Chương 1076: Đắc Ý Vong Hình, Thu Xong Tính Sổ

Hiện giờ, tâm trạng của Nero đang vui vô cùng. Có thể nói rằng lúc này là lúc cô cảm thấy vui vẻ nhất từ trước đến nay, thậm chí còn vượt qua cả sự hân hoan của lần đầu tiên mà cô được master của cô triệu hoán.

Nếu hỏi nguyên nhân tại sao thì phải quay lại cuộc thi được tổ chức hôm qua. Hôm qua, Alice đã chủ động đề nghị tất cả mọi người, trừ Itsuka Ken ra, cùng tham gia một cuộc thi với những hạng mục thi đấu thường thấy ở bãi biển, với phần thưởng là một chuyến đi chơi riêng với ma vương bệ hạ mà những người khác không được quyền can thiệp vào.

Nói tới cuộc thi ở bãi biển với những hạng mục thường thấy thì vòng đi vòng lại cũng chỉ có bịt mắt chặt dưa hấu, uống nước giải khát, bóng chuyền bãi biển, bơi lội v... V... Tất cả đều chỉ là những hạng mục thi đấu bình thường hay được tổ chức mỗi khi đi tắm biển.

Kết quả là sau đó, sau khi trải qua thiên tân vạn khổ và dùng hết tất cả mọi vốn liếng bản lĩnh mà mình có, Nero cuối cùng cũng vinh quang vượt lên trước những người ‘chị em’ của mình mà giành được chiến thắng và lấy được vòng nguyệt quế để có thể được đi chung với Itsuka Ken cả ngày hôm nay. Đối với cô đây quả thật là song hỉ lâm môn, là thành công vượt trội.

Sở dĩ nói là thành công vượt trội là bởi vì từ trước tới giờ, Nero vẫn luôn đối đầu với Alter, thế nhưng chưa có một lần nào mà cô lại có thể thắng được Alter vẻ vang như thế này. Lúc trước, kết quả tối đa cũng chỉ là bình bình ngang tay mà thôi.

Thế nhưng lần này, sau khi trải qua muôn vàn khó khăn, dốc tận bản lĩnh, cuối cùng thì Nero cũng đã có thể chiến thắng Alter một cách đường đường chính chính. Dựa theo cách nói của Nero là: ‘Trước giờ trẫm chỉ đang bận tâm tới mặt mũi của _ nhữ _ nên mới nhường cho _ nhữ _ mà thôi! Lần này _ nhữ _ đã dám chủ động khiêu khích trẫm, vậy thì trẫm cũng không cần phải khách khí nữa! Trẫm sẽ cho _ nhữ _ biết rằng khiêu khích sự bất bại của trẫm là ngu xuẩn như thế nào.”

Chiến thắng Alter đã là một chuyện vui lớn, thế nhưng sau đó vẫn còn một chuyện vui khác lớn hơn nữa là mình lại có cơ hội để có thể ở riêng cùng với tấu giả nguyên một ngày. Hai chuyện vui lớn tới cùng một lúc, nó khiến cho Nero phấn khích và vui vẻ tới mức cô không thể nào ngủ nổi. Cô hầu như đã ở trên bãi cát mà hát vang cả một đêm.

“Trời đã sắp sáng rồi! Tại sao tấu giả vẫn còn chưa tỉnh dậy để chuẩn bị?”

Chờ cả đêm trên bãi cát, Nero hầu như không ngủ mà cứ ngóng nhìn về phía biển để trông chờ ánh mặt trời dâng lên. Và khi tia sáng đầu tiên của buổi bình minh ló dạng, Nero cuối cùng cũng không thể đợi được nữa mà nhìn về phía biệt thự để chờ sự xuất hiện của Itsuka Ken.

Thế nhưng dĩ nhiên là Itsuka Ken không thể xuất hiện như ước muốn của cô. Không phải là vì cậu thất hứa, mà là vì còn chưa tới giờ, hoặc nên nói là vẫn còn quá sớm. Mặt trời ló dạng cho thấy là đêm tối đã tàn và bình minh đã bắt đầu tiến tới, thế nhưng ở đảo Sardegna thì lúc chạng vạng sáng cũng chỉ là mới có 4 giờ hơn mà thôi, vẫn còn quá sớm cho một buổi vui chơi và hò hẹn.

Không phải là Nero không biết điều đó, thế nhưng thiên tính của cô là vậy. Cô sẽ chẳng bao giờ để ý tới những chi tiết nhỏ mỗi khi sự nhiệt tình và phấn khích tràn ngập con tim. Cô tựa như một ngọn lửa nguyên sơ và thuần túy vẫn luôn cháy hết mình bất chấp mọi việc xung quanh có xảy ra như thế nào đi nữa.

“Không được! Không thể để cho thời gian tốt đẹp của trẫm bị lãng phí như vậy! Phải đi gọi tấu giả thôi!”

Theo ánh mặt trời dần dâng lên, sự phấn khích và háo hức trong lòng của Nero cũng trở nên càng lúc càng lớn, và khi nó mãnh liệt tới mức cô đã không thể kềm chế được nữa, sự xúc động thôi thúc cô chạy về phía biệt thự. Thầm cắn răng, Nero dậm mạnh chân và chạy vào trong biệt thự rồi tìm kiếm căn phòng của Itsuka Ken.

Một... Hai... Ba... Bốn...

‘Nếu mình nhờ không lầm thì hình như là tối hôm qua tấu giả đã tiến vào gian phòng này.’ Nghĩ vậy, Nero hơi do dự một chút, thế nhưng sự do dự đó nhanh chóng bị chôn vùi bởi sự háo hức không thể nào kềm chế được đang cuộn trào trong lòng của cô. Hạ quyết tâm, Nero lập tức phá cửa mà vào.

“Tấu giả! Mau dậy đi! Trẫm đường đường là vua của Rome vậy mà _ nhữ _ lại để cho trẫm ————” Lời còn chưa nói xong thì Nero đã ngớ người ra như bị sét đánh, cô trợn tròn hai mắt mà không tin được vào những gì mình vẫn đang nhìn.

‘Chuyện gì xảy ra? Tại sao tấu giả và ả phù thủy chín mọng của đảo Sardegna kia lại ngủ chung một giường với nhau? Tại sao cả hai lại dùng cái tư thế hoang dâm vô độ đó để quấn chung lại với nhau như thế kia?’ Vô số câu hỏi hiện lên trong đầu của Nero khiến cho cô hầu như chết đứng tại chỗ mà không biết phải làm gì.

Ừ thì cô cũng từng là bạo chúa của La Mã thật đấy, thế nhưng mà cái tình cảnh quá là dâm loạn này với một trong số những người tham dự là tấu giả của cô thật sự khiến cho cô cũng có chút phản ứng không kịp! Cô phải làm gì với tình huống xấu hổ này đây?

“Ara? Ara? Là Nero sao? Vội vội vàng vàng như thế là có chuyện gấp gì sao? Chẳng lẽ... Cô cũng muốn cùng vua của chúng ta... Tới một phát?”

“Tới–Tới–Tới một... Một... Cái–cái–cái–cái gì... Nói là... Tr–tr–tr–trẫm chỉ tới... Chỉ tới để–để–để mà...” Đang bối rối không biết phải làm sao, lại đột nhiên bị Zola trêu chọc, Nero quýnh quáng mà cà lăm lên không biết phải nói gì. Thế nhưng đột nhiên, cô bỗng nhiên nhìn thấy gương mặt bình tĩnh vẫn còn đang say giấc nồng của Itsuka Ken chợt hơi nhíu lại và tay thì đã bắt đầu quờ quạng để tìm thứ gì đó vì Zola vừa ngồi dậy và rời khỏi vòng tay của cậu.

Không biết lấy dũng khí từ đâu ra, Nero chợt nhào về phía trước, và trong ánh mắt kinh ngạc của Zola, cô chợt vơ lấy Itsuka Ken đang nằm ở trên giường rồi quay đầu chạy thẳng ra ngoài như một cơn gió.

“Hôm–Hôm nay tấu giả thuộc về trẫm! Cho... Cho nên trẫm mang đi trước...” Câu nói vang lên và nhanh chóng nhỏ dần lại cho thấy là Nero đang chạy càng lúc càng xa, tới cuối cùng thì hầu như hoàn toàn không thể nghe thấy được nữa.

“... Ara! Ara! Thật đúng là một nữ hoàng đế nóng nảy nha, ha ha ha ~~~” Thấy phản ứng có phần ngây thơ và đáng yêu của Nero, Zola nở một nụ cười thích thú, sau đó bà vung tay lên, và cánh cửa phòng tự động khép lại.

Ở một phía khác, Nero sau khi lưu lại một câu xem như giải thích thì cô ôm chặt lấy Itsuka Ken và chạy như bay ra bên ngoài phòng. Bởi vì những cơn gió biển mát mẻ của buổi sáng sớm, cùng với sự xóc nảy khi di chuyển, Itsuka Ken dường như cũng dần bắt đầu tỉnh lại.

“... Nero?”

“Hừ!” Tiếng hừ lạnh phát ra từ trong lỗ mũi cho thấy là nữ hoàng bệ hạ của chúng ta đang rất là bất mãn. Thấy Itsuka Ken đã bắt đầu tỉnh dậy, và bãi biển thì cũng đã ở gần ngay trước mắt, Nero quay người và ném một cái. Vài giây sau đó, trong một tiếng ‘ùm’ khá lớn, Itsuka Ken đã bị Nero ném vào trong biển, bọt nước văng tứ tung.

“‘Rầm Ào Ào’...!!” Không cần tới ba giây, Itsuka Ken đã vọt ra khỏi mặt nước biển và phun phì phì. Lúc này thì cậu đã hoàn toàn tỉnh táo lại.

“Phì–phụt–phụt––! Nero, em làm cái quái gì đó? Sao tự nhiên ném ta vào trong biển như thế?”

“Hừ! _ Nhữ _ còn dám hỏi? Thật là không có chút tự giác nào! Rõ ràng là hôm nay _ nhữ _ phải đi dạo phố cùng với trẫm, đáng lý ra thì _ nhữ _ phải háo hức mong đợi và chuẩn bị sẵn sàng cho chuyến đi mới đúng! Vậy mà _ nhữ _ lại bắt trẫm phải đợi _ nhữ _ một mình ở ngoài bãi biển còn bản thân thì lại nằm trên giường mà hưởng lạc với ả phù thủy kia, _ nhữ _ nói xem có phải là _ nhữ _ đã quên phứt mất việc phải đi chơi cùng với trẫm ngày hôm nay rồi không?”

“What??? Xin nhờ! Lúc này trời chỉ mới chạng vạng sáng, thậm chí còn chưa tới được lúc hừng đông nữa, vậy mà em lại nói là ta quên chuyện của em và lôi ta ra đây để ném ta vào trong nước biển như vầy? Em đang đùa với ta sao?”

“Đừng có nói nhiều! Nếu đã nói là cả ngày hôm nay vậy thì tức là từ 0h tối hôm qua, _ nhữ _ đã thuộc về trẫm rồi! Cho phép _ nhữ _ được ngủ tới giờ này đã là sự ban ơn của trẫm. Được trẫm đích thân tới tận phòng để mời như thế, _ nhữ _ phải cảm thấy hưng phấn và vinh dự mới đúng! Chẳng lẽ tấu giả cho rằng lời mời của trẫm không đáng giá bằng chiếc giường của một ả phù thủy hay sao?”

Dùng giọng điệu phách lối và cưỡng từ đoạt lý để nói với Itsuka Ken, rất rõ ràng là Nero đang kiếm cớ để gây chuyện với cậu. Mặc dù không biết là vì lý do gì, thế nhưng thái độ của cô lúc này thật sự là cô đang tìm cớ để kiếm chuyện với cậu, và vì thế, cậu hoàn toàn nổi đóa. Đang yên đang lành thì đột nhiên lại bị lôi ra khỏi giường vào lúc mới có hơn 4 giờ sáng và quăng vào trong nước biển, đã vậy đối phương còn nói chuyện với cái kiểu ‘ta thích thì ta làm đấy, làm gì được nhau?’, đã vậy còn muốn cậu phải biết ơn? Ha ha! Còn không nổi nóng thì cậu tuyệt đối không phải là Itsuka Ken.

Đừng nói chỉ là một con Nero, lúc này thì cho dù có là Athena và Metis đột nhiên quay về đây mà dám làm như vậy với cậu thì cậu cũng phải ghi vào trong bụng mà chờ mai sau tính sổ. Càng không cần phải nói là trong trận chiến diễn ra mấy ngày trước, Nero còn từng làm trái ý của cậu và khiến cho bản thân thiếu chút nữa là đã lâm vào vòng nguy hiểm. Chuyện đó cậu còn chưa tính sổ vậy mà giờ lại còn dám kiếm chuyện thêm với cậu, thật sự coi danh hiệu ‘chúa quỷ’ của cậu chỉ là để ăn chay thôi sao?

Hầu như là ngay lập tức, bóng người của Itsuka Ken chỉ hơi lóe lên một cái và đã biến mất khỏi chỗ. Sau đó, Nero chỉ cảm thấy một luồng oán khí cực lớn xuất hiện sau lưng, rồi khi cô còn chưa kịp phản ứng thì trời đất bắt đầu quay tròn điên đảo.

“Chuyện ————!?”

‘Ùm’ một cái, cô rớt từ trên trời rớt xuống và đâm thẳng vào trong biển theo đúng như cái cách mà lúc nãy Itsuka Ken đã bị cô quẳng vào.

“‘Rầm Ào Ào’...!” Bọt nước văng khắp nơi, nước biển mát lạnh khiến cho toàn thân Nero đều ướt sũng.

“Vậy hóa ra đó là lý do khiến cho em trở nên to gan tới như vậy sao? Ha ha! Dám xâm nhập vào trong ‘tẩm cung’ của ta và lôi ta từ trên ‘long sàng’ xuống rồi đem ta nhúng nước? Xem ra ta chiều em quá khiến cho em làm lừng rồi đúng không? Hừ! Hừ! Chuyện của mấy ngày trước ta còn chưa tính sổ với em, vậy mà giờ em lại còn dám gây chuyện? Được! Bởi vì hôm nay là ngày của em nên ta ‘khoan hồng độ lượng’ với em mà không tính tới tiền lãi, thế nhưng những việc em đã làm thì chúng ta hãy cùng nhau tính hết một lượt đi. Nào! Giờ nói xem! Em muốn ta trừng phạt em như thế nào hả? Hà hà hà ~~~~~”

Cười cực kỳ man rợ, thông qua phương thức trao đổi bằng ý niệm, Itsuka Ken hầu như đã đem tất cả cảm xúc tức giận vẫn luôn ứ tích trong lòng mình, thông qua lời nói, mà truyền hết vào trong đầu của Nero.

“Trừng–Trừng–Trừng–Trừng phạt!?” Bị Itsuka Ken đột nhiên quăng vào trong nước, vốn Nero còn muốn ngoi lên chất vấn, thế nhưng ngay khi nghe được hai chữ ‘trừng phạt’ và lửa giận ẩn chứa trong lời nói của vị ma vương trẻ, Nero lập tức luống cuống. Tấu giả của cô giận rồi.

Cố gắng tìm cách ngăn cản, Nero hơi sợ hãi mà thụt lùi lại và xua tay liên tục rồi nói: “Không–Không được! _ Nhữ _ không thể làm như thế! Cái chuyện... Cái chuyện tổn hại uy nghiêm đó... Trẫm... Trẫm đường đường là hoàng đế tôn quý nhất của Rome, làm sao có thể để cho... A... Ô ——!?”

Còn chưa kịp nói xong, Nero đã thấy trước mặt mình chợt lóe lên một cái, và sau đó thì cô phát hiện là mình đã bị tấu giả ôm cứng. Vòng tay rắn chắc tựa như chiếc kìm sắt mà xiết chặt lấy bờ eo thon của cô và kéo cô sát lại, đồng thời với đó thì tấu giả của cô cũng cúi đầu xuống và nhanh chóng bá chiếm lấy đôi môi của cô.

Mặc dù đã từng bị Itsuka Ken hôn vài lần trước đó và có cách ăn mặc vô cùng cởi mở, thế nhưng không thể không nói là Nero vẫn còn quá ‘non nớt’ và ‘ngây thơ’. Mặc dù cô rất phóng khoáng, thế nhưng có đôi khi, Nero lại ngây thơ tới mức cứ như là một cô bé chưa ra đời vậy. Nói chung là không biết có phải do bị Itsuka Ken hù tới hết hồn hay không, hay là do kỹ thuật hôn của Itsuka Ken thật sự quá tốt, nữ hoàng đế Nero • Claudius của chúng ta đã bị ma vương điện hạ hôn tới choáng váng cả người.

Một lúc sau, hai người rời môi. Nhìn gương mặt vẫn còn đỏ ửng và vẫn còn có chút choáng váng của Nero, Itsuka Ken nở nụ cười tà mang theo giận dữ mà siết chặt lấy eo của cô rồi nhấc cô lên. Sau đó, cậu đặt cô nằm ngang lên đầu gối của mình.

Tỉnh hồn lại và phát hiện ra mình đang ở trong tư thế gì, lại nhớ tới hai chữ ‘trừng phạt’ mà Itsuka Ken đã nói ra, Nero hốt hoảng mà quay đầu nhìn về phía sau. Và trong ánh mắt hoảng sợ của cô, bàn tay đã được giơ lên của Itsuka Ken lập tức giáng xuống.

“PA~ ————!!”

“Ah ~~~! Dừng tay! Mau dừng tay lại cho trẫm! Cho dù... Cho dù _ nhữ _ có là tấu giả đi chăng nữa...”

“PA~ ————!!”

Tiếng vang thanh thúy xen lẫn trong tiếng sóng vỗ, tại trên bờ cát vắng vẻ không người này bỗng trở nên hết sức là rõ ràng.

Itsuka Ken không nói lời nào mà chỉ liên tục vung ra ‘ngũ chỉ sơn’ của mình và đét vào mông của Nero. Dường như cậu đã thật sự tức giận, hoặc nên nói là lửa giận vốn vẫn còn hơi cháy âm ỉ chưa kịp tắt ở trong lòng cậu đã lại bị Nero nhen lửa trở lại, mỗi cú đánh của cậu hầu như không hề nhân nhượng mà dùng hết sức để đét vào mông của Nero khiến cô rít lên.

“Ô ô ~~ Tấu–Tấu giả! Lại đánh... Trẫm–Trẫm muốn phản... Ah ~~~!!”

“PA~ ————!!” “Phản kháng? Nếu phản kháng được thì em thử phản kháng cho ta xem?”

Nghe được tiếng cười gằn của Itsuka Ken, Nero chợt cảm thấy có gì đó không lành. Vội vàng điều khiển để cho thần lực bắt đầu lưu chuyển trong cơ thể, thế nhưng ngay sau đó thì cô lập tức hoảng sợ vì phát hiện ra là tất cả sức mạnh của cô đều bị tấu giả của cô phong ấn rồi.

“Ha! Ha! Ha! Không phải là mới vừa rồi em còn kiêu ngạo lắm sao? Dám vênh mặt hất hàm mà nói với ta như vậy, sao giờ lại bắt đầu biết sợ rồi? Không phải em nói rằng hôm nay là ngày riêng của ta và em sao? Được! Vậy thì ta ở riêng nguyên một ngày với em, để ta trừng phạt em nguyên một ngày luôn đi! Thử xem em còn dám hung hăng hống hách với ta nữa hay không?”

“Ah!? Không... Dừng–Dừng tay! Một–Một ngày... Ô ah ~~~!!”

Trừng phạt vẫn đang tiếp tục, mặt trời bắt đầu nhô lên khỏi mặt biển và phát ra những tia sáng màu hồng rực rỡ đầy yêu diễm báo hiệu cho một cuộc vui mới giữa vua và servant đang tới gần. Strauss