Chương 13: Kích tình trong bể bơi

Hồ bơi của căn biệt thự khá rộng rãi, ít ra cũng hơn gấp đôi cái ở nhà Hoàng Minh. Một bên là vách núi, cây xanh bóng mát… một bên là mép tràn có thể nhìn thẳng xuống bãi dâu nước trong xanh như ngọc. Rất đẹp ah.

Lúc này, bên hồ đã bày ra hai bếp BBQ nghi ngút khói. Hai người phục vụ nữ mặc trang phục đầu bếp trắng tinh đang nướng các loại thịt, hải sản. Đây là yêu cầu của Minh. Thường ngày nơi này chỉ có dì Hương làm quản gia, bà cũng không chuyên nấu nướng. Vì thế Minh đã gọi điện ra nhờ dì Hương liên hệ thuê hẳn một ê kíp nấu nướng của nhà hàng hải sản.

Minh giờ đây đã khác rất nhiều với thằng Minh hai tháng trước. Nó đã biết giá trị của đồng tiền và quyền lực mình đạt được khi khai thác hiệu quả đồng tiền. Minh như Hoàng Minh trước đây vẫn không tiêu xài hoang phí như các cậu ấm khác. Nhưng nó khác Hoàng Minh ở chỗ… khi cần chi tiêu sẽ mạnh tay không chút e ngại.

Từ lầu một đi xuống, Minh giả vờ như chân còn đau cà nhắc cà nhắc… đi lùi lại phía sau bốn đứa con gái. Bốn bộ bikini này đủ làm đánh giá của nó chính xác hơn nhiều ah.

Ngoại trừ gương mặt đẹp như hoa hậu, Nhật Vi còn có làn da trắng nhất, lại không tái tái như những tiểu thư cả ngày ru rú trong nhà. Làn da nàng hồng hào khỏe mạnh, lại bóng mượt tuyệt vời. Dáng đi của Nhật Vi rất nhẹ nhàng uyển chuyển đúng vẻ kiêu sa sang trọng của một tiểu thư khuê các.

Na Na cao gần ngang Nhật Vi. Làn da khỏe mạnh mịn màng. Vóc dáng ngực tấn công mông phòng thủ… căng tràn nhựa sống. Nếu nói về Na Na mà không tả về hai bầu vú nàng sẽ là thiếu sót lớn. Dù chưa được chiêm ngưỡng trọn vẹn nhưng chỉ nhìn hai quả đào tiên ngồn ngộn chèn ép chiếc áo bơi đến tội nghiệp là hiểu. Minh chỉ muốn ngày nào đó mình được giày vò ngậm mút cặp vú căng tròn của Na Na đến miệng lưỡi khô nước mới thôi.

Bội Linh có nét đẹp lai Hoa. Đôi mắt mí lót lại to tròn, vóc người nàng cực chuẩn. Dư ra một chút là mập, thiếu một chút là ốm. Hai bầu vú không áp đảo như Na Na, lại rất no nê mượt mà. Vòng eo gọn gàng thon thả và cặp mông tròn lẳn… Đặc biệt hấp dẫn mỗi khi nhìn nàng mặc áo dài. Mỗi bước đi là tà áo đánh theo phất phơ rơi nước miếng.

Như biết Minh đang đánh giá mình từ phía sau, Bội Linh quay lại ánh mắt như khiêu khích, lại lén lén nhìn xuống khối u to to giữa hai chân Minh. Ặc, gặp phải dâm nữ rồi ah… nhưng mà ta thích.

Hoàng My đánh giá sau cùng không phải vì nàng kém các bạn. Ngược lại, trong bộ bikini màu vàng chanh nổi bật, cơ thể Hoàng My hoàn toàn phơi bày những đường cong mềm mại vô cùng nữ tính. Hai bầu vú nàng không lớn như các bạn, nhưng kết hợp với cái bụng phẳng lì và bờ hông hoàn mỹ tạo thành một số tám tuyệt đẹp. Với chiều cao nổi trội, chỉ thua Minh vài cm, cặp đùi của Hoàng My thật dài lại thẳng tạo thành những bước đi thanh thoát cuốn hút như một con mèo hoang khó thuần chủng.

– Wahhhh… Thơm quá…

Cả bốn đứa con gái nhao nhao vây quanh hai bếp lò nướng… Từng miếng từng miếng nửa con tôm hùm xếp ngay ngắn, lớp phô mai vàng óng bên trên bắt đầu nổ bong bóng lụp bụp bốc lên mùi thơm khó cưỡng.

– Các cô chịu khó chờ mười lăm phút nữa là ăn được rồi… – Cô phục vụ mỉm cười nói.

– Thôi mình bơi một vòng rồi lên ăn… Tụi mày ham ăn quá…

Đang vươn người với động tác làm nóng cơ thể, Hoàng My thấy ánh mắt Minh cứ nhìn mình chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống. Hai gò má nàng bất giác đỏ ửng lên. Cũng cố vươn tay cao hơn, rồi gập người xuống thật thấp để vòng 3 tuyệt hảo của mình càng phô bày hơn… Đứng bên cạnh Hoàng My, Na Na lại thấy ánh mắt Minh lúc này đang nhìn mình. Không những nhìn còn như muốn lột truồng mình ra mà liếm láp… Cảm giác nhột nhạt chạy khắp người cứ như bị người ta hôn đủ thứ chỗ… giữa hai chân nàng lại có chút ướt rồi. Thật đáng ghét.

– Ừ… hai đứa mình xuống đi…

Đang nắm tay Hoàng My kéo đi, chợt Na Na thấy Minh từ xa lao nhanh thẳng về phía mình. Nàng mở to hai mắt, có chút ngạc nhiên, cũng có chút ngượng ngùng. Nhưng không, Minh không dừng lại mà nhúng người lao vút qua giữa hai người… Tư thế chúi người hoàn hảo, Minh như một mũi lao cắm xuyên vào mặt nước… Bốn đứa con gái trầm trồ, ánh mắt nổ sao lấp lánh. Na Na nhìn theo bóng Minh lặn sâu bên dưới hướng về phía trước… Nơi đó lại có một bóng đen… như là một người.

– Không đúng… Minh đang cứu người. – Na Na bật thốt lên, mặt cũng hơi đỏ một chút.

– Hả?! Cứu ai?! Dưới đó là ai??

Cả đám người nhao nhao đứng sát mép hồ bơi nhìn xuống. Góc nhìn này thấy rõ hơn là có một người. Như là con gái, đồ bơi hai mảnh màu đen, cơ thể đã bất động trôi nổi lững lờ giữa làn nước. Hoàng My và Na Na lúc này có chút ngượng ngùng. Thấy Minh nhìn chằm chằm về phía mặt nước, mình còn tưởng hắn muốn… thật xấu hổ chết người ah.

Minh vừa xuống nước liền thấy rõ người dưới kia là ai. Hạ Vy mặt trắng bệch, nhắm chặt hai mắt, hai tay hai chân buông lỏng trôi nổi giữa làn nước như một cái xác không hồn. Minh nén hơi quạt hai tay, hai chân quẫy mạnh cả người lướt tới thật nhanh. Vừa đến trước cơ thể Hạ Vy, choàng tay qua bờ eo nhỏ kia, Minh liền thấy có chút không đúng… Bàn tay nó chạm vào da thịt Hạ Vy lại truyền về cảm giác ấm áp nha.

“Ah…”

Vừa ngẩng đầu lên thì Minh giật thót mình vì xác chết trong vòng tay nó giờ đã mở mắt, còn nhìn nó chằm chằm… Không những mở mắt mà còn bất ngờ co chân đạp cho Minh một cái vào bụng, rồi nhoài người trồi lên mặt nước.

Minh trồi lên theo, vuốt vuốt mặt nhăn nhó hỏi:

– Em làm gì dưới đó?! Muốn hù chết người ta à?!

Hạ Vy hất mái tóc đen óng ra sau, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ như tức giận, trừng mắt nhìn Minh.

– Người ta đang tập nín hơi… liên quan gì đến anh…

– Ah… Breath Hold freedive… là hiểu nhầm rồi. Xin lỗi nha.

Minh gật gù, miệng lẩm nhẩm. Với một kẻ mê bơi lội như Hoàng Minh thì không thể không biết môn này. Đơn giản là như con nít hay chơi nín thở dưới nước xem ai lâu hơn. Nhưng người lớn chơi khác, họ có kỹ thuật đàng hoàng, phân bổ không khí trong cơ thể, hạn chế tối đa hoạt động để tiết kiệm oxy… Người chơi chuyên nghiệp có thể giữ hơi liên tục gấp nhiều lần người bình thường. Thậm chí người giữ kỷ lục thế giới là hơn 22 phút.

Hạ Vy nhúng người ngồi lên thành hồ bơi…

Minh lúc này mới nhìn thấy rõ ràng. Nhật Vi mặc trên người một bộ bikini đen, ba mảnh tam giác lại nhỏ đến đáng thương phơi bày gần như toàn bộ cơ thể căng tràn nhựa sống. Cái mũi Minh có chút ê ê…

– Ra là anh cũng biết môn này ah… – Hạ Vy vừa vắt mái tóc ướt sũng vừa thấy Minh ngắm nhìn cơ thể mình, có chút đắc ý nho nhỏ.

– À… biết chứ. Mà anh giữ hơi kém lắm… giữ phía trước nó lại xì ra phía sau…

– Phì… hi hi… vô duyên… – Hạ Vy phì cười, mặt đỏ lên gắt.

Lúc này có tiếng ồn ào từ phía cầu thang. Minh và Hạ Vi như hiểu ý chỉ gật đầu một cái, mỗi người một hướng. Minh bơi về phía đầu hồ bơi mực nước không sâu, Nhật Vi, Bội Linh, Hoàng My và Na Na đang túm tụm xì xầm ở đó. Hạ Vi lại bước về ghế dài, điềm nhiên quấn khăn quanh người, rồi nằm xuống.

– Em xuống lâu chưa? Sao không gọi anh? – Hoành Sơn cũng nhìn về phía Minh, ngồi xuống cạnh ghế của Hạ Vi.

– Anh ngủ trong phòng mà… em gọi làm gì? – Hạ Vi cầm lên tuýp kem dưỡng da, nhỏ lên tay.

– Để anh thoa kem cho…

Hạ Vi định từ chối, vô ý thế nào lại nhìn về phía kia… Minh được bao quanh bởi bốn cô gái, không ngừng ríu rít cười đùa. Nàng chợt cảm thấy khó chịu một cách kỳ lạ.

– Ừ… anh thoa cho em đi… mà phải đều đó… – Hạ Vi đưa tuýp kem cho Sơn trước ánh mắt mừng rỡ của hắn.

– Yên tâm… anh chuyên nghiệp mà… – Đang sung sướng vì được vuốt ve người đẹp, Sơn buột miệng nói.

– Hừ… tôi cũng biết anh rất chuyên nghiệp mấy chuyện này.

– À không… ý anh là tinh thần chuyên nghiệp nha… có trách nhiệm đó. – Nó nhăn nhó muốn vả vào mặt mình.

Minh từ xa đang ngâm mình dưới hồ cũng thấy cảnh Sơn xoắn xuýt bôi kem cho Hạ Vi. Nó có chút khó chịu, nhưng không phải vì ghen, mà chủ yếu là nó ghét thằng Sơn. Nếu Hạ Vi có bạn trai dù là bất cứ một người thanh niên nào khác, Minh sẽ thoải mái không quan tâm. Mà dù Minh có rảnh rỗi muốn quan tâm chuyện người khác thì cũng không thoát được bốn cô gái như hoa như ngọc đang vây quanh nó.

– Tưởng bị nàng tiên cá bắt mất rồi chứ?!

Nghe Nhật Vi ỡm ờ nói, Minh chỉ nhe răng cười.

– Mình nói Vi nha… chưa gì mà đã giở cái giọng chua loét đó ra… – Bội Linh trêu chọc. – Tưởng bạn độc quyền à?

– Ờ… đúng đúng… Đả đảo giai cấp tư sản… – Na Na cũng ôm lấy cánh tay Minh ra vẻ bênh vực.

– Vậy ba nàng tiên cá này bắt Minh đi đấy… Nhật Vy có ý kiến gì không? – Hoàng My cũng vòng tay ôm ngang bụng Minh từ phía sau, giở giọng trêu chọc.

Nhật Vi chống nạnh ra vẻ tức giận, thở phì phì nói:

– Hứ… giữ lấy mà dùng… mang đi đi…

Nhật Vi vừa quay đi thì cánh tay Minh lặng lẽ choàng qua bờ eo của nàng, kéo ghì vào lòng, hôn lên gò má mịn màng của nàng. Từng cái, từng cái hôn làm mặt nàng đỏ ửng lên:

– Không được lấy lòng tui… tui đang giận đó… kỳ quá đi… đủ rồi…

– Ngại cái gì chứ… bị bắt gian tại trận rồi bị phạt… giờ mình hôn bạn công khai không được à?

– Ưm… hôn Vi là phải hôn đủ ba người còn lại đó nha. – Nhật Vy không né tránh môi Minh, cười nói khẽ.

– Hả?!

Thấy Minh đực mặt làm ra vẻ lúng túng khó xử, Nhật Vi phì cười nhéo một cái:

– Chữ thích in rõ to trên mặt, còn giả bộ…

– Vi không ghen à? – Minh buột miệng hỏi.

– Hứ… ghen gì chứ… cùng lắm thì khó chịu… chút thôi… – Nhật Vi bĩu môi, ấp úng nói.

Khi Minh còn đang mừng rơn sung sướng thì Nhật Vi nói tiếp:

– Mà chỉ trong nhóm bạn mình thôi… Vi không chấp nhận người khác đâu… nói rồi đấy.

– Ha ha… được rồi…

Minh ôm ghì lấy vòng eo của Nhật Vi, đón lấy đôi môi nàng hôn xuống. Nhật Vi có chút ngượng ngùng nhưng sự cuồng nhiệt của Minh làm nàng tan chảy. Quên đi mọi người xung quanh, lưỡi hai người cuốn vào nhau say mê…

“Ư”

Nhật Vi chợt vùng người ra, tay che ngang ngực mặt đỏ ửng lên, gắt:

– Trả cho mình… đáng ghét…

– Ha ha… nàng tiên cá không mặc áo nha… – Bội Linh chạy quanh người Minh tay cầm mảnh áo bơi của Nhật Vi, huơ huơ cười lớn.

Minh cười tủm tỉm tránh người sang một bên… Nhật Vi có chỗ trống liền, cả người nhào tới. Tay nàng bắt được dây áo tắm của Bội Linh, rút mạnh. Bội Linh túm lại được, quay lại ôm chặt lấy Nhật Vi.

– Ah… đừng… bỏ tay…

– Hỗn chiến rồi… nhào vô…

… Bạn đang đọc truyện Hoán mệnh tại nguồn: http://truyentv.net/hoan-menh/

Na Na, Hoàng My cũng lao đến, gia nhập vào. Bốn đứa con gái vật nhau tưng bừng, nước bắn tung tóe. Mục đích của cuộc hỗn chiến này khá kỳ lạ… không tấn công cơ thể, chỉ giành lấy quần áo bơi… Nhật Vi ban đầu bị tấn công bất ngờ bị mất đi hàng phòng ngự tuyến trên. Nhưng với lợi thế hai tay không cần che đậy trước ánh mắt của Minh, Nhật Vi tung hoành tả xung hữu đột liên tục hạ gục những tuyến phòng ngự của địch nhân…

– Á…

Một thét hãi hùng vang lên khi một chiếc áo bơi đầu tiên bay lên vút lên không trung vẽ một đường cong tuyệt đẹp rơi phịch trên bờ. Sau đó liên tục những tiếng thét tuyệt vọng cùng với những mảnh đồ bơi vun vút lao đi không trở lại… Minh cười tủm tỉm đứng bên cạnh, không tham gia vào, nhưng nó dùng tấm lưng to bè của mình để che chắn tầm nhìn của đám thằng Sơn. Dù sao thì bốn đứa con gái này là của riêng mình, bị người ngoài nhìn một chút cũng không được. Cảnh tượng này rất bổ mắt ah…

– Á… đừng giỡn… quần tui… tuột… – Bội Linh tay che ngực, tay còn lại giữ miếng vải quần bơi bị kéo xệch, lộ hẳn nửa bờ mông trắng muốt.

– Á á… cho chết… ai ném đồ tui… – Na na nắm quần Bội Linh, tay còn lại che ngang hai bầu vú căng tròn không còn miếng vải.

– Đừng… đừng… tha cho mình đi… – Hoàng My tay che kín vị trí trống trải giữa hai chân, nhìn chiếc quần bơi nhỏ trong tay Nhật Vi nài nỉ.

– Hừ, mỗi đứa mất một mảnh… không thương lượng. – Nhật Vi nghiến răng ném đi.

Chiếc quần nhỏ đầu tiên cũng là duy nhất bay vút lên bờ trong ánh mắt tuyệt vọng của Hoàng My.

– Trời ơi… bạn có lộn không vậy?! Mấy bạn không có áo, còn mình là…

… không có quần ah… – Hoàng My mếu máo muốn khóc.

Nhật Vi áp ngực dán sát vào lưng Minh, xoay người nó như một tấm khiên che chắn. Hoàng My lao đến, đối diện Hoàng Minh gương mặt nàng đã đỏ ửng đến mang tai… Dù có gần một mét nước cách trở nhưng Minh cũng thấy được bàn tay nhỏ của Hoàng My không đủ che chắn vùng tam giác thầm kín của nàng. Phải biết rằng nhận xét trước đây của Minh về Hoàng My. Điểm hấp dẫn đến chết người trên cơ thể Hoàng My là từ vùng eo trở xuống. Nàng có một đường cong số 8 hoàn hảo, cực kỳ khêu gợi. Vậy mà giờ đây đường cong đó lại trần trụi lượn lờ ngay sát người Minh. Minh thấy quần bơi mình vô thức nổi cộm lên…

– Hay lắm, để mình lột truồng bạn xem sao…

Không vượt qua được người Minh, Hoàng My bất ngờ nhào thẳng vào người nó, choàng tay qua eo nó bắt lấy dây gút quần của Nhật Vi. Nhật Vi kêu ré lên, lùi lại, nhưng hai sợi dây quần vẫn bị Hoàng My túm chặt.

– Á… Đừng… bỏ tay…

Hai đứa con gái giằng co qua lại thật vui, chỉ có thằng Minh đứng kẹt giữa là khổ. Hoàng My khá cao, bụng dưới của nàng không ngừng ép lên khối u dưới quần Minh. Bộ ngực nàng không quá lớn lại vô cùng co giãn săn chắc ép lên ngực nó. Ánh mắt Minh lúc này nhìn qua vai Hoàng My nhìn xuyên qua làn nước. Cặp mông của nàng lộ ra thật căng tròn nở nang trắng nõn không ngừng lay động. Minh nuốt nước bọt ừng ực. Bàn tay dưới nước lén lút đưa lên đặt lên bờ eo của Hoàng My như muốn ngăn giữ nàng, lại như vô tình trượt ra sau rơi xuống… Bàn tay Minh mở căng ra hết cỡ áp lên bờ mông trần trụi mát rượi của Hoàng My, mân mê vuốt ve… Thật là căng cứng ah… ôi… chết mất…

Hoàng My giằng co từ từ chậm lại, gương mặt không ngẩng lên vẫn lộ ra màu đỏ đang lan ra đến cả vành tai. Nàng biết Minh đang làm gì… nhưng không hiểu sao lại không muốn phản kháng.

– Này… buông tay được chưa?!

Giọng nói của Nhật Vi vang lên sau lưng, làm Minh giật thót, tay cũng suýt rụt lại. Nhưng hú hồn, nàng không nói Minh mà thở hổn hển nhoài người qua vai Minh, nói chuyện với Hoàng My. Hoàng My vẫn cúi đầu trong vòng tay Minh, che giấu hai gò má đỏ ửng, ấp úng nói:

– Mình… mình… không biết đâu… bạn phải lấy quần cho mình.

Minh sướng rơn người. Phía sau là hai bầu vú mơn mởn ép chặt, phía trước là một bờ mông trần trụi để yên cho mình khám phá. Những ngón tay nó chậm chậm tiếp tục cuộc thám hiểm tiến sâu xuống dưới, tìm về miệng núi lửa đang âm ỉ nóng hừng hực kia.

– Hi hi… lát để Minh lên gom hết đồ xuống là được rồi… làm gì căng thẳng mà mặt đỏ ửng vậy. – Nhật Vi nói.

– Mình… đâu… có…

Khi đầu ngón tay vừa Minh vừa cảm nhận được sự ấm áp, thì hai cơ thể trần trụi khác đã áp sát tới… nó đành tiếc nuối thu quân về.

– Ôm đủ chưa?!

Bội Linh và Na Na chen vào, đẩy Hoàng My sang bên cạnh. Nhật Vi cũng từ sau lưng Minh áp sát… Minh nhận ra như cả nhóm năm đứa đã di chuyển về phía cuối hồ, càng xa mọi người. Với mực nước ngang ngực thì tầm mắt từ xa nhìn lại cũng bị choá sáng không thấy được bên dưới… Đã qua một trò chơi nghịch phá hoang dại… giờ phút này cả nhóm năm đứa như có một sự đồng lõa ngấm ngầm gì đó. Một chút phấn khích nhỏ đang từ từ nhen nhóm chỉ chờ bùng phát.

Dưới mặt nước, Minh vươn hai cánh tay ra ôm luôn bốn vòng eo nhỏ kéo vào sát mình. Bốn gương mặt xinh đẹp lúng túng đến đỏ ửng lên… tim loạn nhịp. Bản thân Minh và cả Hoàng Minh đều chưa bao giờ trải qua một chuyện hoang đường như thế này. Nhưng bản năng Minh mách bảo… Khoảnh khắc này đôi khi một lời nói cũng phá tan bầu không khí. Chỉ có hành động, đúng mực không quá sỗ sàng, là phù hợp nhất…

Minh đặt lên gò má Nhật Vi một nụ hôn, lại quay sang hôn lên mặt Hoàng My, lại chậm rãi hôn qua Na Na, rồi đến Bội Linh… Cả bốn đứa con gái đều không phản đối, gương mặt chỉ ửng đỏ hơn và đón chờ. Vòng tròn lại lặp lại, nhưng nụ hôn này là đến những đôi môi. Nhật Vi thản nhiên đón nhận, còn đáp trả cuồng nhiệt. Hoàng My ngượng ngùng, hai gò má cũng nóng ran lên. Chiếc lưỡi nhỏ lần đầu tiên được thăm hỏi rất ngỡ ngàng lúng túng. Na Na như chờ đợi mất kiên nhẫn, hôn rít lấy môi Minh. Chiếc lưỡi nhỏ cũng bắt chước người ta lại vụng về đến yêu chết người. Bội Linh lách người tới mỉm cười thật tươi đánh tan sự nghi ngờ của đối thủ, chợt hai tay choàng qua cổ Minh. Hai bầu ngực căng tròn trần trụi của nàng cũng không che đậy nữa, ép chặt vào ngực Minh, đôi môi tìm đến cuồng nhiệt hôn như bão táp…

– Ưm…

Minh có chút bối rối rồi. Đến lúc này dường như mọi thứ tự do nó sắp xếp đều bị xáo trộn hết. Nhật Vi, Hoàng My, Na Na đều chồm đến ép cả người Minh vào thành hồ bơi. Những hơi thở chồng chéo lên nhau lại không chút hỗn loạn… Môi tìm đến môi, lưỡi cuộn vào lưỡi… Hai bàn tay Minh được chào đón nồng nhiệt, những bầu vú căng tròn ưỡn ẹo tự dâng đến cho nó sờ nắn thỏa thích. Bắp đùi Minh được phần dưới trống trải của ai đó kẹp chặt, giữa cặp đùi thon dài đó lại ấm nóng đến lạ kỳ. Rồi đến dây quần bơi Minh bị nới lỏng. Con quái vật đã thức tỉnh bên trong như được giải thoát. Những bàn tay nhỏ nhắn mát lạnh không ngần ngại túm lấy dương vật cứng ngắc to lớn của Minh luân phiên sục sục, vuốt ve…

“Ah… thật sự là muốn tử hình bốn con bé này ngay lập tức”. Minh nghiến răng kìm nén. Nếu nơi này không phải là hồ bơi, bên kia xa xa còn một nhóm người tò mò, Minh có lẽ đã vác súng ra trận… Mà đứa Minh sẽ chọn tử hình đầu tiên chắc chắn là đứa đang ư ử kẹp cứng bắp đùi nó, còn cọ cọ chỗ ấm nóng nham nhám cỏ xanh làm nó ngứa ngáy muốn điên lên. Minh thật sự là chịu không nổi. Nếu bắt nó chịu đựng kiểu tra tấn này thêm vài phút có lẽ “dây nứng” cũng dãn ah. Minh nghiến răng kiên quyết rụt hai bàn tay về, từ chối sự cám giỗ của những bầu vú mơn mởn căng tròn vây quanh. Nó kéo quần bơi lên, thắt dây lại, dưới ánh mắt tiếc nuối, gương mặt đỏ ửng của bốn cô gái.

– Bây giờ mình lên ăn…

– Ưm… – Bốn đứa Nhật Vi mặt đỏ ửng, gật gật đầu như có lỗi.

– Tối nay Minh sẽ đánh đòn từng bạn… đánh đến xin tha mới thôi…

Minh gầm gừ đe dọa, rồi nhún người chống tay bước lên thành hồ.

– Hi hi…

Bốn đứa Nhật Vi mặt đỏ bừng nhìn nhau cười khúc khích. Bốn đứa tự động trùng người xuống thấp, lưng đưa ra ngoài, Hoàng My được vây quanh vào góc, che chắn những ánh mắt người khác.

– Ôi… xấu hổ chết người ah…

– Mình sau lần này có lẽ mất cảm giác xấu hổ luôn rồi…

– Không ngờ bốn đứa mình đều ham trai như nhau… hi hi…

– Mình chỉ mê Minh thôi… trai khác không thèm nhé.

Minh cúi xuống nhặt mấy mảnh quần áo bơi vứt vung vãi… Vừa đứng lên quay lại thì thấy bao nhiêu ánh mắt tò mò dồn hết vào mình, mặt nó cũng có chút nóng lên, cười giả lả:

– Không có gì… không có gì… Mọi người cứ thoải mái đi ah…

Minh ném mấy mảnh đồ bơi xuống cho nhóm Nhật Vi. Mấy đứa lại quây quần đứa này che chắn cho bên trong mặc lại áo bơi. Minh quay lại ghế lấy chồng áo choàng tắm đặt xuống bên cạnh hồ và chờ. Nhật Vy lên trước, mỉm cười với Minh, liền quay người để Minh khoác áo lên. Na Na lên kế tiếp, khoác áo xong còn trùm lên cả đầu giấu cái mặt đỏ bừng. Tiếp nữa là Hoàng My rồi đến Bội Linh… Hoàn thành trách nhiệm xong, Minh mới tự mặc áo cho mình.

“Quá lợi hại… Tại hạ nể anh Hai rồi đó…”

Người lên tiếng là thằng con trai tên Thịnh, bạn của Sơn. Nó còn dựng ngón tay cái lên với Minh. Thịnh ngồi bên bạn gái, hai đứa đang cầm hai miếng tôm hùm nướng ăn ngon lành. Nghe bạn trai nói, đứa bạn gái ngồi bên cạnh còn bĩu môi ra vẻ khinh bỉ. Hạ Vi bên này đã đi lên lầu từ lúc nào, bỏ lại Sơn ngồi đó hậm hực khó chịu ra mặt.

– Mình đi ăn thôi… – Sơn đứng lên, ngoắc tay với thằng bạn.

– Ơ… không phải mình ăn ở đây sao? – Thịnh và bạn gái nhìn xuống hai miếng tôm ăn dở, hỏi.

– Đây là tiệc của người ta… mình có được mời đâu mà ăn… – Sơn muốn phát cáu với thằng bạn.

– Ặc… – Hai đứa ngượng đỏ mặt, bỏ xuống thì dở mà ăn tiếp càng kỳ cục.

“Cũng không có gì… anh em một nhà mà… ở đây ăn chung cho vui…” Minh và nhóm nữ đang ngồi trên ghế, nghe được, Minh lên tiếng.

Hoành Sơn không quay lại, cũng không trả lời Minh chỉ nói với Thịnh:

– Mày muốn ở lại thì cứ tự nhiên… Tao lên gọi Hạ Vi đi ăn.

Sơn vừa bước lên bậc cầu thang, Minh từ xa réo theo: “Nhắn dùm Hạ Vi anh mời xuống ăn luôn nha…”. Sơn hừ một tiếng khó chịu, không trả lời chạy vội lên cầu thang.

Thịnh khoác vai bạn gái quay người bước đi. Trước khi đi còn giơ miếng tôm ăn dở trên tay, nhìn về phía Minh nói lớn:

– Cảm ơn anh Hai nha. Tôm nướng rất ngon đó.

Lát sau, tiếng xe mô tô gầm rú vang dội rồi đi mất.

– Tên đó như rất ghét Minh nha. – Na Na bĩu môi nói.

– Nó không phải ghét bình thường mà nó… đang ghen với Minh… – Bội Linh nói.

– Hừ, có kẻ muốn vớt nàng tiên cá của hắn lên bờ… Lấy gì không ghét… – Nhật Vi khoanh tay hậm hực.

– Thôi, thôi… quên nó đi. Đi ăn nào.

Năm đứa đến ngồi bàn ăn đã dọn sẵn. Menu hôm nay Minh hoàn toàn uỷ quyền cho dì Hương chọn lựa… Nhìn thức ăn trên bàn, Minh tấm tắc khen trong lòng. Nước miếng cũng tự ứa ra… Ngay cả trong ký ức của Hoàng Minh cũng không nhiều lần ngồi trước một bàn tiệc sung túc như vậy. Tôm hùm làm 4 món: Hấp, nướng mọi, nướng phô mai, sốt tiêu… Bò wagyu Úc làm 3 món: Nướng steak, xiên que củ quả, nướng phủ phô mai chảy… Ngoài ra còn sò điệp Sanriku Nhật bản nướng, hàu nướng trứng cá tuyết, Cá hồi Nauy Sashimi… Góc bàn còn ướp sẵn mấy chai rượu vang cả trắng lẫn đỏ.

Bốn đứa Nhật Vi, Hoàng My, Na Na và Bội Linh cũng ngồi nhìn mà nhấp nhổm không yên. Lần phạt vạ này cũng có chút hoành tráng rồi…

– Ăn thôi…

– Ừm… ăn thôi… nhìn thôi cũng đói muốn xỉu rồi.

Dì Hương hỏi ý Minh rồi mở rượu vang, rót cho mọi người. Minh cũng mời bà ngồi xuống cùng ăn nhưng bà dứt khoát từ chối.