay không? Ngay cả chính bản thân cậu, khi cậu vừa trở thành campione thì cũng đã được chúc phúc cũng như là nguyền rủa với thân phận của vua đồng thời cũng là la sát, là ma quỷ của thế giới. Hơn nữa, người thúc đẩy việc đó chẳng phải chính là người mẹ nuôi ấu nữ này sao? Mặc dù về mặt tính chất thì tối đa cũng chỉ có thể xem là đặt dấu chấm câu sau khi sự đã rồi.

Bất quá sau đó, người mẹ nuôi ấu nữ này lại nói rằng cái danh hiệu [ Ma Vương ] mà cô ta vừa nói là hoàn toàn khác biệt so với danh hiệu Ma Vương của các campione. Bản chất của hai bên hoàn toàn khác nhau.

Cách nói này, hình như cái tên xấu tính kia cũng từng nói qua một lần thì phải?

Những kẻ được gọi là [ Ma Vương ] thì đều là hóa thân của thiên tai, là kẻ thù [ Không Đội Trời Chung ] của tất cả các sinh mệnh sống. Sinh mệnh sống ở đây không chỉ nói riêng nhân loại, mà bất kể là tu la, thần, phật, hoặc là yêu tinh quỷ quái, chỉ cần là ‘kẻ sống’ thì đều là địch nhân trời sinh của [ Ma Vương ], ngược lại cũng vậy.

Đây chính là lời giải thích của người mẹ nuôi ấu nữ kia. Ờ, vậy thì tạm thời tin đi... CÒN LÂU Á!!!!! Tưởng cậu là thằng ngu sao? Nếu nói như vậy thì rốt cục bạn xấu của cậu đã làm chuyện thương thiên hại lý gì? Cậu chỉ thấy cái tên đó chạy khắp nơi để làm chuyện tốt có được hay không? Tối ngày chạy khắp thế giới chỉ để giải quyết những thứ có thể tạo thành tai nạn, còn bản thân cái tên đó thì dám cá là mệt muốn chết.

Trước chưa nói tới việc cái tên đó tiêu diệt bao nhiêu dị thần, chỉ nói riêng việc cậu ta ngăn cản hầu tước làm loạn ở Tokyo, đồng thời cũng ngăn cản Athena nhấn chìm Tokyo vào trong bóng tối cũng đã đủ để cậu phải mang ơn rồi. Tối thiểu thì gia đình và bạn bè của cậu đều đang sống ở Tokyo, không nhờ có cái tên đó thì phỏng chừng cậu đã phải mất một hai người bạn, hoặc thậm chí là người nhà của mình nếu xui xẻo.

Đối với lời giải thích của Godou, người mẹ nuôi có hình thể ấu nữ kia điên cuồng mà vung vẩy hai chiếc đuôi màu tím, nói là cậu không nên bị biểu tượng bên ngoài lừa gạt.

Kỳ thực bạn xấu của cậu, ma vương có tên là Itsuka Ken kia, là một kẻ vô cùng tà ác, tà ác vô cùng triệt để. Lấy ví dụ như là những nữ thần kia, tất cả đều bị ép phải ở chung và cung phụng cho ma vương, thậm chí cả những cô gái loài người cũng chạy không thoát.

Ờ! Về việc đó thì Godou giơ hai tay đồng ý, bởi vì em gái của cậu, Kusanagi Shisuka cũng đang bị cái tên trứng thúi kia tai họa. Bất quá, nói tới việc này thì Godou cũng cảm thấy có chút tiếc. Tiếc là vì sao? Là vì cái tên kia nếu đã tai họa thì tại sao không làm cho nốt đi? Nếu như cái tên đó trực tiếp ‘hốt’ Shizuka đi luôn thì chẳng phải là xong việc rồi không? Cậu đỡ phải bị cô em gái dạ xoa của mình ‘trấn áp’ suốt ngày.

Còn về những nữ thần, nữ hoàng hoặc thậm chí là bạn học nữ cùng lớp của cậu, cứ coi như là mấy người đó bị cái tên trứng thúi kia tai họa đi, vậy thì có liên quan gì tới cậu?

Nói một câu tổn thương tự ái, người ta làm được là do người ta đẹp trai, hơn nữa còn có bản lĩnh. Ngay cả nữ hoàng, thậm chí là nữ thần cũng có thể cua được, cậu có muốn hâm mộ cũng hâm mộ không nổi, mặc dù bản thân cậu chẳng có chút hứng thú đặc biệt nào về ‘nữ hoàng’ hoặc ‘nữ thần’.

Còn về việc bắt ép? Ha ha! Cậu lại không ngu. Trên đời này có việc bị bắt ép mà lại cười hạnh phúc sao? Mỗi khi nhìn thấy những cô gái sống trong biệt thự của cái tên trúng thúi kia cười đùa với nụ cười tươi sáng cứ như là ánh mặt trời, hơn nữa còn nhìn tên kia với đôi mắt hạnh phúc và ái mộ, ai dám nói rằng đây là bắt ép? Đó là người ta tự nguyện có được hay không?

Về việc cái tên đó háo sắc tới mức bắt cả những thiếu nữ bình thường về. Nói thật, nếu chỉ tính riêng Tokyo thôi thì cũng đã có hơn mấy ngàn miko say mê cái tên kia như là điếu đổ, mà trong số đó lại chẳng thiếu những cô gái tuyệt sắc đẹp cả người lẫn nết. Nếu cái tên kia thật sự háo sắc tới mức đó, vậy tại sao hắn không bắt hết về mà chỉ nhận có vài người?

Cho nên, đối với việc này, Godou rút ra một kết luận, đó là những cô gái được tên kia ‘đưa về dinh’, bất kể là thiếu nữ bình thường hay nữ thần thì đều là những tồn tại đặc biệt và phi bình thường. Cái tên đó có thể gom được hết những cô gái đó lại một chỗ và nạp vào hậu cung của mình, đó là đang cống hiến cho xã hội. Đúng, Godou chính là nghĩ như vậy.

Cho nên đối với những lời răn dạy đầy chính nghĩa của người mẹ nuôi ấu nữ kia, Godou hoàn toàn bỏ ngoài tai.

Bất luận đối phương có dùng lý lẽ gì để thuyết phục, thì Godou cũng tuyệt đối sẽ không làm những việc hèn hạ như phản bội bạn bè. Những việc trước kia, mặc dù trong lòng cậu thì chúng đã gần như tương đương với việc bán rẻ, thế nhưng cậu có thể xem như là báo ân mà dung túng một chút. Thế nhưng lần này thì tuyệt đối không được.

Trên đời này, không có bất cứ thứ gì có thể khiến cho cậu phản bội bằng hữu, tuyệt đối không. Đây là tôn nghiêm và cũng là nhân cách làm người của cậu.

Vì vậy, đối với thái độ quật cường của Godou, ấu nữ mẹ nuôi phẫn nộ rồi! Hai chiếc đuôi ngựa màu tím không gió mà bay, đôi tròng mắt yêu mị màu tím kia cũng nhìn Godou với vẻ thất vọng tột độ. Thuận tiện nói luôn, cặp răng mèo mà đối phương nhe ra trông cũng nguy hiểm chẳng khác gì cô em gái Shizuka của cậu hết.

“Ngươi thật là một tên baka cổ hủ! Người ta nhìn lầm ngươi rồi. Người ta chịu khó vất vả bồi dưỡng ngươi, vậy mà ngươi lại đối xử với người ta như vậy. Thật đúng là ngu tử. Hừ! Nếu ngươi đã không giúp, vậy thì người ta sẽ tự làm. Tới lúc đó ngươi cũng đừng hối hận, chờ bị căm ghét đi! Baka!”

Cứ như vậy, Gogou đáng thương bị mắng cho một trận mà chẳng thể nào hiểu được. Sau đó, cậu lại ngủ mê man.

Chờ tới ngày hôm sau, tới khi tỉnh lại thì dường như trong đầu của cậu đã nhiều thêm cái gì đó, bất quá cậu lại không biết nó là gì. Sau đó cậu quên béng, vì phải đi giải quyết lũ khỉ đang xuất hiện khắp nơi trong thành phố.

Về sau, khi cậu vừa về tới nhà thì đột nhiên nhận được tin tức quan trọng là cái tên xấu tính kia muốn cậu tới dự hội nghị gì đó, nghe nói là việc quan trọng.

Nhận được tin tức này, Godou lại một lần nữa trái lương tâm mà trốn học để đi tới khu biệt thự cấp cao của cái tên trứng thúi kia.

Nhìn ‘nhà’ của cái tên kia, cậu chỉ có thể cảm thán là ngôi nhà mà gia đình mình đang ở thật chẳng khác gì nhà lá, sau đó cậu bước vô. Mặc dù cảm thán, thế nhưng Godou lại không thấy ghen tị gì, vì dù sao thì cậu chẳng quan tâm đến việc này, bởi nếu muốn thì cậu cũng có thể ở trong một ngôi nhà như vậy, chẳng qua cậu không muốn thôi. Nhà ở thoải mái là tốt rồi, lớn quá làm chi? Để không à?

Về sau hội nghị bắt đầu, Godou được cho biết về một vài điều như là Tề Thiên Đại Thánh và Strongest of Steel.

Kế đó là thông tin quan trọng nhất của buổi họp: Cái tên xấu tính đó muốn rủ cậu và các campione khác cùng tiến quân U Giới. Nghe được thông tin này xong, một điểm nhỏ nào đó trong đầu cậu bắt đầu lập lòe, chỉ là Godou lại không hề hay biết. Strauss