Chương 7: anh Hùng cứu Mỹ nhân
A Tài cũng đám bạn của mình mắt không chớp mà nhìn chằm chằm Cố Thủy Linh, ánh mắt hiện lên dục niệm không che dấu
Tiểu Sắc tức giận đứng lên che chắn cho Tiểu thư nhà mình, ngăn chặn ánh mắt ghê tởm kia, chỉ vào A Tài quát
-Thu hồi mắt chó của các ngươi lại, có tinh Ta kiện các người tội mạo phạm người khác không
A Tài cười ha ha, cái bụng béo run rẩy lợi hại, khuôn mặt phì ra vì béo nhăn nhúm lại, có chút ngả ngớn tới gần Tiểu Sắc nói
-Nek tiểu cô nương, đừng hung dữ như vậy nha, ngoan tránh ra để chúng ta trò chuyện cùng tiểu nương tử xinh đẹp này....
Haha..... Một trận cười vang phía sau ập đến...
Tiểu Sắc tức giận nói không nên lời
-Ngươi.... Ngươi...... Vô lại...
Đẩy ra tiểu Sắc làm tiểu Sắc té mạnh trên mặt đất, bọn người của A Tài bèn giữ chặt hai tay của tiểu Sắc lại không cho cô nhúc nhích...
Tiểu Sắc nôn nóng dãy dụa, nhưng không bằng sức của đàn ông..... Nhìn Tiểu Thư nhà mình hét..
-Tiểu Thư chạy mau, mặc kệ em chạy mau..
Cố Thủy Linh nhíu mày, đứng dậy tránh đi bàn tay mập béo của A Tài, lạnh lùng nhìn hắn nói
-Ngươi thả Tiểu Sắc ra,
A Tài cười dâm dục nhìn Thủy Linh từ trên xuống dưới ánh mắt còn tham lam nhìn vào bộ ngực của nàng,......
-Haha..... Tiểu nương tử, ta thấy nàng rất hợp với A Tài ta, trùng hợp Gia chưa có nương tử, nàng làm nương tử của ta, ta sẽ tha cho tì nữ của nàng...
Tiểu Sắc lắc đầu ,nước mắt rơi như mưa, ngẹn ngào nói
-Không cần, đừng quan tâm tới nô tì, ngài chạy trước đi.. ...
Cố Thủy Linh đời trước là Hoàng Nữ, sao lại không bảo vệ bản thân được, nàg tuy không phải cao thủ gì nhưng võ công cũng được coi là thượng thừa...
Sau khi trọng sinh thân thể này yếu ớt, căn cơ không thể vận động mạnh, lại có bệnh tim, chỉ cần vận động mạnh sẽ chết..... Đều dưỡng nhiều năm Liền nàg mới thoát khỏi danh hiệu ma ốm, bệnh tim cũng được khống chế tốt lắm...
Nên nàg chỉ có thể luyện võ công những chiêu thức đơn giản chứ không luyện được Nội lực như đời trước...
Đấu vs một người thì không thành vấn đề, nhưng bây giờ có tới tận năm người,Tiểu Sắc còn trong tay bọn hắn, xem ra phải liều thôi, ......phụ nữ một khi mất đi trinh tiếc nhất định là sẽ bị Sĩ nhục, chê bai, gả không được ra ngoài ,địa vị nhất định sẽ không bằng như lúc đầu.... Còn ai nguyện í lấy một người bị hủy trinh tiếc chứ...
Tệ hơn nữa nếu người hại mình mà chịu cưới thì chỉ có thể làm thiếp Thất chứ không được làm chính thất ,địa vị thiếp chỉ bằng nô tì mà thôi, đây chính là đều luật ở đây,....
Xã hội có đôi khi bất công như vậy đó.... Ngươi không muốn cũng phải chấp nhận... Dù sao thì Phụ nữ luôn là người chịu thiệt nhiều nhất
Nhưng nếu bên gái có tiền thì có thể đi kiện, để bên trai bị bắt giam... Về hành vi đồi bại của mình
Nhưng ở nông thôn có mấy ai có tiền mà đi lên quan huyện đòi công đạo chứ, ăn còn không đủ no mà..
Nge hai từ A Tài mà mắt nàng mị lên, danh tiếng của hắn không ai mà không biết, hắn là con trai của Hàn Di, 🔪🔪 trấn dưới, ỉ nhà mẹ mình giàu có, có chút của ăn nên xuốt ngày trăn hoa, ong bướm háo sắt thành tánh...
Còn tận tường hơn nàg không biết được, dù sao nàng cũng không để tâm đến, không ngờ hôm nay lại gặp...
Thật là xấu tới nàng muốn buồn nôn, thân hình lùn 16,m, mập chắc khoảng 70ký, nhìn chỗ nào cũng mở là mở 🐷🐷
Tròn như cái lu, quần Áo lụa là đủ biết hắn ăn sung mặc sướng như thế nào...
-Thế nào, cho ta ôm một cái đi mỹ nhân....
Chưa kịp hoàn hồn thì thân thể của nàng đã bị hắn ôm chặt, nàng giật mình giãy dụa,..... Đang định dụ ngọt hắn để hắn buôn ra, dùng vũ lực không được thì dùng Mỹ nhân kế...
Á....... Bốp....... 🤲🤲🤲
A Tài bị bẻ tay đau muốn kêu cha gọi mẹ, mặt ăn đau một cú đấm trời giáng, chật vật ngã trên mặt đất, bụi bay tứ tung.... Khóe miệng còn tràn ra vệt máu tươi
Thấy vậy 4người còn lại buôn lỏng tay .....Tiểu Sắc thừa dịp dãy ra, cắn vào tay người đang giam mình
Hắn ăn đau buôn nàng ra, Tiểu Sắc chạy nhanh tới ôm tiểu thư.... Khóc như mưa..... 😭
Cố Thủy Linh nhìn bóng lưng người đàn ông trước mắt mình mà kinh ngạc,.... Người này trong quen quá..
Bóng dáng này rất cao, rất cường tráng.... Cho người cảm giác rất an tâm
A Đại tức giận muốn phát run chỉ vào A Tài mắng
-ban ngài ban Mặt, ngươi giám ức hiếp con gái nhà lành, có tin ta đánh chết ngươi không?? 😡😡😡
A Tài nhìn thấy A Đại dám quát mình thì ngênh ngang ngẩn đầu, mặt ác độc quát
-Ngươi ăn gan hùm sao, còn dám đánh ta, ta về mét nương để xem nương trừng trị ngươi ra sao??? Anh e đi.... 😒😒😒
A Đại sắt mặt không đổi, hắn bị Hàn Di đánh còn ít sao, hắn nhịn đủ rồi bây giờ người hắn quan tâm mà không bảo vệ được còn sợ bà ta sao, hắn không đáng làm đàn ông nữa rồi..
👌👌Chủ nghĩa của A Đại
Đụng hắn thì không sao 👌
Đụng người hắn để í thì có chuyện đó.... 😤😤😤😤👍
Quay sang nhìn Cố Thủy Linh, hắn lo lắng hỏi
-Tiểu thư không sao chứ, nếu như ta ra tay sớm một chút nhất định sẽ không cho Tiểu thư chịu ủy khuất.... Là tại ta.... Là tại ta.... 😱😱😱
Vừa nói hắn vừa tự tác lên mặt mình, vẻ mặt ấy náy nhận sai...
Cố Thủy Linh giật mình vì hành động ngốc ngếch của hắn, có chút buồn cười cầm tay hắn lại, dịu dàng nói...
-Vị tráng ca này, ta không sao, không phải lỗi của huynh sao lại tự đánh mình, không phải huynh đã cứu ta sao... ???
Hắn Cứng người khi thấy bàn tay thon dài nõn nà của nàng cầm tay mình, hắn cảm nhận được tay nàg lạnh lạnh.... Làn da súc cảm tốt lắm mềm mại nuột nà....
Nhìn nàng giống như không giận khi hắn ra tay cứu nàg chậm trễ, hắn lòng mới thở ra.... Ấp úng nói
- Ta tên A Đại.... Không phải Tráng ca....
Cố Thủy Linh rút tay về, cười vui vẻ nhìn bộ dạng ấp úng của hắn nói
-A Đại, người huynh cũng giống như tên, rất hợp, vậy ta gọi huynh là Đại Ngốc có được không... ??
A Đại nge nàg gọi như vậy, có chút bĩu môi lớn giọng nói ???
-Ta không ngốc.... ...người dân hay gọi hắn là hiền, đúng là hiền...
Ngạc nhiên khi hắn phản bát, xem ra huynh ấy cũng không ngốc nha,..👉👉. Biết phản bát ùi.... ???
Cố Thủy Linh mặt thu hồi nét cười, giọng nói không dịu dàng mà khôi phục bình thường có chút xa cách nói
-Được, vậy không gọi nữa, chuyện lúc nãy cảm ơn huynh, ta về đây .....
Thấy nàng cảm xúc không đúng, hắn có chút lúng túng có phải hắn làm sai gì rồi k .??🥺...,bạo gan cầm tay nàg, nói...
- Nàng đừng đi vội, nàng .....cứ gọi đi.....
Cố Thủy Linh quay người lại nhìn hắn, chậm chạp nói ???
-không phải lúc nãy còn không cho gọi sao???
A Đại gãi gãi đầu, cuối đầu không dám nhìn nàng mặt không biết sao lại đỏ lên.... Ấp úng nói....
- Chỉ cần nàng thích gọi ,gọi gì cũng được....
Khóe miệng nàng lại cong lên nhìn tay hắn đang nắm chặt tay mình có í trêu trọc...
- Huynh là muốn nắm tới khi nào..
A Đại nge nàg nói thì vội buôn tay, hốt hoảng cuôí đầu ,vội nói
-Ta... Ta... Xin lỗi, ta không cố í mạo phạm nàng ta... ???
Hắn không biết nói sao thì nge được giọng cười của nàg..... Hắn kinh ngạc ngước lên nhìn nàng, tim lại đập nhanh.❤️.. Bình Bịch
Nàng cười chắc chắn rất đẹp,... Giọng cười lại dễ nge như vậy như là có gì đó cào vào lòng hắn làm tâm hắn rộn ràng nhảy nhót...❣️
Xong rồi hắn lại bị bệnh tim💟 rồi, mà là rất nặg luôn là khác...💔... Nhất định phải dành tiền khám đại phu rồi, không thui chết sớm khi chưa lấy được tức phụ nhi , hắn hối tiếc có được không???
A!!!!! .......💣💣💔💔
-Tiểu thư!!!! Người làm sao vậy người đừng làm nô tì sợ??
A Đại đang du dương thì giật mình hoàn hồn khi nge tiếng khóc của Tiểu Sắc.... 😭
Hắn chạy nhanh đỡ lấy nàg, khi thấy thân thể nàng ngã xuống...
Sắc mặt nàng rất đau đớn, tay ôm ngực, mặt trắng bệt, miệng thở dốc....
Mày nàng nhíu lại, hắn lúng túng lo lắng hỏi nàg
-Tiểu thư nàng làm sao,nàng...... Nàng bệnh sao.... Làm sao bây giờ làm sao bây giờ....
Cố Thủy Linh biết mình bị gì, đây là triệu chứng khi cơn đau tim đến, bệnh tim này một năm nay không tái phát sao bây giờ lại phát bệnh.....
Mà phát bệnh ở đây thì không có thuốc khống chế, làm sao bây giờ....
Nàg khó thở bất chấp tất cả, giật cái khăn che mặt ra để thở được nhiều không khí hơn...
A Sắc cũng bất chấp, vỗ lưng tiểu thư hỏi
-Tiểu Thư người thấy sao rồi, cần tìm đại phu sao,..... Người đừng dọa emmm....
A Đại kinh diễm phát ngốc nhìn khuôn mặt Mỹ đến kinh người của nàng, nàng đẹp quá, là nữ tử đẹp nhất mà hắn từng gặp qua, nàng là tiên nữ hạ phàm sao, sao lại đẹp đến như thế
Tim hắn lại thình thịch như trống đập liên hồi,💕bang bang, nhìn nàng ánh mắt hắn dần mê man không dứt ra được.... Khi nge tiếng khóc của Tiểu Sắc hắn mới tỉnh táo lại, cố gắng không nghĩ miên man, nôn nóng hỏi nàg.... ??
-Tiểu Thư ta ôm nàng đi tìm đại phu, có được k???
Cố Thủy Linh đã không còn khó chịu như lúc đầu, bình tĩnh ngồi dậy, nàng cũng không còn tí sức nào cũng không e ngại nữa, dựa đầu vào ngực hắn giọng nói có phần yếu ớt
-Được, nhờ huynh đưa ta về nhà có được không, ta đi không nổi nữa...
A Đại mừng rỡ nhanh chóng trả lời,
-Được.... Được..... Ta đưa nàng về
Hai người không biết, hình ảnh này, tư thế này là như thế nào kinh hãi thế tục.... Như thế nào lệnh người không tin được 🙈🙈🙈