Trương Cường liền quay sang nhìn đại trưởng lão Trương Linh Huệ sau khi hắn biết thực lực trong cuộc kiểm tra lần này của Trương Nhi Huyên, sau đó nói với Trương Linh Huệ: “Con của tỷ cứ giữ phong độ như vậy thì Trương gia chúng ra sẽ có một vị Nguyên Phủ cảnh cường giả trẻ tuổi.”
“Cảm ơn lời khen của đệ giành cho Huyên nhi nhà ta. Không biết cảnh giới Nguyên Phủ vì sao còn được gọi là Nguyên Đan cảnh.” Trương Linh Huệ nhìn chằm chằm vào tộc trưởng Trương Cường sau đó cất tiếng nói với Trương Cường.
“Nguyên Phủ cảnh còn được gọi là Nguyên Đan cảnh là do nguyên lực kết tinh ở trong đan điền của linh tu giả sẽ hình thành nên một viên nguyên phôi màu vàng hoặc chuyển thành một cái động để lưu trữ nguyên lực mà linh tu giả luyện hoá được sau khi tiến vào Nguyên Phủ cảnh. Chính vì lý do đó cho nên Nguyên Phủ cảnh còn được gọi là Nguyên Đan cảnh.” Trương Cường nói cho Trương Linh Huệ biết về cảnh giới phía trên Nguyên Sư cảnh.
Trương Tiêu Vinh quay sang nói với Trương Nhi Huyên: “Có lẽ con gặp phải bình cảnh rồi. Tạm thời con không nên tăng cường nâng cao thực lực linh tu, mà thay vào đó con nên tăng cường tu luyện võ kỹ nhằm mài dũa nguyên lực ở trong đan điền của mình, mài dũa nguyên lực cho đến khi bình cảnh cảnh giới buông lỏng.”
Trương Nhi Huyên nghe được những lời khuyên của Trương Tiêu Vinh dành cho mình liền nói: “Đa ta thập trưởng lão đã đưa ra lời khuyên cho vãn bối.” Trương Nhi Huyên nói xong liền quay trở lại chỗ đứng của nhóm đệ tử tham gia đại hội gia tộc của Trương gia.
Trương Tiêu Vinh tiếp tục gọi người lên kiểm tra trắc thí, từng người từng người lên kiểm tra trắc thí, lần này là năm người được gọi lên kiểm tra gồm ba nam và hai nữ. Chừng hai phút sau, Trương Tiêu Vinh tiếp tục gọi người lên kiểm tra trắc thí sau khi hắn kiểm tra xong năm người đồng thời bị hắn gọi lên kiểm tra.
“Người tiếp theo, Trương Chí Dũng.”
Một cậu thanh niên khoảng mười tám, mười chín tuổi, trên người khoác lấy một bộ y phục màu xanh lam, sử dụng khinh công bay lên Diễn Võ Trường và đi tới trước mặt Trương Tiêu Vinh, sau đó đặt hai tay của mình vào bề mặt của trắc thí thạch.
Cậu ta chính là cháu trai của tam trưởng lão Trương Trần, rất kiêu ngạo, nhưng là một đệ tử có tài của Trương gia, lần kiểm tra trước thì thực lực của Trương Chí Dũng là Nguyên Sư cảnh ngũ trọng, không biết lần kiểm tra này thực lực của cậu ta thế nào. Rất nhanh tất cả mọi người có mặt trong đại hội gia tộc lần này của Trương gia biết được kết quả kiểm tra trắc thí lần này của Trương Chí Dũng, sau khi thập trưởng lão Trương Tiêu Vinh cất tiếng nói: “Trương Chí Dũng thực lực kiểm tra lần này là Nguyên Sư cảnh lục trọng, so với lần kiểm tra trước có tăng một tiểu cảnh giới. Đã vượt qua vòng thứ nhất, có vé tham dự vòng thứ hai.”
“Người tiếp theo, Trương Tiêu Độ.”
Trương Tiêu Độ là một đệ tử của Trương gia không phải là dòng chính đệ tử mà là chi nhánh đệ tử của Trương gia. Năm nay mười sáu tuổi, gia cảnh nghèo nhưng chịu khó làm việc cộng thêm có thực lực mạnh cho nên Trương Tiêu Độ được kính trọng ở trong Trương gia, bất kỳ một vị đệ tử nào ở trong Trương gia khi gặp Trương Tiêu Độ đều không được bắt nạn cậu ta nếu không ngũ trưởng lão sẽ ra tay trừng trị kẻ bắt nạn Trương Tiêu Độ. Trương Tiêu Độ được ngũ trưởng lão Trương Hồng Vân yêu thích và coi trọng, nghe nói cậu ta và ngũ trưởng lão Trương Hồng Vân có mối quan hệ mờ ám, một vài đệ tử trong Trương gia từng bắt gặp cảnh ngũ trưởng lão Trương Hồng Vân cầm tay Trương Tiêu Độ, tình cảm của họ rất thân thiết đến nỗi trong Trương gia có tin đồn Trương Tiêu Độ là người mà ngũ trưởng lão Trương Hồng Vân yêu.
“Trương Tiêu Độ thực lực kiểm tra lần này là Nguyên Sư cảnh hậu kỳ, so với lần kiểm tra trước tăng một tiểu cảnh giới. Vượt qua vòng thứ nhất và có vé tham dự vòng thứ hai.” Trương Tiêu Vinh thông báo cho mọi người biết kết quả kiểm tra lần này của Trương Tiêu Độ.
“Không ngờ trong hàng đệ tử của Trương gia chúng ta có người đột phá Nguyên Sư cảnh hậu kỳ.”
“Phải. Không phải là dòng chính đệ tử mà là đệ tử đến từ chi nhánh của Trương gia.”
“Mong thiếu chủ của Trương gia chúng ta có thực lực mạnh. Đây là lần đầu tiên ta tham dự đại hội gia tộc lần này.”
Tiếng thì thào bàn tán của các đệ tử trong Trương gia vang lên sau khi họ biết được Trương Tiêu Độ có thực lực ở Nguyên Sư cảnh hậu kỳ, làm cho Diễn Võ Trường trở nên náo nhiệt hơn trước.
Trương Chí Dũng khi nhìn thấy Trương Tiêu Độ đến từ chi nhánh của gia tộc cướp mất sự chú ý của mọi người, liền nở một nụ cười lạnh sau đó thầm nghĩ: “Trương Tiêu Độ, ta nhất định sẽ vượt qua ngươi. Và cho mọi người biết ta là đệ tử thiên tài của Trương gia.” Trương Chí Dũng thầm nghĩ xong liền tiếp tục theo dõi các vị đệ tử khác hoàn thành kiểm tra trắc thí lực lượng của họ trong vòng một năm tu luyện.
Quay trở lại chỗ Trương Tiêu Độ, Trương Tiêu Độ sau khi thi lễ với thập trưởng lão Trương Tiêu Vinh liền quay trở lại chỗ nhóm đệ tử đang đứng. Còn Trương Tiêu Vinh nhìn Trương Tiêu Độ rời đi, thầm nghĩ: “Tiêu Độ quả là một đệ tử hiếm có ở Trương gia. Cậu ta và ngũ trưởng lão Trương Hồng Vân chắc chắn có tình ý với nhau, không biết tình cảm của hai người họ phát triển như thế nào nhỉ? Liệu họ có trở thành vợ chồng của nhau không?”
Trương Tiêu Vinh thầm nghĩ xong liền tiếp tục gọi người lên kiểm tra trắc thí: “Người tiếp theo, Trương Lê Hiếu.”
Một cậu bé khoảng mười ba, mười bốn tuổi, khuôn mặt sáng sủa, trên người khoác lấy một bộ y phục màu nâu cũ từ từ tiến đến trước mặt Trương Tiêu Vinh. Cậu bé này gọi là Trương Lê Hiếu, không phải là chi thứ đệ tử mà là dòng chính đệ tử, gia cảnh không được tốt lắm; có mẹ vốn là đệ tử dòng chính ở Trương gia là đời thứ mười chín đệ tử của Trương gia, yêu và lấy một người đàn ông họ Trúc gọi là Trúc Phi Cương, cha của Trương Lê Hiếu vẫn lạc do bị yêu thú Bạo Linh Hùng giết khi bảo vệ cho con gái thứ hai của đại trưởng lão Trương Linh Huệ cho nên Trương Lê Hiếu và nữ nhi thứ hai của đại trưởng lão Trương Linh Huệ chơi thân với nhau. Trương Lê Hiếu sau khi đến trước mặt Trương Tiêu Vinh liền thi lễ một cái, sau đó đặt hai tay của mình lên bề mặt của trắc thí thạch.
Rất nhanh Trương Tiêu Vinh biết được thực lực của Trương Lê Hiếu. Trương Tiêu Vinh sau đó thông báo cho mọi người biết thực lực lần này kiểm tra của Trương Lê Hiếu: “Thực lực kiểm tra lần này của Trương Lê Hiếu là Chân Linh cảnh cửu trọng, so với lần kiểm tra trước tăng ba tiểu cảnh giới. Vượt qua vòng thi thứ nhất và có vé tham gia vòng thi thứ hai.”
Trương Tiêu Vinh sau đó quay sang nói với Trương Lê Hiếu: “Một năm tăng ba tiểu cảnh giới. Con từ giờ trở thành đệ tử nội viện, gia đình của con về sau được Trương gia chu cấp thêm kinh phí, tài nguyên tu luyện mỗi tháng của con được Trương gia cho thêm. Ta biết con và nữ nhi thứ hai của đại trưởng lão Trương Linh Huệ có tình ý với nhau, vì thế con hãy cố gắng tu luyện để sau này có thực lực mạnh bảo vệ người mình yêu.”
Trương Tiêu Vinh vừa dứt lời, Trương Lê Hiếu cất tiếng nói: “Đa tạ thập trưởng lão.” Trương Lê Hiếu cảm ơn thập trưởng lão xong liền quay trở lại bên cạnh người mà hắn yêu đó là Trương Linh Hằng.
Trương Linh Hằng nhìn cậu bé vừa trở lại bên cạnh mình sau khi hoàn thành kiểm tra trắc thí, liền cất tiếng nói với cậu bé đó: “Trong vòng một năm tu luyện mà thực lực của huynh tăng liền ba cấp, bộ huynh trong thời gian tu luyện có sử dụng đan dược không?”
“Ta làm gì có tiền để mua đan dược. Tiền ta kiếm được, ta đều đưa cho mẹ ta, khi nào cần dùng đến tiền ta mới xin mẹ ta tiền. Nếu nàng còn nghi ngờ ta thì tốt nhất nàng không nên quen ta nữa. Liệu mẫu thân nàng có đồng ý để nàng đến với ta hay không thì ta không biết vì gia cảnh của gia đình ta không hợp với gia đình nàng, nhưng ta nhất định tu luyện thật tốt đồng thời kiếm thật nhiều tiền để sớm ngày ta đưa nàng về làm dâu nhà ta.” Trương Lê Hiếu cất tiếng nói sau khi Trương Linh Hằng vừa dứt lời.
Trương Lê Hiếu nói xong liền nhìn về phía tộc trưởng đương nhiệm của Trương gia sau đó tiếp tục theo dõi những vị đệ tử khác hoàn thành việc kiểm tra trắc thí. Còn Trương Linh Hằng sau khi suy nghĩ một hồi liền cầm lấy tay của Trương Lê Hiếu, sau đó cất tiếng nói với Trương Lê Hiếu: “Chàng yên tâm, dù cho mẫu thân thiếp không đồng ý cho hai ta kết làm phu thê, nhưng thiếp nhất định sẽ thuyết phục mẫu thân thiếp đồng ý cho mối hôn sự của hai ta. Đời này thiếp chỉ yêu mỗi mình chàng thôi, vì thiếp đã hứa với phụ thân chàng trước khi phụ thân chàng vẫn lạc vì cứu thiếp: cháu nhất định chăm sóc cho chàng cả đời, dù cho cuộc sống sau này của bọn cháu có trải qua biết bao nhiêu khó khăn gian khổ đi nữa thì cháu nhất định bầu bạn với chàng đến hết đời này và nguyện cho kiếp sau của bọn cháu mãi mãi là phu thê.”
Trương Cường thân là một vị Nguyên Phủ cảnh cường giả đương nhiên phát hiện ra Trương Lê Hiếu nhìn mình, hắn quay sang nói với đại trưởng lão Trương Linh Huệ: “Tỷ nghĩ sao về việc cho hai đứa Trương Lê Hiếu và Trương Linh Hằng kết làm phu thê. Tỷ có đồng ý cho Lê Hiếu làm con rể của gia đình chị không, khi hoàn cảnh của gia đình nó không được tốt lắm nhất là sau khi Trúc Phi Cương vẫn lạc vì bảo vệ cho Linh Hằng?”
“Ơn cứu mạng của phụ thân Lê Hiếu, gia đình chị không bao giờ quên. Từ khi Lê Hiếu hồi nhỏ cứu lấy Linh Hằng thì ta đã đồng ý cho Lê Hiếu lấy Linh Hằng rồi, đợi khi hai đứa lớn lên thì cho chúng kết làm phu thê. Không ngờ phụ thân của Lê Hiếu vì cứu lấy Hằng nhi mà vẫn lạc, trong lòng ta nhất định đưa Hằng nhi về làm dâu nhà Lê Hiếu để hai gia đình chúng ta kết làm thông gia, còn hai đứa thì trở thành phu thê.”
“Người tiếp theo Trương Mị Hoa”
Trương Mị Hoa là nữ đệ tử đến từ Dược Đường của Trương gia, năm nay mười sáu tuổi. Là lần đầu tiên tham dự đại hội gia tộc của Trương gia. Từ nhỏ Trương Mị Hoa đam mê nghiên cứu linh dược, học kỹ năng chăm sóc linh dược cho nên Trương Mị Hoa được nhận làm đệ tử của Dược Đường, giờ Trương Mị Hoa là một vị dưỡng dược sư, được mọi người trong Trương gia kính nể vì thân phận dưỡng dược sư của mình bởi dưỡng dược sư là nghề chuyên chăm sóc, bồi dưỡng các loại linh dược, tay nghề chăm sóc linh dược của họ vô cùng cao, họ rất hiểu công dụng của các loại linh dược.
Trương Mị Hoa đi tới trước mặt thập trưởng lão Trương Tiêu Vinh, thi lễ với Trương Tiêu Vinh một cái sau đó đặt hai tay của mình lên bề mặt của trắc thí thạch. Trương Cường, các trưởng lão khác, khách nhân đến dự đại hội, cùng các đệ tử của Trương gia tham dự đại hội gia tộc lần này đều tò mò về thực lực của Trương Mị Hoa, không biết vị đệ tử của Dược Đường này có thực lực như thế nào.
“Trương Mị Hoa thực lực kiểm tra lần này là Uẩn Hồn cảnh nhất trọng. Vượt qua vòng thứ nhất, vòng thứ hai khỏi phải tham gia, và đạt được ngôi vị quán quân của đại hội gia tộc lần này.” Trương Tiêu Vinh cất tiếng nói cho mọi người biết kết quả trắc thí kiểm tra của Trương Mị Hoa.
Toàn bộ người có mặt trong đại hội gia tộc lần này của Trương gia kinh ngạc về tu vi của Trương Mị Hoa, nhất là các khách nhân được mời đến dự đại hội gia tộc lần này của Trương gia. Một vị lão giả lên tiếng nói với Trương Cường: “Trong đời thứ hai mươi đệ tử của Trương gia có một vị đệ tử có tu vi đạt tới Uẩn Hồn cảnh nhất trọng, trở thành một vị Uẩn Hồn cảnh cường giả của Trương gia. Chắc chục hôm trước lôi kiếp xuất hiện ở trong phạm vi của Trương gia là do vị đệ tử này làm phải không?”
“Lâm các chủ. Chuyện này tại hạ cũng không biết bởi vì khu vực có lôi kiếp ở trong Trương gia vào chục hôm trước là ở bên trong Dược Đường, lãnh địa của các luyện đan sư và dưỡng dược sư ở Trương gia, tộc nhân bình thường ít khi đến chỗ đó trừ những người được tại hạ đồng ý đến Dược Đường.” Trương Cường cất tiếng nói với vị lão giả vừa lên tiếng.
Vị lão giả đó nghe xong tộc trưởng Trương Cường nói liền không nói nữa, trong lòng đã có suy nghĩ về việc Uẩn Hồn cảnh đệ tử xuất hiện ở Trương gia hơn nữa còn là một vị nữ đệ tử mà không phải là một nam đệ tử thậm chí thực lực của thiếu chủ đương nhiệm của Trương gia chưa chắc đạt tới cảnh giới Uẩn Hồn. Vị lão giả đó gọi là Vân Bảo Lâm, các chủ của Trân Bảo Các ở Linh Cổ thành nhưng thực chất là người bảo vệ của Nam Trầm Băng Huyên tiểu thư.
“Đây là lần đầu tiên trong đại hội gia tộc của Trương gia xuất hiện đệ tử có tu vi Uẩn Hồn cảnh, các lần trước đại hội gia tộc thì đệ tử có tu vi cao nhất là ở Nguyên Phủ cảnh.” Một vị nữ đệ tử dòng chính cất tiếng nói sau khi biết được lần này đại hội gia tộc của gia tộc xuất hiện đệ tử có thực khách Uẩn Hồn cảnh.
Nữ tử bên cạnh vị nữ tử vừa lên tiếng cất tiếng nói: “Đúng vậy ha. Thực lực của chúng ta so với người này kém rất nhiều. Không biết thực lực của thiếu chủ Trương Thiên Nguyên ra sao nhỉ? Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy thiếu chủ Trương Thiên Nguyên.”
Một vị đệ tử của Trương gia cất tiếng nói với Trương Tiêu Vinh: “Tại sao Trương Mị Hoa trở thành quán quân của đại hội gia tộc lần này, mặc dù cô ấy mới chỉ tham gia vòng một đại hội gia tộc lần này.”
“Trong hội nghị gia tộc lần trước của Trương gia, cao tầng của Trương gia quyết định đệ tử có tu vi Uẩn Hồn cảnh không phải tham gia đại hội gia tộc lần này. Nếu có một vị đệ tử có tu vi Uẩn Hồn cảnh thì người đó sẽ là quán quân của đại hội gia tộc lần này, còn có hai người trở lên thì sẽ tổ chức một vòng đấu để tìm ra ngôi vị quán quân của đại hội gia tộc lần này.” Trương Cường lên tiếng sau khi các bị đệ tử của Trương gia thắc mắc tại sao Trương Mị Hoa trở thành quán quân của đại hội gia tộc lần này.