Chương 84: Tam Dực Hắc Ám Kim Bức Vương

"Tốt, những vật này đều là của ta, hiện tại ta trịnh trọng đưa cho ngươi cái trứng sủng vật này, như vậy được chưa."

"Không được, sủng vật quý giá như vậy, ta không thể nhận."

Thái độ của Thanh Trúc còn kiên quyết hơn cả ta, không cải biến chủ ý một chút nào.

"Đi thôi, trở về giao phó nhiệm vụ."

Mặc kệ ngươi, dù sao sủng vật trong tay ngươi, ta chính là không tiếp nhận, bắt đầu đi ra ngoài động.

"Thạch Đầu, ta không thể nhận, cho ngươi."

Thanh Trúc nhìn ta không tiếp nhận sủng vật, chạy đến trước mặt của ta, vứt sủng vật trên mặt đất, thái độ kiên quyết nói với ta rồi quay đầu rời đi.

"Ngươi không muốn, ta cũng không cần."

Ta không để ý tới trứng sủng vật trên đất, cũng đi ra ngoài cửa động.

Thanh Trúc và ta cùng đi năm bước về phía trước, nhìn thấy ta ý chí kiên định, không thèm quan tâm tới trứng sủng vật trên mặt đất, căn bản cũng không để ý, lập tức bối rối, ngăn ở trước mặt ta, đột nhiên lớn tiếng nói.

"Thạch Đầu, ngươi..."

Sau khi Thanh Trúc lớn tiếng kêu lên tên của ta, một cảm giác uỷ khuất xông lên đầu, nói không ra lời, một giọt nước mắt không một tiếng động thuận theo mặt ngọc trắng nõn chảy xuống.

"Thanh Trúc, ngươi làm sao vậy?"

Nhìn Thanh Trúc kỳ quái rơi xuống nước mắt, ta luống cuống tay chân, chuyện gì thế này, ta làm sao vậy, chẳng lẽ ta làm sai sao?

"Thanh Trúc, đừng khóc..."

"Thanh Trúc..."

Ta tranh thủ thời gian ăn nói khép nép nhận lỗi với Thanh Trúc, mặc dù ta cảm thấy mình cũng không có làm sai, thế nhưng vậy mà để mỹ nữ thanh tú rơi lệ như thế, mặc kệ nguyên nhân gì, khẳng định ta đã phạm vào sai lầm rất lớn.

"Thanh Trúc, ngươi đừng khóc được không, ta sai rồi."

Ta chỉ có thể nhanh chóng nhận sai.

"Thạch Đầu, ngươi là đại bại hoại. Ta là một mục sư, luyện cấp cùng với đại ca và tỷ tỷ, ta muốn sủng vật tốt như vậy để làm gì cơ chứ, vậy mà ngươi nhất định phải cho ta. Thạch Đầu, ngươi là đồ ngốc."

"Thanh Trúc, ta..."

Hoá ra Thanh Trúc là suy nghĩ vì ta, ta muốn nói gì, lại không cách nào nói ra được.

"Thạch Đầu, ngươi đồ ngốc này, ngươi có con sủng vật này, mới có thể trở nên lợi hại hơn."

Thanh Trúc còn đang đau lòng, rốt cuộc tìm được chỗ tháo nước, nói ra uỷ khuất của nàng.

"Thanh Trúc, ngươi đừng khóc, ta có sủng vật rồi mà, ngươi nhìn."

Tiếng khóc nhẹ nhàng của Thanh Trúc như là nghìn sợi tơ mềm mại, quấn quanh trong lòng ta, để cho ta vô cùng dễ chịu, lại cực kỳ tắc nghẽn, tranh thủ thời gian triệu sủng vật của ta Hắc Ám Hoả Điểu ra.

"Thanh Trúc, nhìn đi, đây là sủng vật của ta."

"A, đây là cái sủng vật gì, thật xinh đẹp. Thạch Đầu, sủng vật của ngươi thật xinh đẹp."

Xác thực, sau khi Tiểu Hoả Điểu của ta tiến hoá thành Hắc Ám Hoả Điểu, cơ thể càng thêm thon dài, lông vũ càng thêm đầy đặn, đặc biệt là bên trong lông vũ màu đỏ của Hắc Ám Hoả Điểu có một luồng kim quang màu đen lưu động, tăng thêm mỹ lệ cho vẻ bề ngoài của Hắc Ám Hoả Điểu, tao nhã và cao ngạo không nói ra được, còn rất mỹ lệ nữa.

Ta thường thường nghĩ, cái gọi là Phượng Hoàng cùng Phượng Loan cũng không mỹ lệ hơn cái này đi.

Nhìn thấy Hắc Ám Hoả Điểu hấp dẫn tiếng khóc của Thanh Trúc, ta rốt cục yên tâm, tiếng khóc của mỹ nữ là đòn công kích trí mạng đối với ta.

"Xinh đẹp không, đây là Hắc Ám Hoả Điểu, tên gọi Tiểu Hoả Điểu, sờ một cái xem."

"Tiểu Hoả Điểu, để mỹ nữ sờ sờ ngươi."

"Ừm, thật xinh đẹp."

Bản tính thích chưng diện của mỹ nữ bất cứ lúc nào cũng không thể cải biến, Thanh Trúc nhẹ nhàng vuốt ve Tiểu Hoả Điểu, trong mắt tràn đầy hâm mộ.

"Đây là Hắc Ám Hoả Điểu, Thạch Đầu, ngươi không có gạt ta đi. Hạng nhất của bảng xếp hạng sủng vật chính là Hắc Ám Hoả Điểu, chẳng lẽ sủng vật của ngươi chính là Hắc Ám Hoả Điểu."

"Thế nào? Ngươi còn hoài nghi thực lực Hắc Ám Hoả Điểu của ta sao, lát nữa để ngươi nhìn xem uy lực của nó."

Ta ra vẻ tức giận, thế nhưng là trên mặt tràn đầy dáng tươi cười, bầu không khí giữa ta và Thanh Trúc rốt cục hoá giải.

"Không phải, ta chỉ là không có nghĩ đến, ta vậy mà có thể nhìn thấy Hắc Ám Hoả Điểu hạng nhất bảng xếp hạng sủng vật, quá giật mình."

"Thạch Đầu, ngươi thật lợi hại."

Choáng!

Thanh Trúc quá nũng nịu, mặc dù không phải làm nũng, thế nhưng là một câu đơn giản, làm cho lòng hư vinh của ta bành trướng vô cùng.

"Thanh Trúc, lần này cho ngươi trứng sủng vật của Cửu Dực Hắc Ám Kim Bức Vương, ngươi sẽ không từ chối đi."

Ta đi qua nhặt trứng sủng vật mà Thanh Trúc để dưới đất về, đưa tới cho Thanh Trúc.

Nhờ có thời gian bảo hộ năm phút của hệ thống đối với vật phẩm rơi xuống, nếu không cái trứng sủng vật cao cấp có thể ấp cấp mười Cửu Dực Hắc Ám Kim Bức Vương, hiện tại chỉ có thể ấp cấp tám Tam Dực Hắc Ám Kim Bức Vương liền bị hệ thống lấy lại.

"Ừm, vậy ta cầm. Ta sớm đã muốn một con sủng vật, thế nhưng là ca ca và tỷ tỷ một mực không có đánh được cho ta, cám ơn ngươi, Thạch Đầu."

Choáng, đều sớm muốn sủng vật, vậy ngươi còn từ chối cái gì chứ, đương nhiên ta chỉ có thể nghĩ nghĩ trong lòng, không dám nói ra.

"Thạch Đầu, ta muốn ấp sủng vật."

"Tốt, nhanh ấp đi, nhìn xem sủng vật của ngươi kiểu gì."

Một hồi ánh sáng màu đen chớp động, một con dơi như một con mèo nhà mọc ra cánh kim sắc hiện ra trước mặt ta và Thanh Trúc, con dơi linh lung đáng yêu, phảng phất như một con sóc con, nhưng là sau lưng con dơi mọc ra ba cặp cánh kim sắc cường tráng, mở ra gần một mét, oai phong không nói ra được, để cho người ta không dám xem nhẹ thực lực của nó.

"Không hổ là sủng vật có tiềm lực cấp mười, chính là không giống bình thường."

"Thật đáng yêu."

Ta cùng Thanh Trúc đồng thời phát ra âm thanh, rõ ràng điểm thưởng thức của hai người có khác biệt rất lớn.

"Ha ha..."

Ta cùng Thanh Trúc đồng thời nhìn đối phương, mỉm cười hiểu ý.

"Leng keng, chúc mừng độ thân mật của người chơi Thạch Đầu Thành và Thanh Trúc tăng lên đến 95, khi hai người tổ đội, công kích và phòng ngự gia tăng 10%, ban thưởng danh vọng 50, kim tệ 1.000."

A, trong trò chơi còn có độ thân mật, mặc dù không biết độ thân mật thiết trí như thế nào, chẳng qua nghe được cái từ này, người mặt dày như ta không có phản ứng gì, thế nhưng là Thanh Trúc lập tức cúi đầu xuống, trên mặt bay lên một đạo đỏ ửng mê người.

"Thật xinh đẹp, dễ thẹn thùng."

Ta bị Thanh Trúc thanh tú hấp dẫn, không nhịn được nhìn chằm chằm mặt ngọc mê người của nàng.

"Thạch Đầu, chúng ta ra ngoài đi, còn phải giao nhiệm vụ."

Thanh Trúc nhạy cảm đã phát hiện ta làm càn, tranh thủ thời gian ổn định nhịp tim đang "Phanh phanh", nhắc nhở ta, quay người tránh khỏi ánh mắt của ta rồi chuẩn bị đi ra ngoài.

"Ừm."

Ta tranh thủ thời gian thu hồi tâm thần, đi đến phía trước Thanh Trúc, bảo vệ nàng đi ra ngoài động.

"Thanh Trúc, Tam Dực Hắc Ám Kim Bức Vương của ngươi xếp tới hạng bốn bảng sủng vật."

"Thật sao? Lợi hại như vậy, ta xem một chút."

Năm người đứng đầu bảng xếp hạng sủng vật không có biến hoá, chỉ là năm tên phía sau thay đổi tương đối thường xuyên, xem ra sủng vật cao cấp thật không dễ đạt được, Tam Dực Hắc Ám Kim Bức Vương của Thanh Trúc xếp tới thứ tư, ngay sau hạng ba là Tàn Bạo Kim Lang.

Tam Dực Hắc Ám Kim Bức Vương của Thanh Trúc vẫn tương đối lợi hại, chẳng qua con Tàn Bạo Kim Lang cùng Song Sí Thiên Hổ kia cũng là sủng vật cấp tám, lại xếp trên Tam Dực Hắc Ám Kim Bức Vương, liền biết hai con sủng vật này tuyệt đối không phải hạng bình thường.

Ta cười cười nói nói với Thanh Trúc, đi về phía bên ngoài động dơi, trên đường gặp phải Hắc Ám Biên Bức căn bản không cần ta động thủ, nhìn thực lực cường hãn của hai con sủng vật, ta thật bó tay rồi.

Tam Dực Hắc Ám Kim Bức Vương không hổ là bá chủ trong loài dơi, mặc dù mới cấp một, thế nhưng là những con Hắc Ám Biên Bức cấp 28 chủ động công kích kia, nhìn thấy Tam Dực Hắc Ám Kim Bức Vương, đừng nói là công kích, nhìn thấy liền chạy, căn bản không có một con dám lên đây.

Bất quá Hắc Ám Hoả Điểu của ta cũng không đơn giản như vậy, nhìn thấy từng bầy Hắc Ám Biên Bức, há mồm chính là một mảnh biển lửa hắc ám, thiêu đến khi những con Hắc Ám Biên Bức kia phải kêu chi chi chi, không có chút tính tình nào.

"Thạch Đầu, Hắc Ám Hoả Điểu của ngươi thật là lợi hại."

Thanh Trúc vừa nhặt mấy món Lam Trang tốt một chút cho đại ca và tỷ tỷ của nàng, vừa cảm khái, nghĩ đến ngày mai nàng có thể thể hiện một chút trước mặt đại ca và tỷ tỷ, cao hứng.

Nhìn xem từng mảnh từng mảnh biển lửa của Hắc Ám Hoả Điểu, toàn diện đốt giết Hắc Ám Biên Bức, ta thật rất hâm mộ, mặc dù ta cũng biến thái, thế nhưng là giết quái phải giết từng cái, nào có sảng khoái như vậy, suy nghĩ một chút những pháp sư kia có công kích toàn thể, thật sự là hâm mộ.

Có hai con sủng vật cường hãn hộ tống, hành trình trong động dơi trở nên nhẹ nhõm, ta cùng Thanh Trúc rất nhanh liền ra khỏi động dơi, trở lại chỗ lão nhân đầu đá dưới gốc cây đại thụ.