Bán đảo Boso, bán đảo tạo thành bờ đông của vịnh Tokyo, chia tách vịnh Tokyo với Thái Bình Dương.
Là bán đảo bao trùm toàn bộ tỉnh Chiba trên đảo Honshū của Nhật Bản, bán đảo Boso đối mặt với Thái Bình Dương và có khí hậu bốn mùa tươi mát như xuân, ấm áp hợp lòng người, có thể nói là một thắng địa đi nghỉ mát của Nhật Bản.
“... Nơi này... Nơi này là ————!?”
Lúc này, ở một nơi có vị trí song song với bán đảo Boso nhưng lại cách mặt đất chẳng biết bao nhiêu km, một giọng nói non trẻ nhưng đầy kích động chợt vang lên.
Ở độ cao vượt qua tất cả mọi tầng mây, thậm chí vượt qua độ cao của tất cả mọi quỹ đạo vệ tinh của trái đất nhưng lại đối ứng với bán đảo Boso dưới mặt đất này, có một hòn đảo đang lơ lửng và lặng yên di chuyển với quỹ đạo đối ứng với bán đảo Boso.
Mặc dù hòn đảo lơ lửng này chỉ là hòn đảo có kích cỡ nhỏ khá là mini, thế nhưng theo lẽ thường, nếu như có một vật thể bất thường có kích thước lớn như thế di chuyển trên quỹ đạo mặt ngoài của trái đất thì phải sớm bị vệ tinh phát hiện ra rồi mới đúng.
Thế nhưng điều quỷ dị là hòn đảo này hầu như chưa từng bị ai phát hiện. Hằng trăm năm, hằng ngàn năm, thậm chí là không biết bao nhiêu triệu năm qua, nó vẫn lặng yên nằm ở nơi này, thế nhưng nó lại chưa từng bị bất kỳ ai hoặc sự vật nào phát hiện. Đến nỗi thậm chí ngay cả ánh mặt trời dường như cũng không thể soi rọi được tới hòn đảo này, khiến cho diện mạo thật của hòn đảo này vẫn luôn được giấu kín.
Hòn đảo yêu tinh ngủ say trên bầu trời, trải qua vô số luân hồi, muôn vàn năm tháng, cuối cùng thì ngày hôm nay, nó cũng có dịp được chào đón những vị khách đầu tiên và có thể cũng là cuối cùng của mình.
Người đến thăm đảo yêu tinh đang yên nghỉ trên bầu trời là hai thiếu... Cô bé. Cả hai cô bé đều là những cô bé có vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp. Một trong số đó là một cô bé có mái tóc dài màu vàng tựa như cánh đồng lúa chín, trên người mặc một bộ đồng phục miko được chỉnh sửa lại với váy ngắn và áo không tay, và đôi mắt màu vàng nhưng lại rừng rực hai ngọn lửa màu đỏ ngòm như có thể nhìn thấu được bản chất của vạn vật trên thế gian. Cô bé này chính là loli Tề Thiên Đại Thánh.
Một cô bé khác, cũng chính là người vừa lên tiếng khi phát hiện ra đảo yêu tinh, Guinevere, mặc trên người một bộ đầm lễ hội có phong cách Goth loli. Với mái tóc vàng xoăn dài và dung nhan tinh xảo tựa như thiên sứ, Guinevere trông giống hệt như búp bê bước ra từ trong cổ tích. Hiện giờ thì vẻ mặt của Guinevere đang rất là kích động, cô nhìn chăm chú lên hòn đảo trước mặt với vẻ mặt si mê như đang nhìn thấy thứ cô khát vọng nhất trong cuộc đời của mình.
Không đúng! Thứ mà Guinevere đang nhìn không phải là hòn đảo. Nói cho đúng ra thì thứ mà cô đang nhìn phải là thanh đao được cắm ở vị trí trung ương của hòn đảo mới đúng.
[ Đó là một cây đao bình thường được làm bằng thép, lưỡi của nó dài khoảng 100cm. Cây đao này là một cây đao khá đặc biệt vì nó có hai lưỡi, bảng của nó khá lớn và thân đao cũng khá dày, cấu tạo của nó hơi có phần tương tự với trảm mã đao, chỉ là kích thước của nó nhỏ hơn nhiều.
Chuôi đao mục nát, thân đao tàn phá nứt nẻ và lưỡi đao hiện đầy rỉ sắt, tất cả những dấu hiệu này đều đang cho thấy rằng cây đao này đã phải chịu sự ăn mòn của của năm tháng từ rất lâu, có lẽ bắt đầu từ khi chủ nhân của nó yên nghỉ ở đây thì nó đã luôn phải chịu sự tẩy rửa của tháng năm như thế.
Thánh Đao Cứu Thế ———— đây chính là thân phận thật sự của thanh đao rỉ sét nhìn chẳng khác gì một cây đao bổ củi này.
Bề ngoài tầm thường tới mức không thể tầm thường hơn, thế nhưng bản chất thì lại cao tới bất thường, vì nó được tạo thành từ chất [ Thép ] mạnh nhất, nghĩa vụ của nó là trở thành bội đao cho người anh hùng cứu thế chuyên đi tiêu diệt các đời ma vương.
“Chủ... Chủ nhân... Ngự thân cao quý, vậy mà... Vậy mà lại ngủ say ở đây... Vị vua xuất hiện cuối cùng trên thế giới! Thân thể thần thánh mà ngày xưa được gọi là Artos Arthur...” Nhìn thấy bóng của cây đao đang cắm ở nơi trung ương hòn đảo, Guinevere dường như đã rơi vào một loại trạng thái nào đó và bắt đầu nói mê.
“Quả nhiên là ở đây! Hừ hừ! Tưởng trốn ở đây là có thể chạy thoát khỏi [ Kim Tinh Hỏa Nhãn ] của ta sao? Nằm mộng giữa ban ngày!”
Nhìn chằm chằm vào hòn đảo trước mắt, loli đại thánh cười hì hì một cách đắc ý. Sau đó, hoàn toàn không thèm để ý tới phản ứng của Guinevere, loli Đại Thánh bay thẳng về phía hòn đảo trước mặt, trong tay cô bé vẫn nắm chặt sợi dây thừng dùng để trói Guinevere.
“Bành ——————!!!!!!”
Một tiếng động lớn vang lên, hai cô bé đang bay về phía hòn đảo đã bị đẩy lùi. Dường như phát hiện ra có kẻ đang muốn xâm nhập, một nguồn sức mạnh khổng lồ bắt đầu thức tỉnh sau hằng ngàn năm ngủ vùi. Sức ép và sức đẩy khổng lồ sinh ra từ hòn đảo hất bay loli Đại Thánh và Guinevere ra xa, sau đó, vô số kiếm khí màu bạch kim bắt đầu hiện lên và bao trùm toàn bộ hòn đảo.
“Muốn cản đường Tề Thiên Đại Thánh này, không biết tự lượng sức. Chẳng cần biết ngươi là ai, nếu đã dám cản đường vậy thì ăn một gậy của ta!”
Dường như bị cơ chế phòng ngự của hòn đảo nhỏ chọc giận, loli Đại Thánh không biết móc từ đâu ra một cây gậy có màu trắng bạc, sau đó, không nói hai lời, cô bé lập tức vung cây gậy của mình và đập về phía hòn đảo. Bóng gậy dài hơn cả chiều dài của hòn đảo chợt hiện lên từ trong hư không và giáng thẳng xuống hòn đảo đang được bao bọc bởi vô số lớp kiếm khí kia.
“Oanh ——————!!!!!!!!”
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Trong nháy mắt, tất cả kiếm khí và hệ thống phòng ngự của hòn đảo đều đã bị bóng gậy khổng lồ của loli đại thánh nện cho vỡ tan.
Phòng ngự đã mất, thế nhưng hòn đảo dường như vẫn không chịu thua, bởi vì nó đột nhiên sinh ra một lực hút cực mạnh đối với cây gậy mà loli Đại Thánh đang cầm. Bất ngờ vì lực hút quá mạnh, loli Đại Thánh đã để tuột tay và cây gậy cô bé đang cầm đã bị hút đi mất.
Đối mặt với tình huống này, loli Đại Thánh chỉ cảm thấy lửa giận đang xộc lên óc của mình, và hai ngọn lửa màu đỏ ngòm đang rừng rực thiêu đốt trong mắt cô bé chợt biến thành hai ngọn lửa có màu xích kim.
Sức mạnh khủng bố bùng lên từ cơ thể nhìn có phần mong manh và mảnh khảnh của cô bé.
“Muốn cướp vũ khí mới của ta? Thật to gan! Hôm nay, ta sẽ đánh nát ngươi ngay tại đây. Cửu chuyển kim thân, kim cương bất hoại. Liệt thiên toái địa, Tề Thiên thánh uy! Mở cho ta ————!!!”
Trong tiếng quát có phần chói tai của loli Đại Thánh, cây gậy có màu bạch ngân đang bị hút đi bỗng nhiên biến thành một luồng sáng có màu vàng sáng chói; Sau đó, một nguồn sức mạnh khổng lồ chợt bùng lên và nổ tung. Sức công phá khủng khiếp của vụ nổ đã xé tan tất cả hệ thống phòng ngự của hòn đảo, đồng thời cũng đánh tan nguồn sức hút đột nhiên sinh ra trước đó.
Không chỉ có như thế. Sức mạnh tỏa ra từ vụ nổ dường như không chỉ có đánh tan tất cả sức mạnh của hòn đảo, mà đã đánh tan luôn cả bản chất của hòn đảo này. Đất đai và cát đá vốn vô cùng rắn chắc trước đó, hiện giờ lại trở nên vô cùng yếu ớt và bị nghiền nát trước sức ép sinh ra từ vụ nổ. Thậm chí ngay cả cây đao rỉ cắm ở trung ương của hòn đảo cũng bị dao động mà rung nhẹ.
“... Chủ nhân ơi, hỡi vì vua vĩ đại nhất của tôi. Tôi, Guienvere dâng lời cầu khẩn của tôi tới ngài. Hỡi ngự thân, ngài có nghe được không?”
Nhìn cây đao rỉ đang chập chờn ở giữa hòn đảo, Guinevere dường như đã trở thành một tín đồ mất đi thần trí. Cô bé chỉ còn biết cất tiếng nỉ non tựa như lời ca tụng hay lời khấn nguyện mà các tín đồ thường ca hát trong các buổi lễ.
“... Cho dù chỉ ban cho Guinevere một tiếng thở dài cũng tốt. Đôi mắt thần có thể thấm nhuần thế giới của ngài đã mở ra từ trong bóng đêm chưa? Lấy phong thái của kẻ mạnh nhất trong quá khứ, ngài lại một lần nữa cầm lên vũ khí của mình. Thứ [ Thép ] mạnh nhất sẽ mở mang cơ nghiệp cho ngài; Sau khi mọi cản trở bị dẹp tan, ngài sẽ lại một lần nữa bước lên ngôi của vị vua mạnh nhất thế giới. Xin hãy cứu chuộc thế gian đang bị khuất phục bởi tội ác này đi!”
Toàn bộ chú lực trên người đều đã được Guinevere thả ra ngoài thông qua tiếng nỉ non. Những âm thanh thần thánh vang lên và chén thánh màu vàng lại một lần nữa xuất hiện.
“Chúa ơi, xin hãy lắng nghe lời thổ lộ của Guinevere, xin ngài hãy cứu chuộc lấy thế gian đang lại lâm vào ách thống trị của loài ma quỷ. Nhân dân đang lâm vào cực khổ, khuất phục dưới cái ác. Cho nên, thánh tổ của người, Guinevere nguyện ý dùng thân này làm của lễ hiến tế để dâng lên, dùng chén thánh làm nền, dùng thần đao làm dấu hiệu chỉ lối, để cầu xin người tỉnh lại trong giấc chiêm bao lười biếng của mình.”
Tiếng khóc than dường như tới từ nơi viễn cổ xa xôi. Vượt qua cả sự cách trở về thời gian, bỏ qua cả sự che đậy của không gian, lời lẩm bẩm khóc than đã đến được với người mà nó muốn.
Lời triệu hoán của thánh tổ dường như đã có hiệu quả, bóng hình đang ngủ say ở nơi sâu nhất của hòn đảo đã bắt đầu có động tĩnh.
“Ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù...!!!!!!!!!!!!!”
Theo thời gian trôi qua, chấn động trở nên càng lúc càng mạnh, gió bắt đầu thổi, chú lực bốc lên, cây đao sắt vụn bám đầy rỉ sét cũng bắt đầu rung lên nhè nhẹ.
“Chủ nhân, cuối cùng ngài cũng đã nghe được tiếng kêu van gọi về của Guinevere rồi sao? Ô ô ô ô ô ô ~~~~~~”
Thấy những hiện tượng xảy ra trên đảo, Guinevere giống như một bé gái lạc đường, chơ vơ lạc lõng ở nơi chốn xa lạ chẳng biết bao lâu, cuối cùng cũng đã tìm về được vòng tay ôm ấp của gia đình. Những giọt nước mắt đau đớn xen lẫn hạnh phúc được cô bé nhịn suốt bao năm, giờ bắt đầu rơi xuống. Kích động đến cùng cực, Guinevere đã chẳng còn muốn chú ý tới bản thân nữa.
Hét lên một tiếng tựa hỉ tựa bi, cơ thể nhỏ nhắn của nữ thánh tổ chợt sáng lên và biến thành một con rồng khổng lồ có màu vàng kim.
Những giọt máu có màu hổ phách chợt tuôn ra từ trên cơ thể của con rồng, chúng rơi vãi khắp nơi trên hòn đảo tựa như những giọt mưa. Chén thánh sáng lên và dần mất đi hình dạng vốn có, nó hóa thành những luồng tinh khí năm màu và điên cuồng tràn vào bên trong ngôi mộ được đặt ở trung tâm hòn đảo.
“Ồ! Ồ! Sắp tỉnh dậy rồi sao?”
Cầm binh khí trong tay, loli Đại Thánh nhìn chằm chằm vào ngôi mộ được xây ở trung tâm hòn đảo, trong đôi mắt rừng rực ánh lửa của cô bé sáng lên vẻ hưng phấn.
Tham lam mà nhìn chằm chằm vào những luồng tinh khí tinh khí năm màu đang tràn vào bên trong ngôi mộ, linh lực trong người của loli đại thánh bắt đầu sôi trào. Thân thể vì quá kích động nên cũng bắt đầu rung lên nhè nhẹ không tài nào kềm chế nổi.
“Hỡi tổ tiên ở các nơi, Guinevere này lấy hình hài và tư cách của nữ thần đất mẹ chính thống nhất, cởi bỏ phong ấn của long xà. Chìa khóa vàng sẽ mở cánh cổng lớn của [ Thép ], để gọi loài [ Thép ] nguyên thủy nhất tỉnh lại từ thời không. Hỡi chủ nhân của tôi, xin hãy tiếp nhận lời cầu nguyện của Guinevere. Có thánh đao là dấu hiệu chỉ lối cho ngài, có con đường của thời không được lát nên bởi chén thánh, có tế lễ được dâng lên là chính thân này. Xin hãy tỉnh dậy đi, hỡi vua của tôi.”
Theo lời vịnh xướng của thánh tổ nhỏ, thần cách đại diện cho thân phận nữ thần đất mẹ của cô bé bắt đầu bay ra từ trong mi tâm của con rồng khổng lồ. Thần cách màu vàng kim giờ đã bị máu chảy ra từ người của con rồng nhuộm thành màu hổ phách. Ánh sáng tỏa ra, thần cách cũng bị Guinevere hiến tế.
Thần cách của nữ thần đất mẹ bị hiến tế, nguồn tinh khí khổng lồ của đất, thánh đao cứu thế, cùng với vị vua đang ngủ say.
Theo nghi thức được tiến hành, tất cả những thứ đó chợt xuất hiện một tia cộng minh, một tia cộng minh đã có tự rất xa xưa, và giờ đã được đánh thức.
“Coong coong coong coong coong coong coong coong coong coong coong coong coong coong coong coong ong ong...!!!!!!!!!!!”
Trong sự dao động kịch liệt, hòn đảo bắt đầu rạn nứt. Ngôi mộ được đặt ở nơi trung tâm nhất cũng bắt đầu xuất hiện vết rạn.
Cây thánh đao cứu thế có vẻ ngoài chẳng khác gì sắt vụn, theo nghi thức được tiến hành, cũng dần phát ra những luồng hào quang chói mắt màu bạch kim.
“Đùng ——————!!!”
Bỗng nhiên, một tia chớp quỷ dị hiện ra từ trong hư không sâu thẳm. Không ai biết nó đến từ đâu, thậm chí có lẽ là nó không có cả khởi nguồn, chỉ thấy rằng nó đột nhiên hiện ra từ trong hư không và bổ thẳng vào vị trí của cây thánh đao đang được cắm ở trên ngôi mộ.
Một tiếng nổ không vang dội nhưng đầy thần bí cất lên, sau đó, một ngôi sao chói mắt tựa như mặt trời bỗng chậm rãi mà bay lên từ vị trí bên dưới ngôi mộ.
Ngôi sao bay lên. Ánh sáng của nó chói mắt hơn tất cả các ngôi sao khác có mặt trên bầu trời, chất lượng của nó cũng không gì sánh kịp, có lẽ cả mặt trời cũng không thể nào sánh nổi. Đây là tính chất của thứ [ Thép ] bản nguyên nhất; Nó là nguồn [ Thép ] cổ xưa nhất và cũng là căn nguyên nhất của thế giới, đồng thời cũng là duy nhất không gì có thể thay thế được. Áp lực và sự uy nghiêm tỏa ra có thể lay động cả trời đất, sức phá hoại dù chưa bắt đầu khởi động, thế nhưng cũng đã lay động cả thời không.
Khi ngôi sao này vừa xuất hiện thì dường như nó đã trở thành trung tâm của thế giới.
Nguồn tinh khí khổng lồ được chén thánh hóa thành bị hút về phía ngôi sao vừa xuất hiện. Tựa như côn bằng nuốt biển, ngôi sao dùng sức hút mạnh chưa từng có để hút sạch nguồn tinh khí năm màu có trong không khí, đồng thời với đó thì thần cách của nữ thần đất mẹ được Guinevere kính dâng lên cũng bị nó hút mất, kể cả cây thánh đao rách nát đang cắm trên mặt đất cũng cùng chung số phận.
Bóng người màu trắng với những tia sáng màu vàng óng bắt đầu hình thành ở bên trong ngôi sao, đây chính là vị vua xuất hiện cuối cùng của thế giới, sẽ không còn ai xuất hiện sau ông nữa. Đồng thời với đó, ông cũng chính là kẻ thù của tất cả các campione, là quân thần xưa nhất, mạnh nhất của [ Thép ]. Giờ đây, Tận Thế Vương sắp tỉnh lại rồi sao?
“Oa ha ha ha ha ha! Tỉnh! Tỉnh! Thật sự tỉnh lại rồi! Thật cám ơn ngươi, con nhóc! Về sau người ta nhất định sẽ cho ngươi chức vị của tiên nữ! Wa ~~ nguồn sức mạnh tinh thuần tới cỡ nào, quả thật là lợi hại hơn cả bàn đào và tiên đan của Thái Thượng Lão Quân gấp trăm ngàn lần. Nếu đã vậy thì, người ta không khách khí!”
“Cái...!?” Một tiếng cười vang đầy vui vẻ chợt cắt đứt sự chú ý của Guinevere. Lại trở về với hình hài trước đó của mình, Guinevere bị tiếng cười thu hút sự chú ý, sau đó, với vẻ bất khả tư nghị, cô bé nhìn thấy cảnh tượng mà đối với cô, đó là sự tuyệt vọng cùng cực không gì có thể sánh bằng, sắc mặt của cô trắng bệch.
Loli Đại Thánh với cây gậy màu bạc, chợt phát ra một nguồn sức mạnh khủng bố tựa như là khai thiên tích địa. Bóng gậy vung lên, một cột sáng có màu vàng chói mắt đập trúng ngôi sao đang bắt đầu thành hình kia, thánh đao cứu thế và thần cách của nữ thần đất mẹ vốn chưa bị cắn nuốt chợt văng ra; Sau đó, chỉ trong tích tắc, ngôi sao vốn còn chưa kịp hoàn toàn tỉnh giấc kia chợt co lại thành kích thước của một viên kẹo.
Khẽ hút một cái, viên ‘đường đậu’ bị loli Đại Thánh hút tới và bỏ vào mồm rồi nuốt chửng. Strauss