Nhóm dịch: Ẩn Môn
Nguồn: truyenyy.com
-------------------------------------
Không biết trải qua bao lâu, trong phòng ngủ Hạ Phong Ngân đang ôm Đặng Xuân Hàm ngủ cùng nhau sau khi mệt mỏi quá độ. Hai tay hắn vẫn tham lam đặt trên bầu vú của Đặng Xuân Hàm.
Đặng Xuân Hàm cứ thế an tĩnh ngủ say trong lồng ngực Hạ Phong Ngân, dáng ngủ tựa như đang chìm vào mộng đẹp.
Hạ Phong Ngân trong lúc ngủ mơ dần tỉnh lại, phát hiện bên ngoài trời khuya. Khi hắn xoay người lại, cảm nhận được một cảm giác ấm áp khi Đặng Xuân Hàm vẫn ngoan ngoãn ngủ, đùi cô còn đặt trên đùi hắn.
"Nếu thời gian có thể dừng lại vĩnh viễn thời khắc này, ta sẽ có thể ôm Xuân Hàm mãi thì tốt biết bao"
Hạ Phong Ngân trong lòng ấm áp, chậm rãi đem thân thể Xuân Hàm trong ngực mình buông ra, ôn nhu vì nàng đắp chăn lên.
Hai người đã chiến đấu cả đêm, Hạ Phong Ngân quyết định đi nấu vài thứ để khi cô ấy tỉnh dậy có thể ăn.
- Phong Ngân! Người đi đâu?
Đang lúc Hạ Phong Ngân vừa định rời khỏi phòng, phía sau bị Đặng Xuân Hàm âu yếm gọi.
- Anh đi làm chút gì cho em ăn. Vừa rồi nhất định em mệt rồi.
Hạ Phong Ngân quay lại bên giường, lại đắp chăn cho Xuân Hàm một lần rồi nói.
- Em ngủ thêm một lát, chờ anh nấu xong sẽ gọi em dậy.
- Dạ.
Đặng Xuân Hàm không nghĩ tới trên giường Hạ Phong Ngân mạnh mẽ nhưng tâm tư lại dịu dàng, săn sóc có thừa như vậy, khiến cô bị cảm động trong lòng.
Cô vốn dĩ lên giường cùng Hạ Phong Ngân phần lớn vì dục vọng bản thân quá mạnh cần được thỏa mãn thân thể, giữa hai người cũng chưa phát sinh chút mối quan hệ tình cảm nào.
Bây giờ dưới tình huống được hắn chăm sóc, trong lòng của Đặng Xuân Hàm từ từ cảm nhận được cảm giác ngọt ngào, đã bỗng xem hắn như là người tình của mình. Cô gật đầu, mỉm cười nói:
- Anh đi nấu đi, xong thì gọi em, đêm nay chồng em không về, em không biết có thể ngủ lại một đêm được hay không?
- Tốt! Tốt!
Hạ Phong Ngân khoái trá gật đầu lia lịa, trên mặt hiện ra nụ cười dâm đãng, một đêm ở lại thật là đủ khiến hắn điên cuồng. Tối nay có thể đại chiến ba trăm hiệp.
Hạ Phong Ngân nhanh chóng tới nhà bếp làm đồ ăn thật nhanh, thấy bộ dạng gấp gáp của hắn, Đặng Xuân Hàm không kìm lòng được nở nụ cười hạnh phúc. Trong lòng cô đã xem như chấp nhận làm người tình của hắn, một người không chỉ có thể chiều chuộng thỏa mãn cô trên giường mà còn có thể quan tâm chăm sóc cô.
Ước chừng hai mươi phút, Hạ Phong Ngân bưng lên một chén chè hạt sen nóng hổi tới, hắn ngồi bên cạnh Xuân Hàm nói:
- Mau ngồi dậy ăn, tuy rằng tài nghệ của anh chưa đạt tới đẳng cấp năm sao nhưng làm chè hạt sen thì có thừa. Em mau nếm thử!
Nói xong, Hạ Phong Ngân nhẹ nhàng thổi từng thìa đút cho Đặng Xuân Hàm ăn.
Thật sự quá hạnh phúc, Đặng Xuân Hàm bây giờ trong lòng tràn đầy thỏa mãn, cái miệng nhỏ nhắn của cô đem ăn từng ngụm chè, trong mắt tràn đầy nhu tình.
Bây giờ tuy toàn thân cô đau nhức vì đã lâu rồi "cô bé" của chính mình không bị tiến lên hạ xuống nhiều như vậy, làm cho dục vọng dâng trào, nhưng cảm giác bên trong đầy ngọt ngào.
Quả nhiên, đối với phụ nữ chẳng những muốn được chinh phúc trên giường mà còn phải đối với họ một lòng yêu thương thì mới được. Hạ Phong Ngân nhìn ánh mắt nhu tình của Xuân Hàm liền rõ ràng cô đối với hắn đã nảy sinh tình cảm. Từ nay về sau, hắn có thể ra sức chiến đấu trên cơ thể xinh đẹp của Xuân hàm liền dục vọng lại nổi lên.