[ Kim Cương Thần Lực ], một trong số các quyền năng thường dùng của giáo chủ Luo Hao. Đây là quyền năng Luo Hao đã lấy được sau khi tiêu diệt hai vị Nhân Vương Om. Đúng, là hai người! Nhân Vương Om vốn là một cặp, cả hai chung một thần tính. Họ chính là những kim cương hộ pháp tại cửa nam của Toudai-ji, tên là Narayana và Guhyapada đứng hai bên trái phải cửa chùa.
Quyền năng này vốn chỉ là quyền năng có thể gia tăng sức mạnh và sức phòng ngự cho người sử dụng, thế nhưng sau khi được giáo chủ Luo Hao khai thác và phát triển, hiện giờ quyền năng này đã không chỉ là quyền năng phụ trợ thông thường nữa, mà nó còn có thể dùng để triệu hồi ra hai vị kim cương hộ pháp phụ giúp chủ nhân tác chiến khi cần.
Kẻ đang dùng tay để ngăn cản bóng gậy của loli tóc vàng nãy giờ chính là Kim Cương hộ pháp mà Luo Hao đã gọi ra.
“Ai ya! Không chỉ giống đực mà cả giống cái này cũng lợi hại như vậy! Oa ha ha! Quá tốt, nếu vậy có thể chơi vui hơn rồi!” Nhảy nhót mà phát ra tiếng kêu đầy hưng phấn, loli tóc vàng vung vẩy cây côn màu vàng trong tay. Trên gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu của cô hiện lên vẻ tinh nghịch và vui vẻ.
Nhìn con loli tóc vàng trước mặt nhảy nhót và cười vui như vậy, Itsuka Ken đã không biết phải nói gì rồi. Nhìn cái điệu bộ này, cậu dám cá là nãy giờ, con bé loli trước mặt muốn đánh với cậu cũng chỉ là vì cảm thấy làm vậy ‘chơi thật vui’ thôi. Rõ ràng là một con loli vô cùng moe, tại sao lại ưa thích bạo lực như vậy? Chẳng lẽ định lý trong nhị thứ nguyên là hễ loli càng moe và càng có sức mạnh thì càng trở nên bạo lực? Nhị tiểu thư của Hồng Manh Thổ Hào Quán là như vậy, nhị tiểu thư của Chireiden là vậy, giờ con loli này cũng vậy. Ah không đúng! Shiroya-nee lúc còn là loli không có bạo lực, chỉ là hơi rắc rối thôi. Đúng! Chỉ là hơi rắc rối thôi.
Đối với thái độ của loli tóc vàng, Itsuka Ken thì chỉ hơi phun tào trong lòng, thế nhưng với giáo chủ Luo Hao, điều đó lại chẳng khác gì tưới dầu vào trong lửa. Nó khiến cô nổi nóng: “Chơi vui? Ngươi dám nói những điều vô lễ như thế với ta? Xem ra ngươi đã có giác ngộ để chết rồi.”
Chú lực bùng lên từ trên người của tuyệt đại giai nhân. Kim Cương hộ pháp, vật triệu hồi vốn chỉ có hình ảnh màu vàng hơi mờ, sau khi nhận được sức mạnh tiếp tế từ Luo Hao thì nhanh chóng ngưng đọng và trở nên giống người thật.
Đối với thái độ hung dữ của Luo Hao, loli tóc vàng chẳng có chút e dè hay ưu lo mà chỉ cười càng thêm vui vẻ khi thấy cô bắt đầu dốc sức, cô bé reo lên: “Tới đây đi! Tới đây đi! Nhớ làm đúng như những gì cô đã nói đó, ta muốn chơi vui hơn nữa.”
Giáo chủ Luo Hao và loli tóc vàng đều bắt đầu vào thế chuẩn bị. Xem điệu bộ của cả hai thì tiếp đó, nếu mà không đánh đủ 300 hiệp cho thống khoái thì cả hai tuyệt đối sẽ không dừng tay.
Thấy tình huống như vậy, Itsuka Ken không chỉ không lùi lại nhường chỗ cho hai người mà lại đột nhiên tiến lên ngăn cản: “Chờ một chút!”
“Đọa Thiên Vương, đây là cuộc chiến của ta. Nếu thức thời thì hãy đứng qua một bên và làm kẻ chứng kiến cho tới khi ta đánh xong với cô ta đi. Nếu ngươi muốn can thiệp vào trận chiến này, cho dù ngươi đã có ơn với ta những hai lần thì ta cũng phải thống hạ ác thủ mà trừng phạt ngươi. Ta, Luo Hao, xưa nay ghét nhất những kẻ thất hứa và mạo phạm.”
Toàn thân đều đã vào thế chuẩn bị, khí thế cũng đã lên tới mức cao nhất cho trận đại chiến sắp diễn ra, vậy mà đột nhiên lại bị Itsuka Ken ngăn cản. Cũng không trách được tại sao giai nhân lại bực tức như thế. Đừng nói là người bá đạo như giáo chủ Luo Hao, cho dù là người thường thì khi gặp tình huống này cũng đều phải cảm thấy có chút bực mình.
“Không! Tôi không có ý định can thiệp vào trận chiến này của giáo chủ, chỉ là vì tôi sợ rằng nếu giáo chủ ra tay thì sau khi kết thúc trận chiến, đối phương sẽ bị giáo chủ giết mất, nếu thế thì tôi sẽ không có cơ hội để hỏi tên của đối phương rồi. Trước khi chiến đấu, biết tên của đối thủ không phải là một loại võ đức sao. Hoặc nên nói là bằng trí tuệ của mình, giáo chủ đã biết được thân phận của đối phương rồi?”
Lên tiếng phân trần, Itsuka Ken khiến cơn tức của giáo chủ có chút dịu lại. Thế nhưng phải nói rằng câu cuối cùng của cậu rất là dư thừa, bởi vì nó khiến cho giáo chủ Luo Hao lại hơi bực mình mà liếc xéo cậu một cái: “Với những kẻ xấc xược vô lễ như thế, Luo Hao ta chưa bao giờ hỏi tên, bởi vì ta sẽ không bao giờ nhớ tới những kẻ như vậy. Với những kẻ khiêu khích xấc xược như thế, chỉ cần dùng võ lực tuyệt đối để chứng minh sự uy nghiêm của bản thân là đủ rồi.”
Được rồi! Giáo chủ đại nhân đã nói thẳng rằng mình hoàn toàn không có ý định xem cuộc chiến sắp tới như một cuộc chiến nghiêm túc. Cô chỉ bất mãn với thái độ của loli tóc vàng nên mới muốn dùng võ lực tuyệt đối của bản thân để chứng minh cho loli tóc vàng biết rằng sự uy nghiêm của cô là không thể xâm phạm. Cho nên việc biết tên của đối phương là không cần thiết.
Đối với cách nói của giáo chủ, Itsuka Ken chỉ cười cười, bởi vì cậu biết rằng mặc dù cô không nói dối, thế nhưng thật ra ở trong lòng, cô cũng rất muốn biết về thân phận thực sự của loli tóc vàng lắm. Dù sao thì với một con loli bất ngờ xuất hiện, đồng thời còn sở hữu sức mạnh kinh khủng như vậy, ai cũng phải cảm thấy tò mò. Hơn thế nữa, hơi thở của ‘thần linh’ trên người đối phương tuyệt đối là thứ mà Luo Hao không thể bỏ qua. Giống ‘Dị Thần’ mà không phải là ‘Dị Thần’, chỉ cần là campione thì có mấy ai không tò mò về vấn đề này chứ?
Khẽ bỏ qua thái độ của Luo Hao vì biết rằng cô đã ngầm đồng ý, Itsuka Ken quay đầu về phía loli tóc vàng và đặt câu hỏi: “Oi, con nhóc bên kia, không ngại nói tên của cô ra cho bọn tôi biết chứ? Nhảy ra từ trong khu vực vụ nổ đằng kia, vậy tức là cô có quan hệ với Hầu Vương?”
“Ai nha? Hỏi tên của ta? Hai người không biết? Chẳng phải trước đó hai người còn gọi ta là Tề Thiên Đại Thánh đó sao? Sao bây giờ lại không biết tên ta rồi?”
“Cái gì? Tề Thiên đại thánh?”
Người đầu tiên giật nảy mình vì câu trả lời này của loli tóc vàng chính là giáo chủ Luo Hao. Cũng không trách cô có biểu hiện như vậy, vì dù sao thì trong tâm trí của rất nhiều người, ấn tượng đầu tiên của họ về Tề Thiên tuyệt đối là một đấu thần vô địch hiên ngang lẫm liệt, cái thế ngang tàng, với vẻ bề ngoài của một thần hầu không thể nào nhầm lẫn được. Hơn nữa Tề Thiên là nam, đây là điều không thể nào sai, vì chẳng có thần thoại nào của Trung Quốc đề cập tới việc Tề Thiên là nữ cả.
Vậy mà bây giờ, đột nhiên có một con bé tóc vàng nhảy ra và nói rằng mình là Tề Thiên Đại Thánh. Được rồi! Cứ coi như là cây gậy mà đối phương đang cầm là gậy Như Ý đi, vì bề ngoài có chút giống, hơn nữa sức mạnh của đối phương cũng không yếu; Thế nhưng trên đời này, liệu có ai dám tin rằng Tề Thiên Đại Thánh là nữ không? Hơn nữa còn là một con nhóc nghịch ngợm và phá phách?
“Thực vớ vẩn và buồn cười! Ngươi đang trêu chọc ta sao? Tề Thiên Đại Thánh là người anh hùng thần thoại của nước ta, bậc nữ lưu như ngươi há có thể tương xứng? Nếu ngươi đã không dám nói ra thân phận thực sự của mình, vậy thì không cần nói nữa. Cứ mang theo nó xuống địa phủ đi thôi! Ta, Luo Hao, sẽ chấm dứt tội lỗi của ngươi ngay tại nơi này. Trá!”
Sau khi quát mắng loli tóc vàng, giáo chủ Luo Hao quát lên một tiếng vang dội, và ngay lập tức, Kim Cương hộ pháp đứng sau lưng giáo chủ Luo Hao chợt xông lên và tung một chưởng về phía loli tóc vàng vừa tự xưng là Tề Thiên Đại Thánh.
Có ý thức của giáo chủ Luo Hao điều khiển, chiêu thức mà Kim Cương hộ pháp đang dùng chính là võ thuật đã được Luo Hao tôi luyện tới đỉnh phong. Đây là chiêu thức đi kèm với [ Đại Lực Kim Cương Thần Công ] mà giáo chủ Luo Hao đã sáng tạo: [ Đại Lực Kim Cương Chưởng ], một chưởng này tuyệt đối có uy lực khai sơn liệt địa.
“Không tin sao? Vậy thì ta cũng hết cách ~~. Bất quá không sao hết! Hai người không tin cũng được, chỉ cần có thể để cho ta chơi thật vui là được rồi!” Hơi có chút tiếc nuối khi thấy giáo chủ Luo Hao không chịu tin lời của mình, thế nhưng rất nhanh, loli tóc vàng lại khôi phục vẻ trong sáng, và nụ cười tinh nghịch mang theo vẻ hiên ngang không chịu gò bó lại hiện lên trên mặt cô.
Đáng yêu nhưng lại có khí chất rộng rãi của bậc anh hào, yếu đuối nhưng lại có sự mạnh mẽ và tôn quý không gì sánh được, trong sáng tựa như ánh thái dương nhưng lại bướng bỉnh và kiệt ngạo. Có thể nói rằng loli tóc vàng này là một cô bé vô cùng mâu thuẫn và khó hiểu, cả Itsuka Ken cũng rất khó để có thể nhìn thấu được cô bé này.
“Wa! Cái tên đầu trọc này trông thật lợi hại! Không biết có bằng được mấy tên trọc ở Tây Thiên không? Nếu vậy, ăn một gậy của ta!! YA!!!!” Trường côn màu vàng lập tức biến lớn, sau đó đập về phía Kim Cương hộ pháp của giáo chủ Luo Hao với khí thế không gì sánh được.
Đối với đòn tấn công của loli tóc vàng, giáo chủ Luo Hao không hề e dè mà càng dấn tới với khí thế càng thêm mạnh mẽ. Há miệng và ra vẻ hít sâu, sau đó, Kim Cương hộ pháp của giáo chủ Luo Hao chợt hét lớn: “Úm... Úm... Úm... Úm...”
Tiếng quát uy nghiêm lại vô cùng chói tai bật ra từ trong miệng của hộ pháp Kim Cương. Phật âm vọng lên mênh mông cuồn cuộn, và ngay sau đó, đôi bàn tay to lớn của hộ pháp kim cương đột nhiên uốn lượn tựa như là không có xương. Dùng một phương thức vận chuyển kỳ lạ, đôi bàn tay rắn chắc của hộ pháp Kim Cương đã quấn chặt được cây gậy của loli tóc vàng, đồng thời trung hòa sạch sẽ sức mạnh ẩn chứa trong đó.
“Ô? Chí cương chí cường lại đột nhiên chuyển thành chí nhu chí nhuyễn? Ha ha! Tốt! Chiêu này ta cũng biết! Tới chơi đi!” Gương mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, thế nhưng ngay sau đó, đôi tròng mắt màu lưu ly rực lửa của loli tóc vàng liền bắn ra những tia sáng được gọi là ‘thích thú’. Hai tay đột nhiên rung lên một nhịp điệu thần bí, cây gậy màu rám nắng vốn vô cùng cứng cỏi thì nay, dưới nhịp điệu thần bí của loli tóc vàng, chợt biến thành một cây gậy dẻo uốn lượn trói chặt lấy hai tay của Kim Cương hộ pháp.
Nói là gậy hóa dẻo, thế nhưng Itsuka Ken biết được là thực ra cây gậy đó đã hòa vào trong không gian nên mới như thế mà thôi. Thứ bị bẻ cong là không gian mà không phải là cây gậy. Chỉ với một chiêu này, Itsuka Ken cũng đã hiểu được rằng trình độ võ nghệ của loli tóc vàng tuyệt đối là vượt xa cậu, bởi vì võ nghệ của đối phương đã đạt tới mức khống chế được không gian rồi.
“Hừ! Du long trùng thiên, do ngạnh chế nhuyễn, bát lộ tấn mãnh! Uống!”
Cứ như đang truyền dạy võ thuật, Giáo Chủ nhanh chóng đọc ra khẩu quyết.
Phối hợp với điều này, Kim cương hộ pháp hiện ra từ người cô lập tức hành động, tốc độ của nó bỗng trở nên nhanh nhẹn hơn.
Chú lực mạnh mẽ bùng lên từ trên người của hộ pháp Kim Cương. Hai tay nhanh chóng bắt chéo lại với nhau, sau đó đột nhiên xoay mạnh và chấn về phía trước.
“Ùng!!” Không gian dường như run nhẹ và một tiếng nổ trầm đục phát ra, cây gậy màu rám nắng của loli tóc vàng đã bị hộ pháp Kim Cương đánh văng.
“YAA. A. A..” Kinh hô một tiếng đáng yêu, loli tóc vàng bị chiêu này của giáo chủ làm cho lùi về sau một chút.
Được nước làm tới, không để cho loli tóc vàng có cơ hội thu lại vũ khí. Hộ pháp Kim Cương, dưới sự điều khiển của giáo chủ Luo Hao, dùng tốc độ nhanh như chớp để vươn tay ra mà bắt lấy đầu của cây gậy vàng và gồng mạnh.
“YA..”
Sức mạnh kinh khủng phát ra từ cánh tay của hộ pháp Kim Cương và truyền vào trong cây gậy, ngay lập tức, cây gậy màu rám nắng hầu như bị bẻ cho cong queo. Theo biểu hiện của hộ pháp Kim Cương thì dường như nó đang muốn mượn lực từ cây gậy để hất bay loli tóc vàng.
Hơi lộ vẻ ngạc nhiên, thế nhưng rất nhanh, vẻ mặt của loli tóc vàng lại trở nên thích thú và bướng bỉnh, cô bé nói: “Sức mạnh lớn thật! Thế nhưng nếu muốn thi gồng tay, ta tuyệt đối sẽ không thua. YAA!”
Và sau đó, hình ảnh đập vào mắt của Itsuka Ken thật sự đã khiến cho mí mắt của cậu giật lên liên hồi: Một cô bé với hình hài nhỏ nhắn tựa như một đứa bé, thông qua một cây gậy dài màu vàng rám nắng, đem một hộ pháp Kim Cương cao hơn cô gấp mười lần với cơ thể vai u thịt bắp vung vẩy ở trên không trung cứ như là đang vung một con dế.
Vung được vài cái, loli tóc vàng chợt quát nhẹ một tiếng, và sau đó thì Kim Cương hộ pháp đã bị cô vứt tung lên trời.
“Sức mạnh khủng khiếp như vậy, xem ra quả thật là Heretic God!”
Dùng ánh mắt tỉnh táo để nhìn chằm chằm về phía cô bé vẫn đang cười hì hì trước mặt, giáo chủ Luo Hao tạm cho ra một phần kết luận. Mặc dù nếu chỉ dựa vào thực lực để xét đoán thì vẫn có phần quá võ đoán, thế nhưng tối thiểu thì lúc này, giáo chủ Luo Hao cũng đã tạm khoanh vùng được đối tượng mà mình cần điều tra.
Bước thăm dò đầu tiên chấm dứt, kế đó chính là quyết chiến. Đôi tay khẽ nâng lên, giáo chủ đại nhân lập tức sử dụng thần túc thông để lao về phía loli tóc vàng. Lần này, cô quyết định sẽ dùng tất cả sức mạnh của mình để đánh bại con nhóc hỗn hào ở trước mắt.
“Bành ————!!”
Chỉ trong tích tắc, giáo chủ Luo Hao đã xuất hiện ngay trước mắt của loli tóc vàng và đem cô nhóc đánh bay.
Mặc dù kết quả thì trông có vẻ như là giáo chủ Luo Hao đã thắng thế, thế nhưng với khả năng quan sát của bản thân, Itsuka Ken dám khẳng định rằng kết quả tối đa cũng chỉ là nửa cân tám lạng, loli tóc vàng hoàn toàn không có thiệt thòi gì.
Với trình độ của giáo chủ Luo Hao, nếu một khi đã nghiêm túc mà ra quyền thì đối thủ của cô tuyệt đối sẽ không bị đánh bay, bởi vì đánh bay là đại biểu cho sức mạnh bị lãng phí. Võ cực chí tôn tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm cấp thấp như vậy. Lúc mà Luo Hao đánh trúng loli tóc vàng, loli tóc vàng đã né tránh được đòn công kích bất ngờ của cô và đem sức mạnh cô đánh vào người mình rũ sạch, vì vậy loli tóc vàng mới bay ra như thế.
Xem ra không chỉ võ nghệ mà cả về mặt kinh nghiệm chiến đấu, loli tóc vàng cũng là một kẻ đáng gờm. Có lẽ về võ nghệ thì loli tóc vàng không thể so được với giáo chủ Luo Hao, thế nhưng về mặt kinh nghiệm chiến đấu thì cả hai tuyệt đối không kém cạnh. Thậm chí Itsuka Ken ước chừng kinh nghiệm chiến đấu của loli tóc vàng còn nhiều hơn cả giáo chủ Luo Hao, nếu như thân phận mà cô nhóc đã thừa nhận với cậu và Luo Hao là thật.
Nhận thấy kết quả này, thế nhưng giáo chủ Luo Hao cũng không có ý định lùi bước. Bàn chân dẫm nhẹ, giáo chủ Luo Hao hầu như biến thành một tia chớp màu xanh trắng, bắn thẳng về phía loli tóc vàng đang bị bắn bay trong không trung.
Tuyệt đại gia nhân và loli thần bí.
Rốt cục thì ai mới là người thắng trong cuộc đấu này? Được rồi! Ngay từ khi bắt đầu, Itsuka Ken cũng đã biết được kết quả.
Loli tóc vàng chỉ đang chơi mà thôi, còn về thực lực thật sự của con bé, nếu cậu ước đoán không sai thì nó tuyệt đối có thực lực không thua gì cậu. Còn nếu như có chuyện gì đó nằm ngoài khả năng dự tính của cậu thì phỏng chừng loli tóc vàng có thể đuổi theo cậu mà đánh.
Với thực lực như thế, kết quả trận chiến... À không! Với loli tóc vàng thì là ‘trò chơi’. Kết quả của ‘trò chơi’ này còn phải nói nữa sao? Strauss