“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!!!!!!!” Những tiếng nổ kinh thiên động địa cứ vang lên liên tục, toàn bộ không gian dường như chỉ còn lại ánh xích kim chói mắt của ngọn lửa [ Phần Thần ].
“Chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi xèo... Xèo C-K-Í-T.. T... T ——————————”
Trong ngọn lửa màu xích kim xen lẫn của [ Thiện Ác Viêm Tinh Bạo ], ma ruồi phát ra tiếng kêu thảm thiết. Nó không ngừng giãy giụa, nhưng lại không thể nào ngăn cản nổi sự thiêu đốt của ngọn lửa [ Phần Thần ]. Rất nhanh, khói đen dần tan mất, thế nhưng thứ hiện ra trước mắt lại khiến cho Itsuka Ken có chút sững người. Thế này là thế nào? Nữ nhân?
Đúng! Thứ Itsuka Ken nhìn thấy sau khi khói đen tan mất lại là một cô gái, một cô gái hoàn mỹ đến không thể tưởng tượng nổi. Tại sao thứ vốn là con ruồi lại biến thành một cô gái xinh đẹp như thế kia?
Đẹp? Đẹp tới mức nào đây? Mái tóc dài thướt tha màu bích lục, đôi mắt đỏ rực và trong veo tựa như hai viên ruby, gương mặt trái xoan cân đối tới không thể bắt bẻ, đôi mi cong có thể nói là mắt phượng mày ngài và đôi môi chúm chím đầy quyến rũ. Ngoài điều đó ra, không chỉ có dung mạo, cả thân thể của cô gái này cũng là không thể bắt bẻ: Nước da trắng hồng bóng loáng tựa như sa-tanh, bộ ngực đầy đặn săn chắc không hề rũ xuống, bờ eo thon tựa như có thể ôm trọn được chỉ với hai bàn tay và bờ mông vểnh kết hợp với đôi chân thon thả đầy vẻ gợi tình. Tất cả tạo thành một sức hút ma mị không thể cưỡng lại được đối với đàn ông.
“Thế quá nào? Ta ngất! Vô liêm sỉ!!! Dám coi ta như tên khốn háo sắc đầu toàn chất lỏng màu trắng đó sao?!!! Mi cho rằng trò hề rẻ tiền này có thể lừa được ta?” Chỉ mất một giây để Itsuka Ken nghĩ thông tất cả mọi thứ và lấy lại tinh thần, sau đó, cậu lập tức nổi nóng.
Sức mạnh được dồn vào tay tăng lên, viêm tinh bạo vẫn luôn chịu sự khống chế của cậu bỗng nhiên trở nên càng thêm cuồng bạo. Nhiệt độ của nó lúc này hầu như đã so được với sức nóng nằm trong lòng của mặt trời, không gian bóp méo. Lần này, cậu thề nhất định phải biến thứ buồn nôn này thành tro than, chỉ có như vậy mới có thể dập tắt được cơn thịnh nộ lúc này của cậu.
“Chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi...” Tiếng thét chói tai phát ra từ trong cổ họng của cô gái, không, không phải là cổ họng, mà tiếng thét phát ra từ bụng của cô gái. Nghĩ tới điều gì đó, Itsuka Ken bỗng cảm thấy buồn nôn không chịu được, và vì thế nên ngọn lửa cậu điều khiển trở nên cuồng bạo hơn.
Quả nhiên, chỉ một giây sau, cái bụng vốn bằng phẳng và xinh đẹp không gì sánh được của đối phương bỗng hơi nhúc nhích, sau đó là nhấp nhô một cách kịch liệt. Cuối cùng, lớp da trắng hồng và bóng loáng tựa như sa-tanh của đối phương cũng bắt đầu nhô lên lõm xuống.
Những sợi lông tơ tựa như kim châm bắt đầu mọc ra, hoặc nên nói là dài ra từ trên lớp da dần chuyển thành trắng xám. Đôi mắt màu đỏ không hoàn toàn biến lớn, thế nhưng nó lại bắt đầu lồi ra ngoài.
Thân thể vốn vô cùng quyến rũ có lồi có lõm nhanh chóng vặn vẹo và biến hình ở trong ngọn lửa, chỉ một chốc lát sau, cánh tay và hai chân của đối phương đã hoàn toàn bị thay thế bởi những móng vuốt sắc nhọn.
“Mẹ kiếp! Đồ chết tiệt! Ta biết ngay là như thế! Đi chết đi cho ta! Thứ buồn nôn kinh tởm!!!!!” Itsuka Ken gầm thét trong sự phẫn nộ.
Dám coi cậu như Zeus? Cái lão già háo sắc cả ngày chỉ biết động đực như loài cầm thú đó bị gạt thì là đúng, bởi vì ngoại trừ việc chỉ biết động đực cùng với bất chấp tất cả mọi thứ để bảo vệ vương vị của mình ra thì lão già đó còn biết làm gì nữa chứ? Thế nhưng Itsuka Ken không phải hắn!
Chỉ là một thủ thuật che mắt rác rưởi... Ừ thì cứ coi như là không rác rưởi, thế nhưng cảm giác buồn nôn và bẩn thỉu tỏa ra từ trên người của đối phương tuyệt đối không phải là thứ tốt đẹp gì cho cam. Nó không khác gì một ngọn đèn pha cực lớn giữa đêm đen khi mà phải so sánh với vẻ ngoài mỹ lệ không thể tưởng tượng nổi mà cậu đã nhìn thấy trước đó, vậy thì sao mà cậu có thể mắc lừa được chứ?
Nhìn con ruồi ma hung tàn và buồn nôn trước mắt, lại liên tưởng đến hình hài xinh đẹp trước đó, Itsuka Ken lại tăng lớn lượng linh lực vận chuyển, cậu cảm thấy là cái đẹp trong lòng mình đang bị vũ nhục. Trên cõi đời này, một trong những thứ mà cậu hận nhất chính là thứ xấu xí và buồn nôn như con ruồi ma đang nằm trong lửa kia. Cậu nhất định phải đốt chết nó và thiêu thành tro tàn, thậm chí là tro tàn cũng không để lại.
Ngọn lửa màu đỏ và màu vàng tiếp tục xoắn lại và ma sát với nhau, tạo ra lực cắt xé và nghiền ép vô cùng kinh khủng, nó có thể xé rách cả bầu trời và bóp nát cả mặt đất nếu như được thả ra. Chỉ là hiện giờ, sức mạnh kinh khủng này chỉ có thể bị nén lại trong một quả cầu, và điều đó khiến cho sức mạnh này trở nên càng thêm cô đọng và càng thêm kinh khủng.
“Xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy...!!!!!”
Thiêu cháy và nóng chảy! Ngay cả không gian dường như cũng đã mất đi sự ổn định vốn có của nó trước uy lực không gì sánh nổi của [ Viêm Tinh Bạo ].
Bị viêm cầu màu xích kim bao phủ, toàn thân của ma ruồi đều đang bốc cháy và nhanh chóng hóa thành tro.
Hai loại thần hỏa, mỗi loại đều là những ngọn lửa có thể thiêu hủy cả chư thiên thánh thần, mỗi một ngọn lửa đều là một tồn tại vô cùng khủng bố. Hiện giờ, chúng lại được kết hợp với nhau và cùng nhau xoắn giết một đối tượng, cho dù kẻ đó có mạnh đến mức nào đi nữa thì cũng chỉ có thể bó tay chờ chết mà thôi.
Dù rằng ruồi ma đang bị Itsuka Ken tấn công là phân thân của vị chúa tể thống lĩnh quần thần Hy Lạp thì đã sao? Tối đa cũng chỉ xem như là một thứ phân thân rẻ rúng bỏ đi nào đấy mà thôi, ít nhất thì tới thời điểm này, ý nghĩ này của Itsuka Ken vẫn là chính xác. Nếu ngay cả thứ phân thân như thế mà còn không thể đối phó nổi, vậy về sau nếu gặp phải bản tôn của nó, Itsuka Ken làm sao để đối phó?
“Xì xì xì xì... Xì xì xì xì... Xì xì xì xì... Xì xì xì xì...!!!!!!”
Có lẽ là muốn dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại, có sấm sét mà Zeus ban xuống, con ruồi ma xác thực là có tư cách để thực hiện chiêu này. Vì thế, mặc dù vẫn đang bị thiêu đốt, thế nhưng nó vẫn không ngừng mà giãy giụa.
“Vẫn còn chưa chịu chết?” Hừ lạnh một tiếng, vòng xoáy của ngọn lửa màu xích kim chợt càng thêm xoắn lại với nhau và chuyển động điên cuồng hơn.
“Nổ cho ta! Bạo! Bạo! Bạo!!!” Như đã nói từ trước, uy lực mạnh nhất của viêm tinh bạo không phải là năng lực thiêu đốt của ngọn lửa, hay là năng lực xoắn giết và mài nhỏ của lực ma sát sinh ra giữa hai ngọn lửa đối nghịch, mà là sức nổ không gì sánh nổi vào thời điểm cuối cùng. Từ tên của nó cũng có thể thấy được rồi: Viêm Tinh — Bạo!
Hai chủng loại lửa khác nhau, hoàn toàn đối nghịch và đều đạt tới cực hạn cực đoan, khi ma sát với nhau và bị đè nén trong một thời gian dài, sức công phá sinh ra tuyệt đối là không thể tưởng tượng được, giống như lúc này:
Theo sự giải phóng của Itsuka Ken, toàn bộ viêm cầu màu xích kim nhạt đang không ngừng xoay tròn đột nhiên bắn ra ánh lửa không gì sánh kịp.
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm ——————————!!!!!!!!!!” Uy lực sinh ra mạnh gấp trăm ngàn lần so với núi lửa bộc phát khiến cho toàn bộ không gian được bao trùm bởi vô số lớp kết giới cũng phải chao đảo. Toàn bộ không gian đều trở nên dập dờn bất định.
Từ xa, sau khi khởi động Gift không gian để thoát khỏi phạm vi nổ của Viêm Tinh Bạo, Itsuka Ken quay đầu nhìn lại để quan sát chiến quả của mình: Biển lửa đang bao trùm lấy bầu trời và dần phát tán. Ngọn lửa [ Ác Viêm ] và [ Thánh Hỏa ] cứ không ngừng nổ tung, va chạm rồi lại nổ tung, va chạm; Sau đó chúng biến thành những mồi lửa hay những tia lửa nhỏ mà rải khắp không trung. Đối với nhân loại bình thường, thậm chí là dù đã đạt tới cảnh giới cao nhất của chú thuật, nếu như bị một tia lửa hay một mồi lửa nào trong đây chạm đến, kết quả duy nhất chỉ có thể là hồn phi phách tán, thân tử đạo tiêu.
Đó là nói đến dư âm còn sót lại đang bay rải rác ở ngoài, còn ở nơi trung tâm của vụ nổ, Itsuka Ken đã nhìn thấy chiến quả mình mong muốn: Con ruồi ma lớn, sau khi hứng chịu uy lực bị dồn nén sau một thời gian dài của [ Thiện Ác Viêm Tinh Bạo ] thì đã hoàn toàn banh xác. Nó chỉ kịp phát ra một tiếng gào thét trước khi chết thì liền bị sức ép của vụ nổ xé tan thành từng mảnh. Những khối thịt của nó đang dần bị phần [ Ác Viêm ] và [ Thánh Hỏa ] còn sót lại thiêu đốt, có lẽ chẳng được bao lâu thì tất cả đều sẽ thành tro. Xem ra đối phương đã chết thật rồi.
“Baka! Kết giới sắp nát rồi!” Chiêu thức có uy lực đáng sợ như thế, bốn cô gái ở bên kia sao có thể không cảm nhận được chứ? Cảm nhận thấy kết giới sắp bị phá vỡ, Athena không kềm được mà lên tiếng nhắc nhở Itsuka Ken.
“Không có việc gì! Bên ta đã giải quyết xong! Chỉ cần giải quyết con mà các em đang bao vây nữa là được rồi.”
“Bên này đã sớm ————” Metis còn chưa nói xong thì tình huống đột nhiên biến đổi ngoài mức cô dự đoán. Con ruồi nhỏ mà cô và ba người khác vừa thành công trong việc hợp lực bắt nhốt, ngay khi con ruồi lớn bị xé thành từng mảnh chưa được vài giây thì bỗng nhiên, nó phát ra những tiếng Xi.. Xiii... Đầy quái dị.
“Không được!!!” Thấy đối phương có phản ứng bất thường, Metis vội vàng hét lên, thế nhưng, đã muộn. Không chút do dự, đối phương lập tức tự bạo.
Không! Cũng không thể gọi là tự bạo! Nói cho chính xác thì đối phương chỉ đem tứ... Được rồi, là N chi và cơ thể của bản thân dẫn nổ nhằm mục đích thoát khỏi sự vây khốn của bốn cô gái, còn cái đầu với cái miệng mang theo giác hút đầy những răng nanh sắc nhọn của đối phương thì vẫn còn nguyên vẹn.
“Cái gì!?”
Cảm nhận được nguy cơ ùa tới từ trong vòng vây bắt, bốn cô gái chỉ kịp phòng ngự một chút rồi ngơ ngác nhìn con ruồi ma chỉ con lại cái đầu. Làm vậy là có ý gì? Đem thân thể và toàn bộ tay chân nổ tung, chỉ còn chừa lại cái đầu? Còn thừa cái đầu không thì có ích gì? Còn có thể phản kháng được sao?
“Cạc cạc cạc cạc cạc cạc cạc cạc cạc...” Âm thanh quái dị chợt phát ra từ cái đầu còn dư lại của ruồi ma, ngay sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của bốn cô gái, cái đầu này chợt bắn về phía Itsuka Ken... Không đúng! Mục tiêu của nó không phải là Itsuka Ken!!
Mục tiêu của cái đầu không này chính là biển lửa màu vàng ở gần đó! Nó nhào thẳng vào trong ngọn lửa không chút do dự, và phản ứng này của nó cũng khiến Itsuka Ken ngạc nhiên không kém gì bốn cô gái, vì vậy cậu cũng không kịp phản ứng.
Điều bất ngờ này khiến cho tất cả mọi người ở đây đều há hốc mồm, ngay cả Itsuka Ken cũng cảm thấy không thể hiểu nổi. Đối phương đang làm gì đó?
“Chịu chết?” Ý nghĩ này vừa nảy ra trong đầu của Itsuka Ken thì đã bị cậu nhanh chóng đập tan. Có quỷ mới tin là đối phương muốn chịu chết! Thế nhưng, rốt cục thì đối phương đang có ý đồ gì?
Đang khi Itsuka Ken không hiểu nổi hành động này của ruồi ma là có ý gì thì đột nhiên, từ trong ngọn lửa màu xích kim, cậu nghe được những âm thanh vô cùng quỷ dị và... Rợn tóc gáy. Đúng! Chính là rợn tóc gáy!
“Cô nhai... Cô nhai... Khách khách rắc... Nhai cô nhai...”
Âm thanh này... Dường như là... Đang... Ăn gì đó?
Tiếng nhấm nuốt sởn hết cả gai ốc khiến đầu óc của Itsuka Ken lập tức tỉnh táo, rất nhanh cậu cảm thấy mình dường như đã đoán ra được chân tướng rồi.
“Không... Không lẽ nào...” Chật vật mà nuốt một ngụm nước miếng, Itsuka Ken giương mắt mà nhìn về phía ngọn lửa xích kim ở trước mắt. Sau đó, xuyên thấu qua ngọn lửa, cậu nhìn thấy một cảnh tượng khiến cho dạ dày của cậu sôi lên, cảm giác buồn nôn khiến cho gương mặt của cậu trở nên khó coi vô cùng.
Cái đầu còn dư kia đang gặm nhấp lấy những phần tàn thây bị phá hủy chỉ còn thịt nhão?
Lại phải nhìn thấy cái cảnh tượng buồn nôn đến cùng cực này, Itsuka Ken giận tới toàn thân đều run lên. Nộ hỏa trong lòng của cậu đang lồng lộn mà bốc cháy khiến cậu không thể nào kềm chế được nữa.
“Đồ đáng chết! Dám để cho ta phải nhìn thấy thứ buồn nôn đến như vậy! Toàn bộ đều biến thành tro tàn cho ta đi!!!!!!!!!”
Dường như đáp lại mong muốn của người chủ nhân là Itsuka Ken, từ trong ngọn lửa màu xích kim, vô số cột lửa phun lên và bắn về phía những phần tàn thây thịt nhão, thế nhưng mục tiêu bị chú ý đến nhiều nhất vẫn là cái đầu lâu đang gặm thịt nát kia. Đây là ngọn lửa thần thánh, vì thế những thứ ô uế buồn nôn như vậy nhất định phải là mục tiêu tiêu diệt hàng đầu.
Thế nhưng, chuyện quỷ dị lại xảy ra thêm một lần nữa! Cái đầu kia mặc dù vẫn đang bị thiêu cháy, thế nhưng sau khi nó ăn hết tất cả những phần thịt dư còn sót lại của con ruồi ma lớn và phát hiện là đã không còn gì cho mình ăn nữa, nó bắt đầu có sự thay đổi. Chiếc đầu lâu vốn lơ lửng dần dần biến mất không còn tăm tích, thay vào đó là một con ruồi đen hung ác có kích thước to bằng cái đầu trước đó xuất hiện để thế chỗ cho chiếc đầu lâu kia.
Không chỉ có như thế! Ngay khi con ruồi mới này vừa xuất hiện thì trên người nó bắt đầu lóe lên những tia chớp màu đen tím, và rất nhanh, những tia chớp màu đen tím này đã bao trùm lấy toàn bộ cơ thể của con ruồi. Ngọn lửa [ Phần Thần ] đã hoàn toàn bị cách ly, con ruồi mới ung dung bay lượn trong ngọn lửa mà mới trước đó còn có thể khiến cho con ma ruồi phải bất lực mà bị thiêu sống.
Không cần nói cũng biết, con ruồi ma mới này nhất định mạnh hơn hai con ruồi ma trước đó rất nhiều. Strauss