Tôi nhìn Minh chằm chằm, lát sau tôi ngã người, thở dài, em ấy không nói đùa, tay run rẩy cả rồi kìa.
Tôi đành trấn an: “Em trước hết bình tĩnh đã, nói cho thầy biết rõ ràng xem nào.”
Minh ngẩng đầu lên, đôi mắt hơi nhòe lệ: “Thầy không ghét em sao?”
“Nói bậy bạ gì thế, sao lại ghét em, chỉ đơn giản một người thích một người thôi, không sao, em kể thầy nghe đi.”
Thú thật là tôi vô cùng ngạc nhiên.
“Em với Khang học chung từ năm lớp mười, bạn ấy tốt lắm, luôn giúp đỡ em, chỉ là học lực hơi yếu nên bị cô văn để ý mãi đến tận cuối năm học. Lúc đó bạn ấy chủ động nhờ em chỉ bài hộ, đó giờ bạn ấy không hay nhờ vả ai… nên em đồng ý.”
Nói đến đó rồi ngưng, tôi vẫn chưa hiểu gì cả, đang định lên tiếng thì nghe em ấy hít một hơi sâu rồi nói tiếp: “Em đến nhà bạn ấy kèm, lúc đó, nóng, trời nóng, máy lạnh lại hư… nên bạn ấy đi tắm…”
Tôi nghe thấy mùi nguy hiểm.
“Bạn ấy quên mang theo quần nên nhờ em lấy hộ rồi…”
“!!!” Rồi sao nữa?
“Em đem vào thì thấy bạn ấy khỏa thân, em sợ lắm, tự nhiên cơ thể lại có phản ứng, em sợ lắm thầy ơi! Tối đó em mơ thấy em với bạn ấy, cảnh tượng đó khủng khiếp lắm.”
Nói rồi òa khóc, một nam sinh trưởng thành lại bật khóc như đứa trẻ.
Tôi lấy tay áp trán một chút, chuyện này quá là…
“Em bình tĩnh đã, nghe thầy nói đây.”
Minh ngẩng đầu, cố lau nước mắt cứ tuôn không ngừng.
Tôi nghiêm túc hỏi: “Cảm giác hiện tại của em là gì? Nói thật cho thầy nghe, cảm giác của em đối với bạn Khang đó.”
“Lúc em biết cơ thể có phản ứng, em trốn bạn ấy còn không kịp. Em chỉ sợ, em không dám nghĩ đâu thầy.”
“Để thầy nói thế này.”
Tôi lựa lời, nói: “Có hai vấn đề em cần làm rõ, thứ nhất, vì sao em lại đột nhiên nổi phản ứng, cụ thể là phản ứng sinh lí với cơ thể một nam sinh trưởng thành, thứ hai, em băn khoăn là vì mình đột nhiên nổi phản ứng với nam hay nghi ngờ mình nảy sinh tình cảm với bạn cùng giới.”
“???”
“Em cùng thầy đi tìm hiểu nhé,”
Minh ngập ngừng: “Dạ.”
“Về vấn đề thứ nhất, nếu em đột nhiên nảy sinh phản ứng khác thường với cơ thể nam trưởng thành, mà phản ứng còn vô cùng mãnh liệt, điều này có thể chứng tỏ…”
“Em đồng tính sao thầy?” Minh cắt lời, hỏi.
Tôi im lặng một chút, rồi đưa ra nghi vấn: “Em đã nhìn qua cơ thể người nào khác trước đó chưa?”
“Dạ chưa.”
Tôi nói khách quan: “Nói sao nhỉ, tuổi của em đang là tuổi phát triển, nên những phản ứng tâm sinh lí vô cùng nhạy cảm.”
Minh ngẫm một chút, hơi gật gù: "Thầy nói cũng đúng.”
Chỉ có thể nói như vậy, trước giờ chưa thấy qua cơ thể của người khác kể cả đồng giới lẫn khác giới nên không lấy đó là cơ sở để so sánh cụ thể được, hừmmmmm…
Tôi lại nói: “Còn vấn đề thứ hai, em tự nghĩ xem, điều em băn khoăn là gì? Biết đâu đây chính là câu trả lời mấu chốt.”
Lần này Minh im lặng trong khoảng thời gian khá dài, tôi cũng không gấp gáp.
“Em không thể đưa ra câu trả lời chính xác được… hay để em về suy nghĩ lại ạ.”
Điều đó là tất nhiên, tôi đáp ứng: “Ừ em, không thể trả lời ngay được đâu, suy nghĩ thật kĩ rồi tìm thầy.”
Kể từ ngày đó cũng đã qua hai tuần hơn rồi, tôi cũng không nghĩ nhiều nữa, nếu có kết quả, chắc chắn em ấy sẽ tìm tôi thôi.
Hôm nay là thứ ba, căn tin có món bún bò, tôi tranh thủ thời gian, trống vừa vang đã tức tốc chạy xuống mua một phần.
Tôi cứ nghĩ mình là người tới sớm nhất rồi, ra là có một nam sinh đang đứng mua nước, thấy tôi, cậu cúi chào một cái, tôi cũng cười chào lại. Học sinh lễ phép thế này mới khiến người ta yêu thương chứ.
Tôi mua tô bún bò, đang chuẩn bị lấy đũa ăn thì nam sinh khi nãy chọn chỗ ngồi đối diện tôi, tôi hơi ngước đầu nhìn cậu.
“Thầy…”
Hình như cậu có gì muốn nói.
“Có gì sao em?” Tôi lấy đũa, nói.
“Không có gì ạ, thôi thầy ăn đi, em không làm phiền thầy.”
“???”
Cái tụi này bị gì thế kia? Uầy.
Lúc ngồi trong phòng, tôi nghĩ lại, nam sinh kia chắc có điều muốn nói với mình nhưng ngại ngùng? Nhìn không giống kiểu người thật thà e thẹn…
Quả nhiên, cuối giờ học, nam sinh đó đến tìm tôi.
“Em ngồi đi.” Tôi rót cho cậu ấy ly nước.
Nam sinh có vẻ hơi bồn chồn cũng có chút chột dạ, ngập ngừng nói: “Tuy biết không nên nhưng… hôm Minh đến tìm thầy, à là bạn nam nhỏ người tóc hơi xoăn ạ.”
Tôi nghiêng đầu, cười khẽ: “Sao nào? Muốn hỏi gì mạnh dạn lên em.”
“Vậy, em có thể hỏi bạn ấy nói gì với thầy được không ạ?”
“Hửm…” tôi không trả lời ngay mà hỏi ngược lại: “Em nghĩ nếu tìm thầy thì sẽ nói về những việc gì?”
Nam sinh sửng sốt, không rõ lắm trả lời: “ Học hành, tình cảm, gia đình… hay tương lai?”
“Vậy em nghĩ bạn Minh tìm thầy sẽ nói gì?”
“Tình cảm ạ?”