Chương 18: Thái Tử điện hạ ( 8 )

Cô cô? Hừ, tự dát vàng lên mặt, làm cô cô của Phượng Dao nàng, nữ nhân này không xứng!

Vô luận trong lòng nghĩ như thế nào, nhưng trên mặt của nàng chính là một chút không thể hiện ra, cười khéo một tiếng hướng về phía Lệ Phi mà đi tới, sắm vai một thục nữ ngoan ngoãn hiền hậu.

Lệ Phi kéo tay Phượng Dao qua, đoan trang nói:

“Ân, so với khi còn nhỏ khả xinh đẹp lên nhiều, thật là con gái mười tám biến đổi thật nhiều .”

Phượng Dao chửi thầm, ngươi còn có thể làm ta buồn nôn đến cực điểm sao? Đẹp? Đẹp cũng cho ngươi họa trên mặt một cái bớt lớn, làm ngươi mỹ đủ!

Phượng Dao hơi hơi cúi đầu, giả vờ khổ sở nói:

“Phượng Dao biết diện mạo của mình xấu xí, cho nên điện hạ mới không thích ta, càng không muốn thấy ta……”

Nàng đại khái cũng có thể đoán ra, Lệ Phi muốn gặp nàng, là vì tìm hiểu tin tức của Ngọc Lưu, cũng hoặc là mượn sức nàng, vô luận là nguyên nhân gì, nàng lúc này nói tới cái đề tài này, đều có thể chiếm tiên cơ ( giống như là đầu tiên).

“Nói bừa!” Lệ Phi sắc mặt thay đổi, lạnh lùng nói:

“Con cháu Phượng gia không ai mà không có một diện mạo tốt, Dao nhi càng là người kế thừa nhan sắc tuyệt mỹ của mẫu thân ngươi, nơi nào sẽ xấu xí, Thái Tử hiện tại không biết ngươi tốt, chỉ cần ngươi nỗ lực, Thái Tử nhất định sẽ thấy rõ!”

Lão yêu bà! Phượng Dao thật muốn rạch miệng của nàng, Lệ Phi quả nhiên là làm việc đổi trắng thay đen rất thành thục, còn biết được vết bớt trên mặt nàng là giả nếu là Phượng Dao trước đây, nghe xong lời này chỉ sợ muốn nhảy cầu tự sát.

Bất quá Lệ Phi thật ra nói không sai, Phượng gia mọi người có lang da đều không tồi, liền nói Lệ Phi, da thịt trắng như tuyết, mặt mày như họa, cũng khó trách có thể cùng Hoàng Hậu kề vai sát cánh.

“Vô dụng…… Điện hạ…… Điện hạ nói hắn sẽ không chạm vào ta…… Nếu là về sau hài tử cũng giống ta…… Thật là không biết làm như thế nào cho phải.

Điện hạ nói…… Chỉ cần ta an phận thủ thường…… Hắn là sẽ không hưu ta……” Phượng Dao lời nói hỗn độn, chính là đều để lộ ra một ý tứ, đó là Ngọc Lưu đối với nàng vô tình, Ngọc Lưu ghét bỏ nàng, nàng đối Ngọc Lưu tới nói căn bản chính là có thể có có thể không.

“Hồ nháo! Hắn khi Phượng gia ta không là cái gì, nữ nhi Phượng gia há để hắn khi dễ, thật là buồn cười!”

Lệ Phi tức giận dưới, hung hăng vỗ mạnh lên bàn.

Phượng Dao nhướng mày, mắt liếc nhìn về phía bàn đá, nhàm chán nghĩ: Ngươi không đau tay, nhưng cái bàn kia đau, vô duyên vô cớ ăn hai cái đập tay.

Lệ Phi thấy Phượng Dao chỉ là cúi đầu không nói lời nào, cho rằng nàng là quá khổ sở, vì thế nhẹ giọng an ủi nói:

“Không quan trọng, Thái Tử khi dễ ngươi như vậy, cô cô nhất định làm chủ cho ngươi, hôn sự là Hoàng Thượng ban cho, ngươi nếu ủy khuất, liền nói cho Hoàng Thượng, Hoàng Thượng sẽ không mặc kệ.

Chúng ta Phượng gia như thế nào cũng là vì Li quốc lập ra nhiều chiến công hiển hách, Thái Tử làm như vậy, là làm lạnh tâm Phượng Gia chúng ta, Hoàng Thượng cũng sẽ không cho phép hắn làm như vậy!”

Nghe xong Lệ Phi nói, Phượng Dao sửng sốt.

Nói cho Hoàng Thượng? Lệ Phi thật cho rằng nàng là ngốc tử, vẫn là nàng thật sự tưởng như vậy……

Phượng Huấn mấy năm nay càng thêm bừa bãi, tuy là hắn chiến công hiển hách, Hoàng Thượng cũng không muốn dung túng hắn, lúc này nếu là bởi vì việc này đi tìm Hoàng Thượng, chỉ biết Phượng Gia sẽ bị diệt tộc nhanh hơn. Hơn nữa, nàng càng chạy không khỏi trời nắng.

Nữ nhân này chẳng lẽ nhìn không ra Hoàng Thượng đã đối Phượng phủ có sát ý sao?

“Ta, nếu là đi tìm Hoàng Thượng, không phải tự rước lấy nhục sao? Gương mặt này của ta, chính mình cũng không đành lòng đối mặt, huống chi là Thái Tử…… Ta…… Ta…… Vẫn là thôi đi, Thái Tử đối ta như vậy cũng là không tồi rồi……”

Nói lên được những lời như vậy thì Phượng Dao không thể so được với Lệ Phi, ngày thường là khinh thường, cái chốn hoàng cung này chính là nơi ăn thịt không nhả xương, chính mình cũng không phải nhà tư bản kiêu ngạo, cũng không có chỗ dựa cường ngạnh, vẫn là tiểu tâm tuyệt vời