Chương 4: Chém Trúc Cơ

....................

Giọng hát êm dịu kết thúc, Lam Chỉ Vận lui xuống dưới âm thanh lưu luyến của đám nam nhân, Lâm Phong cũng rời đi, vừa lúc, hắn đụng mặt Phì Hổ đang tươi cười đi ra, hai ánh mắt đụng chạm, Phì Hổ hơi ngạc nhiên, sau đó là lửa giận đùng đùng.

- Là ngươi....

- Ta?

Lâm Phong ngạc nhiên, vậy mà lại gặp tên lưu manh Phì Hổ này, nhưng Lâm Phong không hiểu được, hắn từ đâu lấy ra dũng khí quát tháo Lâm Phong như vậy, lần trước đánh đã hết đau rồi sao?

- Chuyện gì sao, lão Tam?

Phì Báo đi ra, mang theo hai cái thanh lâu nữ tử, nhìn Phì Hổ hỏi, Lâm Phong hơi ngạc nhiên, người trước mặt này vậy mà mở ra hai mạch, chẳng buồn cho hắn, vẫn là Phàm Nhân a.

- Nhị ca, là hắn, lúc trước hắn đánh ta....

Phì Hổ hai mắt muốn phun lửa, vui vẻ lúc nãy đã bị lửa giận nhấn chìm, hiện tại có chỗ dựa, Phì Hổ càng thêm nghêng ngang, Phì Báo liếc mắt nhìn Lâm Phong, một cái phàm nhân mà thôi, trời sinh thần lực thì đã sao, không khai mạch, Trúc Cơ tùy tiện đánh chết mười cái.

- Ha, thì ra là đến cái chỗ dựa, ta sợ sao.

Lâm Phong hai tay bó trước ngực, khinh thường nói, Phì Báo mày hơi nhăn lại, loại phàm nhân ngông cuồng này hắn gặp nhiều rồi, tất cả đều bị hắn nghiền chết, loại ruồi muỗi này hắn rất muốn đập, thế nhưng hắn lại không muốn tốn sức lúc này, Phì Long đại ca hắn đang trở về Thanh Thạch bang, Khúc Sơn kia có dị động.

- Lang Nha, ngươi lên cho ta....

Phì Báo gọi người đứng phía sau, là hộ vệ của hắn Lang Nha, một nam nhân tóc dài đến vai, đôi mắt đỏ ngầu, răng nanh hơi lộ ra ngoài, tựa như một con sói hoang hung hãn, Trúc Cơ một tầng.

- Vâng, đường chủ.

Lang Nha đi lên, hắn xoè hai bàn tay ra, mười móng vuốt dài máu trắng xuất hiện, khai một mạch, trên người sẽ xuất hiện biến hoá, mà Lang Nha là kẻ sống lâu trong núi, hoà hợp với loài sói, khiến hắn lúc khai mạch trở nên như thế này, sức chiến đấu cùng sự tàn nhẫn vô cùng đáng sợ.

- Đến đi....

Lâm Phong ngoắc ngón tay, tựa như gọi một con chó, Lang Nha gào lên, vồ tới Lâm Phong, mười móng vuốt sắc nhọn xé gió, cào về phía người Lâm Phong, Lâm Phong lách người, tùy tiện vung ra một đấm, oanh lên mặt Lang Nha.

Bốp....

Nắm đấm mạnh như một húc của một con bò tót đập lên mặt của Lang Nha, khiến mặt hắn lõm xuống một vòng, miệng vặn vẹo, bên trong phun ra vài cái răng cùng máu, theo đó, Lang Nha cũng bị đánh bay xuống hồ nước.

Ầm....

Bọt nước tung toé, Phì Hổ ánh mắt đờ ra, Phì Báo hơi ngạc nhiên, Trúc Cơ khai mạch dị biến như Lang Nha vậy mà vẫn để thua phàm nhân trước mắt này, khiến hắn có chút ngạc nhiên, sau đó là nổi giận, Trúc Cơ một tầng tuy không mạnh, nhưng cũng là nhân lực khó tìm cho công cuộc chiếm Thanh Thạch bang a.

Keng, kí chủ phát uy rất trâu bò, khen thưởng 40 điểm danh vọng.

- Ô, tại sao điểm uy vọng ít hơn trước, tu vi tên này cao hơn mà?

Lâm Phong khó hiểu, hệ thống phân tích, điểm uy vọng dựa vào đố kị lực, quan sát lực cùng ngưỡng mộ lực mà thành, tuỳ theo số lượng đó cộng thêm tu vi đối thủ, mới cho ra điểm uy vọng cuối cùng, chỗ này ít người, không như trên phố lúc trước.

- Đánh người rồi...

Một đám nam nhân chưa rời đi hô hào, thị vệ bên trong Chiêu Dương Lâu đi ra, đều là phàm nhân không đáng nhắc tới, Lâm Phong cũng bỏ qua, mục tiêu của hắn là tên Trúc Cơ tầng một dưới hồ đang ngoi lên.

Ùng ục.....

Bùm....

Bọt nước bắn lên tung toé, thân ảnh như sói của Lang Nha vọt lên, hắn hiện tại gần như biến thành một con sói thật sự, tai dài nhọn mọc lông đen, khắp cánh tay cũng mọc ra lông sói, móng vuốt nhuộm lên màu đen như mực, cực kì đáng sợ, sở dĩ Phì Báo nói Lang Nha là Trúc Cơ dị biến, là bởi vì hắn thức tỉnh một tia huyết mạch kì dị.

- Ta muốn uống cạn máu ngươi....

Lang Nha gầm lên, móng vuốt đen kịt sắc bén như Giả Linh Khí của hắn cào xé không khí, hắn dùng tốc độ nhanh hơn lúc trước gấp mấy lần vọt tới Lâm Phong, thế nhưng, hắn không ngờ tới, trên người Lâm Phong bùng lên ngọn lửa đỏ rực, một cảm giác nóng rực huyết tanh ập ra, mà trên đầu Lâm Phong hiện lên một đường sáng, Thái mạch khai.

Binh....

Bạo phát một trăm điểm huyết khí, sức mạnh tràn trề trong người, khiến tốc độ lẫn sức mạnh của Lâm Phong tăng lên không chỉ hai, ba lần, mà ròng rã 5 lần, khiến Trúc Cơ bằng cấp tùy hắn chà đạp, nắm đấm của Lâm Phong vọt qua móng vuốt của Lang Nha, đánh lên ngực hắn, khiến nơi đó lõm xuống một khoảng.

Khụ....

Lang Nha mắt trợn trừng không thể tin được, phàm nhân bỗng nhiên nhảy lên Trúc Cơ, khiến hắn thật khó tin tưởng nổi, nhưng đau đớn khiến hắn phun ra một ngụm máu, gắng gượng lui xuống mười mấy bước mà không bị đánh bay như trước, vết lõm ở ngực cũng chầm chậm phục hồi.

Một tia huyết mạch này của hắn không những cho hắn cường hoá chiến lực mà còn tăng sức hồi phục cho hắn.

- Máu không tệ, ta muốn.

Lâm Phong bóp tay, Lang Nha nhiều lần ra tay đều nhắm yếu hại của Lâm Phong, muốn giết hắn, cho dù tâm tư là người hiện đại cũng nhanh chóng dập nát, mẹ, ảnh hưởng tính mạng a, còn có thánh mẫu tâm sao?

- Nực cười....

Phì Báo hừ một tiếng, một bàn tay vồ tới Lâm Phong, Trúc Cơ hai tầng lực lượng so với một tầng mạnh hơn rất nhiều, có thể là ngang bằng với Lâm Phong hiện tại, nhưng Phì Báo là thân đường chủ, sẽ không thể không có một ít võ kĩ hay sao?

- Khốn Không Thủ....

Phì Báo vồ tới trước người Lâm Phong, mặc dù cách xa khoảng 4, 5 tấc nhưng Lâm Phong vẫn cảm giác một lực hút mạnh từ Phì Báo, kéo hắn về phía hắn, nhưng Lâm Phong nào chỉ có tu vi như vậy, hắn còn một thanh vũ khí đây.

Huyết Tể Liêm Thích - Ra.

Một màn khó tin, trong tay Lâm Phong hiện ra thanh lưỡi hái đen kịt cùng lưỡi liêm màu đỏ như máu, từng luồng huyết tinh phóng ra từ đó, ác sát, khủng bố, khiến linh hồn từng người như đang chứng kiến ma vương hiện hình, không thể không sợ hãi.

- Linh Khí?????

Phì Báo sợ hãi thét lên, vũ khí thế giới này được chia làm Giả Linh Khí, Linh Khí, Vương Binh, Chuẩn Đế Binh, Đế Binh, Thánh Binh cùng Thần Binh, chia làm hạ, trung, thượng ba phẩm, mà Linh Khí, chuyên chém Thông Huyền cảnh.

- Có mắt nhìn....

Lâm Phong mặt tối sầm, khẽ nói, vung lên trong tay Huyết Tể Liêm Thích, xé một đường không khí hình vòng cung, chém lên trên người Phì Báo, Trúc Cơ thì đã sao, Linh Khí chuyên chém Thông Huyền, không cần thúc giục chân nguyên, phàm nhân cũng có thể chém Trúc Cơ.

- Hự, ta, không, can, tâm, đại ca, sẽ, trả thù, cho, t....

Phì Báo ánh mắt đờ đẫn, thốt ra những chữ cuối cùng, sau đó cả người phân thành hai đoạn, máu tươi lênh láng dưới nền đá, mà Phì Hổ triệt để mất cảm giác, ngã bệt ở đó, Lang Nha lúc này lại động, muốn chạy.

- Chạy đi đâu...

Lâm Phong quát, Huyết Tể Liêm Thích phóng ra, xoẹt qua không khí, cắm lên lưng Lang Nha đang bỏ chạy, khiến hắn bổ nhào trên đất, cố gắng trườn đi trong vô lực, Lâm Phong bước tới, rút liêm thích đi ra, máu tươi bắn tung toé, không nhiều lời, Lâm Phong bổ một cái xuống đầu Lang Nha.

Phốc....

Keng, chúc mừng kí chủ lần đầu giết Trúc Cơ, khen thưởng 800 Chân Nguyên và một quyển Trảm Thiên Liêm Kỹ.

Keng, chúc mừng kí chủ giết Trúc Cơ một tầng, khen thưởng 100 Chân Nguyên.

Keng, kí chủ phát uy hết sức thuần thục, tặng 100 điểm uy vọng.

Keng, kí chủ lần đầu đạt mốc 100 điểm uy vọng, khen thưởng 50 điểm uy vọng.

Lần lượt mấy cái thông báo của hệ thống vang lên trong đầu Lâm Phong khiến hắn cực kì vui vẻ, ai da, nhanh chóng liền muốn xông Trúc Cơ, hơn nữa còn lời 150 điểm uy vọng, thoải mái a, mà lúc này, Lâm Phong liếc qua Phì Hổ, hắn ta đã sợ vỡ mật, bên dưới một mảnh vàng óng, cực kì ghê tởm.

- Cút....

Lâm Phong quát một tiếng, bừng tỉnh, Phì Hổ lồm cồm bỏ chạy, không dám quay đầu lại nhìn ác ma sau lưng, hiện tại trở về bên đại ca, là hắn ước mơ duy nhất hiện tại.

- Kính chào đại nhân, Lam tiểu thư muốn gặp ngài tại biệt viện, ngài có muốn gặp tiểu thư?

Một nữ tỳ tiếp cận Lâm Phong, sau khi các thị vệ dọn dẹp mớ hỗn độn Lâm Phong gây ra, xác Phì Báo được gửi về cho Phì Long để an táng, việc này xảy ra sẽ không quá chụp lên đầu Chiêu Dương lâu này, nhưng nữ tỳ lại không hiểu sao Lam Chỉ Vận lại muốn gặp người tạo rắc rối này.

- Đi....

Lâm Phong hiện tại nhàn rỗi, theo nữ tỳ rời đi hướng biệt viện của Lam Chỉ Vận, theo sau là ánh mắt đố kị của mấy tên nam nhân, nhưng không một ai dám lên tiếng, một màn vừa rồi đã kinh sợ bọn họ a.

.......................