Chương 20 : Nàng dâu nghiệt ngã
🏚️Trấn dưới
Hàn Di nhìn đứa con dâu có chút mập... Mà không .....phải nói là vô cùng mập, thân cao chắc khoảng một mét sáo, nhưng cân nặng không ngoài trăm cân. Bà hôm qua vừa thấy thì tức giận muốn hôn mê, trong lòng đã chửi đến mười tám đời tổ Tổng của Bà Tử mai mối kia, để tôi mà gặp được bà nhất định sẽ cho bà đẹp mặt..hừ.... .
Bà đã nhận sính lễ, dâu cũng là Bà rước về, bây giờ có không muốn cũng không kịp nữa rồi....
Với lại tiền đã vào tay có lí nào lại buôn ra, chỉ đành thiệt thòi con trai cưng của bà vậy.....
-Mẹ, con dâu kính trà
Trần Yến Nhi ăn to nói lớn đã quen nên đối với mẹ chồng cũng không thấp giọng... Vẫn sang sảng như thường ngày
Hàn Di vừa nge xong thì run lên mắt trợn ngược, cái giọng nói sao nge khủng bố như thế... Đây là đang nói sao là đang quát bà mới đúng..... Bà nhịn xuống tức giận gượng cười cầm ly trà của con dâu, uống một ngụm rồi nói
-Được rồi, đứng dậy đi sau này nhớ phải đối tốt với chồng con một chút....
Trần Yến Nhi nge nói thế, sung sướng không một chút e lệ gật đầu
-Nương người không phải lo, con nhất định sẽ không làm nương thất vọng hahaha....
Hàn Di chịu không nổi giọng nói đó nữa mà nhanh chóng khoát tay
-Đi, vào gọi chồng con dậy rồi đi ăn cơm sáng đi mau....
Sau khi con Dâu vừa đi, Bà sắt mặt đen lại ......Bà Tử bà chết chắc rồi....
Trên bàn cơm, Hàn Di nhìn con trai mình sắt mặt tiều tụy, mắt đỏ ngầu quần thăm dưới mí mắt hiện rõ , đủ biết hắn tối hôm qua thảm như thế nào.....
A Hồng cũng kinh hãi không dám động đũa ,Trần Yến Nhi ăn cơm ngấu nghiến, chưa đầy năm phút đã quét sạch bàn cơm, miệng còn chép chép nhìn nồi cơm trống không quay sang cười híp mắt nhìn Hàn Di nói
-Nương lần sau người nấu nhiều một chút ,con dâu còn chưa no nha, vậy con đi xuống trước
Nói xong còn không quên cười một cái thật tươi rồi đưa thân hình mập mạp của mình đi vào phòng...
Hàn Di tức giận ôm ngực, thở hổn hển, bà chỉ thấy trời đất quay cuồng rồi lăn đùng ra đất té sỉu, A Tài vẻ mặt vô hồn chạy thẳng ra ngoài mặt kệ mẹ mình có làm sao không...
A Hồng lo lắng đỡ mẹ mình lên rồi nhanh chóng đi tìm đại phu.....
Những người xung quanh tò mò, hiếu kì con dâu mới của Hàn Di, vừa nhìn vào thì cả đám đều rớt tròng, trời Ạ! đây là người sao.... Là heo cũng không quá nha..
-Hay da heo thì sao, nhà người ta có tiền nha
-Ha ha cười chết ta, nương tử ta mà như thế ta thà chết sướng hơn
-Đây gọi là lòng tham không đấy đó, Bà ta ham của nhà gái bây giờ xem.. Xem quả báo đấy
-Phải đấy đáng đời bà ta
Cả xóm cười rộ lên, chuyện này được đem ra làm chuyện bà tám của những nông vụ ở đây lúc rảnh rỗi......
Trấn Trên 🏘️
Cố Thủy linh đang sử lý sổ sách thì thấy Tiểu Sen hí ha hí hửng chạy vào, trên mặt thể hiện sự hả hê nói
-Tiểu thư hahaha... Cười chết ta người không biết đau, nô tì vừa nge được một tin tức vô cùng nóng hổi...
Cố Thủy Linh vẫn không ngẩn đầu lên mà tiếp tục phê duyệt, nói
- Chuyện gì?
-Tiểu Thư chính là chuyện con dâu của Hàn Di mẹ kế của Cô gia, bà ta ham của cưới về một con dâu vừa mập vừa xấu làm bà ta tức đến té xỉu, thật làm em hả dạ ghê AK.....
Cố Thủy Linh nge tới thì mắt lóe sáng, miệng mỉm cười, người đàn bà đó ức hiếp Tướng công của nàng nhìu thảm, bị như vậy là bà ta tự làm từ chịu, gieo nhân nào thì gặp quả đó thôi không phải sao, nào có ngồi mát mà ăn bát vàng..
Hôm nay A Đại đã đi theo Cố Bắc Dã để học hỏi thêm về việc kinh doanh, sau này hắn sẽ thường xuyên đi theo nàng làm ăn buôn bán không thể không hiểu biết gì, sau khi về nhà nàng sẽ phụ trách cho hắn học chữ .....
Đại ca của nàng cũng đã đến tuổi lấy tức phụ rồi, bất quá phải bàn bạc với Nương nàng một phen mới được
Cố Thủy Linh nghĩ là làm bèn đi sang phòng của Lý Nhã
Trong phòng Lý Nhã đang thêu thùa, Bà thất thần ngẫm nghĩ chuyện xưa bà là con của tri huyện Hà Châu, cha mẹ bà bị bệnh đều qua đời ,từ đó gia đình bà xuống dốc không phanh dòng họ cũng không có ai để nương tựa, lúc đó bà cũng không biết làm gì để kiếm sống bèn chuyên tâm học thêu thùa bán cho Tú Nương ở kinh thành....
Tay nghề bà xuất xắc nên rất được nhiều người ngỏ ý muốn bà về làm cho họ, lúc đó Bà gặp Cố Mạt đang đi xuống Hà Châu để gặp bà con xa,
Hai người vừa gặp đã yêu, sau một thời gian tìm hiểu bà nhận thấy tính tình của Cố Mạt rất tốt lại vô cùng chu đáo, nên bà đã đồng ý về làm vợ ông...
Sống với ông bao năm qua Bà được ông săn sóc cưng chìu như bảo bối, bà thật may mắn khi lấy được ông nghĩ lại khóe miệng bà không nhịn được lại cong lên, lòng hạnh phúc khó tả....
-Nương người đang nghĩ gì nha, cười tới vô cùng vui vẻ
Cố Thủy Linh vừa bước vào thì thấy cảnh này, nhịn không được trêu trọc bà...
Lý Nhã nhìn con gái mình cũng không che dấu kể
-Ta đang nghĩ đến phụ thân con, Nương thật sự rất may mắn gả cho ông ấy... Bây giờ Nương cũng mong con cùng đại ca cũng được hạnh phúc như Nương...
Bà nhìn con gái mỉm cười nói, trong ánh mắt hiện lên tia thỏa mãn cùng tình yêu bà dành cho chồng mình....
Cố Thủy Linh cũng cười rất vui vẻ, rồi tiếp lời
-Nương người xem con bây giờ đã có Tướng Công, cũng nên nghĩ đến Đại ca không phải Đại ca cũng đến tuổi rồi sao...
Lý Nhã ngẫm nghĩ rồi có chút ấy nấy nói
- Phải, con xem Nương chưa già mà đã hồ đồ rồi, ta sẽ tìm bà mối để tìm tức phụ cho Đại Ca con yên bề gia thất nha
Giữa trưa Bà Tử đã đung đưa thân hình mập mạp của mình vào phủ Cố gia
Bà mắt kinh ngạc mà nhìn Cố Phủ Cảm thán, quả nhiên là nhà giàu nha, thật hoành tráng quá đi...