Chương 1007: Hàn Ý Rét Thấu Xương!

Hà Hà Hà! Muốn xem trò vui miễn phí, còn muốn có ý đồ với ta? Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy? Không cho các em trả giá một chút thì ta sẽ không gọi là ma vương!

Len lén dùng phép thuật để phong ấn hai người đang nhìn lén ở ngoài cửa, sau đó Itsuka Ken lại tiếp tục nhấm nháp lấy mùi thơm và sự mềm mại trên cơ thể của Erica. Một lúc sau, ánh mắt hơi liếc về phía cửa, Itsuka Ken nở một nụ cười đầy tà ý.

Dám có ý đồ phá hư việc tốt của ta, còn dám đứng ở ngoài cửa để xem kịch lâu tới như vậy, cho dù không trừng phạt hai em thì cũng phải khiến hai em trả giá đắt mới được! Không phải là vừa rồi hai em rình coi say mê tới mức khiến mình cũng chịu không nổi luôn sao? Vậy giờ để ta cho hai em biết cái gì mới thật sự gọi là ‘sướng’.

Nghĩ ngợi một lúc, Itsuka Ken quyết định tự mình ra tay để trừng phạt hai cô bé ngây thơ này một chút.

Tiên khí vô hình vô sắc, dưới sự điều khiển của Itsuka Ken, sớm đã bao vây xung quanh cơ thể của Nero và Alice. Lúc trước, cậu không muốn bứt dây động rừng nên cũng không để cho tiên khí chạm vào cơ thể của hai cô gái hay làm bất cứ điều gì, thế nhưng hiện giờ, cậu đã bắt đầu muốn ra tay ‘dằn vặt’ hai cô gái, thế cho nên tiên khí vô hình vô sắc bắt đầu biến thành những bàn tay trong suốt và quấn lên người của Alice và Nero.

Tiên khí vô hình tựa như khí lưu, từ dưới mặt đất, bắt đầu phun ra rồi biến thành tám cái tay vô hình. Chúng dọc theo chân của Alice và Nero để leo lên cơ thể các cô, sau đó bắt đầu triền quấn và tác động vào những vị trí nhạy cảm trên cơ thể.

Ah ~~~ có... Có thứ gì đó theo chân...

Trẫm... Trẫm cũng vậy! Những thứ này rốt cục là gì... Ô ~~ nhột... Nhột quá... Chúng... Chúng bò lên rồi!

Là vua! Đây nhất định là trò mờ ám của vua! Nhất định là ngài ấy! Chị Nero, chúng ta nhất định đã bị vua phát hiện rồi ~

Tấu... Tấu giả? Ah ~~!? Chỗ đó... Không... Mau dừng tay cho trẫm... Ah ~~~

Sao... Ôi chao ~~!? Không được... Đừng... Ô ~~ Chỗ đó... Đừng... Ô ~~~

Nghe những âm thanh ngượng ngùng hốt hoảng êm tai phát ra từ ngoài cửa, trong lòng của Itsuka Ken cười càng thêm xấu xa và vui vẻ. Hơi buông Erica ra và ra hiệu cho cô phục vụ cho mình như lúc nãy, sau đó, Itsuka Ken bắt đầu tận hưởng trò chơi của bản thân.

Ở trong phòng, nữ kỵ sĩ thì đang phục vụ quên mình khiến Itsuka Ken cảm thấy sảng khoái lâm ly, còn ở ngoài phòng, hai cô gái thì lại đang bị cậu dày vò và đùa giỡn tới mức muốn khóc thét. Cái cảm giác ‘bất luận ra sao, các em chỉ có thể bị ta đùa giỡn trong lòng bàn tay’ này thật sự khiến cậu cảm thấy có chút mới mẻ vô cùng, điều đó khiến cậu có chút vui đến quên cả trời đất, và kết quả là cậu trêu chọc ba cô gái càng thêm nhiệt tình.

Nhưng trong tình huống này, nếu Itsuka Ken cảm thấy nhiệt tình thì cũng đồng nghĩa rằng cả ba cô gái xinh đẹp của chúng ta đều phải gặp xui xẻo. Quen tay hay làm, sau một thời gian dài ứng dụng tiên thuật trong việc tác động lên cảm giác của cơ thể thì thành tựu và cảnh giới của Itsuka Ken ở mặt này đã đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cực. Cho nên lúc này, mặc dù vẫn còn cách Nero và Alice một lớp cửa và đang tận hưởng lấy sự phục vụ nhiệt tình của Erica, thế nhưng tiên khí vẫn được Itsuka Ken điều khiển rất là điêu luyện, chỉ là điều này lại hại khổ hai cô gái bị cậu ‘hành hạ’ đang đứng ở ngoài cửa.

Lúc thì nhanh, lúc thì chậm, lúc thì nhẹ nhàng, lúc thì mạnh bạo, lúc thì dồn dập, lúc thì lại thả xuống ung dung, hai cô gái thật sự có cảm tưởng rằng vua của các cô đang chơi một bản nhạc sống nào đó mà các cô chính là nhạc khí. Mặc dù biết là tiếng rên rỉ mình phát ra lúc này có thể sẽ khiến cho vua của các cô sẽ càng thêm hưng phấn, thế nhưng hai cô gái lại không thể nào ức chế nổi những tiếng rên rỉ cứ dần thoát ra từ bên khóe miệng.

Cảm giác bất an, căng thẳng và hồi hộp thật sự khiến cho thần kinh của các cô hơi nhạy cảm quá, mà quá nhạy cảm trong khi đang gặp phải sự kích thích quá lớn như hiện tại thì quả thật không phải là việc tốt gì. Alice và Nero dù không muốn, thế nhưng các cô đều không thể nào cưỡng lại được cảm giác kích thích đang diễn ra trên cơ thể.

Đến cuối cùng, thậm chí cả Erica cũng bị Itsuka Ken gộp chung vào ‘dàn nhạc cụ’ mà cậu đang dùng, chỉ khác là cô trở thành nhạc cụ chính được cậu đích thân điều khiển. Mặc dù chơi rất vui, thế nhưng Itsuka Ken vẫn không quên là cảm giác của Erica, vì thế khác với hai cô gái khác, cách ‘tấu nhạc’ của cậu với Erica thật sự dịu dàng hơn với hai người ở ngoài rất nhiều. Nếu Alice và Nero mà biết được thì tuyệt đối sẽ phải la to là bất công.

Ba cô gái với ba âm điệu khác nhau, thế nhưng đều xinh và đẹp như tiếng trời. Âm thanh rên rỉ của Erica có chút trong trẻo và nghiêm nghị của kỵ sĩ, lại mang theo sự mị hoặc tự nhiên thiên thành; Tiếng của Alice thì hơi tinh nghịch nhưng lại mềm mại và ngọt ngào đến kỳ lạ; Về phần Nero thì lại hào hùng nhưng lại vô cùng thẹn thùng với sự êm tai hiếm có. Ba cô gái cực kỳ xinh đẹp và có cá tính mang lấy ba âm điệu khác nhau đều đang ‘ngâm’ lên dưới sự điều khiển của mình, điều này khiến Itsuka Ken có cảm giác vui vẻ rất mới lạ khiến cậu không thể ngừng được việc chỉ huy ‘dàn nhạc’ đặc biệt này.

Từng âm thanh ngâm nga rên rỉ như tiếng trời vang lên phối lại với nhau thành một bản hợp xướng đặc biệt. Dù rằng lời thì lộn xộn và chẳng có ý nghĩa gì hết, thế nhưng âm điệu lại tốt đến kỳ lạ. Itsuka Ken cảm thấy không biết có phải do ảo giác của mình hay không mà cậu cảm thấy bản hợp xướng này là bản nhạc hay nhất mà cậu từng được nghe đến, dù rằng cậu cũng biết là tuy hát rất hay thế nhưng thực ra tài năng phổ nhạc của mình thì lại dở ẹc.

Chỉ là điều đó lại không ảnh hưởng gì mấy đến sự hưng phấn của thiếu niên, những luồng khí vẫn tiếp tục phun ra, thu vào và chuyển động liên tục trên người ba cô gái.

Dường như đã hiểu được ý đồ của Itsuka Ken, cho nên ngoại trừ Erica đang được chăm sóc vô cùng tận tình ở trong thì cả hai cô gái còn lại đều đang cố gắng vùng vẫy để có thể chạy trốn càng xa càng tốt. Đối với một cô gái thì dù lớn gan đến mức nào, tình hình này vẫn quá là đáng sợ, kể cả với Alice và Nero thì nó vẫn không thua địa ngục bao nhiêu, cả hai cảm thấy là dường như mình đã sắp lạc lối. Chỉ là trong tình huống toàn bộ cơ thể mình đều đã bị thiếu niên khống chế thì cả hai cô gái cũng chỉ có thể run rẩy mà cố gắng chịu đựng cảm giác sung sướng dị dạng đang trào lên.

Miệng khẽ mở và tiếp tục phát ra những âm thanh quyến rũ và dễ nghe, cả Alice và Nero đều cảm thấy xấu hổ tới muốn chết. Cả hai thật sự chưa bao giờ tưởng tượng được là lại có một ngày, những âm thanh như thế lại phát ra từ chính miệng của các cô.

Từng chỗ trên cơ thể dường như đều đã bị Itsuka Ken hoàn toàn xâm chiếm và trêu đùa. Từ khắp toàn thân, nhất là những chốn xấu hổ như u cung, thánh động, cao phong, eo thon, vành tai, chân ngọc, mông, từng đợt khoái cảm chợt cao chợt thấp liên tục trào dâng như những đợt sóng khiến các cô vừa sung sướng cùng cực lại vừa sợ hãi đến run rẩy vì những điệu biến tấu bất chợt, thế nhưng càng sợ hãi thì cảm giác trên người lại càng thêm nhạy cảm, và hậu quả là cảm giác kích thích truyền đến dường như càng lúc càng mãnh liệt hơn. Dần dần, ý thức ở trong đầu ba người càng lúc càng trống rỗng, chỉ còn lại một chút ý thức chuyển động theo từng tiếng rên rỉ và sự sung sướng đang bơi lội trong cơ thể mình.

Cuối cùng, trong tiếng hét ‘kết chương’ của ba cô gái, tiên thuật bất chợt tăng lên cao nhất khiến ba thiếu nữ hoàn toàn mất khống chế, não bộ trống rỗng, nước ngọc văng khắp nơi. Sau đó, ba cô gái hoàn toàn xụi lơ xuống.

“Hà hà! Cho chừa cái tội dám tính kế ta! Vậy còn chưa xong đâu! Hôm nay, xem ra cả ba người các em đều chạy không thoát rồi. Chờ tới khi xong việc với Erica xong thì sẽ tới phần của hai em đó. Giờ thì...”

Bế lấy Erica đang nằm xụi lơ ở trong ngực mình, Itsuka Ken cười khẽ và đứng lên, cậu dự định đưa cô về phòng và làm nốt ‘công đoạn’ cuối cùng.

Chỉ là đúng lúc này, một luồng hàn ý rét thấu xương chợt ù tới và chạy dọc sống lưng của Itsuka Ken khiến cậu hết cả hồn.

Dục hỏa đang bốc cháy trên người lập tức tắt ngúm, giật mình mà quay về nhìn xem điều gì đang diễn ra ở phía sau lưng, thứ đập vào mắt của Itsuka Ken chính là ————

“Al... Alter!!?”

Mặt mũi tràn đầy sát khí; Lúc này, nữ hoàng tóc bạc đã rút ra thanh ma kiếm của mình và nhìn trừng trừng về phía Itsuka Ken. Từ trong đôi mắt không linh của cô, Itsuka Ken cảm nhận được là lửa giận đang hừng hừng thiêu đốt, cùng với đó là hàn ý lạnh tới thấu cả xương.

Thôi! Xong rồi! Nghĩ như vậy trong đầu, Itsuka Ken lập tức sử dụng Gift không gian để đưa Erica vào chiếc giường ở phòng trong, sau đó cậu tức quay đầu bỏ chạy.

‘Bùm!’ Một tiếng! Chiếc ghế sô pha và kính cửa sổ của phòng khách cậu vừa chạy ra đã hoàn toàn biến thành một đống mảnh vụn tung bay ở trên trời. Strauss