h
Phu Ngốc
Chương 4: giấu đi
Vừa về tới nhà là mẹ hai của hắn đã đến hỏi???
-Đồ đau đưa đây
A Đại thản nhiên trả lời, lần đầu tiên hắn nói dối, tưởng khó nhưng cũng k đến nỗi hắn không làm được..
- Hàn Di, Con vừa đến là người ta đã phát hết aó bông rồi cho nên...
Bốp,👏👏👏
Hàn Di vừa nge liền không nói hai lời cho A Đại một cái tác rõ đau, A Đại cuối đầu không nói nữa, ánh mắt k tia sợ hãi mà là cam chịu...
Ở đây nam nữ bình đẳng, không có trọng nam khinh nữ, mà ai có quyền có thế người đó chính là công đạo
Hàn Di có tiền, còn nhà của A Đại lại ngèo kiết xác, cũng nhờ tiền của Hàn Di nên hai cha con A Đại mới qua cơn đói khác năm đó....
Hàn Di vừa đánh A Đại xong liền chỉ vào mặt A Đại buôn lời mắng nhiếc...
-Mày là đồ vô dụng, có việc cỏn con mà cũng không làm được.... Tối nay đừng hòng ăn cơm... Đi đổ đầy 10lu nước cho tao....
A Đại không phản bác mà làm theo, dù sao Hắn làm cũng quen rồi.... Còn người hắn rất đơn giản, nghĩ cũng đơn giản, k ăn thì k ăn, làm thì làm chính là như vậy...
Từ đây ra bờ sông phải đi ngang qua một đầu thôn cũng khá xa nhà hắn...
Lủi thủi cầm hai thùng đựng nước to gấp đôi người thường men theo con đường mòn quen thuộc, múc nước....
Thành Thành thật thật mà gánh đầy 10chum nước to,
Nhìn lại trời cũng đã khuya, hắn liền lủi thủi đi về căn nhà tranh rách nát của mình mà nằm ngủ..
Trước lúc về hắn đã lén đi lấy cái Áo Bông...
Trời bắt đầu lạnh, buổi tối liền lạnh gấp đôi nhiệt độ ban ngày, một cái bồ đất, trên mặt Trải một lớp rơm rạ để nằm k bị giơ Đồ...
Đã 25năm hắn ngủ như vậy cũng quen rồi, ngồi trên đóng rơm hắn cầm cái aó bông lên ngắm nghía
Thật đẹp, lớp bông mềm mại hắn sờ vào k thấy chán, hắn chưa bao giờ thấy lớp bông thượng hạng như vậy đừng nói là cầm trong tay,...
Hít hít mùi hương trong chiếc Áo vô cùng đặc biệt, hít vào làm người khoan khoái dễ chịu..... Hắn nhận ra là mùi hoa sen..... Vì hắn từng lội sông Hái sen chơi, mùi bông sen vô cùng đặt biệt, hắn k quên được
K biết từ lúc nào, hắn đã om chiếc Áo vào trong ngực mà ngủ thiếp đi..