Chương 3: Ma Pháp Viện

Ma Pháp Viện là học viện ma pháp lớn nhất và danh giá nhất Tây Phong Quốc.

Nơi đào tạo ra những ma pháp sư tài năng cho đế quốc, không chỉ ở Tây Phong Quốc mà còn cả những quốc gia khác qua việc trao đổi học viên, để những học viên nước khác học hỏi ở đây và ngược lại.

Ở nơi này, có 1 điều đặc biệt chính là người giỏi hơn sẽ luôn được trọng dụng, được phép khiêu chiến lẫn nhau ,ngay cả học viên cũng có thể khiên chiến giáo viên, thậm chí khi chiến thắng chính là thay thế giáo viên đó, thế nên giáo viên cũng phải thực sự tài năng.

Huyền Vi quay trở lại sau kì nghỉ hơi sớm nên bây giờ vẫn chưa có mấy người. Đặc biệt hơn khi mà hai người được xếp chung phòng, có vẻ vị hoàng phi kia không có chút lo lắng gì sao ?

Vô Danh cũng nhân dịp này mà thường tới thư viện, hắn muốn hiểu hơn về thế giới này.

Một đại lục địa to lớn hơn hẳn và 2 lục địa khác, Đại lục địa bị thú nhân chiếm đóng , lục địa phía Bắc thì do nhân tộc chiếm giữ, lục địa phía Nam do tinh linh chiếm giữ.

Lục địa phía Bắc có 17 nước thì được chia làm 4 phía , Tây Phong Quốc , đại đế quốc phía Tây, phía Đông có Thiên Long, bắc có Vạn Xuân , nam là Liên Minh 14 tiểu quốc còn lại hợp thành.

Tất cả đều theo chế độ quân chủ.

Ma pháp chi phối thế giới, ma pháp sư rất được coi trọng, và càng được coi trọng hơn nữa trong cuộc chinh phạt hầm ngục, chống lại ma vật, quái thú. Làm nên những điều thần kì mà người thường không thể.

~ Vô Danh, sao anh không thử nằm xuống nhỉ ?

Thấy hắn luôn ở tư thế ngồi, Huyền Vi liền kéo hắn nằm xuống đùi mình.

~ Vậy sẽ tốt hơn !

- Vậy còn em ?

~ Chút em sẽ đổi mà !

Huyền Vi khẽ cười, chăm chú nhìn Vô Danh.Cuối cùng nàng lại là người thiếp đi lúc nào không hay.

Vô Danh đỡ nàng nằm xuống, vuốt gọn mái tóc Huyền Vi, ngắm nhìn cô nàng.Huyền Vi càng có hướng vào lòng hắn muốn được ôm ấp, Vô Danh chỉ đành ôm lấy nàng.Vô Danh khẽ cười,nhìn nàng yên bình ngủ say cũng có chút thích thú, nhìn gương mặt yên bình của nàng cũng làm hắn thiếp đi lúc nào không hay.

Hắn tỉnh lại , một bàn thức ăn đã được chuẩn bị đầy đủ.

~ Anh dậy rồi...

Huyền Vi mỉm cười, hắn gật đầu , vệ sinh chuẩn bị một chút liền cùng nàng ngồi xuống.

Mùi vị quả là khác biệt mà, có thể nói là ngon nhất từ lúc hắn đến thế giới này.

- Hương vị đúng là khác biệt mà !

~ Nếu anh muốn có thể ăn nhiều hơn mà.

- Ừm...

Huyền Vi dẫn hắn ra ngoài, một thành lớn nhất định sẽ có nhiều điều thú vị.

Những vật phẩm trang bị, thuốc, ma vật , thú và cả nô lệ...rất dễ dàng được tìm thấy.

~ Anh có muốn thứ gì không ?

- Có lẽ không ... Qua đó xem thử chứ ?

Huyền Vi nắm lấy bàn tay đang chờ đợi, mỉm cười, cùng hắn đi qua phía đông người.

- Hiệp Hội Nhà Mạo Hiểm ?

~ Có lẽ là có nhiệm vụ gì đó nổi trội. Ở kia là Đội Kị Sĩ, còn ở kia là Lính Đánh Thuê.

Huyền Vi giới thiệu.

Không chỉ nhân tộc, thú nhân, tinh linh đều có cả, xem ra cũng chẳng phải là áp đặt cấm đoán đồng tộc ở 1 phạm vi nào đó.

~ Vì dù sao những hầm ngục cũng ít nhiều sẽ mang đến nguồn lợi , hơn nữa thường thì không vừa mặt nhau trên chiến trường mà thôi. Thế nên hợp tác để thu nhiều hơn từ hầm ngục cũng là chuyện bình thường.

- Ừm, em đã vào hầm ngục bao giờ chưa ?

~ Ah, cũng có vào 12 cái rồi.

- Vậy em cảm thấy sức mạnh của mình bên trong hầm ngục thế nào ?

~ Nói sao nhỉ, còn mạnh hơn ở bên ngoài, có lẽ bên trong hầm ngục ma lực dồi dào hơn.

- Hử, không phải suy yếu đi sao ?

Huyền Vi lắc đầu, vậy là cái hầm ngục của hắn là đặc biệt?

Hắn kéo Huyền Vi nép vào mình để đâm người phía sau ồ ạt chạy tới.

- Đó là ai vậy ?

~ Con trai và con gái của Tương Dương Vương . Tuy bằng tuổi chúng ta nhưng đã rất nổi tiếng trong hội kị sĩ, bọn họ đã là hạng Bạch Kim rồi.

- Chẳng phải em cũng có tham gia hầm ngục sao ?

~ Thông tin và thành tích của các hoàng tử và công chúa sẽ không được tiết lộ nếu không được phép, chỉ có hoàng đế hoặc là hoàng hậu mới có quyền phán xét. Hoàng thân còn lại có thể lựa chọn công khai hoặc giữ bí mật tùy ý bọn họ.

- Vậy là cũng có cấp độ sức mạnh ?

~ Không có đâu anh, chỉ có thể dựa vào danh hiệu của hoàng gia, hoặc là danh hiệu của các hội để gọi. Ví dụ như ở hội kị sĩ, những người mới bắt đầu được gọi là Kị Binh, sau đó là Kị Sĩ, rồi tới Thánh Kị Sĩ. Để được thăng danh hiệu ở đội kị sĩ là rất khó, vì nó còn liên quan đến hoàng gia.Quý tộc cũng có thể tự phong kị sĩ, nhưng những kị sĩ được phong đó tất nhiên sẽ phải trải qua bài kiểm tra đánh giá .Ở hội Lính Đánh Thuê và Hiệp Hội Nhà Mạo Hiểm thì còn vô vàn danh hiệu khác nhau để nhận diện từng người, cũng không có nhiều rắc rối như vậy, hoàn thành nhiệm vụ, tính thành tích và xếp hạng theo bậc Đồng - Bạc- Vàng - Bạch Kim - Kim Cương - Cao Thủ - Bậc Thầy , mà những bậc này đối với kị sĩ giống như 1 nấc thang tính thành tích có ảnh hưởng 1 phần để thăng chức kị sĩ mà thôi.

- Ra vậy...rắc rối thật.Mà hẳn là ưu đãi của kị sĩ cũng tốt hơn hẳn ?

~ Chính là vậy, anh dự định trở thành 1 kị sĩ sao ?

- Không. Sao em lại nghĩ như vậy ?

~ Chẳng phải mọi người đều muốn trở thành kị sĩ sao ?

- Nhìn em cũng đâu có muốn trở thành kị sĩ ?

~ Ưm... Em muốn làm mạo hiểm giả hơn...vậy anh ...

- Ừ, làm mạo hiểm giả, cũng có thể kiêm lính đánh thuê, có lẽ sẽ tự do hơn khi làm kị sĩ. Hoen nữa anh có 1 người vợ tương lai là công chúa đây, tại sao phải trở thành kị sĩ chứ ?

Gương mặt nàng ửng hồng xinh đẹp.Vô Danh khẽ cười, vuốt ve gò má ửng đỏ của nàng.Hai người bật cười.

Nếu đã cùng chung suy nghĩ như vậy, 2 người liền muốn thử.

Mặt nạ kháng ma pháp, áo choàng có mũ chùm, cũng là loại vải kháng ma pháp, tất cả đều là hàng vô cùng chất lượng. Chiếc mặt nạ đơn giản một màu, hắn cầm lấy chiếc màu đen, để Huyền Vi dùng cái màu trắng, khoác lên người mũ chùm, cả 2 tiến tới Hiệp Hội Mạo Hiểm.

Thời gian bắt đầu khóa học còn khoảng 1 tháng, đủ cho 2 người làm một số nhiệm vụ .

~ Vô Huyền, Vô Vi ... Thật buồn cười mà !

Không ngờ lúc khai tên hắn lại thốt lên cái tên vậy, khiến nàng cũng liền muốn đổi theo.

2 người nhận 1 cái nhiệm vụ săn sói rừng.

Theo như mô tả thì nó là 1 con sói có lông xám trắng và to lớn cỡ 3m , trên đầu còn có 1 cái sừng .

Nó vốn là nhiệm vụ bậc Vàng nhưng hai người còn chẳng thèm nhìn, nhẹ tay giật xuống và lên đường.

Địa điểm sói xuất hiện là bìa rừng phía Tây lúc chiều tà , mờ tối.

Vô Huyền cầm con dao găm của mình cùng Vô Vi mang theo kiếm tiến vào.

Không cần chờ đợi, mà giống như bầy sói chờ 2 người mới đúng, cả chục con sói to lớn tụ thành bầy đàn.

Máu liều hắn dâng lên, đơn giản vì bọn chúng nhiều nhưng không hề cho hắn cảm giác nguy hiểm.

Cơ mà cẩn thận vẫn là trên hết.

Ma pháp của Vô Vi hệ thủy kết hợp cùng lôi điện thì thật tuyệt.

Ma lực lưu giữ lại mùi hương , khiến bọn sói tạm thời chưa phát hiện được ra 2 người.

Vòng xoáy nước bất ngờ bao vây lấy bọn chúng lôi điện từ trên giáng xuống vào đám đông, lại theo xoáy nước, điện dẫn lan truyền cả khu vực, hắn dùng lực vừa đủ để khiến bầy sói tê liệt, 2 người thân ảnh vun vút phóng tới, 1 phát giết từng con sói, hoàn mĩ thu hoạch, mà thành quả cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều. Sự kết hợp hoàn mĩ đầu tiên !

Trong vòng 2 tiếng, 2 người trả nhiệm vụ, lại còn thu hoạch bất ngờ thế nên giá trị nhiệm vụ cũng tăng lên, lại thêm phần ' thừa ' bán ra thu lại không ít vàng.

Chỉ 1 cái nhiệm vụ từ bậc Đồng lên bậc Vàng.

2 người thoát ra cải trang , tiến tới quán ăn đông đúc sinh ý, người người tấp nập.

~ 1 phòng cao cấp.

Huyền Vi nhàn nhạt nói.

Người phục vụ lập tức dẫn cả 1 tới phòng thượng hạng, chỉ dành riêng cho khách những vị khách đặc biệt, hoặc là giàu có hơn người.

~ Oa, không ngờ anh mạnh thật !

Huyền Vi lúc này như mới bùng nổ, hâm mộ nhìn hắn không thôi.

Để nàng ngồi trên đùi mình, hắn chỉ khẽ cười.

- Không tính là gì. Chẳng phải còn có em phối hợp sao ?

~ Nếu là 1 mình anh cũng có thể xử lí bọn chúng.

- Ừ...nhưng đó là anh biến nó thành thịt nướng mất...

Không phải săn sói rừng tự dưng được đặt ở bậc Vàng, số lượng là 1 phần, lại thêm, sói rừng thực sự nguy hiểm, tốc độ, sức mạnh, linh hoạt. Bao người đã chết ở dưới vuốt bọn chúng. Chỉ cần sơ sảy 1 chút thì ai cũng có thể mất mạng.

Thức ăn được dọn lên nhanh chóng, hương vị thơm ngon phả vào mũi khiến bụng hắn réo lên đòi hỏi.

Huyền Vi cười, nàng ngồi trong lòng hắn, gắp thức ăn cho Vô Danh.

------------------

- Vô Vi !

Xoáy nước cuộn trào cuồn cuộn cuốn lấy con rắn lớn vào giữa, thủy kiếm như mưa phóng tới. Lớp da bóng loáng khiến nó không chút trầy xước, nhưng cũng thật khó để thoát ra ngoài .

Nó liền khạc nhổ bừa bãi, độc khí phát tán ra xung quanh khiến không ai dám lại gần.

Ngay cả Vô Huyền cũng chỉ dám dựa theo khống chế dòng nước của Vô Vi, cùng thêm cảm nhận mà dùng lôi điện tấn công, oạnh tạc không chút nương tay vào bên trong.

Ánh sáng chói mắt liên tiếp lóe lên, dần dần ai nấy cũng đều ngửi thấy mùi thịt khét.

Đợi độc khí bị xua đi, 2 người mới tạm thở phào trong sự ngỡ ngàng của những người khác, con rắn bây giờ đã biến thành bầy nhầy 1 bãi thịt toe toét, cháy xém khét lẹt , cơ thể nó bị hủy hoại gần hết nên cả 2 cũng chẳng có ý định thu gom.

2 người trong yên lặng rời đi, vừa kịp nhận ra thì cả 2 cũng đã rời đi mất rồi.

Vô Vi ôm lấy 1 tay hắn, hắn vuốt gọn lọn tóc lệch lạc lại cho nàng , để nàng tùy ý hành động.

~ Nhiệm vụ hôm nay...tới rồi anh !

Vô Vi cười, cái nhiệm vụ này có lẽ là đơn giản nhất rồi.

Hai người đứng trước 1 hồ nước , Vô Vi chuẩn bị sẵn củi lửa, Vô Huyền thở dài, thôi thì dùng điện kích cá cho nhanh.

Lôi điện khủng khiếp truyền vào trong nước khiến những con cá bình thường sớm không chịu được nhanh tay được vớt lên.

Và cái thứ không bình thường nhất cuối cùng cũng đã trồi lên. Mà nó vẫn còn ở trong nước thì..hắn không ngại cho nó tỏa sáng !

1 con bạch tuộc phát sáng như bóng đèn , trương phềnh trên mặt nước.

Điện lưu kết thúc, hắn kéo xác nó vào, mổ xẻ những thứ có thể lấy, ngoài ra còn phát hiện 1 cây kiếm ngọc đâm trên 1 cái xúc tu.

Chờ qua đêm, đội thu dọn của Hiệp hội đã tới, chứng kiến cảnh tượng không khỏi giật mình. Mỗi nhiệm vụ 2 người nhận đều rất nhanh được hoàn thành, xếp 2 người vào nhóm tín nhiệm ủy thác cao cũng không sai.

~ Người của Hoa Sơn Phái.

Nhìn kí hiệu nhỏ hình bông hoa đào trên chuôi kiếm, nàng liền khẳng định, hơn nữa hẳn là cũng thuộc vào dạng quý tử nữa mới có thể được sử dụng loại vũ khí tốt thế này.

1 tháng tích cực làm nhiệm vụ, nhanh chóng thăng lên bậc Bạch Kim rồi Hiệp hội lại không thấy 2 người nhận nhiệm vụ nào nữa, cũng không còn chút thông tin nào, giống như bốc hơi vậy.

~ Sao lại không tìm được ??? Chẳng phải ngươi nói bọn họ rất nổi tiếng sao ?

- Đúng là họ rất nổi tiếng, cũng kín tiếng nữa, không có thêm ai là đồng đội, ngoại trừ nhận nhiệm vụ rồi hoàn thành thì không hề giao tiếp thêm với ai...

Người quản lí lắc đầu ngán ngẩm.

...

~ Được rồi, Phi Yến, đừng làm khó bọn họ nữa.

~ Mẹ, nhưng mà...

~ Không sao, ta tặng con cây khác...

~ Không muốn ah... Con làm mất thanh kiếm người tặng, con nhất định sẽ tìm lại !

~ Được rồi, được rồi, chuẩn bị tới học viện rồi, con dùng thanh này,coi như bị phạt trước khi mẹ tìm ra nó, được chưa ?

~ Vâng !

Vui vẻ nhận lấy thanh kiếm bình thường , cô gái mới chịu nghe lời mẹ của mình.