Chương 11: Phiêu Lưu Dị Giới

Câu nói của Vân Kiệt như châm ngòi cho cuộc chiến bắt đầu. 4 đội nhưng có tới 14 người và thú tham gia, đủ trở thành 1 cuộc chiến hỗn loạn.

Vân Kiệt lại tung hỏa mù, cũng là trận chiến nảy nửa bắt đầu nổ ra.

Trong khi đó...

4 người đội 13 mỗi người cầm 1 cốc nước trái cây nghỉ ngơi ngắm nhìn cuộc chiến bên dưới.

- Coi như ngươi lợi hại !!!

Thiếu niên nhìn Vân Kiệt hắn mà thán.

~ Làm sao ngươi làm được điều này ?

Cô gái ít nói nhất cũng hiếu kì.

- Làn sương này đặc biệt hơn chút, sẽ tạo chút ảo giác, bọn họ đều muốn đánh gục chúng ta nhất nên sẽ lầm tưởng kha khá đấy.

Vân Kiệt lại quăng xuống thêm mấy quả cầu.

~ Rốt cuộc thì thứ này có bao nhiêu vậy ?

Cô gái còn lại nhìn hắn rải xuống như mưa , Vân Kiệt lắc đầu ngao ngán : Không nhiều, còn có 1 nửa.

Ai nấy đều ngán ngẩm, hắn dùng thứ đồ chơi này từ đầu tới giờ mà 'còn có' phân nửa, vậy nó nhiều đến mức nào.

- Khụ, tuy hơi muộn một chút, nhưng xin phép được giới thiệu , ta là Bạch Hải Lân , tới từ Thiên Long Quốc.

~Xích Viêm Thủy Hồ , Liên Minh.

~ Ta là Đặng Liên Dao, tới từ Vạn Xuân.

- Lý Vân Kiệt, Tây Phong....

Không ai nhắc tới thân phận cả, thế nên cũng làm ngơ cho qua.

- Khụ, Vân Kiệt, thú và đồng hành ngươi bị hạ hết rồi sao ?

- Ta không có mang ....ta...không biết .

~ Đừng nói, ngươi lần đầu tham gia chứ ?

- Chính là lần đầu tham gia, ta còn mới vào học viện, chỉ là chị ta muốn nhường cho ta tham gia thử...

~ Ngươi...bao nhiêu tuổi ?

Thủy Hồ nhìn hắn hỏi .

- Không rõ nữa, 14 chắc vậy...

3 người nhìn nhau muốn nghệt mặt ra,Hải Lân để nữ nhân đồng hành véo hắn đau dựng ngược.

~ Ngươi...tới Liên Minh chúng ta đi ! Chúng ta đảm bảo đãi ngộ không hề thua kém, nhất định còn hơn nơi này !

Không nghĩ Thủy Hồ lại là người đầu tiên nói câu này.

- Khụ, đừng công khai chèo kéo như thế, dù sao cũng còn chúng ta này...

Hải Lân ho khan.

~ Thất lễ...

Vân Kiệt nhìn bọn họ, trang bị , người đồng hành hay thú đều rất mạnh mẽ, nếu không phải bị giảm sức mạnh xuống, nếu không cũng là nguồn chiến lực khổng lồ.Thân phận bọn họ, cũng chẳng phải dạng vừa đâu.

Ngó xuống nhìn bên dưới, cuộc chiến cũng nên đi tới hồi kết được rồi.

- He he... điểm của chúng ta tới rồi...

Vân Kiệt cười tà. 3 người tuy không hẳn thích , nhưng cũng phải công nhận, việc nhẹ lương cao, nó sướng thật !!!

Còn chưa hết ngày thứ 3, nhưng chỉ còn đội 13 với đầy đủ thành viên nên giải đấu đội cũng kết thúc.

Bích Thủy, Huyền Vi , Thiên Nhi đã đợi hắn sẵn ở bên ngoài, Vân Kiệt vừa ra ngoài đã chạy tới, xém chút ôm lấy các nàng, cơ mà vừa ngừng kịp lúc, vẫn là Bích Thủy mạnh tay kéo hắn về phía các nàng.

~ Cũng chỉ là 1 bộ y phục mà thôi, không có gì đáng ngại.

- Vâng !

Các nàng ôm lấy hắn vào giữa, cũng chớp mắt liền trở về.

Bích Thủy, Thiên Nhi chuẩn bị thức ăn, đẩy cho Huyền Vi giúp hắn tắm gội

Vân Kiệt ôm lấy eo nàng, hôn lên đôi môi ngọt ngào của nàng, Huyền Vi có hơi ngỡ ngàng, nhưng rồi cũng liền theo kịp.

2 người nhìn nhau lại bật cười khúc khích.

Huyền Vi giúp hắn cởi xuống trang phục, gương mặt đỏ ửng mê người, nhưng bạo dạn ôm lấy hắn.

Y phục của nàng ướt đầm, dính vào cơ thể cũng bị hắn tháo xuống.

Bất ngờ hơn, Huyền Vi lớn mật, vuốt tới con c-c vốn đã cố nhịn, bàn tay nàng dịu dàng vuốt ve, hắn chịu thế nào được.

- Khụ, em không cần miễn cưỡng mà...

~ Ừm...lẽ ra em nên xin cha tổ chức hôn lễ sớm hơn...

- Ặc, ý anh không phải vậy...

~ Nhưng ý em là vậy...

Vân Kiệt cạn lời.

Hắn xoay Huyền Vi lại ngồi lên ghế đá phía sau, hồ nước nóng bốc lên nghi ngút ảo mộng.

- Thật hết nói nổi em mà !

Vân Kiệt hôn lên trán nàng.

~ Như vậy thì sẽ không ai có thể tranh giành em với anh rồi...

- Em,...hôm nay hơi bị lớn mật à nha...

Huyền Vi lại đổi chiều, để hắn ngồi lên ghế, còn bản thân nàng ngồi lên đùi hắn, vòng tay ôm lấy cổ hắn.

~ Vậy sao ?

Nàng khẽ cười, thiếu chút nữa, con c-c đã phá động mà vào, may là bị hắn mạnh mẽ ngăn lại.

Vân Kiệt ôm lấy eo nàng, giữ nàng yên vị trong lòng mình.

- Đừng, hôn lễ cứ tổ chức, chuyện này có thể đợi được...anh muốn em cả thể chất cũng có thể sẵn sàng, đừng miễn cưỡng như vậy...

Huyền Vi nhu thuận gật đầu, chủ động hôn tới.

- Huyền Vi, em có hơi gấp gáp, có thể nói cho anh nghe được chứ ?

Huyền Vi khẽ gật.

~ Lần này những đế quốc khác tới đây, nhất định sẽ đề xuất tới chuyện liên hôn, cũng có thể là hẹn ước, khi đó....em cũng chẳng thể làm theo ý mình được nữa.

Vân Kiệt khẽ gật đầu, hắn ôm lấy Huyền Vi trong lòng, âu yếm.

~ Sau Ngày Hội Quyết Chiến, anh vào cung với em được chứ ?

- Ừm, anh sẽ đi với em...dù thế nào, anh cũng sẽ cướp em về tay mình, được chứ ?

Huyền Vi cười, khẽ gật đầu, ngọc thủ lại loạn động, xoa khắp người hắn, cuối cùng trêu chọc lấy con c-c hùng hổ kia, ngịch ngợm hòn ngọc.

Ánh mắt mê li đầy mị hoặc nhìn hắn, Vân Kiệt ngồi lên phiến đá rời khỏi mặt nước, Huyền Vi cười mị, hàm ngọc hé mở, chậm rãi mút lấy con c-c ấm nóng của hắn.

- Ah, anh muốn...sâu hơn chút...

Nghe Vân Kiệt nói, Huyền Vi chậm rãi nuốt thêm, cuối cùng cũng ngậm tới gốc, có điều nó hơi ngoài sức của nàng, dẫu vậy, nàng cũng chẳng từ bỏ dễ dàng. Huyền Vi chậm rãi bú mút say sưa, điêu luyện không kém Bích Thủy là mấy.Thi thoảng còn lướt qua cặp trứng ngọc bảo mà trêu đùa

Vân Kiệt nắm bắt lấy bầu vú đang độ nở của nàng mà nắn bóp không ngừng.

Hắn rồi cũng chẳng trụ thêm nữa, bắn hết vào miệng nàng.

Tinh dịch xối xả bắn vào miệng nàng, nhiều quá mà ứa ra, chảy xuống ngực nàng.

Vân Kiệt như quả bóng căng được xả bớt khí, không khỏi thỏa mãn, cũng dễ bề kiểm soát trở lại. Hắn kéo lấy nàng trở lại lòng mình.

- Công chúa à, cảm ơn em...

~ Ưm...

...

Tối đó cũng là Vân Kiệt và Huyền Vi ở một chỗ, hắn chính là muốn đáp trả nàng, làm sao để nàng chịu thiệt được ?

- Để anh chiêm ngưỡng nó nào...không phải khi tắm em gan lớn lắm sao ?

Vân Kiệt tách ra 2 chân run run của nàng.

~ Ưm...anh..không cần....

- Cần chứ, sao lại không cần, làm người vợ sung sướng cũng là nghĩa vụ của chồng mà, càng là người vợ xinh đẹp như em...

Tiểu động huyệt hiển lộ, mịn màng , đôi gò mu nhô cao, da thịt hồng hào cùng ẩm ướt, đầu lưỡi hắn mới chạm vào đã khiến nàng rỉ nước ào ạt.

~ Ưm...

- Nào,Huyền Vi, thả lỏng ra, em có thể làm điều đó giúp anh, vậy thì cũng để anh làm nó cho em...

Vân Kiệt hôn lên tay nàng. Huyền Vi vòng tay ôm lấy đầu hắn, ngượng ngùng chín mặt.

Đầu lưỡi hắn lách nhẹ, chạm tới hột le mà trêu chọc, chỉ một chút vậy đã khiến nàng cong người.

Hắn cười tà, càng vào sâu hơn, giống như sợi lông vũ mềm mại uốn lượn bên trong tiểu huyệt, gương mặt nàng càng thêm mê người, những tiếng rên rỉ , thở dốc đều đều phát ra...

...