Chương 157: Chương 157

Theo tiếng quát Hiên Long, Lý Cường đang xoay tròn thật nhanh bỗng nhiên dừng lại tại không trung, nhưng đầu lại chúi dưới đất. Hiên Long vỗ tay nói: " Thế nào? Tư vị thế nào a?"

Lý Cường bị chuyển đến choáng đầu, tốc độ xoay tròn thế này thật sự vô cùng đáng sợ, hắn đảo lại thân thể, bộ dáng rất chật vật, một hồi lâu mới nói ra lời: " Di? Kỳ quái a, sao ngươi lại có tới ba đầu...a? Lại có tới sáu tay...yêu quái a!"

Hiên Long bị hắn làm cho tức khí, tiểu tử này vẫn còn dám miệng lưỡi trơn tru! Đồng thời trong lòng cũng bội phục ngạnh khí của tiểu tử này, hắn biết vừa rồi tốc độ xoay tròn tuyệt không phải người bình thường có thể chịu được, huống chi trên người hắn còn quấn quýt bảy sợi kim tuyến.

Hiên Long giơ tay lên " cô đông" một tiếng, Lý Cường té ngay xuống mặt đất chổng chân lên trời. Đối với thực lực của tiên nhân, Lý Cường không còn lời gì để nói, tuyệt đối không phải là người của thê giới này có khả năng chống lại. Cho dù mình đã tu luyện Thiên Tiến Chương, nhưng bây giờ còn lâu cũng chưa bằng, hắn cảm giác mình giống như một tiểu hài tử, còn đối thủ lại là một người trưởng thành cường tráng, dù mình làm gì cũng không có khả năng đánh thắng được hắn.

Lý Cường dần dần tỉnh táo lại, biết dù liều mạng cũng không có đường thoát. Hắn chậm rãi xoay người ngồi dậy, thu hồi Hỏa Tinh tiên giáp trên người, gọi Hấp Tinh kiếm trở về, chậm rãi sửa sang lại quần áo một chút, tựa như chuyện gì cũng chưa từng phát sinh, chầm chậm nói: " Hiên Long, chơi đủ rồi chứ? Ai, ngươi buộc cái thứ gì trên người ta thì phiền ngươi thu về đi, quá khó chịu rồi."

Hiên Long cũng là tiên nhân thật kỳ quái, hắn nghiêng đầu suy nghĩ một chút, tay xuất một chiêu, bảy sợi kim tuyến bay trở về tay, sau đó nói: " Có mấy vấn đề, ngươi phải thành thật nói cho ta biết, nếu không nói, ngươi đừng hòng rời đi."

Lý Cường biết cậy mạnh thì không hữu dụng, hắn cũng phóng khoáng bỏ qua, cười hì hì nói: " Được a, ta dám không nói thật hay sao? Nhưng ta cũng có chuyện muốn hỏi, ngươi có thể giải đáp hay không?"

Hiên Long cũng sảng khoái: " Có thể trả lời nhất định nói với ngươi. Tiểu tử, trước tiên đi xem bằng hữu của ngươi đi, ta sẽ trở lại trong chốc lát." Hắn đột nhiên biến mất vô tung.

Bốn phía vẫn đang bị cấm chế. Lý Cường bước nhanh tới phòng nhỏ, chỉ thấy ba người Hiên Viên Dịch Thanh đang núp ở cửa. Ba người sáu con mắt đang nhìn trừng trừng Lý Cường đi tới. Vẫn là Hiên Viên Dịch Thanh cơ trí, từ trên mặt đất nhảy lên, lớn tiếng reo: " Mau đứng lên, tiền bối tới."

Lý Cường cười khổ nói: " Thật là xin lỗi, kéo luôn các ngươi vào cuộc."

Hiên Viên Dịch Thanh vội hỏi: " Chúng ta cùng nhau tới, nên đồng cam cộng khổ mà, tiền bối không có việc gì sao?" Trong lòng hắn thật ra sợ hãi vô cùng, nhưng bộ dáng bên ngoài còn làm như không có gì.

Bách Thịnh Chân vốn cũng không biết sẽ nói gì, đứng ở một bên không nói một lời. Đạm Bác Vũ cười nói: " Ta xem không có gì lớn đâu, vị tiên nhân tiền bối kia không giống là kẻ bại hoại, a a." Lời nói như vậy, nhưng sắc mặt hắn lại thảm vô cùng, gương mặt trắng xanh, vẻ tươi cười đầy gượng gạo.

" Ai nói ta là bại hoại?"

Thân ảnh Hiên Long vừa nói vừa hiện ra, Đạm Bác Vũ thiếu chút nữa bị hù chết, hắn ấp a ấp úng nói: " Ta...ta không có...ta..."

Lý Cường nói: " Các ngươi đi ra bên ngoài ngồi đi, ta nói chuyện với hắn."

Hiên Long nói: " Không cần, các ngươi cứ ngồi ở bên cạnh là được rồi." Hắn vốn không xem họ là quan trọng gì.

Hiên Long thay đổi một bộ áo bào, hình dáng rất quái lạ, cũng phi thường xinh đẹp, là bộ trường bào thuần màu đen, bên hông đeo một đai lưng màu vàng chừng ba lóng tay, bên đầu vai trái có thêu một linh thú màu xanh nhạt, trên trán lại đeo một vòng tam giác hoa văn, nhìn giống như một con hùng ưng đang giương cánh bay cao, vẻ mặt hắn cười cười, làm cho người ta đoán không ra hắn đang suy nghĩ cái gì.

Hiên Long nhàn nhạt nói: " Tiểu tử, ngồi xuống nói chuyện." Hắn khoanh chân ngồi xuống trước.

Ba người Hiên Viên Dịch Thanh cũng đã ngồi trên mặt đất, cũng may Hiên Long đã thu nhiếp uy sát của mình, nên ba người còn có thể chịu được.

Lý Cường không chút yếu thế, cũng khoanh chân ngồi trước mặt Hiên Long, hỏi trước: " Lão Long, rốt cuộc nơi thế giới này có bao nhiêu tiên nhân?"

Hiên Long thuận miệng đáp: " Hẳn là cỡ sáu, bảy, cụ thể là bao nhiêu ta cũng không rõ ràng lắm, ai! Tiểu tử, ngươi hãy đáp vấn đề của ta trước đã."

Hai tay Lý Cường xòe ra, vẻ mặt như vô tội, cười hì hì nói: " Ngươi không nói lời nào mà, ta không thể làm gì khác hơn là phải mở miệng trước thôi, a a."

Hiên Long trầm tư chốc lát, hỏi: " Ngươi có gặp qua Cô Tinh đại nhân?"

Trong lòng Lý Cường nghi hoặc, Cô Tinh là ai? Hắn cẩn thận hồi tưởng một chút, lắc đầu nói: " Cô Tinh là ai? Ta không biết người này, hắn làm gì? Úc, được rồi, hắn là tiên nhân! Đối với ngươi thì không nhận ra." Hắn đột nhiên nhớ tới lời của Phong Khiên Bảo có nói qua.

Hiên Long quan sát Lý Cường biết rõ hắn thật tình không biết, hắn ngạc nhiên nói: " Ngươi không phải đã có được Nghịch Thiên Bảo Kính và Tu thần Thiên Tiến Chương hay sao?"

Trong lòng Lý Cường nhảy lên, nói: " Thiên Tiến Chương đúng là ta tu luyện, Nghịch Thiên Bảo Kính lại không có ở nơi này, cái đó và Cô Tinh đại nhân có gì quan hệ?" Vừa mới dứt lời, hắn đột nhiên hiểu được, chủ nhân của Tinh Cung sợ rằng chính là Cô Tinh, có lẽ mình và Mạc Hoài Viễn đều đã đoán sai, Tinh Cung căn bản không phải do Tán Tiên kiến tạo thành. Hắn tự nhủ: " Nguyên lai là Cô Tinh!"

Hiên Long nắm đầu vai Lý Cường, ngữ khí vội vàng: " Cô Tinh đại nhân đương nhiên là tiên nhân, ngươi có gặp qua hắn sao? Ngươi có gặp qua hắn!"

Lý Cường từ khi tu luyện Thiên Tiến Chương, thân thể cực kỳ cường kiện, nhưng bị năm ngón tay của Hiên Long trảo lên đầu vai vẫn còn cảm thấy chịu không được, bả vai phát ra âm thanh răng rắc.

Lý Cường kêu lên quái dị: " Oa nha nha, ngươi muốn ta chết sao, mạnh tay như vậy!"

Hiên Long vội vàng buông tay, cười khổ nói: " Là ta quá nóng nảy, ngươi có gặp qua Cô Tinh đại nhân? Hắn ở nơi nào?"

Lý Cường không rõ quan hệ giữa những tiên nhân này, không dám nói lung tung, con ngươi hắn vừa chuyển, hỏi: " Lão Long, ngươi phải nói Cô Tinh đại nhân là ai đã? Còn lý do vì sao tiên nhân các ngươi lại ở lại thế giới này, như vậy ta có thể suy đoán trạng huống của Cô Tinh đại nhân, trước tiên ta thanh minh, ta không có gặp qua Cô Tinh đại nhân."

Hiên Long thở dài một tiếng, gương mặt như đá tạc lộ ra vẻ bất đắc dĩ, hắn trầm ngâm chốc lát, nói: " Được rồi, ta trước tiên giải thích. Cô Tinh đại nhân chính là La Thiên Thượng Tiên của tiên giới, chuyên môn trừng phạt những tiên nhân nhiễu loạn tiên giới. Tựa như người hạ giới làm quan chấp pháp, quyền lực thì rất lớn, bất quá ở tiên giới cũng là một chức vị đắc tội với các tiên nhân."

Lý Cường cười nói: " Di, thì ra khác hẳn ý nghĩ của ta, không ngờ tiên giới và thế tục giới cũng không có gì khác nhau a."

Hiên Viên Dịch Thanh, Đạm Bác Vũ và Bách Thịnh Chân đều mở to mắt nghe thấy trợn mắt há hốc mồm, bọn họ cũng là lần đầu tiên nghe được chuyện của tiên giới, lòng hiếu kỳ chiến thắng sợ hãi, vô thức tụ lại.

Hiên Long cúi đầu, ý nghĩ quay trở lại cuộc sống nơi tiên giới, hắn nói: " Ngươi biết nghịch hành thông đạo của Tiểu Lâm Thiên không?"

Lý Cường gật đầu nói: " Biết, nghe nói bây giờ cũng đã được thông rồi."

Hiên Long chấn động: " Thông rồi? Không có khả năng...sao ngươi biết?"

Lý Cường lạnh nhạt nói: " Bởi vì tu chân giới đã tiếp được Thượng Tiên Lệnh của tiên giới."

Tay của Hiên Long khẽ run lên, thì thào nói: " Thượng Tiên Lệnh, Thượng Tiên Lệnh! Là Đại La Thượng Tiên Lệnh a, ai! Lần này ta bế quan thời gian đã quá lâu." Hắn ngẩng đầu hỏi: " Tiểu tử, Thượng Tiên Lệnh nói cái gì?"

Lý Cường biết không thể gạt được hắn, nói: " Thượng Tiên Lệnh lưu lại hình ảnh của ta, muốn tìm ta." truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Đừng nói là ba người Hiên Viên Dịch Thanh choáng váng, ngay cả Hiên Long cũng ngây ra, hắn không giải thích được, khó hiểu hỏi: " Tiên giới sao lại tìm ngươi? Ngươi không phải là tiên nhân...không đúng, ngươi nhất định có liên quan tới Cô Tinh đại nhân!"

Lý Cường hỏi: " Tại sao?"

Hiên Long nói: " Tiên giới có tổng cộng mười tám vị La Thiên Thượng Tiên, lợi hại nhất chính là ba vị thượng tiên đầu tiên, Cô Tinh đại nhân bài danh thứ ba, hắn chấp chưởng Nghịch Thiên Bảo Kính, ta cũng là La Thiên Thượng Tiên, nhưng xếp hạng thứ mười lăm, ở thế tục giới này còn có một vị La Thiên Thượng Tiên, hắn chính là Kiền Thiện Dong, hắn xếp hạng thứ mười bảy."

Trong lòng Lý Cường mơ hồ cảm giác được ba người bọn họ trong lúc đó nhất định có chuyện gì phát sinh. Hiên Long nói tiếp: " Tiên giới từng phát sinh ra một đại sự, có một tiên nhân ăn trộm bảo vật của tiên giới chí tôn Thanh Đế...hay, chính là tu thần Thiên Tiến Chương, công pháp tu luyện nổi tiếng nhất tiên giới, là công pháp chí tôn của tiên giới."

Lý Cường sợ đến run lên, biết đã phiền toái lớn, mình đã tu luyện công pháp chí tôn của tiên giới, xem bộ dáng tiên giới sẽ không tha cho mình.

Hiên Long liếc mắt nhìn hắn thật sâu, nói: " Tiên nhân kia tu luyện Thiên Tiến Chương, cũng không thể ở lại tiên giới quá lâu, liền chuẩn bị lặng lẽ từ nghịch hành thông đạo của Tiểu Lâm Thiên chạy trốn tới thế giới này, Cô Tinh đại nhân và ta còn có Kiền Thiện Dong phụng chiếu lệnh của Thanh Đế, phải bắt được tiên nhân kia, thu hồi Thiên Tiến Chương. Cô Tinh đại nhân ngăn chận tiên nhân kia ở thông đạo...ai!" Hắn thở dài một tiếng, cảm khái không chịu nổi.

Lý Cường đã suy nghĩ rối loạn, hắn suy tư nên làm thế nào để đối mặt với cục diện rối loạn này. Hiên Long cũng không để ý tới Lý Cương đang suy nghĩ cái gì, hắn tiếp tục nói: " Tại thông đạo, Cô Tinh đại nhân và ta cùng với tiên nhân nọ đại chiến một hồi, không nghĩ tới hắn tu luyện Thiên Tiến Chương thì thực lực trở nên phi thường kinh khủng, ngay cả Nghịch Thiên Bảo Kính của Cô Tinh đại nhân và Sưu Tiên Ti của ta cũng rất khó chế phục hắn, nếu không phải hắn đột nhiên nổi điên, sợ là chúng ta đều cũng xong đời."

Lý Cường lại cả kinh, cười khổ hỏi: " Lão Long a, ngươi nói nổi điên..có phải là tẩu hỏa nhập ma không?"

Hiên Long nói: " Tu thần Thiên Tiến Chương là công pháp do Thanh Đế tu luyện, không phải ai cũng có khả năng để luyện được, đương nhiên, tiên nhân tu luyện thành công không phải là không có." Hắn nhìn chằm chằm Lý Cường một hồi, đột nhiên cười nói: " Tiểu tử, ngươi biết không? Mặc dù ngươi tu luyện Thiên Tiến Chương, nhưng cơ hội thành công cơ hồ không có, đặc điểm tu luyện Thiên Tiến Chương là khi mới bắt đầu thì dường như dễ dàng, nhưng càng về sau lại càng khó khăn, hơn nữa cơ hội tẩu hỏa nhập ma lại nhiều, tiên nhân kia chính là tu luyện đến tầng cảnh giới Thất Tinh Thiên thì nổi điên, hắn chẳng những làm bị thương nặng Cô Tinh đại nhân và ta, hơn nữa ngay sau đó Kiền Thiện Dong chạy tới cũng bị thương không nhẹ, cuối cùng hắn bạo thể mà chết, đồng thời cũng hoàn toàn phong bế nghịch hành thông đạo."

Lý Cường tự nhủ: " Hắn tự bạo rồi? Vậy không phải tu thần Thiên Tiến Chương không phải cũng xong đời rồi sao? Không đúng a, Kiền Thiện Dong tựa hồ rất thù oán Cô Tinh đại nhân...kỳ quái." Hắn cảm thấy đã đi tới tuyệt lộ, Mạc đại ca và Sư tôn dám chắc không rõ ràng hậu quả tu luyện Thiên Tiến Chương, bọn họ cứ nghĩ làm cho thực lực của mình lợi hại hơn, tuyệt đối không có ý tứ muốn làm hại mình. Chậm rãi, hắn đã nghĩ thông suốt, dù sao sống ở trên đời này có thể qua được một ngày, thì cũng là ông trời tưởng thưởng cho mình rồi, sau này thì để sau này tính thôi. Nghĩ tới đây, hắn một lần nữa lại chấn khởi tinh thần.

Hiên Long vẫn chú ý tới thần thái của Lý Cường, ngay từ đầu có thể nhìn ra bộ dáng có chút phát sầu của hắn, rất nhanh hắn làm ra vẻ mặt không thèm quan tâm, tựa hồ cũng không thèm để ý đến việc mình đã tu luyện Thiên Tiến Chương, cũng không sợ chuyện tẩu hỏa nhập ma, trong lòng không khỏi âm thầm tán thưởng. Hắn nói: " Tu thần Thiên Tiến Chương trong lúc truy đuổi theo tiên nhân kia thì hắn đã trả lại cho Cô Tinh đại nhân, chỉ là hắn kiên quyết không chịu theo chúng ta hồi tiên giới, lúc đó mới phải đánh nhau. Lúc ấy ta thiếu chút nữa hồn phi phách tán, miễn cưỡng thuấn di qua một tinh cầu không người, tu luyện hơn một ngàn năm mới khôi phục, sau đó chuyện gì ta cũng không còn rõ ràng lắm."

Lý Cường cơ hồ có thể dám chắc, Cô Tinh và Kiền Thiện Dong trong lúc đó đã xảy ra chuyện gì. Hắn hỏi: " Tại sao ngươi không đòi ta Tu thần Thiên Tiến Chương và Nghịch Thiên Bảo Kính?" Trong lòng hắn còn có một nghi vấn, lúc ấy thu lấy Nghịch Thiên Bảo Kính thì bảo kính phát ra linh quang từng kinh động Kiền Thiện Dong, nếu hắn không phải là chủ nhân của bảo kính, sao hắn phát hiện được? Nhưng vấn đề này hắn chỉ có thể đặt trong lòng, không cách nào hỏi Hiên Long.

Hiên Long nói: " Ngươi tu luyện công pháp không nên tu luyện, mặc dù ngươi có thể trở nên rất mạnh, nhưng là, a a, sớm muộn ngươi cũng có một ngày tẩu hỏa nhập ma, thậm chí bạo thể mà chết. Ta không cần tu thần Thiên Tiến Chương, công pháp này mặc dù lợi hại không tả được, nhưng không tới lúc vạn bất đắc dĩ thì ta quyết sẽ không tu luyện nó. Cho dù là tiên nhân tu luyện, thì phong hiểm cũng rất lớn, hơn nữa nó là bảo vật của Thanh Đế, ta không muốn chọc cho Thanh Đế tức giận." Hắn dừng một chút, lại nói: " Thiên Tiến Chương chính thức đã được đưa về tiên giới Thanh Đế, ngươi có được có thể là phục chế của Cô Tinh đại nhân, có lẽ hắn định tự mình tìm hiểu, có lẽ hắn có dụng tâm khác, chỉ là không khéo bị ngươi tu luyện mất...kỳ quái chính là người tu chân thì không có cách nào tu luyện Thiên Tiến Chương, chẳng lẽ Cô Tinh đại nhân dùng ngươi làm thí nghiệm?"

Lý Cường nói: " Lão Long a, không cần phải nói trực tiếp như vậy, tốt xấu gì bây giờ ta vẫn còn sống, làm sao ta lại có cảm giác như ngươi đang nói chuyện với người chết như vậy chứ? Ngươi không muốn tu luyện Thiên Tiến Chương, tại sao những tiên nhân khác đều cũng muốn bắt ta, đòi tu thần Thiên Tiến Chương, nhất là Kiền Thiện Dong, chẳng lẽ bọn họ không biết tu luyện Thiên Tiến Chương là rất nguy hiểm hay sao?" Hắn cố ý thay đổi chuyện nói về Cô Tinh.

Hiên Long nói: " Tu thần Thiên Tiến Chương phi thường nổi danh, chẳng những là ở tiên giới hay tu chân giới cũng có không ít người biết, chỉ là rất ít người biết được tu thần Thiên Tiến Chương là một công pháp đại hung đại cát, một khi bắt đầu tu luyện nó, thì phong hiểm gặp phải phi thường to lớn. Về phần Kiền Thiện Dong tại sao muốn có nó, có lẽ có liên quan đến Cô Tinh đại nhân, ân, từ khi ta rời đi nghịch hành thông đạo, cũng không còn nhìn thấy hắn và Cô Tinh đại nhân, chẳng lẽ hắn..."

Ba người Hiên Viên Dịch Thanh càng nghe càng hồ đồ, lại không dám đặt câu hỏi, chỉ ngơ ngác ngây ngốc ra, nhưng bọn hắn cũng nghe được một chút, đó là Lý Cường tu luyện một loại công pháp đáng sợ, nhưng không thể sống được với nó. Nhưng điểm làm cho ba người kinh ngạc chính là Lý Cường như đang nói về chuyện của người khác, sự khoáng đạt hào hiệp của hắn làm cho người ta bội phục sát đất.

Hiên Long đứng lên, đi qua đi lại, hắn đi tới cửa, một tay tỳ vào cửa, ngửa đầu nhìn bầu trời hồi lâu, mới nói: " Tiên giới tìm ngươi hẳn là không có ác ý, có thể là hỏi chuyện của Cô Tinh đại nhân, ngươi không cần tránh né chung quanh, tiên giới mặc dù không có mỹ hảo như ngươi tưởng tượng, nhưng cũng không phải là địa phương không nói lý lẽ."

Lý Cường bĩu môi nói: " Phải vậy không? Sao ta lại nhìn thấy qua mấy tiên nhân đều cũng rất ngang ngược." Câu nói của hắn có ý châm chọc, làm cho người ta nghe xong dở khóc dở cười.

Hiên Long quay đầu nhìn chằm chằm Lý Cường, cười cười nói: " Kể cả ta sao?"

Lý Cường cười hì hì gật đầu, trong miệng lại nói: " So với mấy người kia, ngươi tốt hơn một chút, nhưng còn phải nhìn xem sau này ngươi biểu hiện như thế nào nữa." Hắn bây giờ thật sự là khoáng đạt, dù trước mắt là một pho tượng thần, thì hắn muốn nói cũng tuyệt không giữ miệng. Hiên Long không khỏi ha ha cười to, đây là lần đầu tiên hắn ở trước mặt Lý Cường bọn họ cười thật to, nhìn có chút dọa người.

Trong lòng Hiên Viên Dịch Thanh sợ hãi cực kỳ, Mộc Tử tiền bối thật ngông cuồng, nói chuyện với tiên nhân tiền bối mà cũng không chút kiêng kỵ, nói hưu nói vượn. Ba người trong tiếng cười lớn của Hiên Long, động cũng không dám động. Lý Cường vẻ mặt tươi cười: " Lão Long định làm gì ta?"

Thật ra trong đáy lòng Hiên Long rất kiêng kỵ Lý Cường, hắn biết không chọc vào người tu luyện qua tu thần Thiên Tiến Chương thì vẫn tuyệt vời hơn, lần trước tại nghịch hành thông đạo đánh nhau khắc sâu vào trí nhớ, nếu Lý Cường tẩu hỏa nhập ma mà bạo thể, thì thần dịch lực đó mình cũng ăn không tiêu. Không tới vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn liều mạng.

Hiên Long nghiêng đầu, nói: " Ta sẽ không làm gì ngươi, trừ phi Thanh Đế của tiên giới hạ chiếu lệnh, ta mới có thể động thủ, bây giờ...mạng của ngươi do thiên định, không phải do tiên nhân chúng ta định, cho nên ngươi cứ yên tâm là được rồi, địch nhân lớn nhất của ngươi chính là ngươi đó."

Lý Cường hiểu được ý tứ của hắn, tu luyện Thiên Tiến Chương thì vận mệnh của chính mình sẽ khẩn trương, có thể gây thêm lực lượng cho mình cũng là nó, có thể hại chết chính mình cũng là nó, bất quá tu luyện cho tới hôm nay, đặc biệt khi ở Thiên Đình Tinh thể ngộ qua hai mươi bảy cảnh giới, Lý Cường đối với sinh tử cũng không xem trọng, được mất chi tâm cũng rất xem nhẹ. Hắn vẫn cười cười nói: " Lão Long, nói như thế, ngươi sẽ không đòi Thiên Tiến Chương từ ta chứ?"

Hiên Long gật đầu nói: " Ta tuyệt sẽ không tu luyện Thiên Tiến Chương, cần nó để làm chi? Tiểu tử, vận khí ngươi tốt, gặp phải ta, nếu đổi là một tiên nhân khác, thì mấy người các ngươi sẽ thảm rồi, tiên nhân ở thế tục giới này có mấy người chính là hỗn đản nổi danh nơi tiên giới, hoàn toàn dựa vào ý mình mà làm việc, nếu ngươi gặp phải, hắc hắc, sợ rằng ngay cả khóc cũng không kịp nữa. Thực lực bây giờ của ngươi còn kém nhiều lắm, ngươi đánh không lại bọn họ đâu."

Lý Cường hào khí vạn trượng, nói: " Đánh không lại, cùng lắm thì cùng ôm nhau chết thôi!"

Hiên Long vỗ tay, châm chọc: " Hay a, thật sự là lợi hại không nói nổi! Nhưng ai lại chịu cùng ôm nhau chết với ngươi? Bằng vào thủ đoạn của tiên nhân, có thể làm cho ngươi sống không bằng chết. Bỏ đi, nói nhảm vô dụng! Tiểu tử, ngươi ở lại Bảo Linh Sơn đi, đợi tiên giới cho người đến."

Lý Cường cười nói: " Ngươi sợ ta chạy a? Yên tâm đi, cả đại hình truyền tống trận của Lâm Minh Tinh đều bị cấm chế rồi, ta muốn chạy trốn cũng không thoát đâu, ta có thể ở chỗ này chơi với ngươi vài ngày, sau đó ta còn muốn đến Tuyết Long thành."

Hiên Long cười nói: " Khó được có người cùng ta nói chuyện vui cười, được rồi, ngươi cứ ở lại chỗ này chơi vài ngày. Ba người các ngươi lại đây, nếu có thể gặp mặt ta, coi như có duyên, đây là ba viên linh đan, ăn ngay rồi ngồi trong phòng, sau đó phải xem tạo hóa của các ngươi nữa." Tay hắn bắn ra ba viên linh đan màu nhũ trắng, trong phòng nhất thời phiêu mãn mùi thơm ngát.

Ba người Hiên Viên Dịch Thanh mừng rỡ, bọn họ rốt cuộc cũng yên lòng, tiên nhân tiền bối nếu tặng cho linh đan vậy ý nghĩa sẽ không làm khó bọn họ nữa, ba người cuống quýt dập đầu đa tạ. Hiên Long nói: " Yên tâm đi, tiên nhân cũng không phải muốn làm gì thì làm, các ngươi là căn bản và trụ cột của tiên giới, tựa như các ngươi và thế tục giới mà thôi. Ba người các ngươi ngồi trong phòng, không nên chạy loạn, cấm chế của nơi này rất lợi hại đó. Tiểu tử, đi với ta thăm chủ mạch linh sơn của Bảo Linh Sơn đi."

Lúc này Lý Cường mới cảm thấy Hiên Long rất có khí chất của tiên nhân, hắn cười nói: " Hay a, vì muốn nhìn thấy chủ mạch linh sơn mới chọc vào ngươi đó, nếu không nhìn xem thì oan uổng quá." Hắn đứng dậy, đi theo Hiên Long ra khỏi phòng.

Hiên Long cởi cấm chế của Xích Thạch Tràng, chậm rãi hướng ra phía ngoài đi tới. Hắn vừa đi vừa nói chuyện: " Ta ở chỗ này rất lâu, lần này nghịch hành thông đạo của Tiểu Lâm Thiên đã mở, ta cũng nên rời đi nơi này, về tiên giới rồi." Hắn có chút mất mác, có chút cảm khái.

Lý Cường ngạc nhiên nói: " Không đúng, không có thông đạo thì ngươi không thể trở về sao? Chẳng lẽ không thể trực tiếp phi thăng tiên giới hay không sao? Người tu chân đạt tới Đại Thừa kỳ không phải có thể trực tiếp phi thăng tiên giới đó ư? Kỳ quái."

Hiên Long cười nói: " Ngươi không hiểu rồi, quá trình người tu chân phi thăng tiên giới chính là thoát thai hoán cốt, dựa vào cỗ lực tự nhiên vô cùng có thể trực tiếp thăng nhập tiên giới, mà tiên nhân chúng ta không có khả năng lại thoát thai hoán cốt, bởi vậy cũng không thể trống rỗng đi vào tiên giới, trừ phi chuyển thế trọng tu, mới có thể trở lại một lần. Chúng ta về tiên giới, thì phải đi bằng nghịch hành thông đạo ở Tiểu Lâm Thiên, cho nên có rất ít tiên nhân nguyện ý đi đến thế giới này, chỉ có dưới tình huống bất đắc dĩ mới phải đi thôi."

Trong lòng Lý Cường có chút vừa động, hắn tựa hồ nghĩ tới điều gì, nhưng trong khoảnh khắc lại nắm bắt không được. Nghĩ không ra, hắn đành gãi đầu, tạm thời không để ý tới ý niệm này trong đầu, gật đầu nói: " Nguyên lai là như vậy..."

Chủ mạch linh sơn thật ra là một dãy núi xích thạch dài ngàn thước cao chỉ chừng mười thước, lại vòng quanh thành vòng tròn, tự nhiên biến thành giống như một cái giếng, trên vách núi lại có rất nhiều kỳ thảo linh mộc, các loại các dạng linh quả sinh trưởng rất nhiều, hương hoa theo gió bay tới.

Lý Cường hít sâu một hơi, say mê nói: " Thật thơm a."

Hiên Long tiện tay xuất một chiêu, hai trái linh quả màu đỏ chu sa bay đến trong tay hắn, hắn đưa cho Lý Cường một quả, cười nói: " Đây là dị chủng Xích Diễm quả ta mang đến từ tiên giới, trồng ở nơi này, chủ mạch linh sơn linh khí mười phần, chỉ ra được hai quả, ngươi nếm thử đi."

Xích Diễm quả chỉ cỡ như một quả trứng, mùi thơm ngát làm cho người ta sảng khoái. Lý Cường cười nói: " Sao lại nhỏ như vậy, còn chưa đủ nhét kẽ răng nữa." Hắn bỏ vào trong miệng, thử cắn, Xích Diễm quả liền tan ngay. Lý Cường nghi hoặc nói: " Không có cảm giác gì a, cái gì nha..ô oa...nha! Nha! Nha! Cay quá a!" Gương mặt của hắn đã biến thành màu hồng tím.

Vẻ mặt của Hiên Long cũng đỏ bừng, hắn nói: " Đừng vận công, nếu không sẽ đáng tiếc lắm."

Cay đến tận cùng, Lý Cường cảm thấy miệng không còn cảm giác, đột nhiên, một cỗ hương thơm nồng nàn từ đáy lòng tản mát ra nhanh. Hiên Long nhắm nhẹ mắt, bộ dáng thật say mê, Lý Cường cũng học theo hắn nhắm mắt tinh tế thưởng thức, tựa hồ là từ khứu giác bắt đầu, một trận hương khí cực tốt không ngừng biến ảo, tiếp theo là mùi vị nhàn nhạt lạ lùng trong miệng, dần dần hóa thành ngọt ngào, loại cảm giác cổ quái này làm cho người ta phi thường thư thích, cuối cùng một đạo khí mát lạnh từ yết hầu đi xuống, Lý Cường chỉ cảm thấy sảng khoái minh mẫn tai thính mắt sáng, không khỏi khen: " Thật là khéo, không hổ là linh quả của tiên giới, biến ảo khó lường a."

Hiên Long lắc đầu nói: " Ai! Mùi vị kém xa ở tiên giới, Xích Diễm quả ở tiên giới còn gọi là Thiên Huyễn quả, đó mới đúng là ngon, người bình thường không thể ăn được, nếu không chịu nổi thì sẽ bị cay chết."

Lý Cường hỏi: " Lão Long, ngươi có biết Tịch Mịch lão tiên Thiên Thực không?"

Hiên Long gật đầu nói: " Biết, như thế nào? Chẳng lẽ hắn cũng tìm ngươi?"

Lý Cường gật đầu nói: " Chỉ sợ là như vậy, nhưng không phải vì tu thần Thiên Tiến Chương. Ta muốn biết hắn là người thế nào." Hắn nghĩ thầm: " Thiên Thực nếu quay về, nhất định sẽ tức điên, cáp! Lần này chọc phiền toái cực lớn."

Hiên Long nói: " Thiên Thực ở tiên giới có danh là người điên, sau không thể ở lại tiên giới nữa, hắn mới tới nơi này, nhưng hắn cũng không tệ lắm, chỉ là thích trêu cợt người khác. Sao ngươi lại chọc vào hắn, người này có lòng trả thù rất nặng đó."

Lý Cường làm một bộ mặt quỷ, nói: " Ta phá hủy Huyễn Tật tiên trận của hắn, cầm đi vài món bảo bối của hắn mà thôi."

Hiên Long lại càng hoảng sợ: " Tiểu tử, nhìn không ra, ngươi làm sao mà chạy thoát? Kỳ quái...dựa vào tu vi của Thiên Thực, ngươi không có khả năng đấu qua được hắn." Hắn cảm thấy thật không thể tư nghị.

Lý Cường cười hì hì nói: " Vừa lúc hắn không có ở nhà." Hắn đem kinh nghiệm ở Câu Lam Tinh nói cho Hiên Long.

Sắc mặt Hiên Long âm trầm xuống, nhẹ giọng nói: " Hỗn đản này, quả thật làm cho tiên giới mất mặt! Ngươi đừng sợ, việc này khi ta hồi tiên giới sẽ báo cáo cho Thanh Đế biết." Hắn tựa hồ như một bụng tâm sự, nhìn bầu trời ngẩn người, trong miệng thì thào nói: " Lần này người từ tiên giới xuống, không biết là ai?"

Trong lòng Lý Cường linh quang chợt lóe, ý niệm mơ hồ vừa rồi trong đầu đột nhiên rõ ràng lên, hắn bật thốt ra: " Ta biết người từ tiên giới tới là ai!"