Nhóm dịch: Ẩn Môn
Nguồn: truyenyy.com
--------------------------------------------
Lúc này Hạ Phong Ngân thấy giáo viên chủ nhiệm không trách mắng gì nên cảm thấy may mắn.
- Tôi khi nãy không đủ sức mang theo quá nhiều sách vở, bây giờ cậu đi theo tôi.
Hạ Phong Ngân đi theo giáo viên chủ nhiệm xinh đẹp, không ngờ lại bị cô ta chơi khăm, trực tiếp chồng cho hắn thêm hai mươi cuốn sách.
Nhìn thấy gương mặt trở nên ngây dại của Hạ Phong Ngân, giáo viên chủ nhiệm liền mỉm cười ngượng ngịu, an ủi nói:
- Có nhiều quá không?
- Không sao, vẫn chịu được.
Hạ Phong Ngân liền phải cố gắng chống đỡ, một lúc liền ôm hơn ba mươi cuốn sách nhưng trước mặt một mỹ nữ tuyệt sắc như vậy hắn không dám buông lỏng.
Ai ngờ thêm một phút, cô giáo viên chủ nhiệm xinh đẹp này lại lấy thêm mười quyển sách giao khoa đưa cho hắn.
- Nặng như vậy rồi, thêm một quyển nữa, ta không mang nổi nữa.
Cô nàng nhìn Hạ Phong Ngân cười duyên nói:
- Không phải người nói không sao sao? Ở đây mới chưa tới năm mươi quyển sách.
- Đương đương … nhiên không sao!
Tuy rằng Hạ Phong Ngân trong lòng có chút không tình nguyện nhưng hắn sẽ không để mình xấu mặt trước giáo viên chủ nhiệm xinh đẹp. Hắn dùng hết sức lực của mình nhận hết số sách đó.
“Liền mạng thôi”
Ôm chồng sách khổng lồ trước ngực, hắn bước đi lảo đảo, trên mặt vẫn ra vẻ rất dễ dàng hướng chủ nhiệm xinh đẹp nói.
- Đi cùng cô nãy giờ, vẫn chưa biết tên cô?
- Tên ta gọi là Tiếu Tư Nhã. Là nghiên cứu sinh vừa tốt nghiệp, làm chủ nhiệm của sinh viên năm ba và năm bốn của lớp.
Tiếu Tư Nhã cười quyến rũ, tỏa ra sức hút thật đắm say.
“Mẹ nó, thật là yêu nghiệt, sao có thể cười đẹp như vậy” Hạ Phong Ngân vừa thấy nhìn tiếp tục mất hồn. Sau đó chậm rãi đi theo sau Tiếu Tư Nhã, vừa đi vừa nhìn cặp mông đầy đặn mềm mại của cô ta mà thèm đến muốn chảy cả nước miếng.
Đang trong lúc đi theo sau Tiếu Tư Nhã, Hạ Phong Ngân đột nhiên hai mắt tỏa sáng hướng về một nơi khác.
Một mỹ nữ khí chất thanh nhã, dung mạo thoát tục, mái tóc dài óng mượt, xinh đẹp động lòng người, ngũ quan tinh xảo, đang đứng ở gần bên kia hồ nước.
Cô gái mặc áo sơ mi, bộ ngực chèn ép vừa đúng, quần ngắn màu xám tro cộng thêm đôi chân dài gợi cảm trắng nõn yêu kiều. Giống như một gốc cây mẫu đơn kiêu hãnh đang nở rộ không gì sánh bằng.
Người con gái này Hạ Phong Ngân có thể nhận ra, đó là Tần Như Yến, đệ nhất mỹ nhân của trường đại học được mọi người gọi là hoa hậu giảng đường, hơn nữa lại là hoa hậu giản đường xinh đẹp nhất vài chục năm trở lại đây.
Mỗi ngày số nam sinh theo đuổi Tần Như Yến vô số kể, trong đó có đủ thành phần, soái ca, mỹ nam, công tử giàu có, nhưng Tần Như Yến chỉ một lòng học tập, trong thời gian đại học sẽ tuyệt không yêu ai. Cho nên nhiều nam sinh tuy thầm mếm cô, nhưng chỉ có thể than thở chờ đợi.
Hạ Phong Ngân tự biết bản thân so với Tần Như Yến chưa đủ đẳng cấp, nên cũng không có làm những việc nhàm chán, nhưng mỗi tối hắn đều nghĩ đến cô ta. Một mỹ nhân như vậy chỉ cần cô ta muốn, số người nguyện chết vì cô cũng không ít.
- Người cũng yêu thầm Tần Như Yến?
Tiếu Tư Nhã thấy Hạ Phong Ngân ngơ ngác nhìn Tần Như Yến, nhất thời suy đoán, sau đó liền cười đùa nói:
- Thích người ta thì đi thổ lộ đi, bằng không cơ hội bỏ lỡ cũng chưa có.
- Nhìn cô vẻ ngoài cũng xinh đẹp, nói chuyện rất thoải mái, ta hiện tại cũng thích cô, chẳng lẽ giờ muốn ta thổ lộ với cô sao.
Hạ Phong Ngân liền nói, sau đó tiếp tục cười khổ nói.
- Nói đi cũng nói lại, ta tuy rằng anh tuấn nhưng cũng tự biết mình biết ta, tại trường học này thích Tần Như Yến không có một vạn cũng tám ngàn, trong đó có cả con trai bảo bối của thị trưởng, cũng như không ít con cháu danh gia, ta tuy xuất thân không kém nhưng lại không muốn mất mặt giống bọn chúng, cả ngay cứ phải theo đuôi một cô gái.
- Ừ, cách nghĩ này ta rất thích! Tiếu Từ Nhã nhìn Hạ Phong Ngân từ trên xuống, ánh mắt có chút không tin.
- Đúng vậy, ta có rát nhiều ưu điểm, chỉ là ta không thích đàng hoàng thôi. Tương lai nếu ở cùng ta một chỗ, nhất định sẽ phát hiện.
- Ai muốn ở cùng người một chỗ.
Tiếu Tư Nhã gặp Hạ Phong Ngân trêu ghẹo, liền từ dịu dàng trở nên tức giận.
- Cô giáo chủ nhiệm à, người tưởng ở nơi nào. Ở chung một chỗ không phải chung một lớp sao, chẳng lẽ người muốn làm vợ của ta.
Hạ Phong Ngân liền cười đùa, nhanh chóng hướng phòng học đi tới.
- Người…Tức chết ta!
Tiếu Tư Nhã khuôn mặt nhỏ nhắn bị Hạ Phong Ngân trêu ghẹo mặt đỏ bừng, nếu không ngại xung quanh còn nhiều người, cô ta đã kiếm vật gì hướng Hạ Phong Ngân mà ném.