Chương 16: Hổ Con
Sau một lúc lâu A Ngưu cũng có chút chật vật chạy ra trên tay còn mang theo con thỏ trắng cùng một con chim trĩ....... Đây là thành quả tốt nhất từ trước tới giờ hắn săn rồi đó...
Vừa chạy ra tới Liền thấy A Đại ngồi một đóng, đang ăn cơm nấm hắn cũng bắt chước ngồi xuống, trước khi ngồi xuống đất còn không quên quơ chiến lợi phẩm trước mặt A đại khoe
-A Đại ngươi nhìn xem hôm nay ta săn được gì nek, là Thỏ trắng cùng Chim trĩ nha, còn ngươi
A Đại gật gật đầu, cũng tán thưởng bạn mình khen
- A Ngưu ngươi giỏi quá, hôm nay ta chỉ hái được một ít hoa quả, và Một con Hổ con mà thôi
A Ngưu khóe miệng trừu trừu, cái gì mà một con Hổ Con, đây là đang khoe khoang một cách khiêm tốn sao.... Cái.... Cái..... Gì Hổ..... Hổ.... Con.... Vừa nói xong
Hắn như nhận thức được đều gì đó mắt rớt tròng mà nhìn chằm chằm cái cục tròn vo nằm trong ngực của A Đại, Yết hầu giật giật
Hắn nuốt nước miếng có chút gian nan xác nhận hỏi lại
- A Đại, đây... Đây là Hổ Con mà huynh nói sao, nó.... Nó không cắn người chứ...
Thấy sắt mặt của bạn mình tái mét, A Đại buồn cười thành thật trấn an nói
- A Ngưu, ngươi iên tâm đi, Hổ Con mới sinh, làm sao cắn người được, với lại ta thấy nó rất hiền, ta sẽ đem tặng cho Nương Tử để hóng nàng vui
Nói xong còn tặng cho A Ngưu một nụ cười tươi rói, làm A Ngưu đầu choáng mắt hoa, líêc hắn khinh thường, cái gì mà Nương tử, hứ..... Còn chưa lấy về mà đã sủng tức phụ như thế, nếu mà hắn qua đó còn không làm Thê Nô sao...... Thật là mất mặt đàn ông mà
Xem hắn nek, hắn nhất định sẽ.... Ờ.... Thì..... Cũng sủng nhưng cũng không sũng như tên Đại Ngốc Ngếch này.... Đúng là Đại Ngốc Ngếch mà....
Hai người đều đem chiến lợi phẩm đi về nhà, đi được nửa đường thì có người chắn ngang lộ không cho bọn họ đi....
Người này không ai khác chính là Hàn Di cùng A Tài con trai bà....
Hàn Di thấy A Đại ôm ôm con gì trong ngực thì mắt Bà sáng lên... Giả vờ từ ái nhìn A Đại nói
- A Đại, con là đi săn sao sau khi đi bán thì về luôn nhà, gì đã làm cơm sẵn đợi con về ăn đau
-Phải đó, Đại ca huynh không biết đau Cha và Nương luôn nhắc tới Huynh, Huynh cũng đừng giận dỗi nữa, mau bán xong đồ thì về nhà thôi, dù sao ở nhờ nhà người khác hoài như vậy cũng không tiện nha
A Tài vừa cười vừa nói ,mắt híp lại vì mở quá nhiều..
A Ngưu uất ngẹn đã lâu, bây giờ có người tìm tới để cho hắn phát tiết đau, hắn làm sao để bọn họ thất vọng nha
- Thật buồn cười, cơm của hai người A Đại có về nuốt cũng không nuốt nổi, hai người tự về mà ăn đi còn không phải kêu A Đại về để moi tiền sao, các người có chân có tay sao không tự lên Núi mà săn, còn muốn vòi tiền A Đại, thật không biết xấu hổ mà..
A Ngưu mắng một lèo, cảm thấy tâm tình không khó chịu như lúc nãy nữa, đưa ánh mắt thách thức nhìn hai người trước mặt
Hàn Di cùng con mình bị nói trúng tim đen, thẹn quá thành giận quát
-Ngươi cái đồ không có giáo dưỡng, cha nương ngươi dậy ngươi nói chuyện với người lớn như vậy sao, tiền của A Đại không phải cũng là của nhà hắn sao, vậy thì hẳn là đứa ta giữ thì có gì không đúng..
-Phải, Nương nói đúng... A Tài chen vào
A Ngưu cảm thấy người đàn bà này không có thuốc chữa rồi, vừa vụ lợi vừa ích kỉ lại vô cùng tham lam, A Ngưu muốn phản kích lại thì bị A Đại chen trước
- Xin lỗi, chúng ta đã phân rõ gia, nên hai người hãy về đi, A Ngưu chúng ta đi
Nói xong một câu thì kéo A Ngưu đi một mạch...
Tới khi bóng dáng của hai người khuất dạng Hàn Di mới phục hồi tinh thần, tức giận muốn thổ quyết, tay nắm chặt sắt mặt vặng
vẹo khó coi, nghiến răng từng chữ
-Giỏi lắm đồ dã loại, tao sẽ không để iên cho mày đau...
A Tài ánh mắt cũng trợn ngược oán độc ,A Đại tao nhất định sẽ không thua mày đồ con hoang
Mang tâm tình không được tốt, A Đại cùng A Ngưu đi lên trấn trên để bán vật phẩm mình săn được
Đến Trấn trên hai người tách ra, A Đại đi thẳng đến Cố Phủ, vì quá quen thuộc A Đại nên Những người ở Cố Phủ cũng không ngăn cản mà cho hắn vào dễ dàng
A Đại cũng không cố kị, đi tới trước phòng của Cố Thủy Linh, bước vào bèn thấy nàng đang may giá y, hắn đều chỉnh tâm tình lại
Áp chế chuyện không vui lúc nãy mà nở nụ cười tươi nhất, bỏ cái bọc vải lên bàn khoe với nàng
-Nương tử, nàng nhìn xem ta đem gì đến cho nàng
Cố Thủy Linh dừng việc trong tay đi đến bên cái túi, mắt chớp chớp nhìn vật nhỏ đang có chút hốt hoảng nhìn nàng chằm chằm, đặt biệt là đôi mắt của nó linh động sáng ngời, màu mắt của nó có màu xanh biển trong vô cùng đặc biệt
Màu lông trắng như tuyết xù lên nhìn nó có vẻ đầy đặn mập mạp,
Nàng kinh ngạc nhìn A Đại hỏi
-Đại Ngốc đây là con gì
A Đại cười ngây ngô giải thích
-Nương tử, là con Hổ nương tử có thích không?
Nói xong còn khẩn trương nhìn chằm chằm nàng sợ nàng sẽ không thích con vật này
Cố Thủy Linh ngạc nhiên một chút rồi trở về thần sắt bình thường, càng nhìn vật nhỏ tròn tròn như cái lu kia nàng càng thích nha, rất đáng yêu
Nàng cẩn thận đem ôm nó trong lòng ngực, tay vuốt ve bộ lông xù của nó, Hổ con mắt chớp chớp ngửi được mùi hương nhẹ nhàng trên người nàng nó cảm thấy rất thân thuộc, cảm thấy nàng không có át í gì với mình bên cũng thả lỏng
Không sợ hãi mà bắt đầu hưởng thụ bàn tay nàng ở trên người nó vuốt ve, nó cảm thấy rất thoải mái...
Thấy biểu hiện của nó, Cố Thủy Linh cảm thấy buồn cười.... Haha... Vật nhỏ có linh tính thật dễ thương nha, nàng ngẫm nghĩ rồi đặt cho nó cái tên
- Ta định đặt cho nó tên Tiểu Bạch chàng thấy thế nào
Thấy nàng thích hắn thở phào nhẹ nhõm cũng vui vẻ cười tít mắt, gật đầu phụ họa nàng
- Chỉ cần Nương Tử thích,
Cố Thủy Linh thấy hắn chìu theo nàng như vậy, lòng rất vui vẻ, đi tới trước mặt hắn nhón chân lên, hôn lên má hắn một cái rồi quay qua vuốt ve Tiểu Bạch như không có chuyện gì xảy ra
Còn A Đại thì mắt trợn to, tim đập thình thịch má đỏ hây hây, trời a nàng vừa mới làm gì là hôn hắn sao
Hắn vô thức đưa tay lên sờ vào mặt mình, nơi đó còn vương vấn hơi thở của nàng phả vào mặt hắn, tự nhiên hắn nở nụ cười khúc khích, ánh mắt mê ly nhìn bóng lưng nàng...
Trong lòng hắn thầm tính, một con Hổ con được hôn một cái vậy có phải hai con được hôn hai cái không ta,...
Cố Thủy Linh không biết sao người có chút nhột nhột, đây là cảm giác gì thế này, nàng có cảm giác bị người tính kế thì phải,....
Hai người thì ngọt ngào còn ở Trấn dưới xảy ra chuyện cũng rất oanh động
Trong nhà của ông Hùng
Hàn Di cùng một bà tử ngồi nói chuyện vô cùng vui vẻ... Bà tử này dáng người vô cùng béo, đầu búi tỉ mĩ còn cài trâm vô cùng xa hoa
Một thân màu đỏ y phục, mặt trang điểm vô cùng tỉ mỉ, đặc biệt cặp mắt xếch trong vô cùng giảo hoạt khôn khéo...
-Ha ha đây Hàn Di bà xem, tôi đã cho người vẻ ra năm khuôn mặt của năm cô nương trong thôn, Bà xem coi ưng í nàng nào
Hàn Di hôm nay mời bà mối đến để làm mai cho con trai bảo bối của Bà, Bà không thể để con trai mình chạy chân sau cái tên con hoang kia, hắn lấy được Vợ giàu có, Bà cũng cho con trai mình lấy được vợ giàu ,xem thử ai hơn ai chứ..
Không chừng lúc đó Bà lấy cớ này để xén một chút sính lễ của hắn ta, chắc chắn hắn ta sẽ ngoan ngoãn mà hai tay giao cho Bà thôi....
Hàn Di ra vẻ nghiêm túc lật xem từng Cô nương mà Bà Tử đã vẽ, xem xong thì Hàn Di bĩu môi nhìn Bà Tử nói
-Hay da, Bà Tử bà cũng biết gia đình tôi cũng là nhà khá giả, Bà đưa những cô nương ngèo nàn này đưa cho tôi, đây la đang khinh thường Hàn Di tôi sao..
Bà Tử làm mai mối đã nhiều năm, làm sao không biết Hàn Di nghĩ gì, nghĩ thầm 1lượng bạc, Bà cười vui vẻ ra sức nịnh bợ....
-Hàn Di, làm sao bà lại nghĩ tôi như thế, đây.... Tôi đã chuẩn bị cho Bà một mối, nhất định bà sẽ Hài lòng .