Trương Mị Hoa thi lễ với thập trưởng lão Trương Tiêu Vinh rồi quay trở lại chỗ các đệ tử trong gia tộc đang đứng. Còn Trương Tiêu Vinh sau đó tiếp tục gọi người lên kiểm tra trắc thí sau khi nhìn Trương Mị Hoa rời đi: “Người tiếp theo, Lâm Tương Huyên.”
Trương Tiêu Vinh dứt lời, tất cả các đệ tử tham gia đại hội gia tộc lần này của Trương gia đồng loạt nhìn về phía Trương Thiên Nguyên đặc biệt là nhìn thiếu nữ đứng bên cạnh Trương Thiên Nguyên. Thiếu nữ đó chính là Lâm Tương Huyên, thị nữ của thiếu chủ Trương Thiên Nguyên được thiếu chủ Trương Thiên Nguyên cứu về vào hai năm trước.
Lâm Tương Huyên từ từ rời khỏi Trương Thiên Nguyên, tiến về phía Trương Tiêu Vinh. Không lâu sau, Lâm Tương Huyên xuất hiện ở trước mặt Trương Tiêu Vinh, sau đó cô thi lễ với Trương Tiêu Vinh rồi đặt cả hai tay của mình lên bề mặt của trắc thí thạch.
“Đó là thị nữ của Thiên Nguyên ca sao?”
Một thiếu nữ khoảng mười lăm, mười sáu tuổi dung nhan xinh xắn, trên người khoác lấy một bộ y phục màu lam; vị thiếu nữ này ngồi ở trên ghế khách nhân mà Trương gia đã chuẩn bị, nhìn thấy một thiếu nữ đi từ chỗ Trương Thiên Nguyên tới trước mặt người chủ trì vòng một đại hội gia tộc liền cất tiếng nói với tộc trưởng Trương Cường.
Trương Cường nhìn người con gái vừa lên tiếng đang ngồi ở một cái ghế trên hàng ghế khách nhân, hắn sau đó cất tiếng nói: “Đúng thế cháu Ngạo Kiều. Lâm Tương Huyên là thị nữ của con trai ta nhưng đồng thời là người mà con trai ta yêu thích, nó đến Trương gia được hai năm rồi, nó được Thiên Nguyên cứu từ một đội sơn tặc hoành hoành ở trong Thiên Linh sơn mạch. Ta không biết thân phận của nó nhưng biết tên của nó, ta nhận nó vào Trương gia và sắp xếp cho nó làm thị nữ bên cạnh con trai ta, nhưng ta không ngờ hai đứa nó lâu dần nảy sinh tình cảm.”
Người con gái đó nghe xong Trương Cường nói liền nhìn chằm chằm vào cô gái đang ở trước mặt viên trắc thí thạch kia. Cô gái này gọi là Bách Huy Ngạo Kiều, nhị tiểu thư của Bách Huy gia năm nay mười sáu tuổi, hơn thiếu chủ đương nhiệm của Trương gia một tuổi nhưng yêu thầm Trương Thiên Nguyên; vì hồi cô mới tám tuổi, cô và cha đến Trương gia chơi sau đó cô rời khỏi Trương gia mạo hiểm tiến vào trong Huyền Linh sơn không may cô bị một loại yêu thú cấp hai gọi là U Minh Báo tấn công, may mà cô được Trương Thiên Nguyên lúc nhỏ cứu, từ đó trở về sau trong tim cô xuất hiện hình bóng của Trương Thiên Nguyên và cô đã yêu thầm Trương Thiên Nguyên lúc nào không hay biết.
“Thực lực kiểm tra lần này của Lâm Tương Huyên là Nguyên Sư cảnh tứ trọng. Đã vượt qua vòng thứ nhất và có vé tham dự vòng thứ hai đại hội gia tộc lần này.” Trương Tiêu Vinh lên tiếng thông báo cho mọi người biết kết quả kiểm tra lần này của Lâm Tương Huyên.
“Không ngờ thị nữ của thiếu chủ mạnh thật, mạnh hơn cả Trương Chí Dũng cùng với Trương Nhi Huyên.”
“Đúng vậy! Nghe nói cô ta được thiếu chủ cứu, được thiếu chủ nhận làm thị nữ.”
Đại trưởng lão Trương Linh Huệ nhìn thân thể của cô gái đứng trước viên trắc thí thạch kia liền quay sang nói với tộc trưởng Trương Cường: “Công nhận thị nữ của Nguyên nhi mạnh thật, nhưng tỷ tin Huyên nhi nhà ta sớm muộn vượt qua được thị nữ của Thiên Nguyên.”
Trương Cường nghe đại trưởng lão Trương Linh Huệ nói vậy liền không có nói gì, trong lòng thầm nghĩ: “Lâm Tương Huyên, rốt cuộc cô có thân phận gì? Tại sao cô tiếp vận Thiên Nguyên nhà ta, vì lý do gì chứ.”
Quay trở lại chỗ Lâm Tương Huyên, Lâm Tương Huyên sau khi cho mọi người trong Trương gia biết được thực lực của mình liền thi lễ với thập trưởng lão Trương Tiêu Vinh một cái rồi đi chuyển trở về bên cạnh Trương Thiên Nguyên, đồng thời cũng là ân nhân cứu mạng lấy bản thân nàng.
...
Trương Tiêu Vinh tiếp tục gọi người lên kiểm tra trắc thí. Hơn một canh giờ sau, số lượng đệ tử chưa kiểm tra trắc thí của Trương gia còn lại không đến chục người, trong số đệ tử đã kiểm tra trắc thí có hơn ba chục vị đệ tử không vượt qua vòng một đại hội gia tộc lần này, kể từ lúc phát hiện ra đệ tử có thực lực Uẩn Hồn cảnh thì về sau không còn phát hiện một người đệ tử nào khác có thực lực ở Uẩn Hồn cảnh cho nên Trương Mị Hoa chắc chắn trở thành quán quân kỳ đại hội gia tộc lần này.
Trương Tiêu Vinh nhìn vào danh sách những người chưa được gọi lên kiểm tra trắc thí một hồi, rồi sau đó cất tiếng tiếp tục gọi người lên kiểm tra trắc thí.
“Người tiếp theo, Trương Thiên Linh.”
Một cô gái mặc bộ y phục màu lục từ từ tiến lên trước mặt Trương Tiêu Vinh, sau khi rời khỏi chỗ mà nhóm đệ tử đang đứng. Cô gái đó chính là Trương Thiên Linh, một nữ đệ tử không phải là đệ tử dòng chính mà là đệ tử chi thứ, thực lực không rõ. Thân hình đều đặn, quyến rũ của Trương Thiên Linh thu hút ánh nhìn của nhiều nam đệ tử trong gia tộc không kể chi thứ lẫn dòng chính đệ tử, kể cả những vị nam nhân khách đến dự cũng nhìn chằm chằm vào thân hình quyến rũ của Trương Thiên Linh.
Trương Thiên Linh đi tới trước mặt thập trưởng lão Trương Tiêu Vinh liền chắp tay thi lễ một cái đối với thập trưởng lão Trương Tiêu Vinh, sau đó đặt hai tay của mình lên bề mặt của viên trắc thí thạch. Lát sau, mọi người có kết quả kiểm tra trắc thí lần này của Trương Thiên Linh do thập trưởng lão Trương Tiêu Vinh công bố: “Thực lực kiểm tra trắc thí lần này của Trương Thiên Linh là Nguyên Phủ cảnh hậu kỳ. Vượt qua vòng thứ nhất và có vé tham dự vòng thứ hai.”
Không ít đệ tử tham dự đại hội gia tộc lần này của Trương gia giật mình về kết quả kiểm tra trắc thí lần này của Trương Thiên Linh; liền ngay cả Trương Thiên Nguyên sau khi biết được thực lực cụ thể của Trương Thiên Linh thì thở dài một hơi, trong lòng thì cảm thấy may mắn khi bản thân mình còn sống sau khi mò mẫn lấy cơ thể của tỷ Trương Thiên Linh trong khi hắn chưa được Trương Thiên Linh cho phép.
“Ký chủ, không một ai có thể giết chết được ký chủ. Lý do vì sao thì ký chủ cũng biết rồi đó.” Hệ thống thanh âm đột nhiên vang lên ở trong đầu của Trương Thiên Nguyên.
Các khách nhân lẫn cao tầng của Trương gia giật mình khi biết được tu vi của Trương Thiên Linh. Họ không ngờ trong Trương gia vẫn còn đệ tử có thực lực rất mạnh trừ Uẩn Hồn cảnh cường giả Trương Mị Hoa ra; Vân Bảo Lâm nhìn thiếu nữ khoảng hai chục tuổi ở trước mặt trắc thí thạch, trong lòng chìm vào suy nghĩ giống như phát hiện ra một vấn đế nào đó.
Trương Thiên Linh thi lễ với thập trưởng lão Trương Tiêu Vinh rồi đi trở về chỗ các đệ tử đang đứng, trước khi rời khỏi Diễn Võ Trường Trương Thiên Linh nhìn chằm chằm về phía Trương Thiên Nguyên sau đó mới rời khỏi Diễn Võ Trường.
“Người tiếp theo, Trương Linh Nga.”
Trương Tiêu Vinh vừa dứt lời, một cô gái trạc tuổi Trương Thiên Nguyên đi đến trước mặt Trương Tiêu Vinh. Cô sau khi đến vị trí trước mặt Trương Tiêu Vinh liền thi lễ một cái đối với thập trưởng lão, sau đó mới tiến hành kiểm tra trắc thí lực lượng của mình; rất nhanh cô hoàn thành việc kiểm tra trắc thí, cô sau đó quay trở lại chỗ các đệ tử đang đứng. Còn thập trưởng lão sau đó nói cho mọi người biết kết quả kiểm tra trắc thí lần này của Trương Linh Nga: “Thực lực kiểm tra lần này của Trương Linh Nga là Nguyên Phủ cảnh đại viên mãn, đã vượt qua vòng thứ nhất và có vé tham dự vòng thứ hai.”
Sau lần kiểm tra trắc thí của Trương Linh Nga, thập trưởng lão gọi đồng thời bốn người lên kiểm tra trắc thí trong số đó không có Trương Thiên Nguyên. Bốn người này gồm hai nam, hai nữ trong đó ba người là đệ tử dòng chính còn một người là đệ tử chi thứ; người thứ nhất gọi là Trương Minh Thân, con trai của tứ trưởng lão Trương Đường Vũ, biểu đệ của Trương Thiên Nguyên, thực lực kiểm tra lần này là Chân Linh cảnh đại viên mãn. Người thứ hai gọi là Trương Ánh Tuyết, một cô gái mười sáu tuổi, biểu muội của Trương Thiên Nguyên nhưng là sư tỷ của Trương Minh Thân, thực lực trong lần kiểm tra lần này là Nguyên Sư cảnh nhị trọng; còn người thứ ba và người thứ tư thực lực đều ở Chân Linh cảnh bát trọng, nam gọi là Trương Vũ còn nữ gọi là Trương Huệ Lan.
Bốn người đồng thời thi lễ với thập trưởng lão Trương Tiêu Vinh sau đó rời khỏi Diễn Võ Trường, trở về chỗ các đệ tử tham dự đại hội gia tộc lần này đang đứng. Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về Trương Thiên Nguyên, thiếu chủ đương nhiệm của Trương gia nhưng là người cuối cùng chưa kiểm tra trắc thí; Trương Thiên Nguyên từ từ tiến đến chỗ trắc thí thạch, hắn chắp tay thi lễ với thập trưởng lão một cái rồi cho cả hai tay của mình vào bề mặt của trắc thí thạch.
Lát sau mọi người có mặt trong đại hội gia tộc lần này của Trương gia, biết được thực lực của Trương Thiên Nguyên do thập trưởng lão cho biết: “Thực lực kiểm tra lần này của Trương Thiên Nguyên là Nguyên Sư cảnh đại viên mãn, đã vượt qua vòng thứ nhất đại hội gia tộc và có vé tham dự vòng thứ hai đại hội gia tộc.”
Trương Cường sau khi biết được thực lực cụ thể của con trai mình liền thầm nghĩ: “Mười lăm tuổi, thực lực đạt tới Nguyên Sư cảnh đại viên mãn, cách Nguyên Phủ cảnh cảnh giới không xa. Kiều Linh, con trai chúng ta giờ trưởng thành rồi, ta và con sau này nhất định đến Phượng Giới tìm muội.”
Còn Trương Thiên Linh đứng cùng với Trương Linh Nga, trong lòng thầm nghĩ sau khi biết được thực lực cụ thể của Trương Thiên Nguyên: “Thiên Nguyên, chàng không làm cho thiếp và Linh Nga thất vọng. Mặc dù thực lực của chàng hiện giờ vẫn còn yếu nhưng bọn thiếp tin chàng sau này nhất định trở thành cường giả, đến lúc đó bọn thiếp sẽ đồng ý làm thê tử của chàng.”
Các đệ tử trong Trương gia có mặt trong đại hội gia tộc lần này của Trương gia bàn tán với nhau, sau khi họ biết được thực lực cụ thể của Trương Thiên Nguyên. Không ít đệ tử muốn thử sức đấu với thiếu chủ đương nhiệm của Trương gia, người được cho bị rời khỏi học viện Thiên Nguyên do bị người vu oan nhìn trộm con gái viện trưởng học viện Thiên Nguyên tắm rửa; thậm chí Trương Linh Nga và Trương Thiên Linh cũng muốn đấu với Trương Thiên Nguyên dù cho thực lực của họ cao hơn Trương Thiên Nguyên một đại cảnh giới (lấy thực lực của cả hai người Trương Thiên Linh cùng với Trương Linh Nga, để so với thực lực hiện giờ của Trương Thiên Nguyên).
Vân Bảo Lâm nhìn thiếu chủ đương nhiệm của Trương gia một hồi, sau đó quay sang nói với tộc trưởng Trương Cường: “Có phải con trai của Trương gia tộc trưởng đây từng là đệ tử của học viện Thiên Nguyên không?”
Trương Cường nghe Vân Bảo Lâm nói vậy liền nói: “Trước đây Nguyên nhi thành công gia nhập vào học viện Thiên Nguyên sau khi vượt qua thử thách của học viện, giờ Nguyên nhi không còn là đệ tử của học viện Thiên Nguyên. Còn về nguyên nhân là do Nguyên nhi bị một đệ tử của học viện Thiên Nguyên vu oan, cậu ta nói Nguyên nhi nhìn trộm con gái viện trưởng học viện Thiên Nguyên tắm rửa, mà cao tầng học viện Thiên Nguyên không chịu nghe lời giải thích của nó nhất quyết đuổi nó ra khỏi học viện Thiên Nguyên mặc dù nó không có làm chuyện đó.”
“Vậy Nguyên thiếu chủ có nói gì cho người biết ai là người vu oan cho Nguyên thiếu chủ không?” Tộc trưởng Trương Cường vừa dứt lời, Vân Bảo Lâm cất tiếng hỏi tộc trưởng đương nhiệm của Trương gia.
“Kẻ vu oan cho Nguyên nhi chính là Nhậm Gia Lực.” Tộc trưởng Trương Cường của Trương gia nói cho Vân Bảo Lâm các chủ biết kẻ vu oan cho Trương Thiên Nguyên.
Còn Trương Thiên Nguyên thì quay trở về bên cạnh Lâm Tương Huyên sau khi hắn thi lễ đối với thập trưởng lão Trương Tiêu Vinh. Hắn rất nhanh liền xuất hiện ở bên cạnh Lâm Tương Huyên, hai người sau đó chờ đợi vòng thứ hai đại hội gia tộc lần này của Trương gia diễn ra.