Giang Hải Từ nghe thấy tiểu tử kia trong lời nói có ý uy hiếp bèn hòa hoán liền nói.; ~ Vị ngoại môn sư đệ kia nếu ngươi đã chỉ là người qua đường thì cũng coi như nhắm mắt mà nên quên đi chuyện này đi, nhưng muốn đi cũng được thôi cho ta biết tên của ngươi thì ta sẽ không làm khó liền để ngươi đi, hắn vừa nói nhưng không quên ra hiệu cho Phương Tuệ Lâm sẵn sàng ra tay. Bên này Phương Tuệ Lâm hiểu ý hắn cũng liền thi triển trận pháp thả ra bùa chú vây hãm sung quanh.
Tô Uyển Nhi liền nói.; ~ Không cần nhiều lời với hai tên tiểu tặc này, tiểu huynh đệ ngươi chỉ cần liên thủ cùng ta đối phó với hai tên này liền chúng bảo vật tùy ý cho ngươi lựa chọn trước, nàng nói nhưng không quên để ý biểu hiện của hắn.
Mộ Xuyên bên này khó sử biết đối phương chính là muốn mình để lộ danh tính dù có để mình rời khỏi đây thì về sau cũng sẽ tìm đến gây khó dễ thậm chí muốn đoạt mạng mình, hắn liền cười nói.: ~ Tiểu đệ Họ Đồng tên Tử.
Giang hải Từ nghe thấy vậy liền đáp ứng nói.: ~ Đồng Tử, cái tên đã nói lên tất cả rồi đêm nay dự rằng sẽ là ngày ngươi tử ở chỗ này, nói rồi hắn thi triển Lôi Thuấn đánh một kích về Mộ Xuyên.
Cùng lúc đó Trận pháp của Phương Tuệ Lâm thi triển lập tức chói trân hai người Tô Uyển Nhi Và Mộ Xuyên, Hắn hừ lạnh thi triển hỏa phù liền ném ra ba tấm kết thành quang tráo đánh bật lại Lôi Thuẫn tiện một kích đánh xuống phá luôn những sợi xích bằng chân khí đang dữ chân hai người hắn liền nói.; ~ Các ngươi nếu đã không nói đạo nghĩa thì cũng đừng có trách ta ác.
Giang Hải Từ cười một trưng ra bộ mặt khinh bỉ nói.: ~ Chỉ dựa vào mấy tấm phù chú.., haha ngươi thật sự nghĩ mình có cái bổn sự đấy sao, hắn nói với vẻ chào phúng khinh khi nhìn Mộ Xuyên.
Bên Cảnh Phương Tuệ Lâm lại đề phòng ngẫm nghĩ.: ~ ‘’ Có thể che giấu được hơi thở khí tức tiểu tử này thật sự rất kỳ quái, nếu không phải nó đột nhiên để lộ bằng truyền âm thuật sợ rằng khó lòng phát giác ra sự hiện diện của nó’’, ‘’ phải đề phòng vạn nhất’’. nói rồi hắn thi triển một trận pháp phòng ngừa.
Tô Uyển Nhi liền nói.: ~ bằng hữu huynh chỉ dựa vào phù chú sao?.
Mộ Xuyên thấy nàng không tin tưởng mình cũng âm thầm tính toán nghĩ.: ~ ‘’ Hiện tại chính là thời điểm che giấu thực lực, chiêu sát thủ để cuối giờ thăm dò trước nếu như bất đắc dĩ vẫn là không nên dùng ‘’. Rồi lên tiếng nói lớn.: ~ không định ra tay sao..muốn thăm dò thực lực của ta sao hai tên ỷ mạnh hiếp yếu ngay cả đàn ông cũng không bằng, ta nghĩ các ngươi cũng nên trở về tìm mua trong Tông xem có chỗ nào bán váy không mà mua lấy mỗi tên một cái mà mặc, hắn nói vẻ chào phúng.
Mặt tía đỏ Giang Hải Từ hiển nhiên chính là đã bị Mộ Xuyên khiêu khích không lọt tai tức giận bộc phát quát lớn.: ~ Tiểu Hỗn đản ngu ngốc, định chơi trò anh hùng cứu mỹ nhân sao.. ngươi nên nhớ đây là tu đạo tiên giả không cẩn thẩn mạng cũng chẳng còn đâu, nếu ngươi đã không muốn đi thì ta cho ngươi một vé xuống hoàng tuyền.
Nói rồi hắn thi triển Lỗi Thuấn đánh xuống mặt đất lôi điến đi đến tỏa ra nhánh nổ thành tiếng động lớn, Mộ Xuyên cầm tay Tô Uyển Nhi liền ngự không quay đầu bỏ chạy chính là không muốn trực diện đối đầu chạy.
Tô Uyển Nhi Phía sau vội nói.: ~ Bằng hữu, chúng ta cũng không thể cứ chạy như này mãi được, chân khí của ta không đủ để duy trì quá lâu, nàng nhìn hắn.
Mộ Xuyên bên này không để ý mà chỉ cùng với Tô Uyển Nhi ngự không bay một hồi chạy đến phía dưới một vách đá ẩn nấp phía dưới, cùng lúc đó hai tên kia đuổi đến Thì Mộ Xuyên liền thi triển Thiên Linh Cái ném ra ba mươi tấm phù triện hỏa phù tạo thành trận pháp vòng tròn vây hãm chúng lại không ngừng công kích đánh xuống nổ ầm ầm tạo ra tiếng động lớn mục đích chính là thu hút sự chú ý của Trưởng Lão chấp Pháp. Sau đợt công kích qua đi Giang Hải Từ và Phương Tuệ không hề mảy may bi thương dù chỉ là một chút.
Phương Tuệ Lâm liền nói.: ~ Chỉ là thùng rỗng kêu to, trận pháp phù chú của tiểu tử kia cũng chỉ là đẹp mắt hoa lệ ngay cả một chút uy hiếp cũng không khiến chúng ta bị thương.
Giang Hải Từ dù bực mình nhưng cũng không phải kẻ ngu, hắn liền nghi ngờ nói với Phương Tuệ Lâm.: ~ Tên họ đồng kia chắc chắn biết mình không phải đối thủ của hai chung nên muốn mượn kế sách trì hoãn thời gian dùng hỏa phù chú gây ra động tĩnh lớn như vậy nhằm báo hiệu cho Trưởng Lão Chấp Pháp, hiện giờ chúng ta tạm thời thoái lui trước dù sao ta cũng đã biết tên của tiểu tử và biết mặt nha đầu kia ngày tháng còn dài, chỉ cần chúng còn ở Tiểu Môn Chân Hoàng Tông này lo gì không tìm được chúng.
Giang Hải Từ ngự không bay lên một vách đá quát lớn nói.; ~ Hai cẩu nam nữ các ngươi coi như may mắn trốn được, ngày tháng còn dài ta sẽ không vì thế mà bỏ qua cho hai ngươi đâu, hắn quát lớn vang vọng khu rừng phía dưới mà không hề hay biết hai người kia đang núp ở phía dưới.
Tô Uyển Nhi sắc mặt đỏ ửng hồng nhuận liền nói.: ~ Đạo hữu huynh có thể buông tay được rồi.
Mộ Xuyên chọt nhận ra mình đã vô ý liền biện minh vội nói.; ~ ây trà…, ta vô ý quá mong đạo hữu đừng chê cười, vừa nói mặt hắn vừa quay đi tỏ rõ vẻ ngựng ngùng.
Tô Uyển Nhi rất nhanh lấy lại binh tĩnh nói.: ~ Đa tạ đạo hữu cứu mạng a.., ta là Tô Uyển Nhi.
Mộ Xuyên cười ngượng khom lễ nói.: ~ Ta họ Đồng tên Tử vừa mới vượt qua khảo thí trở thành ngoại môn đệ tử, nói ra cũng thật là xấu hổ a ban đầu ta định không muốn cứu cô nhưng vì cảm thấy có chút khó chịu trong lòng nên buộc lòng ta phải ra tay tương trợ.. mong đạo hữu không chê cười.
Tô Uyển Nhi khom lễ nói.; ~ Nếu không phải đạo hữu tương trợ thật sự hôm nay ta đã bỏ mạng ở đây rồi, nàng vừa nói vừa để ý biểu hiện của Mộ Xuyên thầm đánh giá.
Bên này Mộ Xuyên Cũng biết liền đổi chủ đề hỏi, một hồi lâu sau hai người chia nhau mỗi người trở về tu luyện của mình, lúc rời đi Tô Uyển Nhi Tặng cho hắn Một hạn Giống Thổ Phục linh, hắn vài này sau tìm thấy một sườn sơn cốc có cây cối che chắn đi vào bên trong rộng khoảng ba bốn mươi trượng, hắn dọn dẹp một hồi bố trí một trận pháp hỏa phù ở bên ngoài cửa động.
Song suôi mọi việc mới tiến hành ổn định tu vị Khai Dương cảnh nhất trọng tầng vừa mới đột phá.