Chương 8: Lời đồn đáng sợ ....
Đi trên con đường mòn, A Đại cảm thấy khẩn trương chưa từng có, lần đầu tiên tiếp xúc thân mật với phụ nữ, mà là người hắn rất để í, thậm chí là lúc nào cũng nhớ đến nàng .
Nàng rất nhỏ rất gầy, hắn ẩm lên cảm thấy rất nhẹ, đầu nàng dựa vào vai hắn, hơi thở đều đều, hắn nhẹ nhàng ôm nàng, cẩn thận nâng niu, cảm thấy nếu sơ sẩy nàng sẽ đổ vỡ...
Mùi thơm hoa sen thanh lãnh nhẹ nhàng bay vào mũi hắn, làm hắn tâm tình nhộn nhạo, rất khó tả....
Cảm xúc biến hóa ngay cả hắn không biết là gì???
Giờ hắn mới nghĩ tới, nam nữ thụ thụ bất thân, nàng chưa gã chồng nếu như chuyện hắn ôm nàng truyền ra ngoài, nhất định sẽ gây bất lợi cho nàng, vậy phải làm gì bây giờ....
Cho dù có chuyện gì, hắn cũng sẽ đứng về phía nàng, tận lực che chở bảo vệ , cho dù là hắn không xứng đứng bên cạnh nàng thì hắn sẽ âm thầm đứng phía sau dõi theo nàng.....
Tiểu Sắc mắt cứ nhìn xung quanh canh chừng, Tiểu thư chưa gã Chồng đã bị một người nam nhân ôm, nhất định người ta sẽ dị nghị, vậy còn ai dám cưới nữa, thật là lo chết nàng...
Hình ảnh này đã bị một phụ nông thấy...... Mắt bà trừng to, miệng chữ o không khép mồm được, vì là trời tối nên bà không nhìn rõ nữ tử kia là ai, nhưng người ẩm nàg nương theo ánh trăng nhàn nhạt...
Bà nhận ra người này.... Đây không phải là A Đại sức khỏe như trâu trong thôn ở trấn dưới sao??? 😨
Bà chính là Thẩm Tử, là người ba hoa nhiều chuyện nhất trong thôn
Không ai mà không biết miệng bà đi trước người mới đi sau ....
Về đến Cố gia, ông Bà cố hốt hoảng đem con gái vào phòng...
Theo Tiểu Sắc kể lại toàn bộ câu chuyện, ông Bà Cố nhìn A Đại mắt hiện lên tia cảm kích, từ ái nhìn A Đại nói
-Đa tạ cậu, nếu không có cậu con gái chúng tôi không biết sẽ xảy ra chuyện gì...
A Đại xua tay xấu hổ cuối đầu nói
- Không... Không có gì đau a, hai người đừng khách sáo...
Sau khi biết nàng bệnh tim tái phát, Nhưng không sao chỉ cần không kích động là được....
A Đại thở ra một hơi rồi xin phép ra về.... Ông Bà Cố có giữ lại nhưng cậu không chịu.....
Hắn còn phải về giải quyết chuyện nhà nữa.... Chỉ cần nàng không sao là tốt rồi...
Ông Bà cố cho vàng nhưng cậu không nhận, làm ông bà Cố hiện lên tia vừa lòng,...... Ấn tượng rất tốt với chàng trai này....
Cố Thủy Linh sau khi về đến nhà thì ngủ li bì, Tiểu Sắc cẩn thận bên cạnh hầu hạ...... Sắc mặt đau lòng
-Tiểu thư người thật khổ....
Về đến nhà... 😩
Đèn nhà thì không tắt, sáng rực một mảnh... Hắn biết chuyện gì đến cũng đến
Chưa vào đến nhà đã nge tiếng gào thét thê thảm của Hàn Di...
-Ông AK! Ông xem đứa con trai ông đã làm gì, nó nhẫn tâm đánh đệ đệ mình ra như vậy.... A Tài bị gãy một tay..... Ông trời ơi..... Tôi đã tạo nghiệp gì để con trai cưng bị đánh thành như vậy...
Ông Hùng vẻ mặt cũng trịnh trọng ngồi trên ghế, nhìn A Tài cũng có chút đau lòng, bèn an ủi
-Được rồi bà nó! Để nó về tui sẽ hỏi rõ ràng được chưa, sẽ cho bà một cái công đạo.....
Nge tới lời này, A Đại đứng ngoài tâm tình tốt lúc nãy không còn một mảnh, tim giống như bị kim châm đau đớn máu tươi đầm đìa
Hàn Di không phải mẹ ruột không thương hắn là lẽ đương nhiên, còn cha hắn thì sao, chưa biết sự thật xảy ra chuyện gì, mà đã kết tội cho con trai mình, ông xứng đáng làm cha hắn sao....
-Cha, Hàn Di...
Vừa nge hắn lên tiếng không nói một lời ông Hùng liền cầm cây roi trên tay quất tới tấp vào người hắn...
Miệng còn không quên quát mắng
-Nghịch tử....... Tao nuôi mày đúng là uổng cơm uổng gạo, nuôi mày để mày đánh đệ đệ sao???Nghịch tử...
A Đại lưng đứng thẳng, mắt nhìn vào người cha già của mình không chớp mắt, gân xanh trên trán hắn nổi lên, tay nắm chặt khiến các khớp xương kêu vang....
Trên Cơ thể hắn nóng rát, đau đớn vết thương da thịt làm sao đau đớn bằng tâm hắn......
Ông Hùng đánh mệt mới dừng lại... Ngực phập phồng thở hổn hển
Hàn Di vẻ mặt hả hê nhìn cảnh này, ngay cả hai đứa con của Bà cũng cười mỉa xem kịch vui....
-Đánh đủ rồi sao???
Giọng nói của hắn có phần lớn hơn thường ngày làm Ông Bà phải kinh ngạc nhìn hắn......
-Cha đây là lần cuối cùng con gọi người là cha, từ nay con dọn đi không ở cùng cha nữa cha hãy bảo trọng...
Ông Hùng tức giận muốn đau tim chỉ vào A Đại quát....
-Mày...... Nghịch tử, mày dám bước ra cửa này nữa bước thì từ nay đừng về đây nữa.....
A Đại mặt lạnh quyết tuyệt đi nhanh ra ngoài, đến căn nhà tranh rách nát kế bên của mình thu dọn hành lý, rồi bỏ đi thẳng trong bóng đêm.....
Ông Hùng nhìn đứa con trai mình bỏ đi không biết sao tâm lại không dễ chịu gì, bỏ đi về phòng....
Hàn Di cùng hai con mình nhìn nhau cười thăm í...
Bà biết A Đại đã đến tuổi lập gia nhưng bà chừng chờ không chịu lập cho hắn vì bà sợ hắn sẽ đòi chia của hồi môn của con trai mình, bà yêu tiền như mạng sao chia cho hắn được, nếu hắn không đi bà cũng sẽ tìm cách
Cho hắn bỏ đi, mất công phải chia của với con bà...... Bà quên rằng A Đại mà bỏ đi thì không ai làm trâu ngựa cho bà nữa....
Tới lúc nhận ra, không biết lúc đó sắt mặt bà sẽ như thế nào.... 😣😣😣
A Đại không biết sẽ đi đau, bèn đi đến nhà A Ngưu xin ngủ nhờ.... Lý Thẩm cũng rất thương cậu.... Đối rất tốt với cậu...
Cốc cốc.....
A Ngưu ra mở cửa thì kinh hãi vội kéo A Đại vào, gọi luôn nương mình ra...
Hai người vừa xử lý vết thương trên người A Đại vừa nge A Đại kể hết mọi chuyện
Lý Thẩm hiền từ đau lòng nhìn A Đại nói
-A Đại đáng thương của gì, con từ nay cứ ở với gì cùng A Ngưu có cơm ăn cơm có cháo ăn cháo... Nha
A Đại cảm động khóe mắt hồng hồng gật đầu....
Hắn cũng không phải ăn không ngồi rồi, hắn lúc trước cũng hay giúp A Ngưu mần ruộng săn thú, giúp kiếm tiền cho Lý Thẩm, Lý Thẩm cũng làm Đồ ngon cho hắn ăn đối sử với hắn không khác gì con ruột...
Nhà Lý Thẩm cách nhà hắn một mẫu ruộng nước.... Nên cũng không sợ chạm mặt nhau...
Hắn bay giờ cố gắng làm việc, dành dụm tiền để lấy tức phụ,..... Đây là mục tiêu bây giờ của hắn......
Nhà Lý Thẩm không giàu, có 2xào ruộng nước, còn lại là săn thú kiếm thêm.....
Sáng sớm tinh mơ.....
Gà gáy báo hiệu một ngày mới...
Sương mù còn bao quanh..... Lượn lờ ẩm ướt....
A Ngưu cùng A Đại bắt đầu đi cày ruộng, nhổ mạ, trồng lúa...
A Ngưu biết tính bạn mình nên cũng không ngăn cản, hai người vui vẻ trò chuyện vừa đi ra đồng...
Gió nhẹ thổi, hàng cây lau ven đường lung lay, những bông cỏ dại lắc lư..... Hương hoa cùng mùi đất sớm hầm hập sọc vào mũi...
Không khí buổi sớm mai, vô cùng thanh khiết trong lành làm người khoan khoái... Dễ chịu rất nhiều
Giờ này những nôn dân lao động chân tay cũng ra đồng cấy mạ... 🌾🌾🌾🌾🌾
Xa xa có bà 3🌿bà 4🍀tụm năm tụm bảy xì xào... Trong đó có Lý Tử là người nhiều chuyện nhất xóm
-Máy bà có nge gì không???
-Chuyện gì vậy..... Mọi người Hiếu kì súm hỏi???
Lý tử nói tiếp
-Là chuyện của A Đại đó, sáng nay tôi có nge phong phanh là hắn ta bị đuổi khỏi nhà, bây giờ ở nhà của A Ngưu cùng Lý Thẩm
Nge tới đây có người tiếc hận, có người đồng tình, có người ghét bỏ... Có người hỏi lí do...
-Còn lí do gì nữa, đánh con trai của Hàn Di gãy tay nên bị đuổi khỏi nhà... 🌹🌹
Mọi người lại bàn tán xôn xao, nói A Đại bất hiếu..... Tàn nhẫn...... Đánh cả huynh đệ trong nhà..... Không có giáo dưỡng.... Đủ mọi chê bai...
Lý tử lại kể tiếp
-Máy người không biết đâu hôm qua tôi còn thấy A Đại ôm một cô nương chạy về hướng trấn trên.... 🥀🥀
Mọi người há hốc mồm, không thể tin được tin động trời này, vừa hiếu kì vừa tò mò không biết người con gái kia là ai.....
A ngưu cùng A Đại vừa ra tới thì cũng nge mọi người bàn tán.....
Lý Tử không e dè mà chạy tới A Đại hỏi cho rõ
-A Đại, cậu là bị đuổi đi sao...
A Đại không che dấu thẳng thắng nhận
-Đúng vậy
Mọi người bắt đầu chỉ trỏ anh nói anh bất hiếu......
A Ngưu tức giận muốn phản bát thì Lý Tử lại chen vào
-A Đại hôm qua cậu có ẩm một cô gái phải không??Cô ấy là ai thế sao hai người lại hẹn hò vào nữa đêm vậy..... 🍄🍄
A Đại cứng người, mày nhíu lại không ngờ cảnh hắn ôm nàng lại bị Lý Tử thấy, không được hắn không thể để nàng chịu một chút chỉ trích nào... Bèn nói dối
-Lý Tử, Bà nhìn nhằm rồi, tôi không có ôm cô gái nào hết....
Nói xong thì kéo tay A Ngưu đi làm việc mặt cho mọi người tam sao thất bổn...
Lời nói của hắn không làm lắng đọng chuyện này xuống, mà còn được truyền càng lúc càng xa.... Nội dung càng lúc càng li kì...
🥨Truyền từ xóm trên đến xóm dưới..
Họ truyền hắn có tính hoa tâm hay đùa giỡn con gái nhà lành vào nữa đêm...
Từ lúc lời này truyền ra, làm mọi người đối với hắn liền thay đổi sắt mặt, có khinh bỉ có khiếp sợ ,có dè
Bĩu chê bai, nói hắn bất hiếu, bạo hành ngang ngược, háo sắt dâm loạn.....
Những phụ nhân có con gái liền kêu tránh xa hắn, cô nương trong vùng cũng tránh hắn như tránh tà...... Sợ hắn sẽ bạo dâm mình..
A Ngưu nge xong tức muốn học máu, muốn phản bát thì Lý Thẩm lên tiếng
-A Ngưu cây ngay không sợ chết đứng, Con càng bào chữa người ta càng nói con có tật giật mình thôi
A Đại cũng đồng tình gật đầu...
-Phải, ta thế nào không cần bọn họ biết, chỉ cần ta biết huynh biết là được rồi...
A Ngưu vỗ vỗ vai của bạn mình có chút ngẹn ngào nói
-A Đại, thiệt thòi cho cậu rồi.....
Trấn trên 🍎
Cố phủ... 🍒
-Tiểu thư, người không có nge gì sao???
Cố Thủy Linh nhìn Tiểu Sắc, í bảo cô nói tiếp..
-A Đại ngốc, bị đuổi khỏi nhà, còn bị đồn là hoang dâm vô đạo, bất hiếu ngang ngược..
Cố Thủy Linh ánh mắt thâm trầm rồi như xa như gần nói
-Để trưa nay ta đi xem thử thế nào...
Nàg không biết sao, khi nhắc đến cái tên Ngốc kia lại có chút run động, hắn cho nàng cảm giác được bảo vệ, được ấm áp.... Nàng mỉm cười tự hỏi..... Có lẽ có chút gì đó hòa tan rồi....
Buổi chiều...... 💥
Cố Thủy Linh cùng nha Hoàng của mình đi xuống trấn dưới... Hai người vừa đi vừa quan sát phong cảnh...
Nơi đây thật bình iên, không khí buổi xế chiều làm cho người ta thật dễ chịu đây là cuộc sống mà nàng thích.....
Kiếp trước không thực hiện được kiếp này lại được thực hiện một cách hoàn hảo, nàg phải hảo hảo mà hưởng thụ 💚 mới được...
Đi theo sự chỉ dẫn của một thôn dân, nàng biết được hắn ở nhà của Lý Thẩm
Nge nói Lý thẩm này rất tốt với hắn... 💯
Dọc đường đi, mọi người đều nhìn chằm chằm nàng
Nàg đầu đội đấu Lạp, che khuất đi khuôn mặt của mình, nhưng quần Áo trên người không phải người thường có thế mặc được...
Ngay cả Tiểu Sắc cũng như vậy...
Tiểu Sắc cũng che mặc, nữ tử chưa chồng đều phải che mặt đây là tục lệ lâu đời ở đây....
Xa xa nàg đã thấy thân ảnh quen thuộc, nàg tới gần mỉm cười gọi hắn...
-Đại Ngốc... 👋
Nge thấy tiếng gọi sau lưng, A Đại kinh ngạc ngẩn đầu lên ,liền thấy nàng...
Hắn kinh hỉ chạy nhanh lên bờ, bàn tay giơ bùn đất xấu hổ giấu ra sao lưng... ✋
A Ngưu đang làm thì ngẩn mặt lên, có chút kinh ngạc khi thấy A Đại đang nói chuyện với một cô nương
Hắn để í cô nương đứng kế bên, thật sự thanh nhã động lòng người nha, quần áo mặc trên người cho thấy là nhà quyền quý....
-Tiểu thư, nàng..... Nàng tìm ta sao ??
Cố Thủy Linh nhìn thấy bộ dạng xấu hổ của hắn mà có chút đau lòng, quần aó thì dính đầy bùn đất, đầu tóc thì bết dính ướt nhẹp mồ hôi, từng giọt từng giọt rơi xuống khuôn mặt bị nắng hun có chút đen...
Đủ biết hắn cực khổ như thế nào...
Nàg không ngần ngại mà lấy khăn tay ra lau mồ hôi trên trán hắn, dịu dàng nói
- Ta không tìm huynh chẳng lẽ tìm bạn huynh sao
A Đại ngây ngẩn ấp úng nói
-Ta... Ta.. Không có í đó.... Ta.....
Thấy bộ dáng của hắn, nàng trêu đùa một chút...
-Nếu khônh huynh có í gì, không muốn gặp ta sao vậy ta về trước....
Vừa quay người sang thì cánh tay đã bị nắm lại, nàng cảm nhận được hắn khẩn trương cùng sợ hãi.... Hắn nói...
-Không phải, nàng đừng đi, ta xin lỗi là ta sai rồi ta không đúng, ta nói bậy rồi nàg đừng đi nha.... 😥
Hắn nắm tay nàng rất chặt, làm tâm nàng run lên..... Bàn tay hắn rất to bao bọc lấy bàn tay nhỏ của nàng...
Nàg quay người lại, mỉm cười nói
-Huynh nắm tay ta, không sợ người khác dị nghị sao...
Lúc này hắn mới í thức được, mình quá thất lễ, lại nhìn xung quanh thấy mọi người xì xào bàn tán liền hối hận hành động đường đột của mình...
Hắn vẫn cầm tay nàng không buôn, mắt lén nhìn nàg.... Miệng mấp máy như muốn nói gì đó....
-Nếu như ta bị tai tiếng gã k ra, thì làm sao đây... 🥺
Nàg giả vờ có chút ủy khuất nói
Hắn nôn nóng nhìn nàng tuyên bố
- Ta chịu trách nhiệm, ta lấy nàng...
Vừa nói xong, mặt hắn không biết sao nóng lên đỏ rực..... Tim đập gia tóc...... Mồ hôi vì hồi hộp mà rơi như mưa.....
Tay nắm tay nàng càng chặt, hắn đánh cuộc, hắn cho hắn cơ hội cũng mong được nàng cho cơ hội...
Hắn biết hắn không xứng với nàng, hắn không biết mình nên làm gì bây giờ.... 😰
- Ta không gã ra ngoài, nhà của ta còn thiếu một chàng rể, huynh từ từ mà suy nghĩ .....
A Đại cứng người nhìn nàng, nàng là nói thật sao, chuyện ở rễ hắn không có gì chấp nhất quan trọng là nàng chịu cho hắn cơ hội sao....
-Nàg nói thật sao ??
-Thật
-Nàng không chê ta ngèo sao??
-nhà ta không thiếu tiền.....
- Nàng không chê ta xấu xao ??
-Không !trong mắt ta huynh rất tốt........
-Vậy nàg đợi ta, ta chuẩn bị rồi sẽ đến nhà nàg sinh ở rể.... Nàng nhất định phải đợi ta.... !
-Được....
A.... A.... A...... 🤩
Hắn hét lên vui sướng, miệng cười hết cỡ, mắt híp lại không thấy trời đất..
Ôm nàng xoay vòng vòng..Miệng còn la lớn
-Ta có tức phụ rồi, ta sắp có tức phụ rồi...... A Đại ta sắp có nương tử rồi......
Cố Thủy Linh không đành cắt ngang niềm vui của hắn, miệng nàng cũng cong lên vui vẻ ôm chặt cổ hắn nói nhỏ...
-Đại Ngốc, bỏ ta xuống mọi người đang nhìn kìa..... 😅
A Đại lúc này mới í thức được mình quá phấn khích nhẹ đặt nàg xuống nói
-Ta cõng nàg về nhà Lý Thẩm nghĩ chân...
Cố Thủy Linh không e ngại mà leo lên lưng hắn, tay vòng qua ôm cổ hắn
Hai người đi về nhà Lý Thẩm, A Ngưu cùng Tiểu Sắc cũng chạy theo...
Người dân trong làng chứng kiến nãy giờ, mắt chữ O miệng chữ Ô, kinh ngạc muốn rớt cầm....
Đây là có chuyện gì xảy ra..... A Đại lấy tức phụ sao.... Một người như hắn cũng có người ưng sao, không biết cô gái kia là ai mắt bị mù sao, sao lại lấy một Hán tử vừa ngèo, thanh danh lại kém như vậy....