Ở trong phòng, Itsuka Ken thoải mái dựa vào trên ghế salon, vừa sung sướng mà hưởng thụ lấy sự phục vụ của Erica, vừa đem một phần sự chú ý của mình đưa ra bên ngoài cửa phòng.
Đúng như những gì Metis đoán, việc ba người các cô bất chợt trở về và đang đứng rình ở ngoài cửa, sao có thể giấu giếm được Itsuka Ken. Cho dù phương thức ẩn nấp của các cô có bí mật tới thế nào đi chăng nữa thì các cô vẫn là vương phi của Itsuka Ken. Hơi thở của các cô, Itsuka Ken đều nhớ rất rõ ràng, chỉ cần các cô xuất hiện ở gần cậu, cho dù các cô có muốn trốn như thế nào đi nữa thì cũng không thể nào tránh được ánh mắt của ma vương đại nhân.
Hơn nữa không chỉ là ánh mắt, cả lỗ tai của cậu cũng đều đã nghe được hết những gì các cô trao đổi. Rất rõ ràng, những gì các cô nói ngoài cửa đều đã lọt hết vào tai Itsuka Ken, rõ như là các cô đang nói ở ngay bên tai của cậu.
Lý do mà Metis chọn rời đi là vì cô đã đoán được năng lực này của Itsuka Ken, cũng chính vì đoán được nên ngay khi nhìn thấy tình cảnh ở trong phòng, cô đã lập tức biết là mình phạm sai lầm. Từng tự mình nếm qua sự trừng phạt vô cùng ‘đáng sợ’ của Itsuka Ken, Metis đương nhiên là không muốn phải nếm thêm một lần nữa, cho nên cô quyết định rời đi.
Thậm chí là khi quyết định rời đi, cô còn sợ rằng ma vương đại nhân sẽ không chịu tha thứ mà trực tiếp bắt lấy cả ba người nên cô mới lên tiếng nói là mình muốn đi chỉ bảo cho Yuri. Kỳ thực đây là lời cầu xin được chuộc lỗi, cô hi vọng là mình có thể được Itsuka Ken tha thứ bằng cách này. Kết quả, cô lựa chọn đúng nên đã có thể rời đi một cách bình an.
Về phần Alice và Nero, cô không dám mở miệng nhắc nhở. Tự thân cô còn lo chưa xong thì làm sao dám mở miệng nhắc nhở? Chết đạo hữu không chết bần đạo. Cô chỉ có thể để cho hai người ‘tự sinh tự diệt’ mà thôi.
Có lẽ là vì quá tự tin vào thực lực của Metis, cho rằng chỉ cần có thuật thức che giấu của cô thì có thể che giấu được cảm nhận của Itsuka Ken, cả Alice và Nero đều không cảm giác được là nguy cơ đã bao trùm lấy mình.
Cũng không thể trách hai cô gái quá chủ quan hay mang tâm lý may mắn, vì dù sao thì Metis cũng là một vị thần có địa vị rất lớn, thực lực cũng không kém gì. Dù sao thì theo lời cô kể và dựa theo thần thoại thì cô đã lừa được cả Zeus tới những hai lần, ngay cả một vị thần chúa tể như Zeus cũng bị cô lừa tới những hai lần, gạt Itsuka Ken một chút hẳn có thể chứ? Cùng lắm thì chút nữa cả hai cùng nhận lỗi là được!
Chỉ là, hai người đều không biết rõ là đã có chuyện gì xảy ra giữa Metis và Itsuka Ken, bằng không thì cả hai sẽ không thoải mái tới như vậy. Người có thể nói cho hai cô biết thì đã trực tiếp bỏ trốn, còn một người khác đã lờ mờ đoán được thì lại đang ở bên trong, vì thế cả Nero và Alice đều không biết được là có chuyện gì đang chờ đợi mình.
Hiện giờ, cả hai cô gái đều đang mang theo ý xấu mà rình mò ở bên ngoài. Chờ tới khi Erica triệt để giải phóng cảm giác của mình thì hai cô sẽ lập tức xông vào ngay, lúc đó thì Erica tuyệt đối chỉ có thể nằm im mà chịu trận và mất sạch mặt mũi.
Nếu như Itsuka Ken không phát hiện ra hai người, hơn nữa không nghe được điều mà hai cô đã nói, vậy thì đúng là kế hoạch của hai cô vẫn có chút khả năng thành công. Thế nhưng bây giờ, điều hai cô muốn làm đã bị ma vương đại nhân xấu xa ngồi ở trong biết hết rồi, vậy thì cậu còn có thể để cho hai cô gái chủ động xông vô phá hoại chuyện tốt của mình sao?
Hừ! Hừ! Lần này tạm tha cho Metis đi! Cứ xử lý hai cô nàng này trước đã. Muốn phá hư chuyện tốt của bản đế? Hà! Hà! Vậy thì để ta nhìn xem hai cô có chịu nổi sự trừng phạt của ta hay không? Chờ tới khi đó mà hai cô còn có thể đứng lên thì hẵng nghĩ tới việc xông vào! Itsuka Ken xấu xa nghĩ thầm.
Hiện giờ, việc trước tiên là hưởng thụ lấy sự phục vụ của nữ vương đại nhân trước đã.
Nhẹ nhàng mà vuốt ve và xoa bóp lấy bộ ngực của Erica, Itsuka Ken lấy ngón tay mà xoa vuốt hai hạt anh đào đang nổi lên trong lòng bàn tay cậu. Nhìn về phía nữ kỵ sĩ đang cắm cúi mà dùng miệng nhỏ để phục vụ mình, lòng của Itsuka Ken cảm thấy có chút mềm ra.
Lòng đang mềm ra, thế nhưng dục hỏa thì lại đang bốc cháy. Không thể không nói là mị lực của Erica thật sự rất mạnh, vẻ ngoài kiêu sa lộng lẫy kết hợp với đôi mắt long lanh đầy đáng thương như đang cầu xin của cô, nó tựa như một thùng xăng ném thẳng vào ngọn lửa dục vọng đang ùn ùn cháy của Ma Vương trẻ. Cậu thật sự có chút không nhịn được với cô gái này.
Tay nhỏ vòng ra sau lưng và tự mình đan chéo, hai cánh tay mảnh khảnh kề sát vào lưng khiến cho người cô dường như hơi ưỡn lên tăng thêm một chút gì đó tựa như là đang kiêu hãnh, bộ ngực để mặc cho ma vương trẻ sử dụng, miệng vẫn nhu thuận mà mát – xa cho bảo cụ đang ngẩng cao, đã vậy ánh mắt vừa tựa như đang cầu xin mà cũng tựa như đang khiêu khích. Tất cả mọi thứ mà Erica đang thể hiện, dường như chúng đều đang nói với Itsuka Ken rằng cô đang cầu xin để được dâng mình lên, và điều đó khiến cảm giác thành công trong lòng của Itsuka Ken được thỏa mãn tới cùng cực.
Nhìn cô gái ở trước mắt, Itsuka Ken dùng ánh mắt tràn đầy dục hỏa nhưng cũng không kém phần yêu thương để vuốt ve mái tóc của cô. Ra hiệu cho Erica nhanh hơn một chút, Itsuka Ken lại tiếp tục hưởng dụng lấy bộ ngực của hồng vương tóc vàng.
Nhìn nước da lấp lánh tựa như phản chiếu được cả ánh sáng đồng thời lại đỏ ửng lên của Erica, xoa vuốt lấy bộ ngực hoàn hảo của Erica, cảm nhận lấy sự oai hùng, mạnh mẽ và lòng kiêu hãnh của Erica. Nhìn một cô gái hoàn mỹ như thế ngoan ngoãn quỳ xuống đất và dâng cơ thể lên cho mình hưởng dụng, tựa như một nữ nô thấp hèn mà ngậm lấy thứ đó của bản thân. Đôi môi vốn nên là thứ cao quý nhất của thế giới thì nay lại cam tâm tình nguyện ngậm lấy và phụng vụ cho thứ đó của cậu, Itsuka Ken thật sự cảm thấy dục hỏa đang bốc cháy, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng tự hào. Lòng hư vinh đã được Erica thỏa mãn tới cùng cực.
Cảm thấy sắp không nhịn nổi, Itsuka Ken hơi chạm nhẹ vào gáy của Erica và ép lên. Sau đó cậu để mặc cho bảo cụ giải phóng ra tinh hoa của mình. Cảm thụ lấy miệng và cổ họng của nữ kỵ sĩ vẫn đang cố gắng níu lấy và nuốt sạch tất cả tinh hoa của mình như không muốn để sót bất cứ giọt nào, Itsuka Ken cảm thấy thoải mái và hài lòng chí cực.
Lại hơi vuốt ve mái tóc của Erica, nữ kỵ sĩ lập tức hiểu được và lại ngậm lấy bảo cụ để hút sạch mọi thứ. Sau đó, trên người của Erica chợt trống trơn, toàn bộ cơ thể tuyệt mỹ đến mức không thể tìm ra được bất cứ khuyết điểm nào của cô chợt hiện lên trong mắt của ma vương đại nhân, để mặc cho cậu tùy ý thưởng lãm và hưởng dụng.
Đưa tay cầm lấy bảo cụ và cung kính đặt nhẹ nó dọc theo gương mặt và chỉa vào trán, nữ kỵ sĩ dùng ánh mắt kính cẩn nhưng lại ướt át đến không thể tả để nói với ma vương bệ hạ: “Vua của em, ngài là tất cả những gì mà em có. Xin cho em được dùng thân thể này của em để làm của lễ hiến dâng lên như dấu hiệu của sự trung trinh không đổi với ngài. Nếu được phép, xin ngài hãy dùng thánh khí để sắc phong chính thức cho danh hiệu [ Signore Rosso ], như là sự thừa nhận chính thức của ngài. Hồng Nữ Vương cầu xin điều đó, được không, vua của em ~~~~?”
Mặc dù biết là Erica chỉ đang cố tìm cách để dụ hoặc và kích thích dục hỏa trong người mình, nguyên nhân mà cô làm như vậy, cậu cũng đã đoán ra được ít nhiều. Thế nhưng đoán ra được là một chuyện, còn cảm thấy như thế nào thì đó lại là một chuyện khác.
Nếu như không thể tự mình nếm thử, tuyệt đối sẽ không ai hiểu được là lúc này mị lực của Erica lớn tới đâu. Thật sự quá là mê người! Có thể nói là chỉ cần còn là một thằng đàn ông, bất kể là trong đầu của hắn có ý xấu gì hay không thì khi đang làm điều này, Erica nói như thế thì chẳng khác gì đang châm dầu vào lửa. Nhìn thấy một cô gái xinh đẹp, quyến rũ, cao quý và đầy lòng kiêu hãnh như thế quỳ ở trước mặt mình và làm như vậy, hơn nữa đó còn là một cô gái mà mình vô cùng yêu thích, liệu có thằng đàn ông nào trên đời này mà còn nhịn được nữa không?
Nhịn được thì không phải là đàn ông rồi!
Nói thật lòng thì Itsuka Ken hoàn toàn không có sở thích làm nhục hay hạ thấp nữ nhân của mình để tìm sự sung sướng, mà trái lại cậu rất ưa thích việc khiến cho họ trở nên càng thêm cao quý, càng thêm hoàn mỹ. Thói quen này tựa như loài rồng luôn thích bảo vệ và muốn những viên bảo ngọc trong kho báu của nó càng giá trị và mỹ lệ hơn. Cậu ưa thích cảm giác sở hữu lấy những viên ngọc quý nhất trần gian rồi đánh bóng khiến chúng càng thêm quý giá để từ từ chiêm ngưỡng, nhưng tuyệt đối không có sở thích xem thường và chà đạp chúng để chứng tỏ sự cao ngạo của mình, vì đó chỉ là hành vi của mấy kẻ não phẳng chẳng có chút tình cảm thực lòng nào với bảo vật mà mình có.
Nếu có sự trân trọng đối với bảo vật mà mình có thì tuyệt đối sẽ không làm như thế, những kẻ làm như thế đa phần đều chỉ là mấy kẻ đáng thương và ngu xuẩn, bọn chúng làm thế vì chẳng còn lại gì ngoài sự tự tôn yếu đuối của mình, hoặc không thì cũng đều là những kẻ ích kỷ đến cùng cực chẳng bao giờ yêu thích thứ gì ngoài chính bản thân mình hết. Cậu khinh thường những kẻ như thế.
Chỉ là mặc dù cậu không có sở thích như thế, thế nhưng nếu Erica đã buông cả lòng tự trọng và sự xấu hổ để nói với cậu như vậy, vậy thì bất kể vì mục đích gì thì điều này vẫn chứng tỏ rằng cô coi trọng thái độ và cảm giác của cậu hơn hết thảy, nếu vậy thì với tình cảm như thế, cậu có lý do gì để từ chối đây? Nếu từ chối thì chẳng phải sẽ khiến Erica không còn đất dung thân sao?
Hơn nữa nếu đã không phải do bản thân bắt đầu mà là do Erica tự mình đề xướng, Itsuka Ken cũng cảm thấy dùng cách này để gia tăng kích thích cũng không tệ, vì thế cậu nở một nụ cười tà và nói với Erica bằng giọng trêu ghẹo: “Nếu kỵ sĩ nhỏ của ta đã mong muốn như thế, vậy thì ta ban cho cô đi. Ở đây, dùng danh nghĩa của Đọa Thiên Chúa Tể, ta chính thức sắc phong cho Erica Blandelli danh hiệu [ Signore Rosso ]. Hỡi nữ vương bé nhỏ của ta, hãy để cho bản đế nhìn xem vật hiến tế mà cô dành cho ta tuyệt vời tới đâu. Trước tiên, hãy hôn lấy mũi của cây thương thần thánh để bày tỏ lời tuyên thệ trung thành của mình, rằng từ nay về sau, cô chính là vật sở hữu của riêng một mình ta mà thôi. Ha ha ha ha!!!”
“Vâng! Ma vương của em!”
Nói xong, nữ kỵ sĩ liền nhắm mắt lại và giữ nguyên tư thế lúc trước rồi hôn lên bảo cụ của Itsuka Ken, sau đó cô lại bắt đầu phục vụ cho vua của mình.
Về phần thiếu niên, sau khi nói xong thì cậu lại cười cười như bình thường rồi dựa lưng về phía sau để tiếp tục tận hưởng lấy sự phục vụ của nữ vương bệ hạ. Strauss