Chương 55: Pokemon tiền sử
Bá tước William thoải mái ngồi dựa vào gốc cây, ông nhìn Fuyu đang bóp chân cho Alice nói. “Fuyu, cậu nói đi, có phải trước đây cậu học xoa bóp ở đâu không? Phương pháp xoa bóp tốt thật, chân tôi vừa rồi tưởng căng cứng mấy ngày rồi chứ.”
Fuyu vẫn xoa xoa bắp chân của Alice, cậu cười nói. “Cháu rảnh rỗi tự mình học thôi.”
Alice cảm nhận từng luồng thư sướng từ chân truyền lên, cô đỏ mặt nói. “Anh có thể làm nhẹ một chút nữa được không?”
Nhẹ nữa? Fuyu thấy mình gần như chỉ bóp vào các phần cơ, chứ không hề có bóp mạnh như bá tước William.
Nhưng người ta là con gái đã kêu đau, cậu chỉ có thể tiếp tục bóp nhẹ nhàng.
Không thể không nói, da của Alice quả thật mịn màng, phần bắp chân mềm mại như lụa, nhiều lúc khiến Fuyu bóp không muốn rời tay.
Mấy pokemon luyện tập trong lúc bá tước William cùng với Alice hồi phục, ba người lại nói chuyện phiếm với nhau.
Câu chuyện lúc đầu vẫn xoay quanh pokemon vùng Sinnoh, sau đó lại chuyển dần sang thảo luận về pokemon vùng Hisui.
Dù sao mọi người vẫn thường tò mò về thứ mình không biết.
Cô gái tóc vàng sớm đã tỉnh lại khi nghe ba người nói về vùng Hisui thì thầm suy nghĩ trong đầu.
Lại nghe Fuyu nói về giải đấu chuẩn bị diễn ra, cô ta như đang đưa ra quyết định gì đó.
Alice thấy cô gái kỳ lạ đã tỉnh lại, cô đưa một vài quả trái cây tới. “Cô muốn ăn gì không?”
Cô gái nhẹ gật đầu, nhận lấy trái cây từ tay Alice, cô đinh ăn ngay, bụng cô lúc này đã cuộn lại vì đói.
Đang lúc cô muốn ăn trái cây kia vào bụng liền bị Fuyu cản lại, cậu lấy ra một mẩu bánh mì nhỏ đưa cho cô. “Ăn thứ này trước, mấy trái cây này đều có tính chua, ăn vào chắc chắn sẽ bị đau dạ dày.”
Cô gái dường như không hiểu Fuyu nói gì, xong cô vẫn nghe cậu ta, nhận lấy mẩu bánh mì ăn trước, rồi mới ăn đến mấy quả trái cây kia.
Cô gái ăn xong liền ngồi một chỗ nhìn ba người, cô ta vẫn không có nói chuyện.
Fuyu thấy tình trạng của cô gái đã khỏe hơn sau khi ăn xong.
Cậu hỏi cô đã khỏe thì có thể rời đi? Nhưng cô gái vẫn như cũ không có trả lời, ngược lại còn cứ một mực bám theo sau cậu.
Hai người Alice và bá tước William cũng hơi không hiểu về hành động của cô gái.
So với Alice đối xử tốt với cô thì Fuyu ngoại trừ việc cứu cô từ ngoài hang động ra, còn đâu đối xử với cô khá lạnh nhạt, theo lý trí thì cô gái phải đi theo Alice chứ không phải theo cậu.
Fuyu khá đau đầu với trường hợp này, người nói không hiểu, hỏi không không trả lời, lại không thể động tay chân, quá khó xử lý.
Một hồi chẳng biết làm sao, Alice khuyên cậu cứ để cho cô gái đi theo ba người.
Thu hồi mấy pokemon trở lại, Fuyu cùng với mấy người tiếp tục đi về phía ngọn núi đá kia.
Theo như Staraptor trinh sát được, bên trên núi có rất nhiều pokemon.
Rất thích hợp để luyện tập cũng như có thể tìm kiếm một vài pokemon còn lại cho Alice hay không?
Theo ba người thống nhất, bá tước William sẽ để cho Alice mượn một pokemon của ông, khi đó Alice sẽ có ba pokemon có cấp độ cao, và lấy Dragonite làm chủ.
Còn ba pokemon còn lại, thì chỉ cần là pokemon có cấp độ vừa phải, không quá thấp là được.
Đã xác định được mục tiêu, tâm lý của ba người thoải mái hơn nhiều, không còn quá áp lực như khi khởi đầu.
Để Alice có thể rèn luyện toàn diện, Fuyu để cho cô chiến đấu với các pokemon hoang dã gặp phải, dù chúng yếu hay mạnh.
Alice là một nhà huấn luyện mới, nhưng cô có một trí nhớ cùng tư duy rất tốt.
Qua trò chuyện cùng với Fuyu, cô đã hiểu được phần nào về sự mạnh yếu về hai pokemon của mình.
Dragonite phối hợp với Alice khá tốt, nó hoàn toàn nghe theo các mệnh lệnh của cô, nên cả hai gần như là càn quét đối với các pokemon hoang dã gặp phải.
Trời dần trở về chiều, bốn người đi vào một thung lũng đá không có trên bản đồ, nơi này giống như một cái giếng được bao quanh bởi các núi đá hai bên, ở giữa là một dòng suối vắt ngang chảy xuống dưới.
Theo dòng suối chảy xuống không xa chính là biển xanh rộng lớn.
Tuy nhìn nơi đây như một nhà tù nhưng vẫn có những con dốc thoải và lối mòn để đi xuống bên dưới.
Để tìm được nơi này, không phải do bốn người tự đi đến, mà là theo chỉ dẫn của Staraptor dẫn đến.
Không có Salamence nên Staraptor được cử đi tìm kiếm xung quanh, đến cuối ngày thì nó đưa mọi người đi về phía này.
Nhìn địa thế của thung lũng đá có nhiều hang động phía lưng chừng các bên, Fuyu đoán được nơi này tập hợp nhiều pokemon hệ đá sinh sống.
“Rầm! rầm!”
Đang lúc mọi người đi xuống, phía bên dưới, một trận chiến giữa nhiều pokemon đang diễn ra.
Mấy người liền tăng tốc độ chạy xuống, Fuyu chạy xuống trước, cậu có thể nhìn rõ rất nhiều pokemon đang tấn công lẫn nhau.
Tuy số lượng lớn nhưng chỉ có vài loài pokemon đấu với nhau và chúng đều rất đặc biệt.
Các pokemon này như không hề biết đau, chúng cứ như những cỗ máy húc vào nhau.
Có vài loài khác thì không chiến đấu như thế, chúng chiến đấu giống như pokemon bình thường, nhưng ra tay thì rất tàn nhẫn.
Bá tước William chạy xuống, ông kinh ngạc nói. “Sao tại đây lại nhiều pokemon hóa thạch như vậy?”
Fuyu đưa pokedex của mình cho Alice để cô kiểm tra, còn cậu thì cầm máy ảnh lên căn góc chụp chúng.
Do trời thiếu sáng, nên không thể nhìn rõ được toàn bộ, cậu liền thả Infernape ra, để nó cùng mình tiến gần hơn với trận chiến.
Những bức ảnh dần được chụp.
Có một pokemon trên không thấy Fuyu thì nó kêu lớn một tiếng, từ trên cao lao xuống phía cậu.
Fuyu phất phất tay, tiếp tục với công việc của mình.
Infernape hướng ánh mắt lên trời, đôi mắt mang theo một áp lực vô hình khiến cho pokemon trên trời lập tức đổi hướng quay lại trên không.
“Ác…” Nó không cam lòng kêu lên một tiếng khá lớn, tiếp tục quan sát trận chiến phía bên dưới.
Đồng thời, pokedex trên tay Alice lần lượt kêu lên:
“Rampardos! Pokemon tiền sử, hộp sọ của nó cứng như sắt, khi săn mồi, nó sẽ dùng phần đầu phá hủy tất cả những vật cản đường.”
“Bastiodon! Pokemon tiền sử, nó là một pokemon hiền lành chỉ ăn cỏ và quả mọng, khi bị tấn công, chúng sẽ dùng khuôn mặt mình như một bức tường để bảo vệ con non, mọi cuộc tấn công đều sẽ bị đẩy lùi.”
“Armaldo! Pokemon tiền sử, nó có một bộ giáp cứng khiến mọi đòn tấn công đều bị phản lại, hai móng vuốt của pokemon này có thể được mở rộng hoặc thu lại một cách tự do, chúng mạnh đến mức có thể phá hủy những tấm thép lớn.”
“Cradily! Pokemon tiền sử, chúng lang thang khắp đại dương tìm kiếm thức ăn, phần thân của nó giống như một mỏ neo để không bị các dòng nước lớn cuốn trôi, pokemon này khi săn mồi thường vươn dài chiếc cổ của nó rồi dùng những xúc tu bắt con mồi.”
“Omastar… Kabutops … Aerodactyl…”
Phía sau những pokemon tiền sử đang chiến đấu, là những pokemon tiềm thân của chúng.
Fuyu chụp đã đủ, cậu quay lại nói. “Hãy dùng pokedex quét cấp độ của những pokemon này.”
Alice lần lượt quét cấp độ của các pokemon, qua một hồi cô liền nắm bắt được cấp độ của chúng.
Các pokemon này cấp độ đều khá cao, đều đạt đến cấp bốn mốt, bốn hai.
Trong đó có những con đang chỉ huy thì đạt tới cấp năm mươi.
Mà con Aerodactyl bay trên không còn đạt tới cấp năm mươi năm.
Fuyu đối với các pokemon tiền sử không có quá nhiều yêu thích, nên dù Aerodactyl có mạnh cậu cũng chẳng để tâm lắm.