Thấy Liliana đang nói chuyện với cậu thì đột nhiên chuyển hướng nhìn về phía biệt thự, Itsuka Ken hơi hiếu kỳ mà nhìn theo, và sau đó cậu cũng phát hiện ra Yuri. Chỉ là ngay khi vừa nhìn thấy Yuri thì Itsuka Ken hơi sửng sốt một chút vì bộ đồ bơi của cô, và cậu chợt cảm thấy yết hầu chợt khô rang.
Khui lon nước ngọt đang cầm trong tay và nốc một hơi cạn sạch, vị nước ngọt có ga chảy qua cổ họng khiến Itsuka Ken hơi cảm thấy mát mẻ hơn một chút. Cậu lại nhìn về phía Yuri và lầm bầm: “Sǐ... Sǐ kù shuǐ!?”
Đúng vậy! Lý do khiến Itsuka Ken đột nhiên có phản ứng kỳ lạ như vậy chính là vì bộ đồ bơi mà Yuri đang mặc lúc này, nó chính là bộ đồ bơi ‘truyền thuyết’ mà giới thân sĩ và otaku vẫn thường hay gọi là ‘Sǐ kù shuǐ (死库水)’.
Có nhiều người còn không biết ‘Sǐ kù shuǐ’ là gì, nói đơn giản thì nó là dạng đồ tắm tiêu chuẩn (standard) của nữ sinh trung học trong các câu lạc bộ (club) bơi lội của trường trung học phổ thông ở Nhật. Nó là dạng đồ bơi áo liền quần và có diện tích che phủ khá kín chỉ sau đồ lặn, và lúc này thì Yuri đang mặc bộ đồ bơi có kiểu như thế.
Lý do mà kiểu áo tắm ‘Sǐ kù shuǐ’ này được giới otaku và thân sĩ tôn sùng như truyền thuyết là vì, người ta thường nói là ‘tốt khoe xấu che’, và kiểu đồ tắm này có thể đáp ứng được yêu cầu này một cách hoàn mỹ. Nó che hết tất cả mọi khuyết điểm có trên người của những cô gái trẻ (loại có vóc người quá bá đạo thì không tính),và nó tôn lên được vẻ đẹp thanh xuân với những đường cong nảy nở của những cô gái trẻ với độ tinh tế đến khó ngờ.
Cho nên rất hiển nhiên là lúc này, ma vương trẻ của chúng ta đã bị mê hoặc bởi vẻ đẹp đang được thể hiện ra một cách vô cùng tinh tế của hime-miko nhỏ.
Bộ đồ tắm áo liền quần màu lam sậm bó sát người ôm chặt lấy cơ thể của hime- miko trẻ tuổi, đem vóc dáng linh lung và nổi bật đang trong thời kỳ phát triển của thiếu nữ thể hiện ra một cách vô cùng tinh tế khiến cho những đường cong vốn bình thường bỗng trở nên có chút kinh tâm động phách. Nơi thon thả thì lại càng thêm thon thả, còn nơi đầy đặn thì lại càng trở nên đầy đặn hơn. Đồng thời, sắc điệu sậm tối của bộ đồ tắm và nước da trắng noãn như bạch ngọc cũng tạo thành một sự tương phản đối chọi nhau, khiến cho nước da vốn đã trắng noãn của hime-miko trở nên càng thêm nổi bật.
Mở to mắt mà nhìn chằm chằm về phía những đường cong vốn đã vô cùng nổi bật mà nay lại được thể hiện một cách hết sức là tinh tế của thiếu nữ, Itsuka Ken chợt cảm thấy là trong người mình chợt sôi lên một ngọn lửa.
Nếu như đổi lại là người khác, có lẽ hiệu quả còn không đạt được tới mức đó, thế nhưng nếu mặc trên người của một cô gái điềm đạm đáng yêu với khí chất Yamato Nadeshiko không thể nào nhầm lẫn được như Yuri, nói hiệu quả bay lên thêm gấp vài chục lần là còn nhẹ. Vóc người mềm mại và tinh tế này, vóc người không bốc lửa nhưng lại no đủ tràn trề sức sống và hài hòa tới không tưởng được này, kết hợp với vẻ thẹn thùng e ấp có chút che che lấp lấp vô cùng nữ tính của hime-miko trẻ tuổi, Itsuka Ken thật sự cảm thấy là trong lòng thật sự muốn ứa ra lửa.
Hime-miko trẻ tuổi mặc dù rất truyền thống và không hề có chút yêu nhiêu quyến rũ, thế nhưng cô vẫn có sức cuốn hút và vẻ đẹp riêng không thể nào nhầm lẫn được của mình.
“Xin... Xin ngài đừng nhìn tôi với ánh mắt như thế! Nhìn... Nhìn chằm chằm vào người khác như thế... Cho dù, cho dù ngài có là vua đi nữa thì tôi... Tôi cũng sẽ cảm thấy rất là khó xử.”
Lời cảnh cáo vô cùng yếu ớt có thể nói là ‘mềm nhũn’ của thiếu nữ chợt vang lên, và hiệu quả của nó thì... Chẳng khác gì tưới dầu vào lửa. Nhìn vẻ tiểu thư khê các vô cùng nhược khí và dễ ăn hiếp khác của thiếu nữ, Itsuka Ken suýt chút nữa đã nhịn không được mà nhào lên để bắt nạt Yuri. Lúc này thì Yuri hầu như hoàn toàn trùng khớp với hình tượng vốn có của cô ở trong lòng cậu, khác xa một trời một vực với khí thế ‘dạ xoa’ hằng ngày mà cô vẫn thường dùng để ‘dâng lời gián ngôn’.
“Biến thái!”
Tiếng hừ lạnh không linh vang lên bên tai khiến Itsuka Ken chợt tỉnh táo lại. Phát hiện ra là thái độ của mình thật sự đã có chút hơi quá, Itsuka Ken cảm thấy có chút xấu hổ. Và vì để che lấp cho sự xấu hổ, Itsuka Ken quyết định nói sang chuyện khác để đánh lạc hướng của ba cô gái: “Khục! Gì mà ‘biến thái’ chứ? Chẳng qua là ta đang nhìn ngực của Yuri...”
“Ah ~~~!?” Itsuka Ken còn chưa nói xong thì Yuri đã đỏ bừng cả gương mặt mà ôm lấy người rồi ngồi sụp xuống.
“Ngài–Ngài–Ngài–Ngài thật sự... Khiến tôi quá thất vọng! Chuyện hạ–hạ–hạ lưu như vậy mà ngài cũng có thể nói ra khỏi miệng, thật–thật không biết xấu hổ... Mặc dù ngài là vua... Không–không đúng! Chính vì ngài là vua nên mới càng phải có sự tự giác về việc này! Nếu ngài cứ một mực cư xử như thế thì tôi sẽ rất khó xử. Nếu–Nếu như ngài có bỏ cái tính vô liêm sỉ đó đi thì tôi... Tôi... Cho dù ngài có muốn xem...”
Nhìn thấy Yuri lại không tự chủ được mà tiến vào trạng thái thuyết giáo, hơn nữa dường như cô còn chẳng biết là mình đang nói về cái gì, Itsuka Ken không khỏi cũng có chút ngượng ngùng. Mặc dù việc nhìn Yuri mặt đỏ tới mang tai, thất kinh mà chỉ trỏ về phía cậu để thuyết giáo cũng là một việc khá thú vị, thế nhưng có vẻ như Yuri lại đang hiểu lầm ý cậu rồi thì phải. Cậu còn chưa kịp nói xong cơ mà.
“Nè! Yuri, có phải là em đang hiểu lầm chuyện gì không?”
“Ài!? Hiểu–Hiểu lầm...” Hơi giật mình và có chút ngẩn ra, Yuri ngẩng đầu nhìn về phía Itsuka Ken, và khi thấy gương mặt ‘nghiêm trang’ của cậu thì cô không tự chủ được mà ngừng việc thuyết giáo lại và chờ lời giải thích.
“Đúng nha, ta nói mình nhìn về phía ngực em là muốn nói tới việc tại sao miếng vải gắn trên ngực em lại trống không thôi!”
“Vải? Ah!” Cúi đầu nhìn xuống, Yuri lập tức hiểu được ý của Itsuka Ken.
“Thì bộ đồ Yuri đang mặc không phải là đồng phục bơi lội của Yuri ở trong trường sao? Nếu vậy thì đúng ra trên miếng vải trắng này phải có thêu tên ‘Mariya Yuri’ mới đúng chứ?”
“Ah! Không–Không phải! Chuyện này... Chuyện này là... Thực ra thì bộ đồ tắm này... Bởi vì Zola-jousan nói rằng vua... Vua sẽ thích, cho nên Yuri mới... Mới mặc vào. Lúc trước tới đây, Yuri không có mang đồ bơi cá nhân, cho nên...”
“Ô? Ra là vậy! Hóa ra đây là ý của chị Zola sao? Trách không được, ừm...”
Vừa sờ cằm, Itsuka Ken vừa quan sát kỹ Yuri từ trên xuống dưới, thỉnh thoảng lại tự mình gật đầu liên tiếp, sau đó đột nhiên ——
“Yuri!”
“Ah? Dạ! Vân–Vâng?”
“Perfect! Quá thích hợp! Ta bị em mê hoặc rồi!”
Với vẻ mặt vô cùng thỏa mãn, vị vua trẻ giơ ngón tay cái lên để thể hiện sự tán thưởng. Thế nhưng vừa nghe được lời tán thưởng này thì gương mặt của Yuri liền ‘bùm’ một cái và trở nên đỏ rực như một cục than hồng đang cháy.
Trên đầu dường như cũng bốc lên khói trắng, Yuri bối rối mà khoát tay liên tục và lắp bắp: “Mê... Mê... Mê hoặc... Chuyện...! Ah ô ~~~! Xin– Xin ngài đừng có lúc nào cũng nói ra những lời hạ lưu như thế! Chẳng lẽ ngài không có chút tự giác nào của vua sao? Ô oa! Nói chung là... Là... Nói những lời khinh bạc như thế... Tôi... Tôi không phải là loại con gái xấu xa đó, sao–sao có thể cố tình ăn mặc như thế để cố ý mê–mê–mê hoặc ngài... Oa ô ––––”
Thấy Yuri đã mắc cỡ và hốt hoảng tới mức gần như muốn ngất xỉu, Alter, người vẫn luôn ngồi ở bên cạnh Itsuka Ken, bất đắc dĩ mà lắc đầu. Lại nhìn về phía Liliana, thấy vẻ mặt có chút sa sút của cô, Alter khẽ thở dài rồi lên tiếng: “Ngài nói là lần này, chúng ta tới đảo Sardegna chỉ là để xả hơi và vui chơi một chút. Vậy thì sau khi kết thúc chuyến đi này, ngài đã có mục tiêu kế tiếp của mình chưa? Lại trở về vùng cực đông sao?”
Câu hỏi nghiêm túc của Alter khiến cho cả hai cô gái khác đang có mặt ở đây nhanh chóng phục hồi lại tinh thần. Đưa mắt nhìn về phía Itsuka Ken, cả hai cô gái đều dùng ánh mắt mong ngóng để nhìn cậu. Nhất là Yuri, tâm trạng của cô lúc này đang khá là khẩn trương, từ đôi bàn tay bé nhỏ đang siết chặt lại của cô cũng có thể nhìn ra được điểm này.
“Hả? Ờ! Đúng! Chúng ta sẽ trở về Nhật sau khi kết thúc đợt nghỉ mát này. Ở đó vẫn còn vài thứ cần xử lý!” Khẽ gật đầu và nhìn về phía ba cô gái tóc vàng vẫn đang vui đùa ầm ỹ ở phía xa xa, Itsuka Ken khẽ đáp.
Nhận được đáp án mà mình mong muốn, trong lòng của Yuri thở phào một hơi, còn Alter thì lại tiếp tục truy vấn. Nếu như đổi lại là lúc trước, khi vẫn còn giữ thân phận ‘servant’ của Itsuka Ken, Alter tuyệt đối sẽ không hỏi quá nhiều, bởi vì nhiệm vụ của người servant chỉ là thi hành chức trách. Chủ nhân của cô chỉ đâu thì cô làm đó, nếu cảm thấy không hợp thì dâng lời gián ngôn. Thế nhưng hiện giờ, cô đã vứt bỏ thân phận servant để trở thành vương hậu của Itsuka Ken, điều đó cũng đồng nghĩa rằng mối quan hệ giữa hai người là giữa chồng và vợ, cho nên không phạm vi khả năng của mình, cô vẫn muốn chia sẻ với Itsuka Ken về những gánh nặng mà cậu đang mang, nhất là khi thực lực của cô lại không yếu.
“... Là vì có Heretic God nào mới sao?”
“Ừ! Cũng có thể xem là như thế! Yuri hẳn phải biết rất rõ về Heretic God đó, dù sao thì Yuri cũng là hime-miko.”
“Ôi chao! Tôi sao?”
“Ừ! Nhưng thôi, giờ chúng ta không nói chuyện này, việc trước mắt là cứ vui chơi và nghỉ ngơi cho tốt cái đã. Hiện giờ, việc trước mắt là xả hơi cho tốt, nếu như biết trước thì các em lại không tự chủ được mà lo nghĩ về nó, vậy thì uổng công ta mang các em tới đây. Đừng nghĩ nhiều! Chờ tới khi chúng ta trở lại Nhật Bản và tới ‘chỗ đó’ xong thì cho dù ta không nói, các em cũng sẽ biết là ta đang nhắc tới ai. Ngoài ra, Lily, lần trước bởi vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên thử thách của em phải bỏ ngang, giờ ta cho em cơ hội khác để hoàn thành nó. Hãy vui chơi và nghỉ ngơi cho tốt để cho tinh thần thả lỏng và dưỡng đủ sức cho thử thách sắp tới! Đừng khiến ta thất vọng nha!”
Đột nhiên nghe Itsuka Ken nói như vậy, Liliana lập tức trịnh trọng gật đầu.
Lần trước bởi vì xảy ra quá nhiều chuyện ngoài ý muốn, Liliana đã không thể giết được Perseus và hoàn thành tráng cử ‘Diệt Thần’. Mặc dù Itsuka Ken hoàn toàn không thèm để ý việc này, thế nhưng đối với Liliana thì nó vẫn là một khúc mắc ở trong lòng cô. Vì thế, Liliana quyết tâm là lần này cô nhất định phải hoàn thành tráng cử ‘Diệt Thần’ mà vua của cô giao phó, bởi vì đó cũng là nguyện vọng của riêng cô.
Cô không muốn thua Erica, bởi vì Erica là đối thủ trời sinh của cô, cô tự nhận là vậy. Thế nhưng hiện giờ thì đối thủ trời sinh của cô là Erica đã sớm hoàn thành tráng cử ‘Diệt Thần’, trong khi đó thì cô vẫn cứ đang dậm chân tại chỗ. Không thể để cho mình cứ đứng ở vị trí không trên không dưới như thế này được nữa, cô nhất định phải hoàn thành việc này.
Thấy Liliana như vậy, Itsuka Ken chỉ cười cười mà không nói thêm gì. Cậu biết tính của Liliana. Cô bé đáng yêu này vẫn luôn nghiêm túc như vậy, và đây là bản tính thật của cô, nên không cần phải lo lắng việc cô tự ép mình quá nhiều. Cùng lắm thì... Tới chiều tối cậu lại tới dỗ dành Liliana là được.
“Về phần Yuri...”
“Tôi... Tôi... Tôi nhất định sẽ cố gắng, thưa vua! Lúc trước, Metis đại nhân đã truyền thụ cho tôi rất nhiều thần thuật vô cùng lợi hại. Yuri nhất định sẽ cố gắng tu hành để có thể giúp đỡ cho vua.”
Nghe Yuri nói như vậy, Itsuka Ken chỉ cười cười nói: “Đừng nghiêm túc quá như thế, Yuri! Hơn nữa ta nghĩ em cũng nên chuyển cách xưng hô của mình với ta đi, cứ ‘tôi’ mãi như thế nghe xa lạ quá. Chẳng lẽ em cảm thấy ta không có tư cách để em xưng một tiếng ‘em’ với ta sao?”
Nghe Itsuka Ken nói như vậy, Yuri hơi có chút thất kinh: “Ah không! Thưa vua, tôi... Không... Em... Tôi...”
“Được rồi! Không cần phải lo lắng như vậy! Ta chỉ muốn em đổi xưng hô một chút cho thân cận hơn mà thôi, dù sao chúng ta đều sẽ là người nhà với nhau, xưng hô như thế nghe xa lạ quá. Được rồi! Cứ yên tâm đi, ta cũng sẽ cố gắng tìm được Gif... Quyền năng thích hợp với em. Chỉ cần nhận được quyền năng thì Yuri cũng có thể trở thành tồn tại giống với Lily và Erica. Tới khi đó thì em không cần phải lo lắng việc không thể giúp ích được cho ta nữa.”
“Ah!? Chuyện này... Chuyện này sao có thể. Tôi... Tôi chỉ là một miko bình thường, thật sự không đủ tư cách để...”
“Em mà còn nói những lời như thế nữa thì ta sẽ giận đó. Cái gì mà ‘chỉ là một miko bình thường’ rồi ‘không đủ tư cách’. Chỉ cần ta nói em có tư cách vậy thì tức là em có tư cách, vì người nói điều đó là ta, chỉ đơn giản như vậy thôi. Ta thừa nhận tư cách của em nên em có tư cách, không ai có thể chối bỏ điều này, trừ khi hắn muốn đối đầu và có đủ năng lực để đối đầu với ta. Cho nên về sau em không nên nói những lời như thế nữa, Mariya Yuri.”
Nghe được những lời này của Itsuka Ken, và khi thấy sự chân thật ở trong mắt cậu, đôi mắt long lanh của Yuri nhanh chóng trở nên đẫm nước. Yuri quá hiền lành và quá thiện lương, vì thế cô không thể nào không cảm động trước sự ‘sủng ái’ và che chở tới quá mức này. Cô ấp úng: “... Em... Em đã biết! Em nhất định sẽ cố gắng!”
Thấy Yuri đã cảm động tới sắp khóc và cũng đã đổi lại cách xưng hô, Itsuka Ken cười to đầy đắc ý: “Ha ha ha ha! Tốt! Ta chờ mong sự cố gắng của em. Ha ha ha! Cố lên nha, Yuri, và cả em nữa, Lily!”
Nghe được tiếng cười đắc ý và vui vẻ của Itsuka Ken, cả Yuri và Liliana đều âm thầm thề ở trong lòng rằng mình nhất định không được khiến cho vua thất vọng. Thấy biểu hiện của Itsuka Ken và cả hai thiếu nữ, Alter chỉ có thể lại cất tiếng thở dài trong lòng.
“Này ~~~! Tấu giả, mau tới đây! Ngồi mãi ở đó như thế chẳng phải sẽ rất chán sao? Được rồi! Để trẫm đích thân tới mời _ nhữ _ đi! Vinh hạnh đi, tấu giả! Không phải ai trên cõi đời này cũng có tư cách để nhận lời mời của trẫm đâu, _ nhữ _ là người duy nhất để nhận lấy vinh quang này đó!”
Tiếng của Nero vọng tới từ phía xa xa, thế nhưng rất nhanh, giọng nói của cô đã nhanh chóng tiếp cận Itsuka Ken. Quay đầu nhìn lại, không biết từ lúc nào, Nero đã tới sau lưng của Itsuka Ken và mở lời mời với cậu, lời mời mang theo phong cách ‘nữ hoàng đế’ trước sau như một và không lẫn vào đâu được của Nero.
Thấy Nero đã tới tận nơi để mời mình như vậy, Itsuka Ken cũng không có ý định từ chối. Cậu lên tiếng và định đứng dậy, thế nhưng đột nhiên xảy ra một chuyện khiến cậu bất ngờ.
“Được rồi...” “Không có gì vui hết! Ở lại đây đi!” “Hả?”
Trợn tròn mắt! Itsuka Ken trợn tròn mắt, bởi vì Alter đột nhiên ôm lấy tay của cậu và giữ cậu lại. Phản ứng này của nữ hoàng đại nhân... Là đang ghen sao?
Không ngờ là mình tới tận nơi để mời tấu giả vậy mà lại bị Alter đột nhiên ngắt ngang, Nero cảm thấy vô cùng khó chịu. Đây là ý gì? Tuyên bố chủ quyền? Hay là thị uy với cô?
“Lia! _ Nhữ _ làm vậy là có ý gì đó? Ngay cả lúc này mà _ nhữ _ cũng muốn khiêu khích trẫm sao?”
“...”
Làm lơ với sự bất mãn của Nero, Alter chỉ siết chặt lấy cánh tay của Itsuka Ken để giữ cậu lại và nhìn chằm chằm vào cậu.
“Ồ ~? Xem ra _ nhữ _ thật sự muốn kiếm chuyện với trẫm, _ nhữ _ đang muốn thể hiện sự khiêu khích của mình với trẫm đó sao, Arturia? Được! Nếu thế thì trẫm tiếp nhận sự khiêu khích của _ nhữ _ . Nói đi, muốn so thứ gì với trẫm? Ngày hôm nay trẫm nhất định phải khiến cho _ nhữ _ hiểu được là sự kiêu ngạo quá thừa của _ nhữ _ trước mặt trẫm là ngu xuẩn đến mức nào.”
Thở phì phò, Nero trừng đôi tròng mắt màu đỏ lấp lánh trông như hai viên ruby của mình để về phía Alter. Khí thế trên người của cô cũng bắt đầu bộc phát.
Thấy Alter và Nero có dấu hiệu sắp sửa tuyên chiến với nhau, Alice, vốn đi cùng với Nero ở đằng sau, đành phải lên tiếng ‘hòa giải’: “Ô? Chị Nero muốn so tài với chị Alter sao? Nếu đã vậy sao chúng ta không tổ chức một cuộc thi chung với nhau nhỉ? Em và những người khác cũng sẽ tham gia, chỉ có chị Alter và Nero với nhau thì thật quá bất công. Chúng ta hãy thi một cuộc thi thường thấy nơi bãi biển với nhau đi!”
“Cuộc thi thường thấy ở bãi biển?”
“Uh! Nghe nói chơi rất là vui! Em đã muốn thử nó từ lâu rồi nhưng vẫn chưa có dịp, tranh thủ hôm nay mọi người đều có mặt ở đây, chúng ta cùng thi với nhau đi. Tất nhiên vì là cuộc thi nên phải có phần thưởng. Chẳng bằng, nếu như người nào thắng thì người đó có quyền được hẹn hò riêng với vua trong một ngày và không ai được can thiệp! Thế nào?”
“Hẹn... Hẹn hò?” * 5
Ngay lập tức, ánh mắt của tất cả những cô gái đang có mặt ở đây đều chợt lóe lên một tia dị quang, sắc mặt cũng khẽ thay đổi.
“Được! Nếu đã vậy thì theo ý kiến của Alice! _ Nhữ _ cảm thấy đề nghị này thế nào, Arturia?”
“Ken, chuẩn bị sẵn sàng! Ngày mai chúng ta sẽ đi du lịch một vòng quanh đảo Sardegna.”
Lời này của Alter đã cho thấy tất cả, sự tự tin cho thấy chiến thắng nhất định thuộc về cô. Strauss