Chương 13: Kén rể

Chương 13: Kén rể

Ông Bà Cố cùng con trai mình vui vẻ bước tới... Nhìn hai người hạnh phúc như thế, liền hài lòng gật đầu

-Được rồi A Đại, con gái ta cần thời gian nghĩ ngơi, con cũng không nên làm phiền nó nữa đi theo ta

A Đại luyến tiếc nhưng cũng thành thật đi theo, trước khi đi còn lén nhìn nàng một cái, thấy nàng cười với hắn hắn mới bằng lòng vui vẻ rời đi

Cổ Bắc Dã mỉm cười tới ngồi trước giường của mụi mụi mình quan tâm hỏi ?

- Mụi thấy trong người thế nào có chỗ nào không khỏe không?

Cổ Thủy Linh lắc đầu có chút suy yếu trả lời

- Ca, Nương đã để hai người lo lắng rồi, mụi đã không sao chỉ cần tịnh dưỡng hai ba tháng sẽ bình thường trở lại...

Cố Bắc Dã gật đầu iên tâm rồi đứng dậy nói

-Mụi iên tâm vết sẹo trên người mụi ta sẽ tìm thuốc tốt nhất chữa trị cho mụi.... Ta đi trước mụi nghĩ ngơi cẩn thận

Sau khi Cố Bắc Dã đi, Lý Nhã cũng ngồi xuống kế con gái mình, rồi ung dung nói

-Con gái, mọi chuyện theo như kế hoạch, chúng ta đã thắng, Tứ Vương gia đã chủ động từ hôn còn phong cho con làm Quận Chúa ban đất phong ở Hà Châu cách Thôn Lạc Hà cũng không xa, ban hiệu An.... Bây giờ con có thể iên tâm rồi...

Cố Thủy Linh mỉm cười gật đầu

-Vậy là tốt rồi, Cũng mong thuận buồm xuôi gió.... Cả nhà bình an....

💦💦Sảnh chính

Cố Mạt ngồi trên ghế, nhấp một ngụm trà nhìn A Đại đứng cách đó không xa, rồi từ ái nói...

- Chuyện của hai đứa ta cũng biết, ta cũng không có í cấm cản ,đợi con gái ta khỏe lại sẽ cho hai đứa thành thân cũng mong con giữ được lời hứa của mình yêu thương chăm sóc con gái ta cho thật tốt..

A Đại chắc nịch mừng rỡ trả lời

- Con cảm ơn Cố Lão gia, Con nhất định sẽ yêu thương Nương Tử, bảo vệ Nương Tử hết lòng, xin người cứ iên tâm.. 💯

Cố Mạt hài lòng gật đầu, cười thở phào nhẹ nhõm con gái ông ruốc cuộc cũng tìm được chân Ái rồi....

Vì chưa chính thức ở chung nên A Đại cùng A Ngưu bèn trở về thôn của mình ....đợi ngày thành thân

Ngày hôm sau thì Ông Bà Cố cũng lên chùa cầu bình an cho con gái, con gái ông đột nhiên khỏi bệnh, mọi người không nghi ngờ mà còn đồn thỏi

Chùa Linh Tự, có Bồ Tát hiển Linh đã giúp cho Cố Tiểu Thư vượt qua bạo bệnh, từ đó Chùa Linh Tự đông chật ních người, người người đều truyền Chùa này linh thiên, nên đến xin quẻ cầu bình an....

Ông Bà Cố chỉ biết nhìn nhau rồi im lặng mỉm cười....

Thời gian thấm thoát trôi qua, cũng đã hai tháng Cố Thủy Linh đã khỏe hẳn, thần sắt cũng vô cùng hồng hào ,khuôn mặt cô tuy không có vết sẹo ghê người nữa, nhưng làn da mịn màng nõn nà cũng không trở lại

Trên mặt thì sẹo đã mờ đi hầu như không thấy nữa, nhưng trên trán thì vẫn còn lắm chấm những đốm đen rất nhiều....

Hồi phục như vậy làm nàng cũng vô cùng hài lòng cũng rát thoã mãn.... Kết quả như vậy cũng đã tốt lắm rồi....

Thành thân còn một tháng nữa, chuyện nàng cùng A Đại thành thân mọi người ai cũng biết, nhưng mọi người đều vui lòng chút phúc mà không có dè bỉu hay chê bai gì

Chắc họ thấy nàng tội nghiệp đi, cũng thấy A Đại cùng nàng là xứng đôi nhất...

Một kẻ ngèo hèn to lớn xấu xí, một kẻ Thanh Danh tẩn hủy,bệnh tật yếu ớt, dung mạo cũng xấu xí bất kham, nhìn vào không phải rất xứng đôi sao ....nàng cũng thấy rất xứng nhak. 🙉