Hai tiếng đồng hồ sau…
Chiếc Bentley chậm chậm lăn bánh lên dốc. Bánh xe phát ra tiếng rào rạo đều đều… Con đường lót đá sỏi thoai thoải dốc dẫn lên căn biệt thự sơn trắng sang trọng nằm trên ngọn đồi nhìn xuống bãi dứa biển xanh trong như ngọc.
Nơi đây là nhà nghỉ mát của ba Hoàng Minh, ông Khánh. Hoàng Minh trước đây cũng theo ba đến đây một lần, nhưng hắn không để lại mấy ấn tượng. Hoàng Minh thích không khí mát lạnh như Đà Lạt, Gia Lai, Sapa… Nơi này dù có cảnh quan đẹp thế nào thì với hắn cũng là quá nóng nực, dễ đen da. Cũng vì thế, căn biệt thự quanh năm hiếm được gia đình Minh đến ở một lần. Bình thường chỉ có một người quản gia đi tới đi lui quét dọn buồn tẻ.
– Xin chào cậu Hai…
– Chào các cô…
Một người phụ nữ trung niên quản gia bước ra đón.
– Chào dì… – Minh cũng không biết tên bà ta, đành chào trống không.
– Bọn con chào dì…
Người phụ nữ nét mặt cũng giãn ra mỉm cười. Bốn đứa con gái xinh đẹp lại lễ phép này làm bà thấy vui vui thích thú.
– Vâng. Tôi là Hương, được ông chủ nhắn đón tiếp cậu Hai và các cô.
Bà Hương dẫn đường đi trước. Minh và bốn đứa đi theo sau. Cả năm đứa hành lý rất gọn nhẹ, chỉ có ba lô khoác trên vai.
– Căn biệt thự này có sáu phòng… một phòng tài xế bên dưới, lầu một là năm phòng. Cậu Hai và các cô đều thoải mái sẽ không thiếu chỗ nghỉ ngơi đâu ạ…
Bà Hương cũng có nghe nói về tính cách kỳ lạ của cậu Hai. Chơi rất thân với bốn đứa con gái lại không hề phát sinh chuyện mờ ám gì… hoàn toàn là bạn bè trong sáng lành mạnh. Chả bù với cậu Ba Sơn. Mỗi lần lên đây là gái gú lăn lộn thật sa đọa hết mức.
“Uỳnh… uỳnh…”
Đột nhiên có âm thanh gầm rú của mô tô phân khối lớn từ dưới con dốc.
Bà Hương vẻ mặt hơi tái, thầm nghiến răng thầm rủa. “Nhắc Tào tháo là Tào tháo tới…”.
– Xin phép cậu Hai và các cô. Để tôi ra xem…
Minh không có ý kiến gì, ngồi xuống sofa bên cạnh Nhật Vi. Ba đứa Hoàng My thì đi loanh quanh chụp ảnh nhí nhố cười tít cả mắt.
– Thấy mối tình đầu cười với người khác đau lòng quá hả?
– Hả?! Mối tình đầu gì?
Đang nhìn ba đứa Hoàng My, chợt nghe câu hỏi của Nhật Vi, Minh có chút ngơ ngẩn. Nhớ lại cảnh tượng đã thấy khi xe lướt qua quán ăn Minh mới hiểu ra.
– Hừ… còn giả bộ… – Nhật Vi khoanh tay trước ngực, hậm hực không buồn nhìn Minh.
– Không phải ah… Mình và chị Nga đâu có gì mà phải giả bộ. – Minh khổ sở nhăn nhó, vòng tay qua bờ eo của nàng.
– Không có gì sao phải thất thần như vậy?! Đừng nói là bạn nhìn thằng con trai bên cạnh… – Nhật Vi vùng vằng, bĩu môi nói.
– Phải ah… mình tự nhiên thấy thằng thanh niên đó dù đen đen mà thật đẹp trai, mạnh mẽ lắm nha…
Minh nhớ đến gương mặt trước đây của mình… Hơi gầy, da ngăm đen, mũi cao, đôi mắt rất sáng, hàm răng lại trắng đều một cách tự nhiên… dường như là mình trước đây cũng rất đẹp trai nha. Đến chị Ngọc Nga đôi lúc còn nhìn mình đến thất thần mà…
– Phì… mình chẳng tin…
Nhật Vi phì cười vừa quay qua liền thấy vẻ mặt Minh ngơ ngơ, mơ mơ mộng mộng, khóe miệng còn cười bẽn lẽn một mình.
– Bạn… bạn… thật sự… thật sự… – Nhật Vi lùi người lại, ngón tay run run chỉ vào Minh, miệng nói không thành lời.
– Cái gì ah?!
– Bạn đừng qua đây…
– Bị gì không hiểu… lại đây…
– Đừng mà… đừng hôn… không được hôn… kinh tởm…
“Ah hem…”
Nghe tiếng đằng hắng. Minh đang đè Nhật Vi nằm dài trên sofa liền vội buông nàng ra. Hai đứa ngồi dậy liền thấy Dì Hương đang lúng túng đứng bên cạnh. Sau lưng là ba đứa Hoàng My còn lè lưỡi làm mặt quỷ với Minh.
– Cậu Hai… cậu Ba Sơn và ba người bạn đến đang chờ ngoài kia. Tôi đã giải thích nơi này hết phòng rồi… tôi còn liên hệ căn biệt thự bãi sau của ông chủ để cậu Sơn qua đó… nhưng bên đó lại đang có khách của ông bà đang ở. Tôi có chút khó xử đành xin ý kiến cậu Hai.
– Nó muốn mấy phòng? – Minh nhíu mày hỏi.
“Hai phòng thôi anh Hai…”
Giọng nói nửa cười cợt nửa khinh thường của Hoành Sơn vang lên ngay ngoài sảnh phòng khách. Nó bước vào, bên cạnh vẫn xuất hiện một bóng dáng quen thuộc. Hạ Vy. Sau lưng còn một nam một nữ.
Hạ Vy hôm nay mặc một bộ quần áo Jean ôm sát thân mình, tay đeo găng tay da đen đung đưa một cái mũ bảo hiểm motor fullface cực ngầu. Cô nhìn Hoàng Minh với ánh mắt có chút kìm nén phức tạp.
Một nam một nữ kia như lần đầu thấy người anh Hai gia thế to lớn của Sơn, thoáng ngạc nhiên không ngừng tò mò quan sát. Hoàng Minh như một cậu ấm ăn chơi trứ danh, khuôn mặt đẹp trai đến mức hơi nữ tính, ngồi chễm chệ giữa sofa với bốn cô gái hương sắc tuyệt đẹp vây quanh hai bên.
“Tôi muốn phòng riêng. Không có thì tôi ra ngoài thuê khách sạn… không sao hết” – Hạ Vy quay sang Sơn nói rồi quay người đi ra ngoài không thương lượng.
Hoành Sơn nhìn Hạ Vy lại nhìn quanh nhóm 5 người của Hoàng Minh có vẻ rất khó xử. Nó biết đòi hai phòng đã là giới hạn tối đa… Nó không thể, cũng không dám ép Hoàng Minh. Dù mang tiếng là anh em nhưng thân phận của Hoàng Minh hơn nó quá xa.
Dĩ nhiên, Sơn chẳng ngại gì mấy đồng bạc thuê khách sạn bên ngoài nhưng ngày thứ 7 Vũng Tàu rất đông. Nếu không đặt trước không dễ tìm được phòng để ngủ, đừng nói đến phòng ưng ý.
– Haizz… Vậy mình ra ngoài thôi.
Hoành Sơn quay lại vỗ vai thằng bạn, cũng chẳng buồn nói một câu với Hoàng Minh. Ngay lúc này Hoàng Minh chợt chép chép miệng lên tiếng:
“Tụi này cũng không cần nhiều phòng. Một cái rộng rộng chút là đủ rồi”
Nhật Vi bốn đứa cũng không có gì phản đối, nhưng khi bốn ánh mắt chạm vào nhau bất giác đều thấy mặt nóng ran.
Mười lăm phút sau…
Gian phòng Master tại lầu một, đúng như tên gọi là một không gian lớn nhất, tiện nghi nhất dành cho gia chủ với lợi thế nằm phía ngoài cùng với một ban công rộng 75m2 gồm vườn hoa, xích đu, ghế đọc sách và cả một bồn jacuzzi thư giãn. Bên trong phòng, hai chiếc giường đôi theo yêu của Minh đã được ghép sát lại tạo ra một mặt nệm rộng thênh thang như sàn đấu vật. Minh có chút khoái trá nằm vật ra giữa giường, hai cánh tay huơ huơ thoải mái cũng không chạm đến mép giường… Trong đầu nó đã bắt đầu hiện lên cảnh tượng làm người ta phun máu mũi. Bốn cơ thể thiếu nữ trần truồng nằm áp sát vào nhau… Bốn cặp vú căng tròn ép chặt phồng lên trắng muốt tuyệt đẹp… hắc hắc…
“Ha ha… hi hi…”
Tiếng con gái cười nắc nẻ trong phòng tắm vang vọng ra ngoài làm Minh bừng tỉnh. Lại có chút buồn bực.
Bốn đứa Nhật Vi đến lúc thay đồ bơi, không ai bảo ai lại cùng chen chúc chui vào gian phòng tắm. Như sợ thay đồ bên ngoài này có một kẻ ánh mắt không sạch sẽ… Trước đây có bao giờ ngại ngùng như vậy đâu chứ?! Đây là hậu quả của việc lộ ra giới tính thật sự của mình sao?!
“Á… hi hi…”
Giọng cười ré lên của Na Na làm lòng Minh ngứa ngứa khó chịu. Nó rón rén bước lại sát cửa phòng tắm, áp tai vào nghe… Cảm giác hồi hộp này khá quen thuộc ah.
Bên trong phòng tắm, cảnh sắc tươi mát thích mắt khôn tả. Bốn đứa con gái trong bốn bộ bikini đủ màu sắc khoe trọn những đường cong mơn mởn thanh xuân. Như diễn ra một cuộc so kè… Nhật Vi và Na Na đứng song song trước gương, lưng cong ỏng, ngực ưỡn lên. Bội Linh, Hoàng My đứng phía sau làm giám khảo…
– Người ta nói thật mà… có hơi trai là vú nở ra to hơn nha… – Bội Linh nói, tay còn vòng lên nâng nâng bầu vú của Nhật Vi.
Nhật Vi khuôn mặt xinh đẹp đã đỏ ửng, lại có chút vui vui không phản đối.
– Có thật không vậy? – Hoàng My nhìn bạn với ánh mắt hâm mộ, lại như đang cân nhắc.
– Mày nhìn của Nhật Vi đi… hồi đó nó thua Na Na bao nhiêu, bây giờ đã lợi hại như vậy ah… – Bội Linh gật gù nói.
– Xin đính chính… của tui là chưa có trai chạm vào nha… – Na Na ưỡn hai bầu vú no tròn lên kiêu hãnh.
– Phì… mày tinh tướng với ai hả?!
“Chát…” – Hoàng My ngứa mắt vỗ một phát vào mông Na Na.
– Ai ui… đau quá… – Na Na xoa xoa mông nhăn nhó.
– Ha ha… hi hi…
– Mà mình hỏi cái này… – Na Na chợt xoay vai Nhật Vi lại, hai tay đặt lên vai nàng, hỏi. – Bạn cũng nên nói thật chia sẻ với chị em nha…
Nghe có vẻ nghiêm trọng, Hoàng My và Bội Linh liền bao quanh lại, cùng lắng nghe. Na Na có vẻ cũng rất hồi hộp, rung giọng hỏi:
– Lần đầu… lần đầu… của bạn… có đau lắm không?
– Ah… chuyện này… – Nhật Vi mặt đỏ gay gắt, ấp úng không biết nói sao.
– Phải thành thật… – Na Na nhấn mạnh.
– Rất đau đó…
Nhật Vi cúi đầu, gật gật, nói. Nhưng khi nàng thấy khuôn mặt Na Na, Hoàng My tái nhợt sợ hãi, liền không kịp suy nghĩ nói tiếp:
– Nhưng Minh làm mình rất sướng nên sau đó dù đau một chút… mà cũng nhanh qua thôi.
Nhật Vi vừa nói xong thấy ba đứa con gái quay ngoắt lại nhìn chằm chằm liền hối hận muốn chết. Nàng bưng kín hai gò má đỏ như gấc chín, toan chuồn ra khỏi phòng liền bị túm chặt.
– Minh làm gì?! Khai mau…
– Tha cho cho mình đi mà… mình không nói gì hết… – Nhật Vi bưng kín mặt, ngồi chồm hổm nài nỉ.
– Không khai đừng hòng ra khỏi đây…
“Hắc hắc…” – Minh bên ngoài cười thầm đắc ý dạt dào. Nó đã đoán được Nhật Vi đang nói về điều gì! Về cái lưỡi nóng hổi của nó ah.
Nhật Vi không thể chống lại ba con bạn dâm nữ này. Nàng như sợ còn có người nghe lén trong phòng tắm, che tay quanh miệng nói nhỏ như mũi kêu… Ba đứa Hoàng My, Bội Linh, Na Na sáu cặp mắt càng lúc mở lớn, mặt lại đỏ ửng xấu hổ không chịu nổi. Nói xong Nhật Vi xoa xoa hai gò má nóng rang như sắp tan chảy. Na Na hơi khép hai chân, nói lắp bắp:
– Ôi… tao… tao hình như… ướt rồi…
– Tao… cũng có chút… – Hoàng My mặt đỏ ửng, nói.
Bội Linh nhìn hai đứa bạn có chút khinh thường, buột miệng nói:
– Phì… tụi mày thật là… bao nhiêu đó mà nhằm nhò gì… cái đó đút vào còn phê hơn nhiều…
“Phụt…”
Bên ngoài có tiếng động nhỏ, nhưng không ai để ý. Nhật Vi, Hoàng My, Na Na mắt tròn sửng sốt nhìn chằm chằm Bội Linh.
– Mày… mày cũng thử rồi?! – Hoàng My rung giọng hỏi.
– Tao… không… tao hỏi Nhật Vi mà… – Bội Linh lúng túng đỏ mặt, nói bừa.
– Xạo… bạn hỏi mình lúc nào?! Mà có hỏi mình cũng chẳng nói đâu… – Nhật Vi phang lại ngay.
– Nói ngay… mày cho thằng nào chít rồi hả?! – Na Na hùng hổ như tra khảo phạm nhân.
– Không có… không có mà… – Bội Linh chống chế yếu ớt.
– Còn không nói lột truồng nó ra…
– Đừng giỡn… trời ơi…
– Sao mày nói mày chưa từng hôn thằng nào hả? Vú còn chưa bị sờ qua… xạo hả?? – Na na bám gắt.
– Nói thật mà… mình… không có quen ai hết… – Bội Linh ôm kín mặt gương mặt đỏ ửng, nói nhỏ xíu. – Mình… thật ra mình… tự… tự làm ah…
“HẢ…” – Cả ba tiếng la thất thanh làm cửa cánh cửa phòng rung lên bần bật.
Minh ở ngay bên ngoài cũng choáng váng lỗ tai lùng bùng. Không ngờ hôm nay sự nghiệp nghe lén của nó đạt được thành công ngoài định mức ah. Bội Linh hiền thục, thuỳ mị thì ra còn một góc thầm kín ướt át như vậy. Thảo nào Nhật Vi nói đoạn phim Nhật trong điện nàng là sao chép từ Bội Linh. Mình đã tìm ra hình mẫu cô giáo JAV tiêu biểu đây rồi.
– Tự làm… bằng cái gì? Mày dùng tay hả? – Hoàng My thì thào chưa hết sốc.
– Nó xài dưa leo đó… tao thấy nhà nó dưa leo nhiều lắm… thật là dâm nữ ah – Na Na nói xen vào.
– Nín ngay… – Bội Linh choàng dậy, bịt miệng Na Na, rít lên. – Nói tao dâm?! Vậy đứa nào ngủ trưa bắt tao xoa ngực hả?!
– Tao… thì tao thích đó… thì sao?! – Na Na mặt đỏ ửng, nhìn qua Nhật Vi nói. – Tao mà có người ôm ấp như con Vi thì đã chẳng cần mày…
– Trời ơi… sao lôi tui vào nữa vậy?! – Nhật Vy nhăn nhó phản đối.
– Nhưng nếu dùng dưa leo… như vậy… là mất rồi ah… vậy thì… làm cái kia… sẽ không đau, phải không?
Nghe lời Hoàng My lảm nhảm, Na Na cũng im lặng. Hai đứa vô thức nhìn qua Bội Linh với ánh mắt hâm mộ làm con bé cũng lúng túng đỏ mặt, nhưng ngực lại hơi ưỡn lên.
– Tụi mày sợ thì để tối nay tao… giúp đỡ Minh… nếu không xong thì Nhật Vi tới giúp.
“PHỤT…”
Bên ngoài lại vang lên âm thanh lạ, lần này cả bốn đứa con gái đều nghe được. Cửa mở ra. Bốn cặp mắt nghi ngờ nhìn ra.
Minh ngồi trên sàn nhà, gương mặt còn đỏ ửng phấn khích, cười cười xoa xoa đầu nói:
– Không có gì… mấy bạn nói tiếp đi… tốt nhất là thống nhất thứ tự trước sau luôn nha.
– Á…
Bốn đứa con gái như ong vỡ tổ nhào ra đè nghiến lên người Minh. Tay đá chân đạp răng cắn… đủ thứ đồ dồn lên cơ thể yếu ớt của nó.
– Ây da… từ từ… đau… Vi Vi… cứu…
– Không cứu… đi chết đi…