“Ngươi... Ngài... Ngài làm sao biết được tên của thiếp thân? Thiếp thân nhớ là mình chưa từng tiếp xúc với ngài lần nào, điện hạ!” Giọng nói của thiếu nữ uyển chuyển, róc rách và thanh thúy tựa như tiếng nước suối tuôn ra từ những khe nham thạch nhỏ trên đỉnh núi. Mặc dù âm thanh êm đẹp là thế, thế nhưng mà trên gương mặt đáng yêu tựa như thiên sứ của thiếu nữ, đôi mắt màu đỏ lòm đầy vẻ ma quái lại đang lóe lên những tia hung quang sắc bén.
“Hả? Ta nhớ là hình như mình cũng chưa gặp được cô lần nào nha, vậy tại sao cô lại biết tên của ta? Còn muốn phục kích ta như vậy? Hử?” Cười cười, Itsuka Ken không trả lời câu hỏi của thánh tổ mà chỉ hỏi ngược cô lại một câu.
“Đó là do ————” Ngay lập tức, vẻ mặt của nữ thánh tổ trở nên cứng ngắc. Câu hỏi của Itsuka Ken khiến cô không thể phản bác được câu nào.
“Cho nên, xin đừng xem ta như một kẻ cả ngày chỉ biết ăn chơi. Ta cũng chú ý tới ‘tình hình thế giới’ lắm đó chứ? Với một trận quyết chiến ‘lừng lẫy’ giữa một thánh tổ và một vị vua, thì cho dù nơi diễn ra cuộc chiến đó là ở tận Châu Mỹ, ta nghĩ sẽ không có bao nhiêu chú thuật sư không biết việc này. Ừm... Newbie thì không tính.” Nói tới đây, Itsuka Ken cười nói, “Nghe nói là khoảng nửa tháng trước, trong cuộc chiến với vua của nước Mỹ là John Pluto Smith, cô đã chết rồi. Một kẻ đã bị chôn vùi trong tay của một chúa tể như cô tại sao lại còn sống được tới hiện giờ vậy nhỉ? Còn tới đây để phục kích ta? Ừm... Để ta đoán xem, có phải là do sở hữu đặc tính ‘bất tử chi xà’ của thánh tổ nên cô mới cầm cự được? Rồi sau đó... Có người trợ giúp cho cô?”
Lời nói có chút bông đùa tựa như chỉ là một câu thuận miệng không mang theo bất cứ ý nghĩa đặc biệt nào của người nói. Thế nhưng, khi rơi vào trong tai của Asherah, cô cảm thấy là dường như toàn bộ mọi thứ của cô đều đã bị đối phương nhìn thấu. Loại cảm giác này khiến cô cảm thấy có chút gì đó khó chịu và bất an.
Dùng đôi mắt đỏ lòm đầy vẻ ma quái của mình để nhìn chằm chằm về phía vị ma vương mà mình chỉ vừa mới được gặp mặt ở trước mắt, Asherah bắt đầu cố gắng động não để tìm cách bỏ chạy.
Muốn thoát được khỏi nơi này, với sức mạnh mà kẻ trước mắt đang thể hiện thì, mình hoàn toàn không có cơ hội để tự mình bỏ trốn. Muốn chạy thoát được, cũng chỉ còn một cách duy nhất, đó là phải liên lạc cho được với vị giáo chủ vẫn đang chờ ở trong Đông Chiếu Thần Cung. Liên lạc được với vị giáo chủ đó rồi thì mình mới có thể chạy thoát, còn nếu không liên lạc được khiến cho kế hoạch lần này thất bại, hậu quả sau đó, Asherah tuyệt đối sẽ không thừa nhận nổi.
Vị giáo chủ đó mà giận lên thì chẳng có mấy ai trên đời này thừa nhận được đâu.
“Đừng có tìm cách mà bỏ trốn nữa, cũng đừng nghĩ tới việc liên lạc với kẻ đã ra lệnh cho cô. Nếu như cô ta đã có thể khiến cho một kẻ có tấm thân tàn như cô cũng phải cam tâm tình nguyện làm việc, vậy thì ta cũng có thể. Nếu nói về thủ đoạn, ta không cảm thấy rằng cô nàng đó có thể bằng được với ta. Ta có tối thiểu là hơn 100 loại phương pháp có thể khiến cho một kẻ sắp lìa đời như cô cũng phải gào khóc mà cầu xin tha thứ. Có đôi khi, chết cũng là một loại cứu rỗi. Nếu như cô không tin thì ta rất vui lòng được chứng minh cho cô thấy, chỉ hi vọng là cô sẽ không gào khóc khi bị vạn nghĩ phệ hồn. Đối với ta thì phanh thây xé xác chỉ là trò cấp thấp.”
“————!!”
Nhìn Itsuka Ken vừa cười híp mắt vừa nói ra những lời có thể khiến cho bất cứ chú thuật sư nào cũng phải sợ tới tè ra quần, sắc mặt của Asherah trở nên trắng bệch. Lúc này, ở trong mắt của cô, nụ cười của Itsuka Ken đã có thể so được với nụ cười của loài ma quỷ dưới địa ngục.
Bất quá, mặc dù đã sợ tới trắng cả mặt, thế nhưng nói thế nào đi nữa thì Asherah cũng vẫn là một thánh tổ, hơn nữa còn là một thánh tổ sắp chết. Nếu muốn cô đầu hàng chỉ với vài lời đe dọa vậy thì danh dự Thần Đất Mẹ của cô còn biết để đâu?
Nở một nụ cười gượng gạo, Asherah nói: “Điện hạ... Thiếp thân tôn ngài một tiếng điện hạ, là vì tôn kính ngài, thế nhưng nếu ngài muốn dùng vũ lực để ép bức thiếp thân phải khuất phục và nghe lời, vậy thì thiếp thân chỉ có thể khiến ngài phải thất vọng. Thân này giờ đã thuộc về đông phương giáo chủ Luo Hao, ngoại trừ phục vụ cho người thì thiếp thân đã không còn mong mỏi nào khác.”
“Ồ? Nói như vậy tức là... Phong ấn của long xà ở trên người cô đã bị giải trừ? Đó là phong ấn chỉ có thánh tổ mới có thể cởi bỏ, dùng để khôi phục lại tư thái của thần đất mẹ. Nếu như là cô chủ động giải trừ phong ấn... Vậy thì hẳn là vì muốn tìm lại sức mạnh sánh ngang với Dị Thần của mình lúc trước? Cô làm việc đó trong trận chiến với vua của nước Mỹ John Pluto đúng không?
Sắc mặt lại một lần nữa biến đổi, những lời suy đoán của Itsuka Ken khiến cho Asherah cảm thấy càng lúc càng bất an. Tại sao lại như vậy? Tại sao cô chỉ mới nói có một tí mà ma vương trước mặt lại có thể suy đoán ra được tới mức đó?
Cảm giác bất an mãnh liệt trỗi lên ở trong lòng của Asherah, cô có cảm tưởng như là trước mặt của vị vua này, cô chẳng thể giấu được gì cả. Cảm giác này, cô chưa từng gặp phải, cho dù là khi phải đối đầu với vua địa ngục Pluto ở Mỹ hay là đối mặt với giáo của Luo Hao ở Giang Nam.
“Cởi bỏ phong ấn của long xà, với những thần đất mẹ đã sa đọa như cô thì điều đó sẽ khiến cô bị cắn trả. Bị cắn trả đồng thời lại gặp phải vết thương chí mạng, xem ra cái mạng dở sống dở chết hiện giờ của cô là do Luo Hao ra tay neo lại cho cô? Bất quá, với sức sống mà cô có hiện giờ, sống thêm được một tháng nữa hay không cũng là một vấn đề đáng thảo luận. Chà... Vì sắp chết nên mới không sợ, đây là nguyên nhân cô từ chối ta mà chọn Luo Hao sao?” Nói với giọng bông đùa, Itsuka Ken dùng ánh mắt có chút hài hước để nói với Asherah.
“Ngài ———— đúng vậy! Thời gian thiếp thân còn tồn tại trên đời này đã không còn nhiều nữa. Thế cho nên ngài đừng hòng đe dọa được thiếp thân!” Dường như là bị ép tới cùng được, Asherah hoàn toàn bỏ qua hết mọi lớp vỏ bọc bên ngoài của mình mà hét lớn. Nhìn bộ dạng nhe cặp răng mèo của cô, Itsuka Ken chỉ cảm thấy cô bé này đáng yêu vô cùng.
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha... Cười chết ta, ha ha ha ha ha. Thật không thể tưởng tượng được là thánh tổ Asherah từng ba phen bốn lượt liều mạng với vua địa ngục Pluto của Mỹ Châu lại là một cô gái khờ khạo tới như vậy. Ha ha ha ha ha ha ha! Thánh tổ ơ, sao cô có thể ngây thơ tới mức đáng yêu như vậy nhỉ? Ha ha ha ha ha ha ha ha...”
Tiếng cười bất chợt đầy vang dội, đi kèm với những lời trêu ghẹo tựa như là của người trưởng thành đối với một đứa con nít của vị ma vương trẻ khiến cho Asherah cảm thấy kinh nghi khó hiểu, đồng thời cũng cảm thấy tức giận vô cùng. Cho dù là ma vương, thế nhưng vô duyên vô cớ mà châm chọc cô như thế là một việc không thể chấp nhận. Tối thiểu thì với tính cách của Asherah là tuyệt đối không thể chấp nhận.
Tức giận và muốn mở miệng phản bác, thế nhưng, ngay khi Asherah vừa định lên tiếng thì đột nhiên, tiếng cười của Itsuka Ken chợt im bặt. Rồi đột nhiên, Asherah nhìn thấy được ánh mắt của ma vương trẻ đã thay đổi.
Đôi mắt đó tựa như là đôi mắt đến từ trên trời, cũng có thể là tới từ nơi sâu nhất của địa ngục, nó hầu như bỏ qua tất cả mọi thứ bên ngoài của Asherah mà soi vào tận nơi sâu nhất bên trong linh hồn của cô, thậm chí nó còn sâu hơn thế nữa. Nó khiến cho linh hồn của Asherah cảm thấy run rẩy và buốt giá tới cực hạn.
Nhìn gương mặt vốn muốn nổi giận nhưng đã trở nên cứng đờ của nữ thánh tổ ở trước mặt, Itsuka Ken chỉ dùng giọng nói bình thản để đưa ra một lời tuyên bố, một lời tuyên bố tựa như đó là một sự thật không thể thay đổi đối với Asherah: “Ah ~~ cô bé ngây thơ. Cô cho rằng những lời trước đó của ta chỉ là đe dọa thôi sao? Cô bé khờ khạo, nếu như ta muốn trừng phạt cô, ta tuyệt đối sẽ không dùng nỗi đau về thể xác. Ta có thể ban cho cô sự sống vĩnh hằng dù cô chỉ còn lại tấm thân tàn này, nhưng cũng có thể khiến cho cô muốn sống không được mà chết cũng không xong với nỗi đau kéo dài tới vĩnh hằng. Dù linh hồn cô có sụp đổ thì ta cũng có cách để nó hồi phục lại mà tiếp tục hưởng thụ lấy hình phạt như ý ta muốn. Cô cho rằng cái chết về thể xác có thể khiến cô chạy thoát được khỏi tay của ta sao?”
“————!!” Lời thẩm phán dường như tới từ nơi sâu nhất của địa ngục khiến cho toàn thân của Asherah đều run lên. Giờ phút này, cô tuyệt đối sẽ không nghi ngờ lời của vị ma vương trước mặt, bởi vì từ đôi mắt kia, cô thấy được sự tự tin và chân thật không gì lay chuyển nổi.
“Mà thôi, ta nghiêm túc như thế làm gì với một cô bé chứ? Thật là ngớ ngẩn!” Chợt vỗ đầu một cái, giọng nói vốn uy nghiêm và lạnh lùng tới cực hạn của Itsuka Ken bỗng nhiên mềm xuống và trở lại như bình thường. Sau đó, cậu dùng cách nói ôn hòa để hỏi Asherah: “Đúng rồi, Asherah! Mặc dù ta không biết là cô nghĩ như thế nào, thế nhưng nếu đã nói tới mức này rồi thì ta cũng có một việc muốn hỏi. Cô trả lời cho ta, được chứ?”
Ngữ khí bỗng nhiên trở nên hòa hoãn, Asherah hoàn toàn không hiểu là việc gì đang xảy ra. Dùng ánh mắt cảnh giác để nhìn về phía vị ma vương trẻ trước mắt, Asherah cố gắng suy đoán xem là đối phương đang có âm mưu gì.
“... Asherah. Đã bao giờ cô từng nghĩ tới việc, ý nghĩa tồn tại của cô là gì không?” Dùng thái độ ôn hòa, Itsuka Ken đặt câu hỏi với Asherah.
“Ôi chao?” Một câu hỏi đột nhiên và chẳng có chút liên quan gì tới chủ đề trước đó. Asherah hoàn toàn sửng sốt vì câu hỏi bất chợt này của Itsuka Ken.
“Là thánh tổ, cô sinh ra từ trong bóng tối, sống trong bóng tối, và giờ, cô lại sắp chết ở trong bóng tối với cái chết chẳng mấy người biết tới. Ta hỏi cô: Trong cuộc hành trình hoàn toàn chìm trong bóng tối đó, đã có lúc nào mà cô nghĩ về lý do tồn tại của mình không?”
“Lý do... Tồn tại?”
Manh manh mà nghéo đầu một chút, sau khi nghe được câu hỏi đầy nghiêm túc của ma vương, lần đầu tiên trong đời, Asherah bắt đầu nghiêm túc mà tự hỏi về lý do tồn tại của mình.
“Cả cuộc đời này của cô, cô tồn tại chỉ là vì để đối đầu với vua địa ngục của nước mỹ là John • Pluto thôi sao?”
“...”
“Nếu không phải như thế thì, cô tồn tại là vì điều gì?”
“...”
“Nếu cô không nghĩ ra thì, ta nghĩ... Ừm... Dù sao thì cô cũng là thánh tổ, vậy ta hỏi cô: Cô biết Guinevere không?”
“Guinevere?” Nghe được cái tên này, vẻ mặt của Asherah chợt hiện lên một chút rung động.
“Cuộc đời của cô ta, tồn tại là vì để hoàn thành nghĩa vụ của cái tên ‘Guinevere’, cô ta muốn tìm kiếm vị vua cuối cùng tồn tại trên thế giới. Vượt qua vô số luân hồi, trả qua biết bao thế kỷ, bất kể là thân ở phương nào, gặp được những ai, trải qua chuyện gì, thì từ đầu tới cuối, mục tiêu của cô ta vẫn luôn là như thế. Đó là ý nghĩa sống của cô ta, là lý do mà cô ta tồn tại. Vậy còn cô thì sao, Asherah? Lý do mà cô tồn tại, mục tiêu của cuộc đời cô là gì?”
“...”
“Hãy hỏi con tim của mình xem, nhìn những ý nghĩ nằm ở nơi sâu nhất trong trí óc, nơi mà ngoại trừ cô ra thì sẽ chẳng còn lại gì. Hỏi xem rằng cuộc đời này của cô tồn tại chỉ là vì để giao chiến với John Pluto thôi sao? Để rồi bất kể thắng bại giữa đôi bên ra sao thì sau đó, cô cũng đều sẽ biến mất ở một góc khuất nào đó của thế giới, mãi cho tới khi trên đời này, đã không còn ai nhớ đến cô?”
Theo những câu hỏi có tính dẫn dắt của Itsuka Ken vang lên, ánh mắt của Asherah cũng dần dần trở nên càng lúc càng thêm mê ly, đây là dấu hiệu cho thấy rằng cô đã bắt đầu chìm vào trong những ý nghĩ tự hỏi.
Nhìn Asherah có biểu hiện như vậy, Itsuka Ken khẽ thở dài. Đối với thánh tổ có vẻ bề ngoài chỉ có 15 tuổi này, nói thật lòng thì, Itsuka Ken thật sự không biết phải đối xử thế nào cho đúng.
Giống như những gì mà cậu từng nói với hầu tước Voban, cậu là một người vô cùng ích kỷ. Cậu tuyệt đối sẽ không quan tâm đến việc người mình muốn giao lưu là kẻ tà ác như thế nào. Chỉ cần kẻ đó không làm tổn thương những người cậu yêu quý và hợp mắt cậu, vậy thì cho dù đối phương có là diệt thế ma vương, cậu cũng sẽ vui vẻ mà ngồi nâng cốc ngôn hoan cùng kẻ đó.
Hiện giờ, thánh tổ Asherah hợp mắt cậu. Bất quá, nói là hợp mắt cũng là bởi vì bản chất của đối phương thật sự quá đúng gu thẩm mỹ của cậu, dù tà ác thế nhưng thực ra thì lại ngây thơ tới tận cùng chỉ như một đứa bé, một đứa bé cứ luôn bị ràng buộc bởi thân phận bên ngoài của bản thân. Đây mới là nghĩa thực của từ ‘hợp mắt’ mà không phải là chỉ mỹ mạo của đối phương.
Thánh tổ Asherah, một thánh tổ cũng giống với bao nhiêu thánh tổ khác, từ khi sinh ra, tương lai của cô cũng đã được quyết định. Cô sinh ra trong bóng tối và tỉnh giấc từ cái ác.
Giống với Guinevere, từ khi sinh ra, cô đã phải kế thừa mối nhân quả đến từ cái tên ‘Asherah’. Nếu thật sự phải tìm hiểu về cái tên ‘Asherah’, kết quả thậm chí có thể truy tố tới tận những truyền thuyết xa xưa nhất được ghi lại trong kinh thánh, truyền thuyết về vị vua của biển là ‘Leviathan’.
Trong truyền thuyết được ghi trong kinh thánh, ‘Leviathan’ là loài thủy quái mạnh nhất của biển. Nó là vua của đại dương tương tự với ‘vua đất liền’ Behemoth.
Sinh ra trong tình trạng một đực một cái vào ngày sáng thế thứ 5 của Thượng Đế, Leviathan có sức mạnh vượt trội hơn bất cứ tồn tại nào trên thế giới ngoại trừ Đức Chúa. Thế nhưng bởi vì bản tính quá mức hung bạo, nó đã gây ra quá nhiều tai họa cho tất cả các loài, và đến cuối cùng, Thượng Đế vì sợ hãi nó có thể sinh sản thêm và phá hủy thế gian, ông đã ra tay giết mất con cái, những cũng chính vì vậy mà con đực trở nên càng thêm hung bạo. Đồng thời, nó cũng chỉ có thể bị tiêu diệt vào ngày tận thế, giống như những loài quái thú diệt thế hùng mạnh khác.
Là thánh tổ có truyền thuyết được thừa hưởng từ ‘Leviathan’, Asherah dù không muốn, thế nhưng từ lúc sinh ra thì cô đã luôn phải mang lấy biểu tượng của sự tà ác, họa thế, loạn dân giống với ‘Leviathan’. Cái tên ‘Asherah’ đã ảnh hưởng đến toàn bộ cuộc đời của Asherah như một ‘nghĩa vụ’ tất nhiên mà thế giới đã áp đặt lên người của cô gái nhỏ.
Nếu như bản tính của Asherah là bản tính của một kẻ ‘hỗn loạn tà ác’ thì Itsuka Ken mới lười nói nhiều như thế. Thế nhưng ngay từ khi gặp mặt, và sau một vài lời nói chuyện, Itsuka Ken chợt nhận ra là thánh tổ ở trước mặt này, tới tận giây phút hầu như là cuối cùng của cuộc đời như hiện tại, chung quy cũng vẫn chỉ là một ‘bé gái’ mà thôi. Ngây thơ và khờ khạo tới tội nghiệp.
Cũng bởi vì phát hiện ra điểm đặc biệt này của Asherah, cho nên lúc này, Itsuka Ken mới quyết định cho cô bé trước mắt một cơ hội. Đã trải qua hai lần xuất sinh nhập tử, và giờ thì lại đang thong dong chờ đợi cái chết kéo tới với thân phận của ‘Asherah’, hẳn là trong lòng của cô bé trước mặt này cũng đã có một chút gì đó hiểu ra, đồng thời cũng có thể bình tĩnh lại và suy nghĩ về sự tồn tại của bản thân mà không bị thân phận của ‘Asherah’ ảnh hưởng.
Nếu đã quyết định cứu, vậy thì Itsuka Ken nhất định sẽ làm cho trót. Giả như, nếu Asherah có thể nghĩ ra được mục tiêu tồn tại của mình là gì và nó hợp ý của cậu, vậy thì cậu cũng không ngại vươn một tay để lôi kéo tính mạng đang dần héo úa của cô. Với một cô bé có bản chất tựa như là thiên sứ, xưa nay, Itsuka Ken vẫn luôn chưa bao giờ keo kiệt sự giúp đỡ của mình.
“Ầm ——————!!!” Đột nhiên, một tiếng động lớn chợt vang lên, cắt đứt sự chú ý của Itsuka Ken với Asherah và kéo sự quan tâm của cậu về một phía khác.
Ở bên kia, thiếu niên mặc đồ đen, Lu Yinghua, dựa vào sức mạnh võ thuật của bản thân, đã phá vỡ được nhà tù không gian do Itsuka Ken tạo ra và co giò bỏ chạy. Strauss