Chương 1136: Chờ Xem!

“... Hỡi thánh kiếm, hãy tỏa ra ánh hào quang cứu vớt thế nhân, vì trần gian mà mang công lý đến.” Ngôn linh thần thánh vẫn cứ tiếp tục thốt ra từ trong miệng của nữ quân thần. Hằng tinh màu trắng, sau khi nhận được ngôn linh, lập tức bộc phát ra ánh hào quang chói mắt không gì sánh được, che khuất cả ánh thái dương đang rũ xuống từ mặt trời.

“Tên của ta là Lancelot • Du • Lake. Mọi người gọi là ta hiệp sĩ của hồ. Ở đây, ta thề rằng, ta sẽ dâng tất cả quyền năng mà ta có cùng với linh hồn của ta thánh thương. Thần Ngôn ▪ Khu Trì! Hỡi kẻ định mệnh được ta trao tặng tất cả tình cảm nóng bỏng, tiếp nhận đòn tấn công cuối cùng của ta đi! Đây là đòn đánh mạnh nhất của ta, và cũng là duy nhất! Hỡi Thần Thương ▪ Xé Tan Thiên Địa!”

Nữ quân thần xinh đẹp, sau khi nói xong lời tỏ tình nóng cháy cuối cùng của mình, thì chợt nở một nụ cười kiều diễm và thuần khiết. Sau đó, mang theo nụ cười thuần khiết của mình, cô hòa vào trong ngôi sao màu trắng.

Đây là đòn công kích mạnh nhất của Rance, đầu tiên và cũng là cuối cùng. Nó chất chứa tất cả mọi thứ của Rance, cả sức mạnh của cô, lẫn mạng sống và linh hồn của cô. Chân chính – toàn lực!

Nhận được tất cả mọi thứ của Rance, ngôi sao màu trắng trở nên càng lúc càng lớn, càng lúc càng mạnh. Rồi đột nhiên, ngôi sao màu trắng khẽ rung lên một cái, từ trên trời cao, nó giáng thẳng về phía Itsuka Ken với khí thế hủy thiên diệt địa. Một đòn tấn công chí cường chất chứa tất cả mọi thứ của một người, hơn nữa cấp bậc nguyên bản của nó còn cao như vầy, sức phá hoại sinh ra quả thật là không thể đo lường.

Nhìn ngôi sao màu trắng có sức phá hoại gần như tuyệt đối đang lao xuống, Itsuka Ken cũng cảm thấy áp lực không nhỏ. Đòn này, nói theo nghĩa nào đó thì nó tuyệt đối vượt xa chiêu [ Khai Thiên ] của loli Đại Thánh. Nếu không cẩn thận, Itsuka Ken hoàn toàn có thể bị nó đánh chết, hoặc trọng thương.

“Thánh thương cứu thế sao? Không biết là tới khi con bé Higurashi tỉnh dậy thì nó có vượt qua được hay không, thật đáng tiếc vì con bé vẫn còn đang ngủ say. Nhưng thôi, được rồi, lỡ dịp này thì cũng sẽ có dịp khác. Giờ phải đỡ đòn này trước đã. Bất quá lần này, để ta thử xem trình độ võ nghệ của mình đã tiến bộ tới đâu. Lần trước vì muốn phá hư Kim Cô Bổng nên mới sử dụng [ Viêm Tinh Bạo ]. Lần này phải tranh thủ thử xem. [ Hí ~~”

Nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu, rồi đột nhiên, Itsuka Ken mở mắt ra, ánh sáng bạch kim bùng lên từ trong đôi mắt của Itsuka Ken và bắn thẳng về phía ngôi sao màu trắng đang lao tới. Lúc này, đôi tròng mắt vốn có màu hổ phách của cậu đã hoàn toàn biến thành màu bạch kim chói mắt. Không phải là sấm chớp hay là lửa, chỉ đơn thuần là một màu bạch kim sáng chói không chút tạp chất.

“Oanh ————!!!!!”

Sức mạnh bùng lên từ trên người của Itsuka Ken và thổi quét về bốn phía, cả người cậu bắt đầu phát ra ánh hào quang màu bạch kim chói mắt. Hơi trùn người xuống, Itsuka Ken đem toàn bộ sức mạnh của mình tụ tập lại trên tay và nơi hai lòng bàn chân. Toàn thân tỏa ra ánh sáng chói mắt, Itsuka Ken chỉ tốn chưa đầy nửa giây là đã hoàn thành việc tụ lực.

Tất cả sức mạnh đều được thu về, đã không còn chút năng lượng thừa nào thoát ra từ trên người Itsuka Ken. Áp lực tỏa ra từ trên người của cậu trở nên càng lúc càng lớn. Sau đó, khẽ giơ một tay lên, còn một tay khác thì xúc thế, cậu hét lớn: “Thiên Địa Càn Khôn, Trùng Dương Nhật Thượng! YAAAA ————!!!!!”

Ánh lôi quang thần thánh và bá đạo lại một lần nữa bùng lên từ trên người của Itsuka Ken, và cậu bắn về phía ngôi sao màu trắng với tốc độ của sấm sét.

Ở trên không, ngôi sao màu trắng đang giáng xuống với khí thế như muốn hủy diệt tất cả; Ở bên dưới, Itsuka Ken thì lại bay ngược lên và đánh về phía ngôi sao trắng đang giáng xuống kia. Kích thước giữa hai bên khác nhau xa, thế nhưng khi lao vào nhau, khí thế của Itsuka Ken và hằng tinh đều không hề kém cạnh.

Nhìn ngôi sao được tạo ra từ đòn tấn công tuyệt mệnh của nữ quân thần Rance, Itsuka Ken gầm lớn rồi dùng bàn tay không của mình để đâm về phía ngôi sao đang giáng xuống từ trên trời.

“Nứt ra cho ta ——!!!”

Trong tiếng gầm lớn của Itsuka Ken, tất cả sức mạnh lôi quang đang tích tụ ở trong người cậu đều được cậu dồn hết vào bàn tay đang đâm ra. Như một tia chớp, cậu đánh về phía hằng tinh màu trắng với khí thế không gì cản nổi. Nhìn từ xa thì đây quả thực là cuộc chiến giữa sấm sét và mặt trời.

Trong tích tắc, chưởng kiếm của Itsuka Ken và hằng tinh màu trắng đã đụng vào nhau.

“——————”

Vạn vật tĩnh lặng. Ngay khi Itsuka Ken và ngôi sao màu trắng chạm vào nhau thì toàn bộ thế giới đột nhiên trở nên bất động, không có lấy một âm thanh nào.

Trong sự tĩnh lặng tuyệt đối đó, Itsuka Ken và ngôi sao màu trắng cũng bất động, chỉ là, nếu quan sát kỹ thì có thể thấy được rằng sự đối chọi giữa đôi bên vẫn đang tiếp tục.

Sự tĩnh lặng kéo dài được vài giây, rồi đột nhiên, từ trong hư không, một vài gợn sóng vô hình đột nhiên xuất hiện.

Những gợn sóng đột nhiên xuất hiện, giống như một tín hiệu đầu tiên báo hiệu cho sự bùng nổ sau đó. Và quả nhiên, ngay sau đó, vô số những gợn sóng khác cũng bắt đầu ùn ùn xuất hiện rồi lan về bốn phía, và nơi khởi nguồn của chúng chính là vị trí tiếp xúc giữa ngôi sao màu trắng và Itsuka Ken.

“OANH ——————!!!!!!!” Một tiếng nổ vang vọng cả trời đất chợt vang lên. Như bình địa sinh lôi, toàn bộ mọi sinh vật có mặt trong thành phố Tokyo dường như cũng bị âm thanh này làm cho mắt nổ đom đóm.

Không gian bị nghiền nát, vụ va chạm giữa Itsuka Ken và hằng tinh màu trắng đã tạo ra một vụ nổ có uy lực cực lớn, hoàn toàn không thua gì vài trăm trái bom nguyên tử được tụ lại một chỗ và được kíp nổ chung với nhau. Nếu như trước đó, Itsuka Ken không dựng sẵn kết giới để phòng hờ, cậu phỏng chừng là sau đòn này, toàn bộ thành phố Tokyo đều phải biến thành một đống phế tích.

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm...!!!!!!!!!!!!!!!”

Những tiếng nổ cứ vang lên liên tiếp, sự va chạm giữa Itsuka Ken và hằng tinh màu trắng vẫn đang tiếp diễn. Nếu như xét về chất lượng, Itsuka Ken cũng phải thừa nhận rằng ngôi sao màu trắng này hơn cậu rất xa.

Bất quá hiện giờ, điều cậu muốn làm không phải là so chất lượng hay là liều mạng với nó. Dồn sức vào cánh tay, Itsuka Ken đặt tay còn lại của mình lên trên cánh tay đang tấn công và đâm mạnh tới. Sau đó, cậu đã chui tọt vào bên trong ngôi sao màu trắng.

Ánh sáng màu bạch kim chớp nhá ở trên tay, Itsuka Ken dùng sức mà xông về phía trước. Lúc này, sức mạnh của lôi quang đều đã được dồn hết vào trong tay của cậu. Ở vị trí đầu các ngón tay, sức mạnh lôi quang đang xoay tròn một cách điên cuồng và tạo thành một mũi khoan đâm mạnh vào bên trong ngôi sao màu trắng.

“Tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch Ken két...!!!!!!!!!!”

Sức mạnh giữa hai bên chạm vào nhau và triệt tiêu lẫn nhau. Tiếng nghiến và tiếng vỡ vụn vang lên vô cùng chói tai khiến cho bất kỳ ai nghe được cũng phải bịt tai và nhíu mày. Thế nhưng lúc này, khi đang ở ngay trung tâm của nơi phát ra những tâm thanh chói tai đó, Itsuka Ken lại chẳng hề để ý. Cậu chỉ nhìn chằm chằm về phía trước và dốc sức mà tiến lên.

Sức mạnh của hai bên cứ không ngừng va chạm và triệt tiêu lẫn nhau, thế nhưng khác với thần lực màu trắng của [ Thép ] vốn không có tiếp viện, sức mạnh [ Lôi Quang ] của Itsuka Ken lại được cậu tiếp tế không ngừng. Sấm chớp màu bạch kim cứ không ngừng tuôn ra và phá hủy thần lực màu trắng của [ Thép ].

Dựa theo tình hình trước mắt, nếu như không có gì thay đổi thì thắng lợi xem như đã hoàn toàn thuộc về Itsuka Ken. Kết quả này cũng chẳng có gì đáng để ngạc nhiên, dù sao thì lúc này, Itsuka Ken đã thật sự đạt tới giới hạn gần như là cuối cùng của cảnh giới bốn chữ số cả về sức mạnh lẫn kỹ thuật. Còn Lancelot, dù đã lấy lại thần cách, thế nhưng cũng chỉ là Dị Thần Cách, còn bản chất thật của cô thì vẫn còn bị phong ấn, chỉ dựa vào một cây đao và một lần sinh mệnh, cô làm sao có thể thắng Itsuka Ken? Đánh hòa được với cậu cũng xem như là trời ban phước rồi.

Xông thẳng vào bên trong lòng của ngôi sao màu trắng, Itsuka Ken nhắm thẳng tới cây thương đang nằm ở trong lõi của nó. Nhìn chằm chằm vào cây thương, Itsuka Ken cố gắng tiếp cận nó. Cậu cảm thấy cây thương này rất tốt, nếu cướp được nó về rồi, vậy thì chờ tới khi con bé Higurashi (True Longinus) tỉnh lại, cậu có thể tặng nó cho con gái mình xem như làm quà. Con bé phỏng chừng sẽ rất vui vẻ khi nhận được thứ này.

Hơn thế nữa, cậu cũng muốn tìm hiểu nó một chút. Đây là cây thương được tạo ra từ thanh bội kiếm của Tận Thế Vương, sức mạnh thật sự của nó, cậu đã được nhìn thấy. Một thanh thánh đao có thể giúp cho một Dị Thần xuất ra được một chiêu thức có uy lực tiếp cận ba chữ số như vầy, bí mật của nó hẳn sẽ không ít. Cậu cảm thấy nếu như dựa vào nó, chưa biết chừng cậu còn có thể tìm ra được nơi ngủ say thật sự của Tận Thế Vương, đồng thời còn tìm ra được nhiều điều bí ẩn khác của thế giới Campione này.

Nghĩ như vậy, Itsuka Ken dùng sức mà đâm tới. Cậu quyết định là phải bắt được cây thương này cho bằng được.

Bất quá, dự tính thì rất tốt, thế nhưng Itsuka Ken lại quên mất một chuyện khá là quan trọng, cho nên lúc này, chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Ở trên trời, một chùm sáng màu vàng chóe đột nhiên hiện ra. Chùm sáng này to như một cây cột trụ và bên trong nó ẩn chứa một luồng sức mạnh có đẳng cấp mà cả Itsuka Ken và thần đao cũng đều không thể sánh bằng.

“Oanh ——————————!!!!!!!!!!!!!!!”

Một tiếng nổ vang lên, cột sáng màu vàng đã đâm thẳng vào trong ngôi sao màu trắng và xuyên thẳng tới bên trong lõi của nó. Trong ánh mắt nhìn trừng trừng của Itsuka Ken, cột sáng màu vàng dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai để tiếp cận với cây thương đặt trong lõi của ngôi sao màu trắng. Sau đó, nó bắt lấy cây thương rồi thuận đà tiếp tục bắn về phía bên ngoài.

Thấy miếng mồi ở ngay trước miệng của mình bị cướp đi, Itsuka Ken trợn tròn mắt. Sau đó, dường như nhớ ra điều gì đó, cậu mới hơi giật mình mà chỉ về phía cột sáng màu vàng mà văng tục: “Ối vãi lồ*! Dám cướp giật đồ của ta? Muốn chết!”

Trai sò đánh nhau thì ngư ông hưởng lợi. Rất hiển nhiên là lúc này, có kẻ đang muốn cướp mất miếng mồi đã được dâng lên tới bên miệng của Itsuka Ken. Là một ma vương nổi tiếng về sự tham lam, Itsuka Ken có thể nhẫn nhịn mà để cho kẻ khác cướp mất miếng mồi của mình dễ như vậy không?

Ầy, rất hiển nhiên là không thể. Vì thế, hầu như không thèm suy nghĩ, cậu lập tức dồn sức vào tay phải rồi quay một vòng và đánh ra một chùm tia chớp khổng lồ màu vàng óng.

Đòn này, cậu hầu như đã dùng toàn bộ sức mạnh [ Sấm Sé có trong người mình, đảm bảo rằng nếu như trúng đòn này, coi như con loli kia có Gift [ Kim Cương Bất Hoại ] thì cũng phải hộc máu.

Đúng, coi như không thể nhìn thấy được hình dạng thật sự của chủ nhân chùm sáng, thế nhưng khi nhìn thấy thứ muốn cướp giật chiến lợi phẩm của mình là một chùm sáng màu vàng, hơn nữa đẳng cấp sức mạnh của đối phương còn cao tới như vậy, Itsuka Ken chẳng cần suy nghĩ thì cũng đã có thể đoán được rằng người muốn cướp giật là ai.

Tuyệt đối là con loli tóc vàng kia. Nhất định không sai! Ở thời điểm này, có thể xuất hiện ở đây và cướp giật đồ của cậu, hơn nữa còn có thể làm nhanh gọn lẹ tới như vậy khi mà đòn tấn công tuyệt mệnh của nữ thần Rance còn chưa bị đánh tan, cũng chỉ có thể là con loli mạnh tới quá đáng đó mà thôi.

Hơn nữa, cũng chỉ có con loli đó mới có lý do để ăn cướp. Bởi vì hiện giờ, con loli đó đang cần vũ khí. Mà trên thế giới campione này, liệu có còn thứ ‘nguyên vật liệu’ nào tốt hơn cây thương được tạo ra từ [ Cứu Thế Thần Đao ] nữa hay không?

Có hay không thì Itsuka Ken không biết, thế nhưng cậu dám chắc rằng cho dù có tồn tại thứ tốt hơn thì những thứ đó tuyệt đối không nhiều, một bàn tay cũng đã là hết đát. Hơn nữa phỏng chừng là những thứ đó còn được giấu ở những nơi cực kỳ bí ẩn, đồng thời nếu tìm ra thì cũng phải thực hiện rất nhiều nghi thức rườm rà mới có thể đánh thức được sức mạnh ẩn chứa bên trong những thứ kia. Cho nên hiện giờ, có thể nói rằng chẳng còn thứ gì có thể dùng để tạo vũ khí tốt hơn là cây thương ở trước mặt cậu cả, con loli kia muốn cướp nó cũng là chuyện dễ hiểu.

Hiểu thì hiểu, thế nhưng cậu tuyệt đối sẽ không chấp nhận việc mình bị cướp giật. Nếu đối phương đã dám cướp giật, thì cho dù vì bất cứ lí do gì đi nữa, cậu cũng sẽ bắt đối phương phải nhả ra, bằng không cậu sẽ cho đối phương biết việc ‘cố đấm ăn xôi’ không phải là chuyện dễ làm như vậy.

“Dám giật đồ với ta? Để ta xem ngươi giật bằng cách nào! Thần Thương ▪ Thẩm Phán!!!”

Ánh sáng màu trắng lóe lên từ trên người của Itsuka Ken và bắn vào trong chùm sấm sét màu vàng chói mắt đang bay ở đằng xa. Ngay lập tức, sấm sét màu vàng đã chuyển thành sấm chớp màu bạch kim và tự mình quấn lại ở trên không, sau đó, nó biến thành một cây thương có màu lưu ly vô cùng lộng lẫy.

Đây là biến chủng của [ Lôi Quang Bạo ], chiêu thức yếu hóa của [ Viêm Lôi Bạo ]. Chiêu này mặc dù không có sức công phá và hủy diệt ở mức độ lớn, thế nhưng ở phạm vi cục bộ, tốc độ và sức xuyên phá của nó là không gì sánh bằng.

Phải nói rằng sau khi nhận được truyền thừa của giáo chủ Luo Hao thì sức khống chế của Itsuka Ken với hai loại bản nguyên [ Sấm Sé và [ Ánh Sáng ] cũng tăng lên rất nhiều, bởi vậy cậu mới có thể sử dụng chiêu này thuận tay và dễ dàng tới như vậy.

Cây thương màu lưu ly được Itsuka Ken phóng ra, lướt đi với tốc độ bỏ qua cả thời gian và không gian. Chỉ tốn chưa đầy một phần trăm ngàn giây, nó đã bắn tới trước mặt của chùm sáng màu vàng và đục xuyên qua vật thể ẩn chứa trong đó.

“Ách ah ~~~~~!!”

Một tiếng kêu đau đớn vang lên, và loli tóc vàng đã bị Itsuka Ken ép phải hiện hình. Vẫn là bộ độ có phần hở hang được điều chỉnh lại từ đồng phục chính thức của miko, loli tóc vàng hiện ra và dùng ánh mắt rừng rực ánh lửa của mình để nhìn trừng trừng về phía người vừa đánh mình, miệng của cô bé rỉ máu.

Gương mặt tràn đầy sát khí, loli Đại Thánh nhìn trừng trừng về phía Itsuka Ken, sau đó, dường như hạ quyết tâm, cô bé nghiến răng nghiến lợi mà giơ ngón tay nhỏ bé đáng yêu của mình lên rồi chấm xuống.

Ngay lập tức, một luồng khí lạnh xuất hiện và chạy dọc sống lưng của Itsuka Ken, bởi vì hằng tinh màu trắng bắt đầu vặn vẹo và bóp méo. Dường như bị thứ gì đó đè nén, lõi của hằng tinh màu trắng bắt đầu xuất hiện một vài vết nứt nhỏ và bắt đầu có xu hướng tan vỡ.

“Ác như vậy?” Khẽ giật mình, Itsuka Ken thật không ngờ rằng loli Đại Thánh lại ác như vậy, cả với kẻ địch lẫn bản thân. Nếu cậu không nhầm thì con bé đang muốn kíp nổ hằng tinh cùng với cây thương thần. Hiện giờ, cả cậu và con bé đều đang ở bên trong lõi của hằng tinh, nếu như lúc này mà nó nổ tung, hậu quả tạo ra tuyệt đối sẽ không yếu hơn so với vụ nổ trước đó xảy ra ở U Thế.

Ánh lôi quang ở trên người cậu tăng vọt. Giơ tay và đập về phía vị trí trung tâm bên trong lõi của hằng tinh màu trắng một cái. Từ trong hư không, cậu lôi nữ quân thần đang hôn mê bất tỉnh ra và ôm vào trong ngực mình, sau đó khởi động Gift không gian, cậu lập tức trốn ra bên ngoài không chút do dự.

“Hì hì! Bị lừa rồi! Đồ xấu xa, ngươi bị người ta lừa rồi!” Đột nhiên, một tiếng cười nghịch ngợm chợt vang lên bên tai của Itsuka Ken. Giật mình, Itsuka Ken quay đầu nhìn lại, và cậu nhìn thấy hằng tinh màu trắng đã phát nổ.

Hằng tinh màu trắng đã phát nổ, thế nhưng vụ nổ lại không đáng sợ như mức cậu dự đoán, bởi vì cây thương vốn nên phát nổ chung với hằng tinh màu trắng vẫn còn được loli Đại Thánh nắm ở trong tay.

“Ây...” Chả cần phải nói nhiều, Itsuka Ken biết là mình bị lừa rồi. Bị lừa một cú ngoạn mục! Giả vờ muốn kíp nổ thần thương chung với hằng tinh màu trắng, loli Đại Thánh đã thành công trong việc dọa lùi Itsuka Ken.

Bất quá, đối với việc bị lừa, Itsuka Ken không cảm thấy quá khó chịu. Tình huống vừa rồi, lựa chọn duy nhất của Itsuka Ken lúc đó cũng chỉ có lùi, bằng không cậu thật sự không dám chắc được con loli đó có liều mạng mà kíp nổ thần thương hay không. Với cái tính chơi liều của con bé, ai biết được nó có làm hay không chứ? Cứ coi như tỷ lệ đó chỉ có 1% đi, nhưng hậu quả của 1% này cậu lại không gánh được, cho nên cũng chỉ có thể chịu thua mà bỏ chạy thôi.

Thế nhưng, nghĩ thì nghĩ vậy, cậu vẫn cảm thấy rất buồn bực. Giời ạ, cái cảm giác này thật quá khó chịu, cứ như là bị nghẹn ở trong người. Chơi không thua thì bắt đầu lật bàn? Mà mình thì lại không chịu được hậu quả khi đối phương lật bàn mới đau chứ? Giời ạ...

“Hừ hừ! Chờ đó mà xem, người xấu! Người ta nhất định sẽ trở lại để báo thù. Khi đó, người ta sẽ dùng sức mạnh lớn nhất của mình để đánh cho ngươi khóc lên thì mới thôi! Chờ đó!” Giọng nói lanh lảnh của loli Đại Thánh lại vang lên, chỉ khác là lần này, vẻ nghịch ngợm đã biến thành vẻ tức giận, có vẻ như loli Đại Thánh vẫn còn tức giận lắm.

Ánh sáng màu vàng kim chợt lóe lên, và bóng hình của loli Đại Thánh lại biến mất.

“Chậc! Ngư ông đắc lợi, thiệt tình...” Thở dài, Itsuka Ken vuốt phẳng lại cảm giác khó chịu trong người. Xưa giờ, chỉ có chuyện cậu gài bẫy người khác, vậy mà hôm nay, còn chưa đầy 24 tiếng thì cậu đã bị một con loli gài bẫy tới những mấy lần, thật đúng là không thể chịu đựng được.

Thôi được rồi, tạm thời cứ để đó đi! Món nợ này, sớm muộn gì thì cậu cũng sẽ tự mình đòi về. Coi như mai mốt, con loli đó không chịu tìm tới cậu thì sau khi xử lý xong hết mọi việc, cậu cũng sẽ chủ động đi tìm con loli đó. Tới khi đó, cậu sẽ tính hết cả vốn lẫn lãi. Hừ hừ! Tưởng lừa ta là chuyện dễ như thế đấy hử? Chờ tới lúc ta đòi nợ thì có trách ta.

Tuyệt đối phải bắt con loli đó lấy ‘thịt’ để trả nợ. Phật tổ có thể đè Tề Thiên dưới Ngũ Hành Sơn suốt 500 năm, sau đó còn tranh thủ việc lấy kinh mà khiến cho Tề Thiên phải biến thành Đấu Chiến Thắng Phật, cậu sao có thể yếu hơn chứ? Con loli đó, cậu tuyệt đối sẽ khiến cho nó phải chủ động nhảy vào trong chén của cậu, tới khi đó thì để xem cậu sẽ ‘ăn’ nó như thế nào. Con bé nghịch ngợm.

“Hô ~ Coi bộ sắp tới phải tăng thực lực lên một chút rồi. Sức mạnh đã lên tới đỉnh, bất quá về kỹ nghệ thì vẫn còn có thể tiến bộ. Dù sao Lian-nee có thể đạt tới cảnh giới võ thuật cao như vậy khi mà sức mạnh cơ bản kém xa mình, vậy thì hẳn là mình vẫn còn có thể tiến bộ.”

Thở dài, Itsuka Ken nhìn theo hướng loli Đại Thánh vừa biến mất mà lẩm bẩm. Cậu có linh cảm là sau ngày hôm nay, phỏng chừng mọi thứ sẽ bắt đầu ập tới một cách dồn dập, nếu không tăng thực lực lên thì mọi thứ sẽ trở nên vất vả rất nhiều.

Không chỉ riêng gì việc của loli Đại Thánh, còn có việc viễn chinh U Thế, còn có Pandora, còn có [ Tận Thế Vương ] nữa, tất cả những thứ đó có thể sẽ tới dồn dập. Và nếu giả như, chúng hợp lại cùng một chỗ với nhau, vậy thì điều duy nhất có thể xảy ra chính là một trận đại hỗn chiến. Đối với người của thế giới này thì xem như là một lần [ Chư Thần Hoàng Hôn ] cũng chẳng có gì sai.

Hiện giờ, mãi cho tới khi loli đại thánh hoàn toàn khôi phục lại thực lực của mình thì cậu vẫn còn một quãng thời gian để giảm xóc. Nếu cậu không tranh thủ lúc này để tăng thực lực lên thì có thua cũng không trách được ai rồi. Strauss